Tải bản đầy đủ (.docx) (18 trang)

GIÁO án đạo đức HIẾU THẢO với ÔNG bà, CHA mẹ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.13 KB, 18 trang )

ĐẠO ĐỨC
HIẾU THẢO VỚI ƠNG BÀ, CHA MẸ
Cơ xin giới thiệu với cả lớp: đến dự với tiết Đạo đức của lớp ta ngày hơm nay có các cơ
giáo trong BGH nhà trường và các cô giáo khối 4. Cả lớp mình cùng nổ một tràng pháo
tay để chào đón các cô nào.
I.
-

Khởi động:
Trước khi vào bài mới cô cùng các bạn chơi 1 trò chơi.
Nhiệm vụ của các con là nghe nhạc và chuyền gấu bông. Khi cô dừng nhạc, gấu
bơng trong tay bạn nào thì bạn ấy sẽ nói 1 việc con đã làm để thể hiện lịng hiếu

-

thảo với ơng bà cha mẹ.
Qua trị chơi cơ thấy các con đã có những việc làm thể hiện sự quan tâm, chăm sóc
của mình đối với ơng bà, cha mẹ. Cô khen tất cả các con. Hôm nay cô cùng các con
tiếp tục tìm hiểu bài Hiếu thảo với ông bà cha mẹ tiết 2. (GV ghi bảng tên bài, HS

II.

ghi vở)
Hoạt động 1: Xử lí tình huống (GV ghi bảng)

GVPP 2 bức tranh ở bài tập 3.
-

-

Các con hãy quan sát tranh, thảo luận nhóm 4 trong 3 phút và cho biết:


+ Bức tranh vẽ gì?
+ Nếu con là bạn nhỏ trong tranh, con sẽ làm gì?
+ Tại sao con lại làm như thế?
Cơ mời nhóm… báo cáo kết quả thảo luận của nhóm mình.
HS: Con thưa cơ con đại diện nhóm … xin báo cáo kết quả thảo luận của nhóm con:
+ Tranh 1: Bức tranh vẽ bạn nhỏ đang ngồi xem truyện tranh. Bà của bạn nhỏ đi ra
và nói với bạn “Bữa nay bà đau lưng quá”. Nếu con là bạn nhỏ trong tranh, con sẽ
ngừng đọc đỡ bà xuống ghế, đấm lưng cho bà đỡ mỏi và sẽ nói với bà vào nhà nghỉ,
để con quét sân giúp bà.
+ Tranh 2: Bức tranh vẽ bạn nhỏ đang ngồi làm diều và ông của bạn đang ốm. Ơng
của bạn nói với bạn : “Tùng ơi, lấy hộ ông cốc nước”. Nếu con là bạn nhỏ trong bức
tranh, con sẽ dừng ngay công việc lại và đi lấy nước cho ơng. Vì ơng bị ốm rất cần

-

người chăm sóc mà việc đó thì con lại làm được.
Thưa cô và các bạn, con đã báo cáo xong phần thảo luận của nhóm mình. Tớ xin
mời các bạn cho ý kiến nhận xét và bổ sung.


-

Nhóm khác nhận xét: Nhóm tớ cũng đồng ý với ý kiến của nhóm bạn.
HS: ? Theo các bạn, ơng bà của bạn nhỏ sẽ cảm thấy như thế nào trước hành động

-

của các bạn nhỏ? Tớ mời nhóm … trả lời.
HS: Ông bà của các bạn nhỏ sẽ cảm thấy rất vui vì hành động của bạn nhỏ đã thể


-

hiện được lịng hiếu thảo với ơng bà.
? Cịn nhóm nào bổ sung khơng?
HS2: Nhóm tớ xin bổ sung thêm: ông bà bạn nhỏ sẽ nhanh khỏi bệnh hơn vì được

-

sự quan tâm từ phía bạn nhỏ.
GV chốt : Cơ cũng đồng ý với ý kiến của các con. Ở hoạt động này, cô khen các
con đã biết đưa ra ý kiến trước các việc làm đúng và đặc biệt cô thấy các con
đã biết làm việc thể hiện sự quan tâm, chăm sóc của mình đối với ơng bà. Cơ

-

khen các con.
Các con ạ ! Lịng hiếu thảo của con cháu cần phải được thể hiện không chỉ
trong những tình huống đặc biệt như 2 bức tranh trên mà còn cần thể hiện ở
mọi lúc mọi nơi và thường xuyên mỗi ngày các con nhé !

