Tải bản đầy đủ (.docx) (11 trang)

Kịch Bản. Truyện Cây Khế.docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (233.98 KB, 11 trang )

KỊCH BẢN: CÂY KHẾ

CÁC NHÂN VẬT:
1. Người anh
2. Vợ người anh
3. Người em
4. Vợ người em
5. Chim thần
6. Hàng xóm (4-5 người)
7. Người làm sóng biển (6 – 8 người)
KỊCH BẢN DIỄN
Cảnh 1: Vợ chồng người anh sửa soạn cúng cha mẹ xin chia tài sản:
Chồng bê mâm thịt (xôi gà), vợ bê mâm hoa quả:
Cả hai: ối trời ơi….ối trời ơi…
(Tay vái 4 phương, quỳ)
1


- Chồng ( cúi và chắp tay lạy): Con lạy cha, con lạy mẹ, kể từ khi cha mẹ mất đi, anh em
chúng con luôn yêu thương nhau. Con đã phải thay cha mẹ nuôi các em khôn lớn lên người,
trăm phần cơ cực.
- Vợ ( nhếch mép, nhìn về phía chồng): Hức, dễ một mình ơng ni được chúng nó chắc.
- Chồng ( cười, khn mặt sợ bà vợ): À không! Vợ chồng chúng con tần tảo sớm hôm nuôi
em khôn lớn lên người. Nay, con đã lo cho em yên bề gia thất, cưới vợ cho em để được
bằng chị, bằng anh.
- Vợ ( giả mếu máo, tay vẫn chắp): Giờ thêm người, thêm mâm nên ngôi nhà này nó trở nên
chật chội.
- Chồng ( quay sang vợ, vẻ bực tức): Tôi biết rồi. Kể lể vừa thôi. Để n cho tơi cúng.
- Vợ: Ơng cúng đi.
- Chồng: Cha mẹ ơi! Cây khế thì chết đứng, chết ngồi, chết lăn, chết lóc. Mấy năm nay chẳng
được quả nào. Cứ cái đà này có mà kéo nhau đi ăn xin. Thế nên con có đơi lời thưa với cha


mẹ như thế này ạ.
- Vợ ( quay sang đẩy chồng, nhếch mép): thơi….thơi….Hức! Ăn khơng nên đọi, nói chẳng
nên lời. Ngồi đấy, để cho tôi khấn.
- Chồng ( tức giận): Vâng! Mụ khấn đi.
- Vợ ( chắp tay vái): Cha mẹ ơi! Ruộng vườn cha mẹ để lại. Cho phép anh em chúng con chia
ra để cho dễ sống, còn làm ăn buôn bán để nuôi nhau ạ!
- Chồng ( ngồi, vái): Dạ…dạ sau khi chia của xong. Anh em chúng con vẫn giữ mối đoàn kết
“tối lửa tắt đèn” có nhau ạ.
- Vợ ( quát to, đanh thép): Này, tối lửa tắt đèn có nhau thì cịn nói làm cái gì? Hức! Đã bảo
để n cho tơi khấn.
Dạ! Cha mẹ ơi, vợ chồng chúng con luôn lấy tâm đức, ân nghĩa làm đầu. Cho nên để
cho cha mẹ yên tâm ở nơi suối vàng mà ngậm bồ hòn. Ấy chết, nhầm…nhầm … ngậm
cười nơi chín suối.
- Hai vợ chồng ( vái ): Con nam mô a di đà phật (3 lần)
2


- Vợ ( quay sang chồng, cười to): Xong rồi. Chỉ có thế thơi mà cứ ấp a, ấp úng, lúng ta lúng
túng trong cái mồm. Thôi, xong rồi đấy. Hạ lễ mà ăn đi
- Chồng: Chén đi
- Vợ ( mắt nhìn xung quanh): Đây ơng ơi, ngon chưa ha ha.
Hức! Tự nhiên nuôi báo cô 2 cái đứa đấy. Miệng ăn thì núi lở. Liệu mà tống khứ
chúng nó đi!
- Chồng ( Vừa nhai, vừa quát): Biết rồi, nói mãi.
- Vợ: Đói rách cả mồm mà khi nào cũng ríu ra ríu rít, tíu ta tíu tít như là chim non ý. Nhìn mà
ngứa cả mắt.
Thơi chết rồi ơng ơi! Chúng nó về. Dọn, dọn, kín vào, kín vào.
Cảnh 2: Hai vợ chồng người em đi làm đồng về:
Hai vợ chồng người cầm cuốc, người cầm nón, chồng quần ống thấp, ống cao.
- Cả 2 chắp tay: Dạ! Chúng em chào anh chị ạ.

