Tải bản đầy đủ (.pdf) (1 trang)

tuong tuong minh la nhan vat tru tinh trong anh trang hay dien ta dong cam nghi trong bai tho thanh mot tam su ngan

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (103.09 KB, 1 trang )

Đề bài: Tưởng tượng mình là nhân vật trữ tình trong Ánh trăng, hãy diễn
tả dòng cảm nghĩ trong bài thơ thành một tâm sự ngắn
Bài làm
Hai mươi hai giờ đêm, bỗng cả một vùng của thành phố mất điện. Tôi vội vàng
bật tung cửa sổ. Đột ngột vầng trăng tròn vành vạnh xuất hiện. Ánh trăng ùa
vào căn phòng soi sáng không gian. Thảng thốt nhận ra cố nhân, tơi áp sát song
cửa, ngửa mặt lên nhìn trăng, trăng cũng soi ngắm tôi. Xúc động trào dâng, tôi
thấy rưng rưng trong lịng, rưng rưng khóe mắt…
Cuộc chiến tranh dai dẳng, khốc liệt đã lùi xa, thấm thoắt đã ba năm rồi. Tôi về
thành phố, sống trong điều kiện đất nước đã thống nhất, độc lập, hịa bình, đời
sống đã khác xưa. Nhà cao cửa rộng, tiện nghị hiện dại, khác xa vói những năm
tháng gian lao sống cùng đồng, cùng sơng, cùng bể, cùng trăng. Có lẽ giờ đây
tơi đã quen với ánh điện, cửa gương trong đời sống hiện đại đủ đầy, giàu sang
mà lãng qn, vơ tình với trăng. Trăng vẫn đi qua ngõ, vậy mà tôi như khơng
thấy, vơ tình, bạc bẽo, dửng dưng như người khách lạ qua đường. Đêm nay
thình lình đèn điện tắt, nổi bật trong không gian bao la kiêu hãnh chỉ có mình
trăng. Trăng vẫn nhẫn nại tỏa sáng cho bầu trời, mặt đất, nhân gian mà khơng
giận hờn, trách móc.
Đối diện với trăng trong tình huống bất ngờ, trăng đã gợi cho tôi biết bao kỉ
niệm ấu thơ sống với đồng, sơng, rừng, bể, hịa nhập gắn bó vói thiên nhiên.
Trăng gợi cho tôi nhớ về tuổi thơ, nơi chôn rau cắt rổn của mình, yêu trăng yêu
cả chú Cuội, chị Hằng; về một thời chiến tranh ác liệt ở rừng ở rú được nhân
dân che chở, yêu thương. Ngày ấy khơng có điện, trăng là bạn cố tri thường
cùng tôi đàm tâm độc thoại, là bạn chiến đấu "Đầu súng trăng treo", là gương
mặt mĩ nữ gợi bao khao khát yêu thương, gợi bao cánh thơ bay bổng tâm hồn…
Ngày ấy, duy nhất chỉ sống với trăng. Tình yêu thiên nhiên hồn nhiên như cỏ
cây hoa lá không hề vụ lợi, ngỡ chẳng bao giị tơi qn… Ấy thế mà, khi cuộc
sống đủ đầy, lịng tơi cũng đổi thay… vơ tình nhìn trăng như người dưng qua
ngõ.
Đối diện với trăng đêm nay, trăng vẫn tròn vành vạnh như đồng, như sơng, như
bể, như rừng thủy chung, nghĩa tình, bất biến. Lịng tơi rưng rưng hổ thẹn. Giá


như trăng cứ lên tiếng trách cứ, mắng mỏ tôi: kẻ vô tâm, vơ tình, vơ ơn bạc
nghĩa… cho tơi thấy nhẹ lịng. Nhưng trăng cứ trịn vành vạnh – nhìn tơi – ánh
trăng im phăng phắc. Tôi hiểu trong sự im lặng ấy như nghiêm khắc, lại như
chất chứa một tấm lòng. Tấm lịng vị tha, độ lượng "kể chi người vơ tình".
Chính sự độ lượng của trăng đã khiến tơi giật mình, trăn trở, suy ngẫm về quá
khứ. Những năm tháng gian lao, trăng và nhân dân thật bình dị, dịu hiển bao
nhiêu! Kể cả những người đã khuất, đã kể vai sát cánh, gắn bó với nhau, cùng
nhau đánh đuổi giặc thù, đem lại cuộc sống an bình hơm nay, sao tơi nỡ vơ
tình?
Cảm ơn trăng đã nhắc nhở tơi đạo lí "uống nước nhớ nguồn", "Ra sơng nhớ
suối, có ngày nhớ đêm". Nếu không biết trân trọng quá khứ, gìn giữ và biết ơn,
người ta rất dễ biến chất thành kẻ vơ tình, vơ tâm, vong ân bội nghĩa.

VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí



×