GVPP 2 bức tranh ở bài tập 3.
-

-

Các con hãy quan sát tranh và cho cơ biết:
+ Bức tranh vẽ gì?
+ Nếu con là bạn nhỏ trong tranh, con sẽ làm gì?
+ Tại sao con lại làm như thế?
(GVPP các câu hỏi trên)

Cô mời các bạn cho ý kiến
HS: Con thưa cô
+ Tranh 1: Bức tranh vẽ bạn nhỏ đang ngồi xem truyện tranh. Bà của bạn nhỏ đi ra
và nói với bạn “Bữa nay bà đau lưng quá”. Nếu con là bạn nhỏ trong tranh, con sẽ


ngừng đọc đỡ bà ngồi xuống ghế, đấm lưng cho bà đỡ mỏi và sẽ nói với bà vào nhà
-

nghỉ ngơi, để con quét sân giúp bà.
Con hãy nhận xét câu trả lời của bạn.
HS: Con cũng đồng ý với ý kiến của bạn và con có bổ sung thêm ý kiến của con:
Nếu con là bạn nhỏ con cũng sẽ ngừng đọc truyện chạy đến dìu bà vào phịng nằm

-

nghỉ ngơi. Con lấy nước mời bà và xoa bóp lưng cho bà đỡ đau ạ!
Cịn bạn nào có ý kiến khác không? Cô cũng đồng ý với ý kiến của các con. Chúng
mình cùng quan sát tiếp bức tranh số 2. Cô mời… phát biểu.
+ Tranh 2: Bức tranh vẽ bạn nhỏ đang ngồi làm diều và ông của bạn đang ốm. Ơng
của bạn nói với bạn: “Tùng ơi, lấy hộ ông cốc nước”. Nếu con là bạn nhỏ trong bức
tranh, con sẽ dừng ngay công việc lại và đi lấy nước cho ơng, hỏi thăm ơng có
muốn ăn uống gì khơng, ngồi bên cạnh xoa bóp cho ơng đỡ mỏi. Vì ơng bị ốm rất

-

cần người chăm sóc mà việc đó thì con lại làm được.
HS2: Con sẽ dừng lại ngay và chạy đi lấy nước cho ông. Sau đó con bóp đầu cho

-


ơng và kể cho ơng nghe 1 câu chuyện để ông thoải mái hơn ạ!
Những ai đồng ý với ý kiến của bạn nào?
GV: ? Theo các con, ông bà của bạn nhỏ sẽ cảm thấy như thế nào trước hành động

-

của các bạn nhỏ? Cơ mời …
HS: Ơng bà của các bạn nhỏ sẽ cảm thấy rất vui vì hành động của bạn nhỏ đã thể

-

hiện được lịng hiếu thảo với ơng bà.
? Cịn bạn nào có ý kiến bổ sung khơng?
HS2: ơng bà bạn nhỏ sẽ nhanh khỏi bệnh hơn vì được sự quan tâm từ phía bạn nhỏ.
GV chốt : Cơ cũng đồng ý với ý kiến của các con. Ở hoạt động này, cô khen các
con đã biết đưa ra ý kiến trước các việc làm đúng và đặc biệt cô thấy các con
đã biết làm việc thể hiện sự quan tâm, chăm sóc của mình đối với ơng bà. Cơ

-

khen các con.
Các con ạ ! Lòng hiếu thảo của con cháu cần phải được thể hiện khơng chỉ
trong những tình huống đặc biệt như 2 bức tranh trên mà còn cần thể hiện ở

mọi lúc mọi nơi và thường xuyên mỗi ngày các con nhé !
IV. Chia sẻ thông tin (ghi bảng)
Bây giờ chúng ta cùng chuyển sang hoạt động tiếp theo : chia sẻ thông tin.
Tiết học hôm trước cơ đã giao nhiệm vụ cho 3 nhóm sưu tầm truyện, thơ, bài hát và
những câu ca dao tục ngữ nói về lịng hiếu thảo với ơng bà, cha mẹ. Bây giờ cô mời



các nhóm báo báo phần chuẩn bị của nhóm mình. Trước khi báo cáo, các con lưu ý
1.
2.
3.

xác định đúng tiêu chí như sau : (PP)
Báo cáo đúng chủ đề « Hiếu thảo với ông bà, cha mẹ »
Nội dung phù hợp với ý nghĩa của bài học.
Diễn đạt tự tin, biểu cảm.
- GV : Cơ mời các nhóm báo cáo :
- Nhóm 1 : Nhóm chúng con nhận nhiệm vụ sưu tầm các câu chuyện nói về lịng hiếu
thảo, đó là các câu chuyện : Tích chu, Người tiều phu hóa nai, Bánh đúc lạc, Hoa
tặng mẹ, Người con hiếu thảo Bơng hoa cúc trắng. Chúng con thích nhất câu
chuyện Bông hoa cúc trắng và bàn bạc cùng nhau kể lại câu chuyện này qua tiểu

-

phẩm.
- Con xin giới thiệu các thành viên trong nhóm :
- Con tên Tú Anh, trong vai người dẫn truyện.
- Bạn Thụy Hân trong vai bà mẹ bị ốm.
- Bạn Kim Khánh trong vai bạn nhỏ.
- Bạn Hải Nam trong vai ông cụ.
- Câu chuyện xin được bắt đầu :
SỰ TÍCH BƠNG HOA CÚC TRẮNG
MC: Ngày xưa, có hai mẹ con nhà nọ sống trong một cái lều nơi xóm vắng. Người chồng
mất sớm, nên mẹ con làm lụng vất vả lắm mới đủ ăn. Hằng ngày gà chưa gáy sáng bà
mẹ đã phải dậy làm việc cho đến đêm khuya.

