Tải bản đầy đủ (.pptx) (16 trang)

ĐÓNG VAI ÔNG HOẠ sĩ (LLSP)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.83 MB, 16 trang )

LẶNG LẼ SA PA – NGUYỄN THÀNH LONG
ĐỀ BÀI: HÓA THÂN ÔNG HỌA SĨ KỂ LẠI CUỘC GẶP GỠ ANH THANH NIÊN
( LẶNG LẼ SA PA ).

MỞ BÀI:
Có những ngày buồn tẻ, tơi cố tìm cho mình cảm hứng nghệ thuật để họa
tranh, song có lẽ vì quang cảnh xung quanh đã như thấm thía vào từng ngõ ngách
tâm hồn, cũng đã in hằn lên bộ màu và sấp giấy kia nên tơi khơng chắt chiu ra
những góc nhà, hẻm nhỏ để vẽ nữa. Tơi quyết định đi tìm một vầng trời mới, nơi có
con người lao động, có thiên nhiên diệu cảnh đa tình để một lần nữa nung nấu lên
tình u của tơi với nghệ thuật. Và tơi đến Lào Cai, nơi có vùng SaPa trác tuyệt, có
những rặng đào rung rinh, có cây tử kinh màu hoa cà. Cũng tại đó, tơi gặp một
anh thanh niên trẻ tuổi với cái thèm người giữa rừng cây đơn độc và niềm thương
lao động anh dành cho công việc nơi núi non.


TH
xuấ

S
a.

aa

c
n
t hiệ

I
À
B


ÂN

ni
h
n
ha
nh t

lời
a
u
ên q

ab

c
kể

xe
i
á
l
ác


- Tôi bắt một chuyến xe với tâm trạng háo hức đến một vùng đất được mọi người
hoan nghênh là một nơi lãng mạn và thơ mộng nhất đất Bắc.
- Xe đến Sapa, tơi chống ngợp với cảnh vật nơi lạnh lẽo và xa xơi ấy, đó là những
cành hoa đào hồng phấn mà tơi vẫn hằn ao ước nhìn thấy.
- Trong mắt tôi, khung cảnh trước mắt là một bức họa gợi lên một hình mẫu lí

tưởng của bao người nghệ sĩ, bao con người theo dòng đam mê cháy bỏng của
nghệ thuật
- Hoa đào nở một góc trời hịa vào trang khơng khí se lạnh của miền Bắc đang rơi
vào mùa hoa tuyết gợi lên trong tâm hồn tơi một thức cảm thật kì lạ
- Có lẽ Sapa đã là một phần trong sự ao ước của tôi, chính vì thế mà tơi đã say mê
một cách nghẹn ngào khó tả
- Cảnh vật lãng mạn trong khơng khí se lạnh vẫn thường trực những con bị lang
đeo chng trên cổ, tiếng kêu leng keng như một chất lãng mạn thấm sâu vào
Sapa hôm ấy
- Khung cảnh ấy, âm thanh ấy như hịa vào chính dịng cảm xúc nghệ thuât trong
tôi tạo nên một bức tranh thật sâu sắc và lãng mạn


- Tôi quen được với một cô kĩ sư tài ba, nhưng lại chán nản cuộc sống vội vã ở thành thị và
quyết định đến nơi Sapa muôn trùng.
- Và rồi chúng tôi được dừng chân trên một con đường nhỏ, nơi núi non hung vĩ và hoang du
khiến tôi thích mắt.
- Bác lái xe biết trong tơi trào dâng về thức cảm nghệ thuật, bác ngõ lời giới thiệu cho tôi
một chàng thanh niên được mệnh danh là người cô độc nhất thế giới.
- Bác ấy kể với chúng tơi một giọng điệu ngộ nghĩnh và có lẽ là hứng thú:
- “Cách đây 4 năm, có hơm tơi cũng đang đi thế này chợt thấy một khúc thân cây chắn
ngang đường, phải hãm lại. một anh thanh niên ở đâu chạy đến, hè với tôi và khách đi xe
đẩy khúc cây ra một bên cho xe đi. Hỏi ở đây ai đẩy cây ra giữa đường thế này, anh ấy chỉ đỏ
mặt. Thì ra anh ta mới đến nhận việc, sống một mình trên đỉnh núi,bốn bề chỉ cây cỏ và mây
mù lạnh lẽo, chưa quen, thèm người quá, anh ta kiếm kế dừng lại để gặp chúng tôi, nhìn
trơng và nói chuyện một lát”
- “ Thèm người” ở đây ắt là thèm cảm giác được nghe những câu chuyện ở miền xi, thèm
cảm giác có người kề cạnh lắng nghe và hơi ấm áp của người vẫn kề cạnh anh nơi đỉnh núi
xa xôi và đầy hiểm trở.