- Hai vợ chồng anh: Không dám.
- Vợ em: Dạ! Chúng em mới đi làm đồng về ạ.
- Anh ( nhếch mép, rung chân): Biết rồi! Khơng làm ý thì lấy cái gì mà đổ vào mồm.
- Vợ anh: Này, năm nay mất mùa đói kém. A, cái tình hình này, cám cũng chẳng có mà ăn. Rồi
đến lúc cũng phải ăn tranh của lợn đấy.
- Anh: Đúng rồi đấy. Cơm nước chị dâu mày nấu, để ở dưới bếp kia kìa. Vợ chồng chúng mày
xuống bếp mà ăn.
(Nhìn vào vợ): Nhìn chị mày thế này thôi. Ấy thế mà đảm đang ra phết. Xào, xào, nấu, nấu,
thơm phưng….phức.
- Vợ (túm áo chồng ra chỗ khác): Chết, chết, chết, nói thế thì chúng nó biết hết rồi.

3


( Cười, quay sang 2 em): Thế này 2 em này: Gớm, ông ý lại nhầm bữa cơm hôm nọ ở nhà cụ Lí
ấy chứ. Chị cũng nấu nướng, cơm ngon, canh ngọt để 2 em làm đồng về ăn. Nhưng mà khơng
hiểu làm sao, cái sàng gạo nhà mình lại bị hỏng nên gạo, thóc nó cứ lẫn lộn vào nhau. Nồi cơm
cứ lủng cà lủng củng. Thôi, 2 em còn trẻ ăn cho khỏe cái hàm răng (cười đểu).
- Em ( cúi): Dạ, chúng em cảm ơn anh chị đã có lịng chăm sóc ạ.
- Vợ em: Vợ chồng em đã ăn mấy củ khoai ngoài ruộng cày rồi ạ.
- Vợ anh ( tức giận, chỉ vào mặt em dâu): Cái gì? Ăn khoai chê cơm chị nấu à?
- Vợ em (sợ): Dạ, em không dám ạ.
- Vợ anh: Hức! Thơi được rồi, khơng ăn thì 2 đứa ngồi xuống đây. Anh chị cần nói chuyện.
- Anh (vênh mặt): Kể từ khi cha mẹ mất đi, anh đã phải chăm các em khôn lớn lên người.
Bây giờ các em đã lớn hết cả rồi, có thể ra ở riêng mà làm ăn cho nó thoải mái, có phải
khơng mẹ nó.
- Vợ anh ( cười): Đúng rồi đấy 2 em ạ. Này! Bây giờ 2 gia đình ở với nhau trong 1 ngôi nhà
chật chội lắm. Mà anh chị thì hay đau ốm. Mùa xuân thì ho gà. Mùa hè thì bệnh trĩ. Đơng
tới thì lao phổi. Nên…( nháy mắt chồng)
- Anh: Anh tính thế này, ngơi nhà ngói 3 gian này anh chị sẽ để ở, còn lo thắp hương cúng

bái cho ông bà tổ tiên.
- Vợ anh : Chị tính thế này, anh của chú là anh cả, anh cả tức là có chữ “ C” . Vị chi tất cả
những đồ đạc trong gia đình, có cái gì mà liên quan đến chữ “ C” thì anh chú lấy.
(hai vợ chồng cười sung sướng)
- Anh: Để anh em mình chia nhau cho nó dễ. Ví dụ: Cái ao cá kia nó là chữ “ C”
- 2 vợ chồng: Anh lấy
- Vợ chồng em: anh chị lấy ao cá ạ?
- Anh: Cây cau kia, nó cũng là chữ c, anh lấy
- Vợ chồng em (lo lắng): Anh chị lấy cây cau
- Anh ( nhìn ra vườn, cười): Cịn đây nữa, vườn cây này cũng có chữ c
- 2 vợ chồng: Anh lấy
- Hai vợ chồng em: anh chị lấy cả vườn cây ạ?
4