Một hôm, gà gáy lâu lắm rồi mà bà mẹ vẫn chưa dậy. Cô bé thức giấc vội đến bên
mẹ, cô biết là mẹ đã ốm rồi! Làm thế nào bây giờ, giữa nơi hoang vắng và cảnh nghèo
túng này? Cơ chỉ cịn biết đắp chiếc áo ấm độc nhất của mình cho mẹ, rồi ngồi đấy chăm
sóc mẹ. Mẹ cơ thỉnh thoảng hé đơi mắt khơ héo nhìn con.
Một buổi chiều khi ánh nắng chiếu qua khe liếp, bà mẹ chợt tỉnh lại.
MẸ: – Con ơi! Con đi mời thầy thuốc về đây. Mẹ thấy trong người khó chịu lắm.
MC: Cơ bé vội vã ra đi. Vừa đi cô vừa lo cho mẹ. Được một đoạn đường dài, cơ gặp một
cụ già tóc bạc phơ. Thấy cơ bé đi một mình, cụ liền hỏi:
ÔNG CỤ: Cháu đi đâu mà vội thế?


CON GÁI: Thưa cụ, cháu đi tìm thầy thuốc. Mẹ cháu ốm đã lâu, mà bệnh ngày một
nặng thêm.
MC: Tự nhận là thầy thuốc, cụ bảo em dẫn về nhà để xem bệnh giúp. Về đến nhà, xem
mạch cho người ốm xong, cụ quay lại hỏi cơ bé:
ƠNG CỤ: Chỉ có cháu và mẹ cháu ở đây thơi ư?
CON GÁI: Thưa vâng!
ƠNG CỤ: Từ hơm mẹ ốm, cháu chăm sóc thế nào?
CON GÁI: Thưa cụ, cháu chỉ biết quanh quẩn bên giường hát, đọc thơ, kể chuyện để mẹ
cháu vui ạ.
ÔNG CỤ : Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Ta sẽ cố chữa cho mẹ cháu khỏi. Nhưng cháu
hãy đi đến gốc đa đầu rừng, hái cho ta một bông hoa trắng thật đẹp về đây. Đường đến
đó sẽ rất xa, phải trèo đèo, lội suối, băng qua mấy cánh rừng thì mới đến được. Cháu hãy
-

suy nghĩ thật kĩ trước khi đi nhé!
(HS kể đến đó thì dừng)
MC: Theo các bạn, bạn nhỏ sẽ làm gì khi nghe lời ơng cụ nói, các bạn thử đốn xem

-


nhé!
Hs: Theo tớ, bạn nhỏ sẽ chẳng đi được đâu vì đường xa và khó khăn vất vả như vậy. Vì

-

bạn ý bé q.
MC: cịn bạn nào có ý kiến khác khơng?
HS: Theo tớ bạn nhỏ sẽ nhỏ sẽ nghe lời ông cụ và chạy đi ngay để lấy bơng hoa về vì

-

bạn ấy rất u mẹ của mình.
HS: Theo tớ dự đốn thì bạn nhỏ cũng sẽ lưỡng lự một chút vì đường quá xa mà lại khó
đi.

(MC tiếp tục làm việc) Tớ cảm ơn ý kiến của các bạn. Còn bạn nhỏ sẽ làm gì? Chúng ta
cùng xem tiếp câu chuyện nhé!
MC: Bên ngồi trời rất lạnh. Cơ bé chỉ có mỗi một chiếc áo mỏng trên mình. Cơ lẳng
lặng bước đều trong gió rét. Vừa đi cơ vừa lo cho mẹ. Cô đi đã mỏi chân mới đến gốc đa
đầu rừng. Quả nhiên cô thấy trên bụi cây trước mặt có một bơng hoa trắng rất đẹp. Cơ
ngắt bơng hoa, tay nâng niu với tất cả tấm lòng tha thiết cầu mong cho mẹ tai qua nạn khỏi
thì bỗng có tiếng văng vẳng của cụ già tóc bạc ban nãy nói với cơ:
ƠNG CỤ : Cháu hãy n tâm, mỗi cánh hoa trên bông hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được
sống thêm.
MC : Cơ bé cúi xuống nhìn hoa, cô đếm:


CON GÁI : “Một, hai, ba, bốn, …, hai mươi. Trời ơi! Cịn có hai mươi ngày nữa thơi ư?
…”

