Tải bản đầy đủ (.docx) (8 trang)

Truyện cáo thỏ và gà trống

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.22 MB, 8 trang )

Ngày xửa ngày xưa, trong khu rừng nọ,
các loài vật tự xây nhà và chung sống
với nhau. Nhà Cáo và nhà Thỏ ở gần
nhau. Cáo có một ngôi nhà bằng băng,
còn Thỏ có một ngôi nhà bằng gỗ.
Mùa xuân đến, ngôi nhà băng của Cáo
tan ra thành nước, Cáo không còn chỗ ở
liền sang nhà Thỏ xin sưởi nhờ. Thấy
ngôi nhà của Thỏ sach sẽ, ấm áp, lại
không bị tan khi mùa đông tới. Cáo nảy
sinh lòng tham muốn chiếm hữu ngôi nhà
liền đuổi luôn Thỏ ra ngoài. Thỏ yếu
hơn không thể trống lại Cáo được nên
đã bị đuổi ra ngoaøi
.


Thỏ buồn bã vừa đi vừa khóc. Một lát
sau có một chú chó đi qua. Chó thấy
Thỏ khóc liền đứng lại hỏi thăm: Thỏ
ơi! Vì sao bạn lại khóc?
Thỏ thấy Chó hỏi thăm nên vội vàng
giải thích và kể lại: Làm sao mà tôi
không khóc được. Tôi có một ngôi nhà
bằng gỗ, còn Cáo, Cáo có một ngôi
nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà
Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà
tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi
nhà.
Sau khi nghe Thỏ kể lại đầu đuôi câu
chuyện, Chó an ủi Thỏ: Thỏ ơi! Đừng


buồn nữa. Tôi sẽ đuổi Cáo đi và giúp
bạn lấy lại ngôi nhà.


Thỏ nghe thấy ngừng khóc và đi theo
Chó đi về nhà.
Tới của nhà Chó nói to: Gâu! Gâu!
Gâu! Cáo cút mau
Lúc này, trong nhà Cáo đang ngồi ung
dung bên lò sưởi và ăn bánh. Nghe
thấy tiếng Chó và tiếng khóc thút thít
của Thỏ. Cáo nói vọng ra ngoài: Ta mà
nhảy ra thì chúng mày tan xác.
Chó nghe tiếng của Cáo sợ quá chạy
mất.


Thỏ buồn bã lại ngồi dưới bụi cây và
khóc: Huhuhu…huhuhu. Một con Gấu đi qua,
thấy Thỏ ngồi khóc liền hỏi han: Trời
lạnh sao cháu không vào nhà ngồi sưởi
cho ấm mà lại ngồi đây khóc.
Thỏ thấy bác Gấu hỏi thăm lại mang
câu chuyện ấm ưc của mình kể lạị Làm
sao mà cháu không khóc được. Cháu có
một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo, Cáo
có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân
đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin
sang nhà cháu sưởi nhờ rồi đuổi luôn
cháu ra khỏi nhà.

Gấu nghe được câu chuyện liền an ủi:
Thỏ ơi! Thỏ đừng khóc nữa, ta sẽ đuổi
được Cáo đi và lấy lại ngôi nhà cho
cháu.


Thỏ vội vàng đáp: Không, Bác Gấu ơi,
Bác không đuổi được đâu. Khi nãy Chó
đuổi mãi không được thì bác đuổi làm
sao được.
Được, ta sẽ đuổi được Cáo đi. Bác Gấu
nói với giọng cương quyết và dẫn Thỏ
về nhà. Tớ nhà Thỏ bác Gấu gầm to:
Cáo, cút ngay, cút ngay ra khỏi nhà Thỏ.
Vẫn cái dáng vẻ ung dung tự đắc ngồi
bên lò sưởi. Cáo nói vọng ra bên ngoài:
Gấu, khôn hồn ngươi hãy cút đi. Không
ta mà nhảy ra thì chúng mày tan xác.
Giống như chú Chó, Gấu nghe thấy tiếng
của Cáo sợ quá liền chạy mất.


Thỏ trở lại ngồi dưới bụi cây và khóc.
Một con gà Trống mào đỏ đi qua, dáng
vẻ oai phong. Trên vai còn vác theo một
cái hái. Gà Trống thấy Thỏ khóc bèn
hỏi thăm: Thỏ ơi! Sao bạn lài ngồi
khóc ở đây?
Thỏ lại mang câu chuyện ấm ức của
mình ra kể: Làm sao tôi không khóc

được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ,
còn Cáo có một ngôi nhà bằng băng.
Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành
nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ
rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà.
Gà thấy vậy liền nói: Nào, ta về nhà
đi, tôi sẽ đuổi được Cáo và lấy lai ngôi
nhà cho bạn.
.

Làm sao anh có thể đuổi được Cáo và
lấy lại ngôi nhà cho tôi được. Lúc nãy
Chó đuổi mãi không được, bác Gấu


cũng đuổi mãi không xong thì anh làm sao
mà đuổi được.
Sao lại không chứ hãy tin tôi. Nào
chúng ta cùng về nhà thôi
Lại một lần nữa Thỏ hi vọng sẽ lấy lại
được ngôi nhà. Gà Trống và Thỏ cùng
về nhà Thỏ. Gà Trống vừa đi vừa cất
tiếng hát: Cúc cù cu cu. Ta vác hái trên
vai. Đi tìm Cáo gian ác. Cáo ở đâu ra
ngay!
Cáo đang ngồi trong nhà, nghe thấy tiếng
hát của Gà Trống bỗng hoảng sợ lắp
bắp trả lời: Tôi…tôi đang mặc quần áo
lại.


Bên ngoài Gà Trống lại cất tiếng hát:
Cúc cù cu cu. Ta vác hái trên vai. Đi tìm
Cáo gian ác. Cáo ở đâu ra ngay!
Cáo lần nữa nghe thấy tiếng hát của
Gà Trống, lần này Cáo lại kiếm cớ trả
lời: Cho tôi mặc áo bông đã rồi tôi sẽ
ra ngay.


Gà Trống không thể nhân nhượng được
thêm. Chú quát to: Cúc cù cu cu. Ta vác
hái trên vai. Đi tìm Cáo gian ác. Cáo ở
đâu ra ngay…ra gay!
Cáo sợ quá từ trong nhà gỗ vội vã
nhảy vọt ra, rồi chạy biến vào trong
rừng.
Thỏ cảm ơn Gà Trống vì đã lấy lại ngôi
nhà được giúp mình. Tất cả các con vật
vỗ tay chúc mừng và cảm ơn Gà Trống
đã đuổi được Cáo gian ác.
Truyện:

Cáo thỏ và gà
trống



×