- Anh ( cười sằng sặc): Đây, đây cái cối đá này có chữ c, anh lấy.
- Vợ anh: vì nó liên quan đến chữ c mà. À, cịn cây khế với căn bếp dột. Ơng có lấy hay
khơng?
- Anh: Cây khế mấy năm nay không được quả nào, bếp thì mỗi khi trời mưa, dột hơn cả
ngồi trời. Lấy làm cái gì. Phải cho vợ chồng chúng nó 1 ít khơng hàng xóm lại bảo vợ
chồng nhà mình tham…tham…tham
- Vợ anh: đúng rồi, hai em ơi! Đấy, anh chị ăn ở rất là nhân đức. Cho nên tiết lộ với 2 em một
điều bí mật rằng: Trước khi chết ý, bố mẹ có dặn lại là: Cả cái khu vườn này, chỉ có mỗi
cây khế này là quý giá nhất. Cho nên anh chị chỉ lấy mấy cái đồ đạc lằng nhằng. Còn lại để
cho các em cây khế.
- Em ( đầu cúi nhẹ): Dạ! Anh chị đã dạy chúng em đâu dám cãi ạ.
- Vợ em : anh chị đã cho, chúng em xin nhận.
- Anh: Úi….Biết điều như vậy là rất tốt. Thế vợ chồng chú thím phải chăm sóc cây khế cịi
cọc kia kìa. Biết đâu có ngày nó đơm hoa kết trái, vợ chồng chú thím ấy lại ăn khế thay
cơm.

- Vợ anh: 2 em này, kể từ nay 2 nhà riêng biệt. Cơm ai người đấy ăn, nhà ai người đấy ở, việc
ai người đấy làm. Cịn tình nghĩa anh em từ nay về sau “khẹc”
- Anh: về
- Vợ anh (đi ra bê mâm thịt): Ông ơi! Đây….đây, thơm phức.
Cảnh 3: Vợ chồng em chăm khế, gặp chim thần
- Em ( mặt buồn và nhìn vào vợ): Ơi tình nghĩa anh em sao mà cay đắng. Máu mủ ruột già
mà lòng dạ hiểm sâu. Anh chị bảo chỉ lấy mấy cái đồ lằng nhằng, vớ vẩn như nhà ngói ba
gian, ao cá ruộng vườn. Thế vợ chồng em sẽ ở đâu, sẽ sống thế nào khi không cửa, không
nhà, không vườn, không ruộng. Mà trong tay chỉ có cây khế và căn bếp dột.
- Vợ em (Cầm tay chồng): Thơi mình ạ, phận mình làm em, bảo sao nghe vậy. Có than thân,
trách phận thì số kiếp khơng có đổi thay.

5


- Em ( Nhìn về phía cây khế): nhưng bây giờ biết làm gì với cây khế này đây. Thân cây thì
khơ khốc, cành sâu lá úa. Biết bao giờ mới đơm hoa kết trái.
- Vợ em (tay đỡ chồng): Mình ơi, tuy cây cịi cọc, khơ cành, úa lá nhưng cái quý nhất là cây
do cha mẹ để lại. Em tin rằng trời phật sẽ thương vợ chồng mình nghèo, sẽ cho cây được
hồi sinh tươi tốt, hoa trái sum suê.
- Em: Đúng rồi, chúng ta phải bỏ công ra để chăm sóc cây khế, rồi sẽ có 1 ngày nó sẽ ra quả
mình à.
( 2 vợ chồng cầm cuốc vun đất - Cây khế dưới bàn tay chăm sóc của 2 vợ chồng ngày
càng xanh tốt, ra hoa, kết trái trĩu cành. Một hơm …)
- Em ( nhìn trời): Ơi! Mình ơi, mình nhìn xem, năm nay cây khế nhà ta ra quả nhiều quá. Quả
nào quả nấy căng mướt, ngọt ngào. Mình hái mang ra chợ bán thế nào cũng có tiền đong
gạo.
- Vợ em: Mình nói phải đấy. Mình lên hái khế để em mang ra chợ bán nhé. Mà mình ơi,
dường như trời đất có gì đó thay đổi. Ơ kìa! Có 1 con chim lớn đậu trên cây khế nhà mình.
- Chim thần ( bay ra): Khế ngon, khế ngọt, ta thích, ta thích.