MC : Cô ngồi thụp xuống vẻ mặt buồn rầu. Suy nghĩ một lát, cơ rón rén chạy ra phía sau
cây đa. Cô nhẹ tay xé mỗi cánh hoa ra thành nhiều sợi. Bơng hoa trở nên kì lạ. Mỗi sợi
nhỏ biến thành từng cánh nhỏ dài và mượt, trắng trong như tấm lịng ngây thơ trong trắng
của cơ. Những cánh hoa mọc thêm ra nhiều không sao đếm được! Cô bé nâng niu trên tay
bơng hoa lạ đó.
CON GÁI : Trời ơi! Sung sướng quá!
MC : Cô vùng chạy về. Đến nhà, cụ già tóc bạc bước ra cửa tươi cười đón cơ và nói:
ƠNG CỤ : Mẹ cháu đã khỏi bệnh! Phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
MC : Cô bé mừng vui khôn xiết vội cảm ơn ông cụ. (cháu cảm ơn cụ ạ! Nhờ có cụ mà mẹ
cháu đã khỏe mạnh lại rồi ạ.)
- Từ đó hàng năm, về mùa thu, thường nở những bơng hoa có nhiều cánh nhỏ dài
mượt, trơng rất đẹp.
Đó chính là bơng hoa cúc trắng. Bơng hoa của lịng hiếu thảo.
-

MC : Sau khi xem xong tiểu phẩm này, các bạn có suy nghĩ hay rút ra được bài học
gì cho mình khơng?

-

HS1: Tớ nghĩ mẹ bạn nhỏ sẽ rất vui và hạnh phúc khi có 1 người con hiếu thảo như



bạn.
HS2 : Nếu là tớ, tớ cũng sẽ làm như bạn nhỏ. Vì tớ rất yêu mẹ của mình.
HS3 : Mẹ bạn ý sẽ tự hào lắm vì có người con ngoan ngỗn hiếu thảo như bạn nhỏ.
Nhóm tớ rất đồng ý với ý kiến của các bạn. Cô bé trong câu chuyện rất thương yêu
mẹ, không những hết lịng chăm sóc mẹ để mẹ chóng khỏi bệnh, mà cịn mong muốn
mẹ sống lâu. Cơ bé đã khơng quản ngại rét mướt, khó khăn, quyết đi tìm người về

chữa bệnh cho mẹ. Thật may mắn nhóm tớ thì qua câu chuyện này mới biết ý nghĩa
của bông hoa cúc trắng, bơng hoa của lịng hiếu thảo. Thêm u quý loài hoa này
hơn. Câu chuyện đến đây là kết thúc, cảm ơn cô và các bạn đã lắng nghe nhóm tớ



trình bày.
Cơ khen nhóm con đã hồn thành phần trình bày của mình rất tốt. Các con ạ! Cơ
bé trong câu chuyện thật đúng là một cô bé hiếu thảo rất yêu mẹ, cô làm tất cả để



mẹ khỏe mạnh. Cô bé thật đáng để chúng ta học tập đúng khơng nào các con.
Bây giờ cơ mời nhóm tiếp theo.


-

Nhóm 2: Nhóm con nhận nhiệm vụ sưu tầm các tấm gương đời thực về lịng

-

hiếu thảo. (HS trình chiếu PP)
Con thưa cơ và các bạn nhóm chúng con đã sưu tầm được những video và hình
ảnh ngồi đời thực là những tấm gương về lòng hiếu thảo. Con xin mời các cô
và các bạn cùng xem ạ!

+ Các bạn có cảm nhận được gì sau khi xem xong video và những hình ảnh trên
-


khơng?
HS : Tớ thấy anh Ân trong video này thật đáng khâm phục. Mới học lớp 5 nhưng đã
phải làm lụng vất vả để nuôi bà ngoại, mẹ và cậu bị tâm thần vẫn đạt được vị trí
đứng đầu lớp. Cịn tớ có đủ điều kiện học hành, được bố mẹ chăm sóc chu đáo mà
tớ còn chưa biết trân trọng. Nhiều khi còn lười học, không nghe lời bố mẹ. Sau hôm

-

nay tớ sẽ thay đổi.
HS: Cịn bạn nào có ý kiến nữa khơng?
HS: sau khi xem video tớ thực sự xúc động và biết ơn bố mẹ. Tớ sẽ cố gắng học tập

-

thật tốt, ngoan ngoan ngỗn vâng lời ơng bà, bố mẹ để mọi người vui.
Xem xong video tớ chỉ muốn chạy về nhà để ôm bô mẹ, cảm ơn bố mẹ đã cho mình

-

cuộc sống qua tốt này.
HS: Cảm ơn những ý kiến của các bạn. Các bạn thấy đó! Chúng ta thật là may mắn
đúng không nào? Chúng ta được sống và học tập ở một mơi trường cực kì tốt, được
ơng bà bố mẹ u thương, nâng niu, chăm sóc chúng ta từng miếng ăn giấc ngủ. Là
người con, người cháu trong nhà, chúng ta phải biết yêu quý, hiếu thảo với ông bà,