b. Cuộc gặp gỡ, trị chuyện giữa anh
thanh niên, cơ kĩ sư


- Nghe bác lái xe nói xong, tơi bất chợt cảm thấy trong thâm tâm trào dâng một
niềm xúc động đến nghẹn lịng khi nhìn thấy anh thanh niên trong câu chuyện nơi
Sapa lạnh lẽo.
- Anh ấy với tầm vóc bé nhỏ, ốm o gầy mòn, chỉ 27 tuổi nhưng lại sống trong cuộc
sống của những người lớn tuổi, sống với nỗi cô đơn. Dẫu thế tôi vẫn trên nét mặt
ấy là một nụ cười rạng ngời mà chẳng ai có thể mang đến.
- “Cháu gửi bác củ tam thất cháu vừa đào thấy. cháu gửi bác gái ngâm rượu uống?”
- Anh ấy biết cách quan tâm đến người khác, tôi nghĩ trong bụng rằng anh ấy sống
ở nơi lạnh lẽo đến thế mà tâm hồn lại chẳng lạnh lẽo.
- Bác lái xe lại lấy từ trong túi cửa xe ra một cuốn sách và đưa cho anh ta. Ra là anh
ta nhờ bác ấy mua hộ cuốn sách.
- Anh thanh niên ấy với nét mặt hớn hở mời tôi và cô kĩ sư đến nhà anh ấy uống trà
và nói chuyện.
- Ai cũng nghĩ rằng anh ta ở một mình chắc nhà chẳng gọn gàng ngăn nắp, nay có
người đến thăm nhà nên bật như một cái lò xo trở về nhà dọn dẹp cho sạch sẽ đón
khách
- Nhưng điều tơi và mọi người nghĩ là hồn tồn sai. Anh ấy trở về để hái một bó
hoa thật to, thật lộng lẫy để tặng và chào đón cơ kĩ sư xinh đẹp
- Cô kĩ sư ấy hạnh phúc quên cả sư ngượng ngùng trên nét mặt. Cô vội chạy đến
với chàng trai và ơm chặt bó hoa vào lịng.


- Anh ấy bảo với tôi anh thèm nghe chuyện ở miền xuôi, nơi mà tôi sinh sống và làm việc, nơi
mà anh ấy hằn mong ước được sống
- Và rồi 5p cho những câu chuyện về cơng việc khó nhọc mà anh thanh niên bé nhỏ ấy mang

vác trên vai.
- Anh làm việc trong những khung giờ khắc nghiệt bốn giờ, bảy giờ, 11h hay lại 1h sáng. Anh
bảo rằng anh nản nhất là khung giờ 1h sáng.
- Nhưng không, anh làm việc với trách nhiệm cao. Dẫu bão tuyết có cuốn trơi đi thì trực trào
trong anh vẫn là lòng yêu nước, yêu dân khiến cho anh vẫn ln đứng lên trên chính sự nản
lịng của mình.
- Cơ kĩ sư ngồi trên chiếc bàn làm việc nhỏ, chợt đọc một trang sách mà anh đang đọc dở đồng
thời nghe câu chuyện của anh ấy và tôi.
- Khung cảnh ấy, con người ấy đã khiến trong đầu tôi gợi lên bao cảm hứng về bức họa tình
người thiêng liêng và nhiều sự thương cảm
- Tôi thưởng thức ly chè nóng đã 3 ngày chẳng được uống, trong lịng gợi sự hân hoan khó tả.
tơi tự rót thêm 1 chén cho mình để thưởng thức hương vị nơi miền núi ấy
- Tôi thỏa thuận với anh thanh niên về việc mươi ngày nữa tôi sẽ trở lại và kể cho anh nghe về
những câu chuyện hay ho ở nơi thành thị
tôi vẫn luôn thắc mắc về việc tại sao người ta gọi anh ấy là “thèm người”. tôi bèn đem chuyện
ấy hỏi cho ra lẽ
- Anh thanh niên bật cười rồi trả lời. anh ta phủ nhận về biệt danh ấy của mình bởi anh ta nói
người cơ đơn trên đỉnh núi đồ sộ phan xi pang kia mới là cơ đơn và một mình


