Các Câu Ca Dao, Tục Ngữ, Thành Ngữ bắt
đầu bằng chữ ĂN
Ăn Bắc nằm Nam
Ăn bánh trả tiền
Ăn bánh vẽ
Ăn bát cháo chạy ba quãng đồng
Ăn bát cơm đầy nhớ ngày gian khổ
Ăn bát cơm dẻo nhớ nẻo đường đi
Ăn bát cơm nhớ công ơn cha mẹ
Ăn bát mẻ nằm chiếu manh
Ăn bát Đại Thanh nằm chiếu miếng
Ăn bất thùng chi thình
Ăn bậy nói càn
Ăn bền tiêu càn
Ăn biếu ngồi chiếu cạp điều
Ăn biếu ngồi chiếu hoa
Ăn bơ làm biếng
Ăn bốc ăn bải
Ăn bòn dòn tay
Ăn mày say miệng
Ăn bóng nói gió
Ăn bớt bát nói bớt lời
Ăn bớt cơm chim
Ăn bữa giỗ lỗ bữa cày
Ăn bữa hôm lo bữa mai
Ăn bừa mứa (bừa bứa)
Ăn bữa sáng dành bữa tối (lo bữa tối)
Ăn bữa trưa chừa bữa tối
Ăn bún thang cả làng đòi cà cuống
Ăn buổi giỗ, lỗ buổi cày
Một ngày ăn giỗ, ba ngày hút nước.
Ăn cá bỏ lờ
Ăn cả cứt lẫn đái
Ăn cà ngồi cạnh vại cà
Lấy anh thì lấy đến già mới thôi
Ăn cá nhả xương ăn đường nuốt chậm
Ăn cái rau trả cái dưa
Ăn cầm chừng
Ăn cam nằm gốc cây cam
Lấy anh thì lấy, về Nam không về
Ăn cám xú
Ăn cận ngồi kề
Ăn càn nói bậy (nói bừa)
Ăn canh cả mặn
Ăn canh không chừa cặn
Ăn cắp ăn nẩy
Ăn cắp như ranh
Ăn cắp quen tay
Ngủ ngày quen mắt
Ăn cắp vặt
Ăn cáy bưng tay
Ăn cây nào rào cây nấy
Ăn cây sung ngồi gốc cây sung
Lấy anh thì lấy, nằm chung không nằm
Ăn cây táo rào cây sung (xoan) (táo) (nhãn)
Ăn cay uống đắng
Ăn chắc để dành
Ăn chắc mặc bền (mặc dày)
Ăn chẳng (Ăn chả) bõ nhả
Ăn chẳng có khó đến mình (đến thân) (đến lần)
Ăn chẳng đến no lo chẳng đến phận
Ăn chẳng hết thết chẳng khắp
Ăn chẳng nên đọi nói chẳng nên lời
Ăn chanh ngồi gốc cây chanh
Khuyên cội, khuyên cành, khuyên lá, khuyên bông
Khuyên cho đó vợ đây chồng
Đó bế con gái, đây bồng con trai
Ăn chanh ngồi gốc cây chanh (2)
Bác mẹ gả ép (bán) cho anh học trò
Ăn chanh ngồi gốc cây chanh (3)
Thầy mẹ gả bán cho anh thật thà.
Bây giờ chê xấu chê xa,
Chê cửa chê nhà, chê khó chê khăn.
Ở đâu yểu điệu thanh tân,
Sao anh chẳng chịu cầm cân đi lừả
Vàng mười đắt mấy sao anh chẳng muả,
Cầm cân đi lừa lại phải thau năm!
Thau năm đánh lẫn vàng mười
Rồng vàng cuộn khúc đứt đuôi thằn lằn.