-

cha mẹ của chúng ta các bạn nhé.
GV chốt: Cô cũng đồng ý với ý kiến của các con. Qua những hình ảnh, video
thật xúc động đúng khơng nào các con. Cơ trị chúng ta thật may mắn được

học tập và làm việc ở một môi trường thật tốt. Chúng mình cần phải biết ơn vì
điều đó và cố gắng hơn nữa các con nhé! Rất khen các con đã hồn thành tốt

-

nhiệm vụ của nhóm mình. Tiếp theo cơ mời nhóm 3 báo cáo.
Nhóm 3 : Con thưa cô chúng con bốc thăm nhiệm vụ là sưu tầm các bài hát, bài
thơ, các câu ca dao, tục ngữ nói về lịng hiếu thảo. (HS đọc các câu ca dao tục ngữ
đã sưu tầm được.). (GV cho HS PP phần chuẩn bị của mình về một số bài thơ, các
câu ca dao, tục ngữ)


-

Nhóm chúng con sưu tầm được rất nhiều tên bài hát nói về lịng hiếu thảo
nhưng nhóm con thích nhất bài hát Cho con nên xin gửi các cô và các bạn bài
hát này qua giọng hát của bạn Lam Anh. Chúng con cũng xin mời các cô và các

-

bạn cùng hát bài hát này ạ!
HS : Sau khi nghe xong bài hát các bạn có cảm nhận được điều gì qua lời ca của bài

-

hát khơng?
HS : (Đằng sau những cánh chim, những cành hoa…là tình yêu ba mẹ dành cho con

-


khơng có ranh giới, cũng chẳng có tuổi tác…Tất cả, chỉ dành cho con…)
HS? Vậy theo các bạn, những người làm con như chúng ta phải làm gì để đền đáp
cơng ơn đó của cha mẹ chúng ta? (chúng ta phải yêu quý, quan tâm và chăm sóc

-

người thân u của mình)
Khi nhận được những tình cảm đó của các bạn thì cảm xúc của ơng bà, cha mẹ các

-

bạn sẽ như thế nào? (rất vui vẻ và hạnh phúc)
GV: Các con thấy đấy, khi nhận được những tình cảm của các con dành cho ơng
bà, cha mẹ như vậy thì cơ tin chắc rằng ơng bà, cha mẹ mình như được tiếp
thêm một nguồn năng lượng và sẽ rất vui và hạnh phúc đấy các con ạ.

V.
-

Hoạt động 3: Điều em muốn nói
Các con cho cơ biết, ở trong lớp chúng mình có bao nhiêu bạn đã thường
xun nói với bố mẹ hay ơng bà của mình là con yêu họ? (HS giơ tay). Cô nghĩ
rằng: Tất cả các con đều yêu quý ông bà, cha mẹ của mình nhưng đã nói
những lời ấy chưa? (chưa). Vậy bây giờ, chúng mình hãy viết điều mình muốn
nói để thể hiện tình cảm của mình vào tấm thiệp này để gửi đến người thân của

-

mình các con nhé!
GV phát cho mỗi 1 HS 1 tờ giấy hình trái trim. HS viết những điều muốn nói vào


-

giấy.
GV cho HS gắn những trái tim vào 1 trái tim to bằng giấy A0 gắn trên bảng.
Cô mời các bạn đọc thiệp của mình.
Các con ạ! Cơ thực sự cảm động với những tình cảm của các con dành cho người
thân của mình. Đây là những món q vơ cùng ý nghĩa vì đó là tình cảm của các
con đối với những người thân trong gia đình mình. Chắc hẳn khi nhận được món
q tình cảm này của các con, người thân của các con sẽ rất vui và hạnh phúc đấy
các con ạ.


? Sau bài học hôm nay con cảm thấy thế nào?
- HS1: Con cảm thấy mình có nhiều điều chưa làm được để tỏ lịng hiếu thảo với ơng
-

bà, cha mẹ như xoa bóp cho ơng bà con. Vì con ngại mỏi tay.
HS2: Con thấy mình cần cố gắng học tập tốt để ơng bà bố mẹ của mình vui hơn.
HS3: Sau bài học ngày hôm nay con sẽ chia sẻ với ông bà, bố mẹ của con là con rất

-

vui vì học được bài đạo đức hiếu thảo với ông bà, cha mẹ.


-

Cảm ơn những chia sẻ của các con!
GV: Cô cũng như các con, đã hơn 40 tuổi rồi, bố cơ đã mất cơ chẳng cịn cơ hội

để nói với bố của mình là cơ u bố, mẹ cơ cũng đã già nhưng chưa một lần cơ
nói cơ yêu mẹ. Mặc dù cô rất yêu và luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho bố
mẹ mình. Sau bài học hôm nay cô đã học từ các con rất nhiều. Cô quyết định
cuối tuần này cô sẽ về bên mẹ để nói ra những lời yêu thương mà lâu nay cơ ấp

