Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (41.2 KB, 3 trang )
Thuật Nói Chuyện Hằng Ngày Hoàng Xuân Việt
Phần 034
Phải Thành Thật
Tật giả dối gây ác cảm trong câu chuyện, mà còn làm cho
người mang nó mất hẳn uy tín.
Tạo hóa xây dựng trí tuệ con người, đặt cho nó một đối
tượng đặc biệt là chân lý, nên một cách rất tự nhiên, con người
thèm khát cái gì thành thật. Trong khi tiếp chuyện, nếu thấy ai
vẻ mặt, cái nhìn, cử chỉ hay nghe lời nói nào đó tính chất giả
dối, dù họ đủ cách nói để gây thiện cảm, song bao nhiêu tình
cảm, uy tín họ đều thành mây khói. Người nghe có cảm tưởng
mình đang bị gạt gẫm. Họ không nói như mình biết, mình
tưởng mà nói ngược lại và có ý phỉnh phờ. Nhiều điều họ
không biết gì hết, họ bịa đặt ra nói càn. Tâm trạng của họ, có
khi một đàng diễn ra một ngả. Trong khi nói chuyện, họ rào
đón, chận lý lẽ này, ngừa lý lẽ nọ. Họ hay tự xưng mình không
nói láo, hễ nói là nói sự thật thôi.
Muốn thâu phục thiên hạ bằng lời nói, xin bạn nhất định
tránh xa tật xấu ấy. Khi thấy cần phải nói, thì nghĩ thế nào, bạn
hãy tự nhiên nói ra vậy. Dù tưởng sai khác sự thật, bạn cũng
cứ biểu lộ tư tưởng của mình. Vấn đề cần thiết là thành tâm.
Cho đặng thuyết phục, không cần bạn phải già mồm mép, nói
rất nhiều câu đón trước rào sau. Bạn cứ nói thật, nói vừa đủ,
nói lúc tự chủ:
" Ai tin hay không mặc kệ". Khi bạn ăn nói như vậy, chúng
dám chắc tự nhiên người nghe tin cậy bạn, và coi mỗi lời bạn
nói như vàng. Lúc nói chuyện bạn nên ngó thẳng vào mắt
người nghe. Giá có phải vừa làm điều gì vừa làm vừa nói, thì
cứ làm tự nhiên, chứ đừng có thái độ rình rình hay liếc liếc kẻ
khác. Những điệu bộ ấy có thể làm cho người ta tưởng tâm
hồn bạn ít ngay thật.