Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (121.6 KB, 7 trang )
BẢN ROCK ĐƯỢC PHỐI BỞI SẮC MÀU
Sen đã rất êm dịu, nhẹ nhàng trong tranh thuỷ mặc Trung Hoa.
Sen cũng rất lộng lẫy và kiêu sa trong tranh sơn mài Việt Nam.
Nhưng sen lại rực rỡ, lộng lẫy một cách đặc biệt với xanh, đỏ, tím, vàng nguyên
sắc không pha trộn. Thoạt nhìn tức mắt, nhìn thêm chút nữa thấy lung linh, thêm
chút nữa lại sống động và rất hài hoà.
Đấy chính là hoa sen và chỉ sen mà thôi trong các bức tranh của Đặng Phương Việt
và nhất định là chỉ với sơn dầu mà thôi. Một nguyên liệu mà dưới cây cọ của
Mone, sen đã trở thành bất tử.
Đây vừa là cuộc chơi, vừa là sự khám phá của thế giới hoà sắc các gam màu
nguyên của sơn dầu. Đỏ, lục, lam chàm, tím, tất nhiên là dùng nguyên sắc, khi cần
tạo màu trung gian sẽ là 2 hay 3 lớp hoặc có thể là 4 hoặc hơn thế nữa những gam
nguyên sắc ấy chồng lên nhau. Lối vẽ này na ná như làm sơn mài. Nhưng để tính
toán được màu cuối của mớ hoà sắc hỗn độn ấy phải là người rất am hiểu về
nguyên lý, hoạt chất hay còn gọi đơn giản là bản chất của màu.
Đó chính là lý do ta thấy lá sen, hoa sen của Phương Việt là đỏ, là tím than, là xanh
coban, thậm chí là đen nhưng trông vẫn đầy sức sống, vẫn xanh, vẫn cảm thấy chất
diệp lục trên thớ lá, vẫn cảm thấy màu nắng xuyên qua cánh hoa rất mỏng manh dù
cánh hoa ấy được chồng hàng lớp lớp màu rất dày.
Điều này, tưởng chừng rất dễ nhưng không đây là điều mà các hoạ sĩ Việt Nam
không được học từ trong trường và cũng ít khi tự học, tự hiểu do vốn ngoại ngữ
hạn chế và đặc biệt họ nghĩ rằng điều đó không quan trọng.
Phương Việt hiểu điều đó và anh sử dụng bản rock cuồng nhiệt của sắc màu chứ ít