Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

những kẻ ăn xin trong tình yêu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (135.61 KB, 4 trang )

Những kẻ ăn xin trong Tình Yêu
*Photo: Unknown. Edit Typo: Jane Doerecovery

Tôi là một anti-fan của luật hôn nhân gia đình. Nếu không vì một số sự tiện lợi trong thủ tục hành
chính thì vợ chồng tôi đã vứt giấy đăng kí kết hôn vào sọt rác lâu rồi. Hiện nay tôi sống cùng người
phụ nữ mà danh từ chung gọi là vợ,và tôi có con cái của mình. Nhưng hôn nhân không liên quan gì
đến quá trình đó.
Tất nhiên giờ đây 7 năm sau ngày cưới mà chúng tôi còn ở được với nhau và thấu hiểu lẫn nhau
quả là một phép màu. Nhưng dù sao, phép màu cũng đã xảy ra!
Điều tốt nhất mà cả hai chúng tôi đã tỉnh ngộ ra đó là: Yêu thì khác hoàn toàn đi ăn xin!
Ai ai cũng nói tình yêu là nền móng của hôn nhân. Nhưng cái thứ hôn nhân mà mọi người đang nói
tới lại chính là thuốc độc của tình yêu. Hai thứ thù địch mà có thể ở chung nhau được sao? Thật là
ngược đời nhưng mọi người hình như không đủ thông minh để nhận ra điều đó.
Tôi sẽ giải thích tại sao hôn nhân lại là thuốc độc của tình
yêu
Tình yêu thì quá bao la nhưng tôi sẽ chiết xuất ra một vài cái tinh túy nhất mà tình yêu có. Thứ nhất,
yêu là sự đồng điệu, hòa làm một của hai con người. Thứ hai, yêu là sự chia sẻ lẫn nhau giữa hai
con người. Thứ ba, yêu là sự quan tâm sâu sắc giữa hai con người. Thứ tư, yêu là sự tự nguyện vì
người mà ta yêu.Thứ năm, yêu là một cam kết gắn bó hoàn toàn tự nhiên, sự gắn bó đó còn hay tan
biến là hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của cả hai đối tượng tham gia. Thứ sáu, yêu là để nhân
niềm vui của mỗi cá nhân lên thêm. Thứ bảy, tình yêu tạo nên một sức mạnh tinh thần to lớn cho cả
hai người trong cuộc…
Tạm thời liệt kê bấy nhiêu đó thôi cũng đủ thấy tình yêu đã làm cho mối quan hệ giữa hai người yêu
nhau trở nên vô cùng đặc biệt, đặc biệt hơn hết thảy những điều đặc biệt mà chúng ta từng biết. Ai
đã từng yêu thì biết rằng khi có tình yêu, cuộc sống của chúng ta bỗng nhiên hoàn toàn khác trước,
thế giới xung quanh của chúng ta cũng bỗng nhiên hóa thành một thế giới khác tươi đẹp hơn rất, rất
nhiều.
Tình yêu rõ ràng đã làm cho thế giới này, cuộc sống này trở nên tươi tắn, đáng yêu và đầy ý nghĩa.
Mỗi khi tình yêu xuất hiện, dường như có một ngôi sao lấp lánh vui vẻ trên bầu trời. Vậy mà dù cho
tình yêu đã giúp ích, đã nâng đỡ tâm hồn con người nhiều đến thế thì con người vẫn không cảm
thấy đủ. Con người vẫn muốn thêm nữa. More and more.


Con người muốn biến tình yêu thành thứ có thể kiểm soát được, nhốt lại được. Và thế là hôn nhân
hiển nhiên tồn tại như một biểu tượng của tình yêu mặc dù khi khoác lên mình biểu tượng đó thì
tình yêu bị kéo xuống tận đáy.
Bạn đã bao giờ từng hỏi: Chuyện tình yêu của tôi và anh ấy/cô ấy là chuyện hoàn toàn riêng tư,
hoàn toàn mang tính chất cá nhân giữa hai người, vậy thì đó là chuyện của chúng tôi, tại sao chúng
tôi phải xin phép pháp luật để chúng tôi được yêu nhau? Một xã hội luôn ca ngợi tình yêu nhưng khi
yêu nhau, ở với nhau thì phải xin phép thì đó gọi là loại xã hội gì? Thậm chí bạn sẽ thấy những
người mà ban hành, thi hành luật hôn nhân gia đình lại là những người nghèo nàn nhất trong tình
yêu.
Ở các nước phương Tây, rồi ở phương Đông gần đây, tình trạng li hôn đã trở nên phổ biến. Nếu
chúng ta chịu khó suy ngẫm thì thấy đó cũng là chuyện hiển nhiên thôi.
Khi bị trói buộc vào hôn nhân, tình yêu chết. Khi tình yêu chết thì cả chồng giấy đăng kí kết hôn
cũng không thể hồi sinh được, huống gì chỉ một tờ. Một số người chịu không thấu nữa thì li dị. Phần
còn lại kéo dài đời mình lê thê qua năm tháng trong cái lồng hôn nhân nghiệt ngã.
Một số ít người, rất ít, nhận ra điều gì đó sai lầm căn bản
trong chính tình yêu
Tôi và vợ tôi nhận ra: Chúng tôi đã làm kẻ ăn xin trong suốt gần 30 năm cuộc đời mình, và đau khổ,
xung đột là điều tất nhiên. Chỉ khi chúng tôi thôi làm kẻ ăn xin, mọi vấn đề mới tan biến, mối quan hệ
mới nảy mầm sống lại. Đó có lẽ là ân sủng lớn nhất trong cuộc đời chúng tôi.
Ăn xin! Tôi muốn nói đến việc ăn xin trong tình yêu
Hẳn bạn chẳng lạ gì những câu ca thán, ỉ ôi của cả các cô gái và các chàng trai hiện nay, tạm lấy
vài ví dụ như sau:
- Thời bây giờ tình yêu đẹp chỉ có trong phim.
- Tìm được một chàng trai yêu mình thật lòng khó như lên trời.
- Không có anh ấy/cô ấy thì tôi sống làm gì nữa.
- Anh ấy/cô ấy là tất cả cuộc sống của tôi.
Và bài ca cải lương này còn dài lắm lắm.
Hãy để ý những phát ngôn trên, có người sẽ cảm thấy nó rất đúng trong tình yêu, thậm chí nếu
một diễn viên Hàn Quốc nào đó mà thốt lên: Anh ấy/cô ấy là tất cả cuộc sống của tôi thì khối người
xúc động! Đó, tình yêu đã bị quy định, đã bị làm sai lệch tới mức nó đã chết yểu từ lâu rồi. Không tin