- Vừa nói chuyện với anh ấy, tơi vừa đặt bút hòa vào trang giấy họa thành bức chân dung tuyệt
đẹp về con người nhỏ bé mà có lẽ tơi đã ngưỡng mộ. Ngịi bút của tơi bất lực trên trang giấy
nhưng đó là khát khao, là cuộc sống của tơi, nó thơi thúc tơi phải vẽ một con người âm thầm
lặng lẽ.
- Anh thanh niên biết tôi vẽ anh ấy, anh ấy vẫn tỏ thái độ lịch sự với tôi khi vẫn ngồi im cho tôi
họa nét bút trên trang giấy ngà thẳng tắp.
- Anh ấy giới thiệu cho tôi về những con người hi sinh thầm lặng trong cơng cuộc chiến đấu với
cuộc sống và chính bản thân họ: ơng kĩ sư vườn rau, đồng chí nghiên cứu khoa học…
- Nhưng đất sapa này, anh là con người khiến tơi nể phục vì sự thầm lặng, sự ân cần vì đất
nước.

- Cịn về phía cơ gái ấy, cơ cùng nghe những câu chuyện nơi sapa lạnh giá cùng chúng tôi đồng
thời lại đọc 2 trang sách dang dở mà anh thanh niên để lại.
- Chắc có lẽ, trong cô đã sống dậy một cảm giác yêu, một sự rung động về con người mộc mạc.
- Tôi chợt thấy cơ ấy loay hoay tìm trong túi xách một thứ gì đó. Rồi tuyệt vọng khi có lẽ chẳng
có thứ gì. Có lẽ trong chính tơi đã hiểu ra được cơ đang nghĩ gì và những gì đang diễn ra trong
tâm trí cơ ấy
- Và rồi cơ quyết định để lại trên bàn nhỏ xinh ấy một cái khăn mùi soa của chính mình, thứ
thoảng lại một mùi hương của tình u sét đánh mà cơ vẫn mong muốn dành tặng




NỘI DUNG 3
Ghi chú nội dung 3



c. Cuộc chia tay giữa 3 người


- Bỗng anh thanh niên hét lên một cách đầy vội vã: “ trời ơi, chỉ cịn có 5p”
- Chính trong giọng nói của anh ta là sự hối tiếc về cuộc chia li này.
- Cô kĩ sư cũng vội vã kéo ghế , đi về phía tơi và cùng tôi chào tạm biệt con
người tuyệt vời ấy
- Và rồi anh thanh niên lại một lần nữa nói lớn: “ơ, cơ cịn qn chiếc mùi soa
đây này”
- Câu nói khiến cô gái kia mặt đỏ ửng ngại ngùng.
- Anh ta mang tới trả cho cơ kĩ sư, cịn cơ ấy mặt ngại ngùng đỏ ửng cầm lấy
chiếc khăn và quay vội sang chỗ khác
- Đi đến cửa, có cái gì đó khiến tơi tiếc nuối và thơi thúc tơi phải trở lại. tôi nắm

chặt đôi bàn tay anh ấy như một lời nhắn nhủ và gợi trong anh ta về một niềm
tin về tôi, tin về sự trở lại của chính tơi nơi sapa này một lần nữa
- Cơ kĩ sư từ biệt thanh nien bằng một cái nắm tay trìu mến. nhưng đó khơng
đơn thuần là một cái bắt tay mà có lẽ như trao cho nhau những thứ chỉ nên giữ
kín trong lịng mãi mãi mà chẳng thể nói ra.
- Anh thanh niên ấm áp đến mức khi từ biệt cịn ấn vào tay tơi cái làn trứng. tôi
nghĩ thầm trong bụng chẳng hiểu nơi ấy anh đã ăn những gì mà cho tơi làn
trứng q báu đến thế. nhưng đó là tấm lịng thì tơi sẽ nhận, tấm lịng sắc son
của người con trai cơ độc


KẾT BÀI


- Chuyến đi này sẽ là một trong những kỉ niệm khó qn của tơi. tơi
đã gặp anh thanh niên , con người thật đẹp, thật cao cả, đẹp từ cách
sống đến tâm hồn.
- Anh ấy đã cho tôi những ấn tượng mạnh về một thế hệ trẻ, những
người anh hùng âm thầm lặng lẽ phục vụ cho đất nước, cống hiến hết
mình cho xã hội.
- Tơi sẽ làm cho mọi người hiểu rõ anh, trân trong tất cả những con
người đang âm thầm làm việc ở những nơi xa xôi, hẻo lánh không
người. Họ thực sự là những anh hùng. Cuộc chiến của họ không tiếng
súng, không đổ máu nhưng không kém phần hiểm nguy và đáng sợ.
Họ cần phải được biết đến, cần trân trọng và tôn vinh.
- Và nhất định tơi sẽ tìm về nơi đây, tìm về nơi buồn nhất thế gian mà
lại dư vị dư tình biết bao nhiêu




Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×