- Em (cúi xin chim): chim ơi, chim đừng ăn khế nhà ta, nhà ta nghèo lắm.
- Chim thần: Oạc…oạc….oạc… Khế ngon khế ngọt, ta chén, ta chén.
- Hai vợ chồng ( quỳ xuống):
- Vợ: Ôi! Chim thần ơi, vợ chồng chúng tơi có mỗi một cây khế. Chim thần ăn hết, vợ chồng
chúng tôi phải sống sao.
- Chim thần: Ta bay qua những ngọn núi, ta bay qua những dòng sông, bay qua những làng
mạc, cánh đồng. Ta chưa thấy khế nào ngon ngọt như ở đây.
- Em (lạy): Chim ơi! Ta xin người đừng ăn khế.
- Chim thần: Ta ăn 1 quả khế, ta trả 1 cục vàng, may túi 3 gang mang đi mà đựng.
- Em: Thế chim thần sẽ đưa chúng tôi đến đâu ạ?
- Chim thần: Ta sẽ đưa các ngươi đến đảo vàng thần tiên, nơi có san hơ lấp lánh.
- Em: Chúng tơi nghèo thật, nhưng lấy vàng để đổi khế thì khơng tương xứng. Chúng tôi
không dám nhận đâu ạ.
6


- Chim thần: Ôi! Các ngươi thật tử tế. Ta đã ăn khế thì ta phải trả ơn chứ!
- Vợ em (nhìn chồng): Thơi! Sẵn có miếng vải, em sẽ may chiếc túi xinh xinh. Mình đi cho
chim thần vui vậy.
Cảnh 4: Chim thần đưa người em đi lấy vàng
Đánh sóng nhẹ nhàng ( 4-6 học sinh cầm vải voan để làm song)
Chim thần (bay ra, 2 tay nhẹ nhàng): Ta bay trong gió, ta bay giữa trời xanh, bay qua làng
mạc, rừng núi, biển cả bao la. Ngươi hãy ngồi lên lưng, ta sẽ đưa ngươi đến đảo thần tiên
thật an toàn.
Người em, tay cầm túi vải, tay bám vào chim cùng bay
- Em ( nhìn ngơ ngác): Ơi! Ở đây thật nhiều vàng bạc, tôi sẽ chỉ lấy 1 ít thơi. Cịn lại sẽ chia
cho các bà con nghèo khổ.
- Chim thần: Hỡi chủ nhân yêu quý. Cứ lấy đầy túi đi rồi Ta sẽ đưa ngươi vê quê hương của
mình oạc…oạc…oạc.
Cảnh 5: Vợ chồng anh đến nhà em xin đổi cây khế

- Vợ (chạy hớt hải từ ngồi vào): vàng bạc, châu báu, thóc gạo đầy nhà. Ông ơi ông, vợ
chồng thằng em ông không biết chúng nó làm ăn kiểu gì mà giờ nó giàu lắm, giàu nhất
vùng. Chúng nó đang chia cho làng trên xóm dưới bao nhiêu là thóc gạo, tiền bạc kia kìa.
Nó đã gọi ông đến để cho ngọc ngà, châu báu chưa ?
- Anh: Chưa! Nào ai có biết. Anh em chia tài sản xong rồi là “cắt” thì quan tâm làm gì. Giờ
chúng nó lại giàu q à? Thơi bây giờ, vợ chồng mình đến rình xem, tại sao chúng nó lại có
nhiều vàng bạc châu chấu đến thế … à châu báu đến thế.
( Tại nhà người em: 2 vợ chồng em chia thóc gạo cho bà con nghèo khuôn mặt vui vẻ .
Quần chúng xếp thành hàng theo vị trí: Hs (1): Ơi! Vợ chồng bác thật tốt bụng quá!-> HS
(2): Em cảm ơn 2 bác.-> HS (3): Tơi cảm ơn!-> HS (4): Cảm ơn gia đình bác.-> HS (5):
Nhờ 2 bác mà 8 đứa con nhà em đã được ăn cơm, em cảm ơn nhiều lắm )
- Anh: bây giờ chúng mình phải ẩn nấp xem. (nấp sau cây khế - ngỡ ngàng)….Ối trời ơi! Cây
khế bây giờ sao mà khỏe khoắn, tán lá tỏa ra khắp vườn, quả khế thì vàng mọng, sai trĩu
cành.
7