ư, tôi sẽ phân tích tiếp.
Tất cả những phát ngôn trên có chung một điểm: Chỉ muốn nhận mà chẳng muốn cho cái gì cả!
Khi bạn chỉ muốn nhận nghĩa là bạn phụ thuộc. Bạn muốn nhận sự yêu thương thì bạn phụ thuộc
vào người ban phát nó. Bạn tuột xuống hạng hai, họ trở nên quan trọng. Khi bạn muốn cho nghĩa là
bạn tự do. Bạn cho mà người ta không lấy thì nó vẫn còn là của bạn, có mất mát gì đâu. Bạn trở
thành hạng nhất, bạn trở thành số một.
Khi bạn chỉ muốn nhận, tình yêu trở thành sự ủy mị, yếu đuối, cải lương. Khi bạn muốn cho, tình
yêu trở thành ánh sáng, thành suối nguồn cho đời bạn.
Tình yêu, theo nghĩa mặc định trong đầu rất nhiều người hiện nay chỉ còn là đòi hỏi, chỉ muốn nhận
lấy, chỉ muốn phụ thuộc (hoặc chiếm hữu, chỉ là hai mặt của một đồng tiền), đó là sự u mê không
thể nào tưởng tượng nổi. Nhưng u mê có sức mạnh rất khủng khiếp, đó là lí do vì sao điều này đã
lan tràn trong xã hội như một căn bệnh dịch không có vắc xin.
Khi bạn chỉ muốn nhận lấy gì đấy trong tình yêu thì đích xác bạn là kẻ ăn xin đáng thương. Bạn sẽ
khổ đau nếu người mà bạn kì vọng không đáp ứng gì đó theo mong muốn của bạn. Và theo tôi, đó
cũng chả phải tình yêu gì sất, chỉ là sự ngụy trang khôn khéo.
Tình yêu phải là sự cho đi vô điều kiện, chỉ có như vậy thì nó mới đúng là bản chất chân thật của
tình yêu. Cho đi vô điều kiện mới là tự do. Hãy nghiền ngẫm đi. Cho đi mà có điều kiện thì vẫn là
muốn nhận, vẫn là sự mất tự do.
Người biết yêu theo cách cho đi sẽ luôn sống với niềm vui. Người luôn có cái để cho đi là người
luôn dư thừa, dư thừa tình yêu thương bên trong tâm hồn, trong trái tim người đó. Người luôn sống
với niềm vui sẽ mang lại hạnh phúc cho người khác. Và đó mới chính là cách mà tình yêu vận hành
đúng đắn.
Mối quan hệ của hai con người luôn tràn ngập yêu thương sẵn sàng chia sẻ cho người khác là mối
quan hệ vượt ra khỏi thời gian. Tình yêu của họ sẽ không thể chết, cái chết chỉ xảy ra trong thời
gian. Một người chết đi thì người còn lại sẽ sống luôn cả phần của người đã chết, một cách tuyệt
vời nhất.
Tình yêu đẹp chỉ có trong phim ảnh! Tất nhiên là người nói câu đó đúng, bởi vì họ có làm cái gì để
biến tình yêu của họ trở nên đẹp đâu. Họ chỉ biết ngóng cổ lên chờ ai đó mang tới, như một kẻ hành
khất chính hiệu.
Khi tôi và vợ hiểu ra tất cả những điều này, chúng tôi mới có cơ hội tái sinh lại chính mình, và điều

hay là chúng tôi bắt đầu yêu lại chính vợ, chính chồng mình như một mối tình đầy mới mẻ. Đó chính
xác là phép màu!


Mr. Bow

×