Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.18 KB, 1 trang )
nợ PTNB sẽ được xem xét, cân đối phù hợp để đảm bảo cho hoạt động kinh doanh
đạt hiệu quả cao.
Cụ thể về một hình thức huy động nguồn vồn bên ngồi ngắn hạn của DN hiện nay,
đó là việc mua chịu và bán chịu. DN có thể mua chịu nguyên vật liệu hoặc hàng hóa của
nhà cung cấp vật tư, hàng hố. Khi đó, nhà cung cấp vật tư đã cấp một khoản tín dụng
cho DN hay nói cách khác là DN đã sử dụng một khoản tín dụng của nhà cung cấp để đáp
ứng một phần nhu cầu vốn cho hoạt động kinh doanh. Những điểm lợi của việc sử dụng
tín dụng của nhà cung cấp: Đây là nguồn vốn ngắn hạn quan trọng giúp cho DN giải
quyết được tình trạng thiếu vốn mà chủ yếu là vốn lưu động. Hơn nữa việc thực hiện
khoản tín dụng này tương đối thuận lợi, nhất là đối với những DN đã có mối quan hệ
thường xun, tín nhiệm với nhà cung cấp. Việc chiếm dụng vốn thông qua mua chịu
hầu như xảy ra ở tất cả các DN, do lợi ích lớn mà nó đem lại, chủ yếu là từ việc nợ người
bán khơng phải chịu lãi suất (chi phí vốn bằng 0) trong thời gian cho phép trong hợp
đồng và khơng cần có tài sản đảm bảo hay thế chấp như việc vay từ các nguồn khác.
Nhưng bất lợi của hình thức này là trong nhiều trường hợp sử dụng tín dụng thương mại
của nhà cung cấp, DN phải trả chi phí cao hơn so với lãi suất vay vốn ngân thương mại.
Tuy vậy, nhiều DN vẫn ưa thích sử dụng tín dụng của nhà cung cấp, bởi lẽ nó dễ dàng
được thực hiện hơn so với vay vốn của ngân hàng thương mại.
Khoản mục PTNB là một chỉ tiêu chiếm tỉ trọng lớn trong nợ của DN vì vậy nó
ảnh hưởng đến cả các chỉ số tài chính của DN (tỉ suất về khả năng thanh toán: khả năng
thanh toán nhanh, khả năng thanh toán nợ ngắn hạn, khả thanh thanh toán nợ dài hạn, ....)
và đặc biệt ảnh hưởng đến cơ cấu vốn của DN, ở chỉ tiêu vốn lưu động, chỉ số này thể
hiện cách sử dụng vốn, tính linh hoạt và khả năng thanh tốn của một doanh nghiệp:
Vốn lưu động = Tài sản ngắn hạn – Nợ ngắn hạn
Trong trường hợp vốn lưu động nhỏ hơn 0, có nghĩa là nguồn vốn thường xuyên của
doanh nghiệp không đủ để tài trợ cho tài sản cố định và tài sản dài hạn. Trường hợp này
khá là nguy hiểm vì khi hết nguồn vốn thường xuyên thì bắt buộc doanh nghiệp phải tìm
ra nguồn vốn thay thế.