Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học tập miễn phí
Bến quê và những điều đau đớn đến phút cuối mới ngộ ra - Văn mẫu 9
Câu chuyện xoay quanh những ngày cuối đời của nhân vật tên Nhĩ. Dù không mô tả
chi tiết về thời kỳ hồng kim nhưng qua cách giới thiệu, độc giả có thể nhận ra rằng
nhân vật Nhĩ là một người rất thành cơng trong sự nghiệp. Anh có cơ hội được đi
khắp bốn bể năm châu. Những chính thành cơng ấy đã đẩy nhân vật đến bi kịch.
Đáng tiếc là, chỉ đến khi thời gian sống trên cõi đời này chỉ được tính bằng ngày,
Nhĩ mới nhận ra sự bất hạnh của mình.
“Bến quê” là một chuỗi những bi kịch. Bi kịch này dẫn tới bi kịch kia khiến cho
nhân vật đau đớn, vật vã. Sự đau đớn, nuối tiếc của nhân vật đem đến cho chúng ta
những bài học vô cùng sâu sắc.
Một trong những bất hạnh lớn nhất của cuộc đời Nhĩ là có nhiều cái bên anh cả cuộc
đời nhưng đến cuối đời anh mới nhìn thấy, mới nghe được.
Liên là người phụ nữ gắn bó với Nhĩ cả cuộc đời. Cô là hậu phương, là điểm tựa để
anh có thể tung hồnh năm châu bốn bể. Nhưng dường như Nhĩ khơng nhận ra đó là
điểm tựa cho cuộc đời mình. Chỉ đến khi sắp từ giã cõi đời, Nhĩ mới thực sự nhìn
thấy Liên, thực sự cảm nhận được sự hi sinh mà Liên đã dành cho anh suốt cả cuộc
đời. Lần đầu tiên Nhĩ nghe được tiếng bước chân quen thuộc của Liên trên những
bậc cầu thang đã mòn lõm. Cũng lần đầu tiên, anh nhận ra vợ mình mặc chiếc áo vá.
Lần đầu tiên Nhĩ nói với Liên rằng: “Cả đời anh làm cho em khổ mà em cứ lặng
thinh”. Những thứ “lần đầu tiên ấy” sao mà xót xa đến thế. Có lẽ, những người thân
yêu ở bên, ta chẳng bao giờ nhận ra họ đã hi sinh nhiều cho mình đến nhường nào.
Chỉ đến khi sắp phải rời xa họ, ta mới thực sự thấy họ vơ cùng quan trọng thì đã q
muộn mất rồi.
Việc chưa bao giờ hiểu và thấu cảm cho vợ làm Nhĩ day dứt. Nhưng điều khiến anh
day dứt nhiều hơn nữa là anh chưa bao giờ đặt chân lên bãi bồi bên kia sơng. Đó là
nơi vợ anh sinh ra và lớn lên. Mảnh đất quen thuộc vô cùng mà lại cách xa vời vợi.
Một người đã đi khắp năm châu nhưng không thể bước chân lên dải đất ngay cửa sổ
nhà mình mới xót xa làm sao. Đơi khi, chúng ta cứ mải mốt đi tìm những miền đất
lạ mà quên đi vẻ đẹp của vùng quê ngay bên cạnh mình. Để rồi, khi nhận ra vẻ đẹp
của nó thì chỉ cịn đủ sức nhìn ngắm và tiếc nuối mà thôi.
Một trong những nghịch lý đau đớn nữa chính là cảnh ngộ của Nhĩ. Một người đã đi
khắp thế gian nhưng đến cuối đời, chỉ di chuyển vài chục cm thôi cũng là cả một
Trang chủ: | Email hỗ trợ: | Hotline: 024 2242 6188
Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học tập miễn phí
cuộc hành trình dài. Thế mới thấy, sức khỏe là thứ tài sản vô giá của con người. Khi
cịn khỏe, ta ln phung phí nó. Để đến cuối cuộc đời, một chút sức tàn cũng vô
cùng quý giá.
Bến q cịn có rất nhiều chi tiết, hành ảnh mang ý nghĩa biểu tượng vô cùng sâu
sắc.
Đầu tiên là việc Nhĩ nhờ Tuấn (con trai của anh) giúp mình sang bãi bồi bên kia
sông. Thực ra, không phải là anh muốn con trai thực hiện nguyện vọng của mình.
Có lẽ, điều mong muốn lớn nhất của Nhĩ là cậu con trai (rất giống mình) ấy sẽ
khơng phải tiếc nuối, xót xa như anh lúc này. Tuy nhiên, người trẻ thường cho
những điều người lớn nói là thừa thãi hoặc viển vơng. Vì thế, dù miễn cưỡng nghe
lời bố nhưng Tuấn lại sa vào bàn cờ thế ven đường và có thể sẽ lỡ chuyến đị duy
nhất trong ngày.
Những bàn cờ thế ven đường cũng mang nhiều ý nghĩa chiêm nghiệm sâu sắc. Nhà
văn Nguyễn Minh Châu phải thốt lên rằng: Con người ta, trên đường đời không
tránh khỏi những điều chùng chình hoặc vịng vèo. Ván cờ thế ven đường cũng như
những cám dỗ của cuộc đời. Chúng ta rất dễ sa vào đó để rồi mất đi cái đích đã định
từ trước. Chính những “ván cờ thế ven đường” ấy khiến cho Nhĩ phải sống trong
day dứt trong suốt những ngày cuối đời.
Chi tiết chuyến đò duy nhất trong ngày cũng mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Đó cũng
chính là chuyến đị của cuộc đời. Mỗi chúng ta chỉ có một chuyến đị duy nhất để
đến đích của cuộc đời. Nếu ta cứ chùng chình hoặc vịng vèo sa vào những cạm bẫy,
những cám dỗ thì chắc chắn ta sẽ bị lỡ chuyến đò duy nhất ấy. Khi đã lỡ đị, người
ta chỉ cịn biết xót xa, tiếc nuối mà thơi. Hành động của Nhĩ khi chuyến đị duy nhất
trong ngày cập bến khiến nhiều người không khỏi xót xa. Đó khơng hẳn là hành
động thúc giục cậu con trai. Đó cịn là niềm khao khát trong vơ vọng được ngồi trên
con đò duy nhất ấy để sang miền đất vừa rất gần gũi thân thương, nhưng cũng vô
cùng xa lạ đối với Nhĩ.
Bến quê là một chuỗi những tiếc nuối. Những tiếc nuối ấy đến từ sự vơ tâm của
nhân vật Nhĩ. Điều đó đem đến cho những ta những bài học vô cùng quý giá. Trong
cuộc đời này, hãy yêu những gì gần gũi và thân thuộc với mình. Hãy sống hết mình
với yêu thương ấy. Để đến khi từ giã cõi đời, ta có thể mỉm cười mãn nguyện.
Mời các bạn xem tiếp tài liệu tại: />Trang chủ: | Email hỗ trợ: | Hotline: 024 2242 6188