-

ủ trong lịng.
Các con ạ! Ơng bà, cha mẹ, là những người thân yêu nhất của chúng ta, ln
u thương, quan tâm, chăm sóc và dành cho chúng ta những điều tốt đẹp
nhất. Ngược lại, chúng ta cũng cần có bổn phận quan tâm, hiếu thảo với ơng
bà, cha mẹ, để cuộc sống gia đình thêm đầm ấm và hạnh phúc các con nhé! Đó

-

cũng chính là thơng điệp mà bài học ngày hôm nay gửi đến các con.
Các con có biết sắp tới có một ngày vơ cùng đặc biệt với thầy cơ của mình khơng
nào? (20/11 Ngày Nhà giáo Việt Nam). Đúng rồi các con ạ! Đó là ngày tơn vinh
những người thầy, người cơ của mình đấy các con nhé! Bài học tuần sau: Biết ơn

thầy giáo, cô giáo. Các con xem và chuẩn bị trước bài này nhé!
Trong tiết học ngày hôm nay cô thấy có rất nhiều bạn hăng hái xung phong xây dựng
bài cô khen tất cả các con. Cô Mong rằng tiết học sau các con sẽ phát huy tinh thần học
-

tập tốt như thế này nhé!
Tiết học của chúng mình đến đây là kết thúc rồi, xin trân trọng cảm ơn các cô giáo đã
tới tham dự tiết học của lớp ngày hơm nay!

-


SỰ TÍCH BƠNG HOA CÚC TRẮNG
MC: Ngày xưa, có hai mẹ con nhà nọ sống trong một cái lều nơi xóm vắng. Người chồng
mất sớm, nên mẹ con làm lụng vất vả lắm mới đủ ăn. Hằng ngày gà chưa gáy sáng bà


mẹ đã phải dậy làm việc cho đến đêm khuya.
Một hôm, gà gáy lâu lắm rồi mà bà mẹ vẫn chưa dậy. Cô bé thức giấc vội đến bên
mẹ, cô biết là mẹ đã ốm rồi! Làm thế nào bây giờ, giữa nơi hoang vắng và cảnh nghèo
túng này? Cô chỉ còn biết đắp chiếc áo ấm độc nhất của mình cho mẹ, rồi ngồi đấy chăm
sóc mẹ. Mẹ cơ thỉnh thoảng hé đơi mắt khơ héo nhìn con.
Một buổi chiều khi ánh nắng chiếu qua khe liếp, bà mẹ chợt tỉnh lại.
MẸ: – Con ơi! Con đi mời thầy thuốc về đây. Mẹ thấy trong người khó chịu lắm.
MC: Cô bé vội vã ra đi. Vừa đi cô vừa lo cho mẹ. Được một đoạn đường dài, cô gặp một
cụ già tóc bạc phơ. Thấy cơ bé đi một mình, cụ liền hỏi:
ƠNG CỤ: Cháu đi đâu mà vội thế?
CON GÁI: Thưa cụ, cháu đi tìm thầy thuốc. Mẹ cháu ốm đã lâu, mà bệnh ngày một
nặng thêm.
MC: Tự nhận là thầy thuốc, cụ bảo em dẫn về nhà để xem bệnh giúp. Về đến nhà, xem
mạch cho người ốm xong, cụ quay lại hỏi cơ bé:
ƠNG CỤ: Chỉ có cháu và mẹ cháu ở đây thơi ư?
CON GÁI: Thưa vâng!
ƠNG CỤ: Từ hơm mẹ ốm, cháu chăm sóc thế nào?
CON GÁI: Thưa cụ, cháu chỉ biết quanh quẩn bên giường hát, đọc thơ, kể chuyện để mẹ
cháu vui ạ.
ÔNG CỤ : Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Ta sẽ cố chữa cho mẹ cháu khỏi. Nhưng cháu
hãy đi đến gốc đa đầu rừng, hái cho ta một bông hoa trắng thật đẹp về đây. Đường đến
đó sẽ rất xa, phải trèo đèo, lội suối, băng qua mấy cánh rừng thì mới đến được. Cháu hãy
suy nghĩ thật kĩ trước khi đi nhé!
- (HS kể đến đó thì dừng)

- MC: Theo các bạn, bạn nhỏ sẽ làm gì khi nghe lời ơng cụ nói, các bạn thử đốn
xem nhé!


-

Hs: Theo tớ, bạn nhỏ sẽ chẳng đi được đâu vì đường xa và khó khăn vất vả như vậy.

-

Vì bạn ý bé q.
MC: cịn bạn nào có ý kiến khác không?
HS: Theo tớ bạn nhỏ sẽ nhỏ sẽ nghe lời ông cụ và chạy đi ngay để lấy bông hoa về
vì bạn ấy rất yêu mẹ của mình.

