Tình yêu trong ca cao chủ đề hờn giận
Ðêm qua ngỏ cửa chờ ai?
Ðêm nay cửa đóng then cài khăng khăng?
Người ta một hẹn thì nên
Tôi đây chín hẹn những quên cả mười!
Có thương thì thương cho chắc
Bằng trục trặc thì trục trặc cho luôn.
Ðừng làm như con thỏ nọ đứng đầu truông
Khi vui giỡn sóng, khi buồn giỡn trăng!
Có thương thì thương
Không thương thì nói
Làm chi lần lần lữa lữa như hẹn nợ thêm buồn.
Trên chùa đã động tiếng chuông
Gà Thọ Xương đã gáy, chim trên nguồn đã kêu.
Chim xanh ăn trái xoài xanh
ăn no tắm mát đậu cành cây đa.
Cực tấm lòng em phải nói ra
Chờ trăng trăng xế, chờ hoa hoa tàn!
Hôm kia, anh đến chơi nhà
Thấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giường,
Thấy em nằm đất anh thương
Anh ra kẻ chợ đóng giường tám thang
Bốn góc thì anh thếp vàng
Bốn chân thếp bạc, tám thang chạm rồng.
Bây giờ phải bỏ giường không,
Em đi lấy chồng, phí cả công anh!
Quả đào tiên ruột mất vỏ còn
Buông lời hỏi bạn; đường mòn ai đi?
Trách ai ăn giấy bỏ bìa
Khi thương thương vội, khi lìa lìa xa!
Chiều chiều ra đừng ngõ trông
Ngõ thì thấy ngõ người không thấy người?
Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ, đã rời nhau ra!
Chưa chi anh đã vội về!
Ðã đi, đừng vội, vội về, đừng đi
Khi giận thì rầy thì la
Ðến khi hết giận rằng "ta yêu mình"
Chồng giận vợ thì vợ làm thinh
Vợ giận, chồng hỏi rằng: mình giận ai?
Vợ rằng: Giận trúc giận mai,
Vợ chồng ai nỡ giận dai bao giờ!
Tưởng rằng trọn thủy trọn chung
Không hay như pháo nổ đùng ngang lưng!
Trách người cầm lái không minh
Bỏ thuyền vơ vẩn giữa ghềnh bơ vơ
Có chả em tình phụ xôi
Có cam phụ quýt, có người phụ ta.
Có quán tình phụ cây đa
Ba năm quán đổ cây đa vẫn còn.
Có mực, em tình phụ son
Có kẻ đẹp giòn, em phụ nhân duyên.
Có bạc, em tình phụ tiền
Có nhân ngãi mới, quên người tình xưa.
Trách người quân tử bạc tình
Chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao!
Trách người quân tử bạc tình
Có giương mà để bên mình chẳng soi!
Anh nói với em:
Như rựa chém xuống đá
Như rạ cắt xuống đất
Như mật rót vào tai
Bây chừ anh đã nghe ai?
Bỏ em giữa chốn thuyền chài rứa ri?
Có ai thêm bận vì ai?
Không ai, giường rộng chiếu dài dễ xoay
ới anh ơi, anh có xa thì xa cho mất!
Anh có lại gần thì thành thất thành gia
Em khuyên anh đừng lại lại qua qua
Một mai kia thầy mẹ biết đặng đánh la tụi mình
Có yêu thì nói rằng yêu
Chẳng yêu thì nói một điều cho xong
Làm chi dở đục dở trong
Lờ lờ nước hến cho lòng tương tư
Xưa kia nói nói thề thề
Bây giờ bẻ khóa trao chìa cho ai?
Bây giờ nàng đã nghe ai?
Gặp anh ghé nón chạm vai chẳng chào!
Nước chảy cho đá trôi nghiêng
Anh vui chung thiên hạ, em sầu riêng một mình.
Cởi cái thương cắt cái nhớ trả phắt cho rồi
Bao nhiêu lời nói những hồi
Bỏ vô nồi nấu sôi rồi đổ đi
Ðêm nằm nghĩ giận con phụng hoàng
Nhánh tùng tươi không đậu, đậu nhánh mai tàn làm chi
Xưa kia ước tận chân mây,
Bây giờ rớt xuống đám dây bìm bìm
Trách ai tham đó bỏ đăng
Thấy lê quên lựu, thấy trăng quên đèn
Hồi nào nhắn xuống nhắn lên
Bây giờ em đúng một bên anh không nhìn