- Vợ anh: Bỗng nhiên cây khế tỏa hương thơm ngát, lạ lùng thật.
- Anh: Chắc chúng nó phải làm ăn phi pháp, mới giàu có nhanh như thế. Bây giờ vợ chồng
mình phải báo quan chi huyện.
- Vợ anh (nhìn về phía trước): Ơi! Ơng ơi! Quan…quan quỳ xuống, quỳ xuống.
Vợ chống em đi ra, ăn mặc đẹp.
- Vợ anh (cúi lạy): vợ chồng chúng con hôm nay được gặp quan thật là ơn phúc cho vợ chồng
chúng con ạ.
- Em: Ô, em là em của anh chị đây mà.
- Vợ anh: Thơi xin quan đừng nói vậy khơng bên ngồi họ khơng biết lại bảo “thấy sang bắt
qng làm họ”.
- Em (cúi xuống, đỡ anh chị dậy): Thôi anh chị đừng lạy nữa, chúng em là em ruột của anh
chị đây.
- Vợ anh: Đúng là mắt lợn lòi, nhìn mãi mới ra 2 em của chúng ta đấy.

- Anh (điệu bộ thương em): Thế sao 2 em đi đâu mà bấy lâu nay anh chị đi tìm mãi.
- Em: Vợ chồng em cũng đang đi tìm anh chị đây. Dạo này anh chị có được khỏe khơng?
- Vợ anh (giả khóc): Anh chị ốm đau ln. Giờ đói lắm. Lạnh lắm. Nhà cửa thì bán hết đi rồi.
Vàng bạc, trang sức khơng có mà đeo, quần áo thì rách hết đây này.
- Anh: Thế sao 2 em lại có quần áo đẹp như thế này.
- Vợ em: Cũng là nhờ anh chị đã cho vợ chồng chúng em cây khế. Kể từ ngày đó, chúng em
đã cố gắng chăm bón, khế đã ra quả, khơng cịn cịi cọc. Bỗng có 1 hơm có con chim thần
khơng biết đến từ đâu ăn khế và hứa trả ơn ạ.
- Vợ anh : Hức! Có mà đà điểu, lấy đâu ra chim thần.
- Anh ( ta chỉ vào mặt 2 vợ chồng em): Vợ chồng chúng mày đừng có mà tào lao để lừa anh
chị !
- Em: đây không phải chuyện tào lao. Xin anh chị hãy tin đây là sự thật. Chim thần còn bảo
chúng em “Ăn 1 quả trả 1 cục vàng, may túi 3 gang, mang đi mà đựng” đấy.
- Vợ anh: Cái gì. May túi 3 gang để đựng vàng.
8