Ăn chanh ngồi gốc cây chanh (4)
Lấy anh thì lấy, về Thanh không về
Ăn cháo báo hại cho con
Ăn cháo đá bát (đái bát)
Ăn cháo để gạo cho vay
Ăn cháo lá đa
Ăn cháo lú (cháo thí)
Ăn chắt để dành
Ăn châu chấu ỉa ông voi
Ăn chay nằm đất
Ăn chay niệm Phật
Ăn cho buông so
Ăn chó cả lông
Ăn hồng cả hột
Ăn cho đều tiêu cho sòng (cho khắp)
Ăn cho no đo cho thẳng
Ăn chơi cho đủ mọi mùi
Khi buồn thuốc phiện, khi vui nhơn tình
Ăn chơi cho hết tháng Hai
Để làng vào đám cho trai dọn đình
Trong thời trống đánh rập rình
Ngoài thời trai gái tự tình cùng nhau
Ăn chơi khắp bốn phương trời
Cho trần biết mặt, cho đời biết tên
Ăn chưa no lo chưa tới
Ăn chưa sạch bạch chưa thông
Ăn chưa tàn miếng trầu
Ăn chực đòi bánh chưng
Ăn chực nằm chờ
Ăn chung mủng riêng
Ăn chung ở chạ (ở lộn)
Ăn chuối không biết lột vỏ
Ăn có chỗ đỗ có nơi
Ăn có chủ ngủ có công đường
Ăn cỗ đi trước lội nước đi sau (theo sau)
Ăn có giờ làm có buổi
Ăn có mời làm có khiến
Ăn cỗ muốn chòi mâm cao
Ăn có nhai nói có nghĩ
Ăn cỗ nói chuyện đào ao
Ăn có nơi làm (ngồi) có chốn
Ăn cỗ phải lại mâm
Ăn có sở ở có nơi
Ăn có thời chơi có giờ
Ăn coi nồi ngồi coi hướng
Ăn cơm ba chén lưng lưng (*)
Uống nước cầm chừng để dạ thương em
Ăn cơm chưa biết trở đầu đũa
Ăn cơm chúa múa tối ngày
Ăn cơm chùa ngọng miệng
Ăn cơm có canh như tu hành có bạn
Ăn cơm có canh tu hành có vãi
Ăn cơm gà gáy, cất binh nửa ngày
Ăn cơm hom ngủ giường hòm
Ăn cơm hớt
Ăn cơm hớt thiên hạ
Ăn cơm không rau
Như đánh nhau không người gỡ
Ăn cơm không rau như đau không thuốc
Ăn cơm làm cỏ chăng bỏ đi đâu
Ăn cơm lừa thóc ăn cóc bỏ gan
Ăn cơm mới nói chuyện cũ
Ăn cơm nguội nằm nhà ngoài (nhà sau)
Ăn cơm nhà làm chuyện thiên hạ
Ăn cơm nhà nọ kháo cà nhà kia
Ăn cơm nhà thổi tù và hàng tổng
Ăn cơm nhà vác bài ngà cho quan
Ăn cơm nhà vác ngà voi
Ăn cơm Phật đốt râu thầy chùa
Ăn cơm Phật lật đật cả ngày
Ăn cơm nhà bay thẳng tay mà ngủ
Ăn cơm sao đặng mà mời
Nước mắt lênh láng rã rời hạt cơm
Mình ơi đừng đặng cá quên nơm
Đôi ta gá nghĩa danh thơm để đời
Cóc nghiến răng còn động đến lòng trời
Sao mình chẳng tưởng mấy lời em than
Ăn cơm tấm ấm ổ rơm
Ăn cơm Tàu ở nhà Tây lấy vợ Nhật
Ăn cơm trên nói hớt
Ăn cơm với cáy thì ngáy o o…
Ăn cơm thịt bò thì lo ngay ngáy
Ăn cơm với mắm phải ngắm về sau
Ăn cơm với rau phải ngắm sau ngắm trước
Ăn cơm với thịt bò thì lo ngay ngáy
Ăn của Bụt thắp hương cho Bụt (thờ Bụt)
Mía sâu có đốt nhà dột có nơi
Nghèo hèn giữa chợ ai chơi
