Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (74.62 KB, 3 trang )
Lãnh đạo là tạo động lực
Thực ra trong một tổ chức người ta không phải rạch ròi tới mức tìm xem ai
quan trọng hơn ai, khi người ta quá đề cao vai trò của một cá nhân thì đó
có thể là dấu hiệu chấm hết cho tổ chức đó hay ít nghiêm trọng hơn là cho
mối quan hệ của những con người trong tổ chức đó.
Mỗi người có vai trò riêng và mỗi người phải làm tốt nhât vai trò của mình.
HLV là người đề ra chiến thuật, là người quyết định lối chơi và là người
phải chịu trách nhiệm cho thành tích của cả đội. Còn cầu thủ là người cụ
thể hoá chiến thuật trên sân và họ phải chịu trách nhiệm cho từng vị trí mà
họ thi đấu. Trong một tổ chức cũng vậy người lãnh đạo cũng giống như
một HLV còn nhân viên dưới quyền thì gíông những cầu thủ. người lãnh
đạo cũng là người quyết định tầm nhìn, sứ mệnh, chiến lược kinh doanh
và phương pháp điều hành tổ chức. trong khi người điều hành chịu trách
nhiệm cho hiệu quả công việc của cả tổ chức thì nhân viên chịu trách
nhiệm cho công việc mà họ đảm nhiệm. nói điều này để thấy rằng trong
một tổ chức dù là lãnh đạo cấp cao hay là những nhân viên cũng có
những vai trò và trách nhiệm của họ, kết quả của mỗi người đều là một
phần trong kết quả chung, không nên coi nhẹ vai trò của một ai hay đánh
giá thấp đóng góp của bất kỳ người nào dù ta biết rằng: lãnh đạo chỉ có
một vài người trong khi nhân viên có thể kiếm đựơc vài ngàn người.
nhưng vấn đề của nhà lãnh đạo không phải là kiếm đựơc bao nhiêu người
mà là có thể phát huy năng lực của bao nhiêu người.
Trong lối tư duy quản trị cũ người ta cho rằng người đứng đầu là người
quyết định tất cả là người có quyển sinh quyền sát, là người có thể xa thải
bất kỳ ai và tuyển dụng bất kỳ ai, là người có thể tạo cơ hội cho một nhân
viên và cũng là người có thể “đì hói chán” một ai đó để họ không ngóc đầu
lên được.
Cho đến nay hình thức quản trị kiểu này vẫn còn tồn tại trong nhiều tổ
chức đặc biệt là các tổ chức đựoc bao cấp, các tổ chức nhà nước vì ở