(MC tiếp tục làm việc) Tớ cảm ơn những ý kiến của các bạn. Cịn bạn nhỏ sẽ làm gì?
Chúng ta cùng xem tiếp câu chuyện nhé!
MC: Bên ngoài trời rất lạnh. Cơ bé chỉ có mỗi một chiếc áo mỏng trên mình. Cơ lẳng
lặng bước đều trong gió rét. Vừa đi cô vừa lo cho mẹ. Cô đi đã mỏi chân mới đến gốc đa
đầu rừng. Quả nhiên cô thấy trên bụi cây trước mặt có một bơng hoa trắng rất đẹp. Cô
ngắt bông hoa, tay nâng niu với tất cả tấm lòng tha thiết cầu mong cho mẹ tai qua nạn khỏi
thì bỗng có tiếng văng vẳng của cụ già tóc bạc ban nãy nói với cơ:
ƠNG CỤ : Cháu hãy yên tâm, mỗi cánh hoa trên bông hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được
sống thêm.
MC : Cô bé cúi xuống nhìn hoa, cơ đếm:
CON GÁI : “Một, hai, ba, bốn, …, hai mươi. Trời ơi! Cịn có hai mươi ngày nữa thôi ư?
…”
MC : Cô ngồi thụp xuống vẻ mặt buồn rầu. Suy nghĩ một lát, cơ rón rén chạy ra phía sau
cây đa. Cơ nhẹ tay xé mỗi cánh hoa ra thành nhiều sợi. Bông hoa trở nên kì lạ. Mỗi sợi
nhỏ biến thành từng cánh nhỏ dài và mượt, trắng trong như tấm lòng ngây thơ trong trắng

của cô. Những cánh hoa mọc thêm ra nhiều không sao đếm được! Cô bé nâng niu trên tay
bông hoa lạ đó.
CON GÁI : Trời ơi! Sung sướng quá!
MC : Cơ vùng chạy về. Đến nhà, cụ già tóc bạc bước ra cửa tươi cười đón cơ và nói:
ƠNG CỤ : Mẹ cháu đã khỏi bệnh! Phần thưởng cho tấm lịng hiếu thảo của cháu đấy!
MC : Cơ bé mừng vui khôn xiết vội cảm ơn ông cụ. (cháu cảm ơn cụ ạ! Nhờ có cụ mà mẹ
cháu đã khỏe mạnh lại rồi ạ.)


SỰ TÍCH BƠNG HOA CÚC TRẮNG
MC: Ngày xưa, có hai mẹ con nhà nọ sống trong một cái lều nơi xóm vắng. Người chồng
mất sớm, nên mẹ con làm lụng vất vả lắm mới đủ ăn. Hằng ngày gà chưa gáy sáng bà mẹ
đã phải dậy làm việc cho đến đêm khuya.
Một hôm, gà gáy lâu lắm rồi mà bà mẹ vẫn chưa dậy. Cô bé thức giấc vội đến bên mẹ, cô
biết là mẹ đã ốm rồi! Làm thế nào bây giờ, giữa nơi hoang vắng và cảnh nghèo túng này?
Cơ chỉ cịn biết đắp chiếc áo ấm độc nhất của mình cho mẹ, rồi ngồi đấy chăm sóc mẹ. Mẹ
cơ thỉnh thoảng hé đơi mắt khơ héo nhìn con.
Một buổi chiều khi ánh nắng chiếu qua khe liếp, bà mẹ chợt tỉnh lại.


MẸ: – Con ơi! Con đi mời thầy thuốc về đây. Mẹ thấy trong người khó chịu lắm.
MC: Cơ bé vội vã ra đi. Vừa đi cô vừa lo cho mẹ. Được một đoạn đường dài, cô gặp một
cụ già tóc bạc phơ. Thấy cơ bé đi một mình, cụ liền hỏi:
– Cháu đi đâu mà vội thế?
CON GÁI: – Thưa cụ, cháu đi tìm thầy thuốc. Mẹ cháu ốm đã lâu, mà bệnh ngày một
nặng thêm.
MC: Tự nhận là thầy thuốc, cụ bảo em dẫn về nhà để xem bệnh giúp. Về đến nhà, xem
mạch cho người ốm xong, cụ quay lại hỏi cơ bé:
ƠNG CỤ: Chỉ có cháu và mẹ cháu ở đây thơi ư?
CON GÁI: Thưa vâng!

ƠNG CỤ: Từ hơm mẹ ốm, cháu chăm sóc thế nào?
CON GÁI: Thưa cụ, cháu chỉ biết quanh quẩn bên giường làm vui lịng mẹ cháu.
ƠNG CỤ : Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Ta sẽ cố chưa cho mẹ cháu khỏi. Cháu hãy đi đến
gốc đa đầu rừng, hái cho ta một bông hoa trắng thật đẹp về đây.

