Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

thư gửi anh, người mà em không biết là ai cả

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (129.49 KB, 3 trang )

Thư gửi anh, người mà em không biết là ai cả
Photo: Anna Morosini

Anh à,
Đã có lúc em giận anh nhiều lắm, vì em chờ anh lâu lắm rồi anh có biết không. Nhưng giờ em
không giận anh nữa, em sẽ ngoan ngoãn chờ anh. Bởi vì anh cũng chờ em chừng đó thời gian cơ
mà, có thể còn lâu hơn ấy chứ. Vốn dĩ ở tuổi thanh xuân đầy tình tứ này, sánh đôi bên một ai đó
được coi là lẽ hiển nhiên. Còn những kẻ luôn đi một mình, thì vốn dĩ luôn có một nguyên nhân nào
đó. Và nguyên nhân của em là để chờ anh. Em vẫn tự hỏi mình, anh sẽ là ai, mà tìm anh lại khó đến
thế.
Em chẳng mong ước quá cao xa. Chỉ là để có thể cùng một người bạn đồng hành đi cùng mình đến
cuối con đường. Mà để tìm được người như thế đã là khó lắm rồi í, lại đặt thêm nhiều tiêu chuẩn
làm gì, anh nhỉ. Kiểu như, tôi muốn tìm một chiếc thang để đi lên mặt trăng. Nhưng lại còn cái thang
đó phải đạt chuẩn ISO 9001 với đầy đủ phụ kiện đi kèm.
Cái gọi là “xứng đôi vừa lứa”, về vẻ bề ngoài, gia thế hay túi tiền, những thứ mà ai đó thường cho
là điều quan trọng, vốn dĩ đối với em chỉ là thứ yếu. Bởi chúng chẳng khác nào một bộ quần áo. Rồi
thời gian trôi đi, và bộ quần áo đó sẽ được thay bằng một bộ đồ mới, có thể tốt hơn, hoặc tệ hơn,
khó mà biết trước được. Nhưng điều em quan tâm là những gì đằng sau bộ quần áo đó. Cái bản
chất bên trong con người anh, nguyên tắc sống của anh, lý tưởng của anh, những thứ đã, đang và
sẽ đi theo anh mãi mãi.
Nếu chúng ta yêu nhau, sẽ có những bất đồng về lối sống. Có những thói quen đã ngấm thành bản
chất liệu có thể dung hòa. Anh thấy không ổn thì có thể góp ý nhé, em sẽ cố gắng sửa một vài thứ
nếu thấy hợp lí, còn không thì em cũng không biết làm sao cả. Bầu trời riêng của em, vốn dĩ là chủ
quyền của riêng em, anh có đủ kiên nhẫn ở lại không?
Nếu anh nghĩ cho em, rằng làm điều ABC này sẽ tốt cho em, mà em không nghĩ thế, thì chúng ta sẽ
xem xét lại anh nhé. Vì cái gọi là “tốt cho em” là gì, em là người hiểu mà. Có những thứ anh nghĩ
khác, mà em lại không đồng ý, thì một người sẽ nhượng bộ nhé. Em không chắc người đó là em
đâu, nhưng lần sau sẽ đến lượt em anh nhé.
Làm ơn đừng nói những gì giả dối với em, để em biết được em sẽ không đủ bình tĩnh để nói chuyện
tử tế với anh đâu, em sẽ trở nên rất xấu xí đó. Mà nếu chuyện đó xảy ra thì hãy giải thích nhé, em
sẽ nghĩ lại sau. Mà anh hứa với em thì đừng có sai hẹn nhé, nên không hứa cũng được. Tại em sẽ


không tin anh nữa đâu. Có những chuyện anh không muốn nói cho em, hoặc những câu hỏi của em
mà nếu trả lời anh sẽ nói không đúng sự thật , thì im lặng anh nhé. Điều đó chắc là em sẽ chịu
được. Nhưng anh đừng im lặng lâu quá, em sẽ rất nhớ anh đấy.
Còn một điều nữa, là anh phải dám đến gặp bố mẹ em. Em thấy điều này cũng dễ mà, chỉ là gặp
mặt thôi, em có bắt anh cưới em đâu. Mỗi ngày mình gặp bao nhiêu người khác có sao đâu
nhỉ. Vào một hôm đẹp trời, chúng ta sẽ chán nhau. Khi ấy, anh và em sẽ sống một mình, làm mới lại
bản thân rồi quay lại yêu con người mới của nhau được không anh.
Bởi vì đâu phải ai cũng có thể đi cùng nhau trên con đường trường mà, lại ngoằn ngoèo và nhiều rủi
ro nữa. Đến một ngày nào đó, có thể sẵn sàng cùng nhau bước đi, mà không thấy “tội nghiệp” thì
mình cùng đi anh nhé. Còn nếu không, thì tránh xa em ra, để thời gian làm việc khác đi, thời gian là
vô giá mà.
Anh viết thư trả lời: Hầy, sao em phức tạp thế, thôi ở một mình đi em. Từ đó cô gái trẻ sống hạnh
phúc đến mãi mãi về sau…

Getaline

×