Giàu sang trong núi nhiều người tới thăm
Ăn của chùa phải quét lá đa
Ăn của ngon mặc của tốt
Ăn của người phải làm việc cho người
Ăn của người ta rồi ra phải trả
Ăn của người vâng hộ người
Ăn của rừng rưng rưng nước mắt
Ăn cùng chó ló xó cùng ma
Ăn cướp cơm chim
Ăn cứt không biết thối
Ăn đã vậy múa gậy làm sao (thì sao)
Ăn đã vậy múa gậy vườn hoang
Ăn đã vậy nói làm sao
Ăn dầm nằm dề
Ăn đàn anh làm đàn em
Ăn đằng sóng nói đằng gió
Ăn đầu sóng nói đầu gió
Ăn đấu trả bồ
Ăn đầy bụng ỉa đầy bồ
Ăn đây nói đó
Ăn dè dặt
Ăn để mà sống chứ không phải sống để mà ăn
Ăn dè xẻng
Ăn đến nơi làm đến chốn
Ăn đều tiêu sòng
Ăn đi trước lội nước theo sau
Ăn đổ ăn vãi
Ăn đỡ làm giúp
Ăn đổ làm vỡ
Ăn dơ ở bẩn
Ăn dò sau cho dò trước
Ăn độc chốc đít
Ăn đói mặc rách
Ăn đợi nằm chờ
Ăn đói nằm co
Ăn đời ở kiếp
Ăn đồng chia đủ
Ăn đong cho đáng ăn đong
Lấy chồng cho đáng hình dong con mgười! (tấm chồng)
Ăn đua cho đáng ăn đua
Lấy chồng cho đáng (để gánh) việc vua việc làng
Ăn dùa thua chịu (thua giựt)
Ăn dưng ở nể
Ăn được ngủ được là tiên
Ăn ngủ không được là tiền vứt đi (mất tiền thêm lo)
Ăn đứt thiên hạ
Ăn gạo tám chực đình đám mới có
Ăn già ăn non
Ăn giả vạ thật
Ăn gian nói dối
Ăn gian nói dối đã quen
Nhút nhát như thỏ, bao phen dối người
Ăn gio bọ trấu
Ăn giỗ đi trước lội nước đi sau (theo sau)
Ăn gió nằm sương
Ăn gỏi chẳng cần (không cần) lá mơ
Ăn gởi nằm nhờ
Ăn ha hả trả ngùi ngùi
Ăn hại đái nát
Ăn ham chắc mặc ham dày
Ăn hàng con gái đái hàng bà già (bà lão)
Ăn hết cả phần cơm chó
Ăn hết cả phần con phần cháu
Ăn hết đánh đòn ăn còn mất vợ
Ăn hết mâm trong ra mâm ngoài
Ăn hết nạc vạc đến xương (tới xương)
Ăn hết nhiều ở hết bao nhiêu
Ăn hết nước hết cái
Ăn hết phần chồng phần con
Ăn hiền ở lành
Ăn hóc học nên
Ăn hối lộ
Ăn hơn hờn thiệt
Đánh thiệt đuổi đi
Làm chi thì làm
Ăn hơn nói kém
Ăn hương ăn hoa
Ăn ít mau tiêu ăn nhiều tức bụng
Ăn ít ngon nhiều
Ăn đều tiêu sòng
Ăn ít no dai, Ăn nhiều tức bụng
Ăn ít no lâu ăn nhiều mau đói
Ăn ít no lâu hơn ăn nhiều chóng đói
Ăn khoan ăn thai vừa nhai vừa nghĩ
Ăn không biết chùi mép (chùi miệng)
Ăn không biết dở đầu đũa (trở đầu đũa)
Ăn không biết lo của kho cũng hết
Ăn không biết no lo chẳng tới
Ăn không biết no vô lo vô nghĩ
Ăn no ngủ kỹ chổng tỷ lên trời
Cây cao bóng cả chẳng ngồi
Ra đứng chỗ nắng trách trời không râm
Ăn không biết trở đầu đũa
Ăn không được đạp đổ
Ăn không được phá cho hôi
Ăn không được thì bảo rằng hôi
Ăn không kịp nuốt
Ăn không kịp thở