MC: Bên ngồi trời rất lạnh. Cơ bé chỉ có mỗi một chiếc áo mỏng trên mình. Cơ lẳng
lặng bước đều trong gió rét. Vừa đi cơ vừa lo cho mẹ. Cơ đi đã mỏi chân mới đến gốc đa
đầu rừng. Quả nhiên cơ thấy trên bụi cây trước mặt có một bông hoa trắng rất đẹp. Cô
ngắt bông hoa, tay nâng niu với tất cả tấm lòng tha thiết cầu mong cho mẹ tai qua nạn khỏi
thì bỗng có tiếng văng vẳng của cụ già tóc bạc ban nãy nói với cơ:
ƠNG CỤ : Cháu hãy n tâm, mỗi cánh hoa trên bông hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được
sống thêm.
MC : Cơ bé cúi xuống nhìn hoa, cơ đếm:
CON GÁI : “Một, hai, ba, bốn, …, hai mươi. Trời ơi! Cịn có hai mươi ngày nữa thơi ư?
…”
MC : Cô ngồi thụp xuống vẻ mặt buồn rầu. Suy nghĩ một lát, cơ rón rén chạy ra phía sau
cây đa. Cô nhẹ tay xé mỗi cánh hoa ra thành nhiều sợi. Bơng hoa trở nên kì lạ. Mỗi sợi
nhỏ biến thành từng cánh nhỏ dài và mượt, trắng trong như tấm lịng ngây thơ trong trắng
của cơ. Những cánh hoa mọc thêm ra nhiều không sao đếm được! Cô bé nâng niu trên tay
bơng hoa lạ đó.
CON GÁI : Trời ơi! Sung sướng quá!
MC : Cô vùng chạy về. Đến nhà, cụ già tóc bạc bước ra cửa tươi cười đón cơ và nói:
ƠNG CỤ : Mẹ cháu đã khỏi bệnh! Phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
MC : Cô bé mừng vui khôn xiết vội cảm ơn ơng cụ. (cháu cảm ơn cụ ạ! Nhờ có cụ mà mẹ
cháu đã khỏe mạnh lại rồi ạ.)


ÔNG CỤ : Mẹ cháu đã khỏi bệnh! Phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy!
MC : Từ đó hàng năm, về mua thu, thường nở những bơng hoa có nhiều cánh nhỏ dài
mượt, trơng rất đẹp.

Đó chính là bơng hoa cúc trắng. Bơng hoa của lịng hiếu thảo.

12.

Công cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời mang nặng đẻ đau!

13.

Chữ Trung, chữ Hiếu, chữ Hòa,


Hỏi trong ba chữ, thờ cha chữ nào?
Chữ Trung, thì để thờ cha,
Chữ Hiếu thờ mẹ, chữ Hòa thờ anh.
14. Chí tâm niệm Phật đêm ngày
Cầu cho cha mẹ sống tày non cao.
15.

Công cha đức mẹ cao dày

Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ
Ni con khó nhọc đến giờ
Trưởng thành con phải biết thờ song thân.
16. Sáng cơm, trưa cháo, chiều trà
Chăm cha, chăm mẹ, tuổi già xa xăm.

20.

Tôm càng lột vỏ bỏ đuôi


Lúa nhe giã trắng dành nuôi mẹ già.
21.

Ba đồng một khứa cá buôi

Cũng mua cho được mà nuôi mẹ già.
22.

Mẹ già ở túp lều tranh

Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.
29.

Thờ cha mẹ, ở hết lòng,

Ấy là chữ hiếu dạy trong luân thường
30.

Quyết lòng lập miếu chạm rồng

Đền ơn phụ mẫu ẵm bồng ngày xưa.
31.

Trứng rồng lại nở ra rồng

Hạt thông lại nở ra thông rườm rà
Có cha sinh mới ra ta
Làm nên thời bởi mẹ cha vun trồng
Làm nên phải đối tổ tơng phụng thờ

Đạo làm con chớ hững hờ
Phải đem hiếu kính mà thờ từ nghiêm.
37. Đêm khuya trăng rụng xuống cầu,
Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau.


38.

Ơn cha dưỡng dục dường non

Thái Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông.
39.

Con đi xa cách muôn nơi

Công cha nghĩa mẹ đời đời không quên.
40.

Mẹ cha trượng quá ngọc vàng

Đền bồi sao xiết muôn vàn công ơn.
41.

Công dưỡng dục suốt một đời lận
đận

Nghĩa sinh thành vương vấn cả trăm năm
Bên đời con cha một bóng âm thầm
Ln che chở bằng bóng râm mát dịu.
42. Lên non mới biết non cao

Ni con mới biết công lao mẫu tử.
43.

Công cha, nghĩa mẹ nặng triều,

Ra cơng báo đáp ít nhiều phận con.
44.

Cơng cha nghĩa mẹ cao vời,

Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta.
Nên người con phải xót xa,
Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao.
Đội ơn chín chữ cù lao,
Sanh thành kể mấy non cao cho vừa.
45. Lặng nhìn sợi tóc như sương
Vướng trên đầu lược mà thương mẹ già.
46.

Ngó lên dàng dạng da trời,

Thương cha nhớ mẹ biết đời nào nguôi.
47.

Liệu mà thờ kính mẹ già,

Đừng tiếng nặng nhẹ, người ta chê cười.
Dù no dù đói cho tươi,
Khoan ăn bớt ngủ, liệu bài lo toan.





×