Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

chọn cách tha thứ cho bản thân, để nhìn thấy những điều tốt đẹp trên chính mình

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (163.54 KB, 3 trang )

Chọn cách tha thứ cho bản thân, để nhìn thấy
những điều tốt đẹp trên chính mình
*Photo: monia merlo

Nhiều người hay nói rằng chia tay đau, không chỉ vì việc phải cách xa người mình yêu. Mà còn vì
phải dừng lại tình yêu mình đang có, ngừng nhớ một ai đó. Có hàng vạn lý do để khi chia tay,
nhưng cuối cùng trước sau gì cũng phải quên người cũ.
Chia tay rồi. Nhiều người vẫn yêu người họ từng là người yêu của họ. Như một tình yêu đơn
phương. ”Yêu đơn phương, giải thoát là tỏ tình. Nhưng đơn phương người cũ là lãng quên.” Chỉ là
không biết sau bao lâu sẽ quên. Chỉ biết chắc chắn sẽ quên.
Yêu đơn phương một người mình từng yêu. Đau. Rất đau. Nhưng có người vẫn tiếp tục. Bạn tôi cho
rằng điều đó thật lãng phí. Tôi lại không cho như vậy. Tôi đơn phương người yêu trước.
Tại sao một người yêu đơn phương, không ai ngăn họ từ bỏ. Vậy tôi cũng đơn phương, họ lại muốn
tôi từ bỏ. Một người có thể yêu một người mãi mãi, trọn vẹn và cầu toàn. Tôi không tin. Tôi tin sẽ có
những lúc họ chán ghét nhau, có lúc thấy thất vọng, có cả khi nghi rằng mình đã hết yêu. Tôi tin câu
nói rằng yêu rất nhiều lần, nhưng lần nào cũng là anh.
Tôi cũng đau, cũng buồn, nào đâu có riêng anh. Anh mệt mỏi rồi, nên anh ngừng lại. Tôi cũng mệt
rồi, nhưng tôi vẫn đi tiếp. Tôi, trong sâu thẳm mình, cám ơn anh, đã dành thời gian cho tôi nghỉ ngơi
giữa những cảm xúc không phải tình yêu thế này. Nhưng tôi vẫn đi. Vì tôi chỉ biết yêu anh, không lý
do hoặc cả hàng vạn lý do. Tôi phải đi tiếp con đường yêu của chính mình, dù anh không còn bước
đi cùng tôi, hoặc đã lỡ bước sang con đường khác, không phải là tôi. Vì tôi yêu anh thật nhiều,
không có cách nào dừng lại.
Tôi sẽ không lãng phí, bạn tôi ơi. Tôi tận hưởng sự thanh thản, và thoải mái của một người độc
thân. Tôi còn bạn. Và còn cả gia đình mình. Tôi phải vui vẻ THẬT, nếu không mọi người sẽ la mắng
tôi mất. Tôi vẫn là tôi, vẫn tiếp tục cuộc hành trình của mình, vẫn mơ ước, vẫn hành động. Và tôi
vẫn yêu, chứ chưa từng dừng lại. Tôi nghỉ ngơi, nhưng không dừng lại hành trình yêu của chính
mình. Tôi tách bạch từng phần cuộc đời mình như thế. Tôi đơn phương người yêu trước của mình.
Tôi không biết mình có thể tiếp tục trong bao lâu. Một mối tình đơn phương có thể kéo dài bao lâu.
Khi tất cả tình cảm đều được giấu kín trong lòng. Khi tình cảm ấy, có lẽ sẽ chẳng có ai biết, sẽ
chẳng có ai đáp lại. Thậm chí có lẽ còn không hưởng ứng, ủng hộ. Nhưng kể cả có như vậy, tôi vẫn
sẽ yêu. Có bao giờ trái tim nghe lời lý trí. Có bao giờ tình yêu tuân theo quy luật xã hội, mà không


tuân theo quy luật do chính nó đặt ra. Phải, tôi vẫn yêu, dù đau, và dù đơn độc. Như bao tình yêu
đơn phương khác.
Một người từng yêu bạn. Giờ họ không còn yêu. Vậy bạn làm gì?
Tôi chọn cách hành động để chứng minh rằng tình yêu của họ là xứng đáng. Chọn cách để họ lại
yêu tôi một lần nữa. Chọn cách trưởng thành từ những vết thương. Chọn cách tha thứ cho bản
thân, để nhìn thấy những điều tốt đẹp trên chính mình. Tôi yêu như một người đơn phương. Nhưng
tôi “lợi thế” hơn nhiều. Tôi biết đối phương là ai, thích gì, và đã có tình cảm như thế nào với tôi. Tôi
biết, tại sao đối phương chú ý đến tôi ở lần đầu tiên thay vì cô gái khác. Tôi chỉ không biết đối
phương đang nghĩ gì. Và đối với người ấy, tình cảm dành cho tôi là gì.
Tôi cũng sợ, như bao cô gái khác. Nhưng tôi không muốn để ý. Kể cả khi anh chưa từng yêu tôi, tôi
vẫn sẽ cố gắng để anh nhìn tôi nhiều hơn một chút, chú tâm vào tôi một tý, và thích tôi thêm từng
xíu nữa. Tôi nghĩ mình có lợi thế. Tôi sẽ cố gắng. Bởi tôi không muốn đơn phương người tôi yêu
trong im lặng.
Nhưng thật khó, thật khó để đơn phương anh, người từng là người yêu của tôi. Anh cư xử không
hơn một người bạn. Anh giữ khoảng cách với tôi. Anh không muốn yêu tôi nữa. Anh muốn tôi dừng
lại. Sống với cuộc sống của mình, thay vì chạy lăn xăn quay anh.
Anh không biết một phần cuộc sống của tôi là anh. Trong phần ấy, anh là tất cả. Anh là điều hạnh
phúc, là chốn yên bình của tôi. Tôi đi thế nào, bỏ thế nào. Trong phần còn lại của tôi, tôi hết mình vì
nó. Tôi vẫn tiếp tục ước mơ, vẫn yêu quí bạn bè, vẫn kín trọng gia đình. Và trong những phần ấy,
họ cũng là tất cả của tôi. Anh kéo sụp phần thế giới của anh trong tôi, nhưng những người khác
giúp tôi đứng vững.
Anh à, tôi vẫn biết đau, biết buồn, kể cả khi tôi đơn phương anh. Tôi đau đớn, nhưng cất cao đầu
tuyên bố rằng tôi yêu anh, và tôi đơn phương anh. Nhưng anh, từ trước đến giờ, chưa bao giờ có
thể khiến tôi sống không với cuộc sống của mình.
Chỉ là tôi yêu anh, rất nhiều, nhưng lại quá kiêu ngạo. Tôi không biết mình có thể tiếp tục đến khi
nào. Nhưng tôi sẽ vẫn yêu anh, chỉ vì anh. Tôi sẽ cố gắng hết sức, như mọi lần. Dù cho tôi đau. Tôi
sợ anh thật xa rồi. Tôi sợ. Sợ … tôi xấu tính, nên anh chẳng thể nào yêu tôi nữa.
Cuối cùng, gửi anh, tôi sẽ tiếp tục cố gắng. Vì tôi yêu anh, không có lựa chọn nào khác. Trái tim này
vì anh mà reo vui.



Tyara

×