Ăn không nên đọi nói không nên lời
Ăn không ngồi rồi
Ăn không ngồi rồi lở đồi lở núi
Ăn không nói có
Ăn không ra bữa
Ăn không rau như đau không thuốc
Ăn không thì hóc chẳng xay thóc cũng bồng em
Ăn kiêng ăn khem
Ăn kiêng cữ
Ăn kiêng khem
Ăn kiêng nằm cữ
Ăn kỹ làm dối
Ăn kỹ no lâu cày sâu tốt đất
Ăn kỹ no lâu cày sâu tốt lúa (tốt ruộng)
Ăn la ăn lết
Ăn la ăn liếm
Ăn lắm đau bụng
Ăn lắm hay no cho lắm hay phiền
Ăn lắm hết ngon nói lắm hết lời khôn
Ăn lắm ỉa nhiều
Ăn làm sao nói làm vậy
Ăn lắm thì hết miếng ngon
Nói lắm thì hết lời khôn, hóa rồ
Ăn lắm trả nhiều
Ăn lạt mới biết thương mèo
Ăn lấy chắc mặc lấy bền
Ăn lấy đặc mặc lấy dày
Ăn lấy đời chơi lấy thì
Ăn lấy được
Ăn lấy hương lấy hoa
Ăn lấy no mặc lấy ấm
Ăn lấy thảo
Ăn lấy thơm lấy tho chứ không lấy no lấy béo
Ăn lấy vị chứ ai lấy bị mà mang
Ăn lấy vị không phải ăn lấy bị mà đong
Ăn lỗ miệng liệng lỗ trôn (tháo lỗ trôn)
Ăn lời tùy vốn bán vốn tùy nơi
Ăn lông ở lỗ
Ăn lúa tháng năm xem (trông) trăng rằm tháng tám
Ăn lúa tháng mười xem trăng mồng tám tháng tư
Ăn lúc đói nói lúc say
Ăn lường ăn quịt vỗ đít chạy làng
Ăn mặc như đồ ba gà
Ăn mặc như em quần áo lam lũ
Thiên hạ cười chê anh vẫn cứ thương
Ăn mắm lắm cơm
Ăn mắm mút dòi
Ăn mắm phải nhắm chén cơm
Ăn mắm phải ngắm về sau
Ăn mặn hay khát nước
Ăn mặn nói ngay còn hơn ăn chay nói dối
Ăn mận trả đào
Ăn mảnh
Ăn mảnh khảnh
Ăn mật trả gừng
Ăn mày ăn xin
Ăn mày cầm tinh bị gậy
Ăn mày chẳng tày giữ bị
Ăn mày chính thực là ta
Đói cơm rách áo hóa ra ăn mày
Ăn mày còn đòi sang,
Ăn mày công đức
Ăn mày cửa Phật
Ăn mày đánh đổ cầu ao
Ăn mày đòi xôi gấc
Ăn mày hoàn bị gậy
Ăn mày không tày giữ bị
Ăn mày mà đòi xôi gấc
Ăn mày nơi cả thể làm rể nơi nhiều con
Ăn mày quen ngõ
Ăn miếng chả trả miếng (giả miếng) nem (bùi)
Ăn miếng ngon chồng con trả người
Ăn miếng ngon nhớ chồng con ở nhà
Ăn miếng ngọt trả miếng bùi
Ăn miếng trả miếng
Ăn mít bỏ xơ
Ăn một bát cháo chạy ba quãng đồng
Ăn một bát hát một câu
Ăn một bữa một heo
Không bằng ngọn gió ngoài đèo thổi vô.
Ăn một đền mười
Ăn một đời chơi mội thì
Ăn một đọi nói một lời
Ăn một lại muốn ăn hai
Ăn một mâm nằm một chiếu (một giường)
Ăn một miếng tiếng để đời
Ăn một nơi nằm một chốn
Ăn một nơi ngủ một nẻo
Ăn một thời chơi một thì
Ăn muối còn hơn ăn chuối chát
Ăn mướp bỏ xơ
Ăn nạc bỏ cùi
Ăn năn thì sự đã rồi
Ăn nay lo mai
Ăn nên đọi nói nên lời
Ăn nên làm ra
Ăn nên nợ đỡ nên ơn
Ăn ngang nói ngược
Ăn ngập mặt ngập mũi
Ăn ngấu ăn nghiến