- Anh: Ơi…ơi….ơi mình ơi vàng…vàng… vàng.
- Vợ anh: Cho anh chị hỏi 1 tí thế vàng bạc bây giờ để đâu?
- Em: Dạ! Chúng em đã mua thóc, gạo, ngô khoai chia hết cho bà con rồi ạ.
- Vợ anh (giả khóc): Chia hết cho bà con. Ơi, hu hu, trời đất ơi. Anh chị em ruột chúng nó
chẳng cho lại cho thiên hạ (quay sang chồng, nháy mắt ra hiệu): đổi cây khế ngay.
- Vợ anh: Này 2 em, 2 em ngồi xuống đây. Anh chị bảo này: dạo này, anh chị ngủ toàn nằm
mơ thấy thầy u. Thầy u bảo: cây khế quý lắm, là vật gia bảo, anh chị là con trưởng thì phải
có trách nhiệm chăm sóc cho cây. Thầy u thương các em vất vả nên bảo anh chị phải rước 2
em về nhà anh chị ở. Còn anh chị sẽ ở đây chăm sóc cây khế cho thầy u n lịng.
- Anh: ý chị mày thế này: vợ chồng anh chị muốn đổi toàn bộ tài sản của anh chị để lấy cây
khế.
- Em : thế sao được ạ? Anh chị đang sống sung sướng, giờ chỉ sống nhờ cây khế sẽ khổ cực
lắm đấy.

- Vợ anh (ngậm ngùi nhớ bố mẹ) : Không sao, không sao, anh chị chịu được, miễn là thầy u
n lịng nơi suối vàng thì khổ thế nào, anh chị cũng chấp nhận.
- Em (nhìn vợ): Thơi anh chị cũng nói hết lời, vì tình nghĩa anh em, vì cha mẹ dưới suối
vàng, vợ chồng mình đổi nhớ!
- Vợ em (nhìn cây khế luyến tiếc): Vâng ạ.
- Vợ anh (cười sung sướng): Ơ, đổi, đổi rồi, ơng chìa khóa.
- Anh : đây chìa khóa nhà cửa, vườn cây. Trao đổi chìa khóa xong là khơng có quen biết gì,
nhớ chưa.
- Vợ anh: Thơi nhớ, kể từ nay chịu khó mà làm mà ăn. Lười lại cịn vác cái mặt sang đây.
Anh chị thả chó, nó cắn lại bảo anh chị ác nhớ. Ta về thôi ông. (Cười) Đúng là đồ ngốc
Cảnh 5: Vợ chồng anh gặp chim thần
(2 vợ chồng người anh cầm cuốc vun đất)
- Anh: Ối, mỏi thế không biết. Mấy năm không lao động, mỏi q. Khơng biết con chim thần
nó chết ở đâu mà giờ này nó chưa tới cơ chứ.
- Vợ anh: Phủi phui cái mồm nhà ơng đi, ơng nói thế nhỡ may nó chết thật thì ai đưa vợ
chồng mình đi lấy vàng hả.

9


- Anh: Thơi nghỉ tí đi, mệt q, mệt q.
(chim thần đến, tạo gió to)
- Vợ anh: ơi, cái gì ý nhỉ, cái gì nó ào ào ý nhỉ ?
- Chim thần (vừa cười, vừa bay ra): Khế ngon, khế ngọt, ta thích, ta thích.
- Vợ anh: Ơng ơi, chim đến, chim thần đến.
- Anh (chỉ vào chim thần): Đây, đây ăn mà không hỏi là cái đồ ăn trộm nhớ.
- Chim thần: Khế ngọt, khế ngon, ta chén, ta chén.
- Vợ anh: chim thần ơi cứ chén thoải mái đi nhé!
- Anh: Chim thần ơi, biết khế ngọt là công sức của ai không?
- Vợ anh: Này, là nhờ mồ hôi nước mắt của vợ chồng ta đấy nhớ.

- Chim thần: ta ăn 1 quả, ta trả 1 cục vàng, may túi 3 gang, mang đi mà đựng.
- Vợ anh: Chim cứ ăn thoải mái đi, ăn 1 quả phải trả 1 cục vàng, khơng trả ta móc họng ra
đấy nhớ.
- Chim thần: Sao 2 vợ chồng nông dân hôm nay, khác thường, không ý tứ như mọi ngày.
Này, các ngươi ở đâu đến đây, độc chiếm cây khế?
- Vợ anh: Này, 2 vợ chồng chúng nó độc ác, đuổi đi rồi. Còn đây là 2 vợ chồng tử tế nhớ.
- Anh (chỉ vào cây khế): Bây giờ cây khế này là của vợ chồng chúng ta.
- Vợ anh: Chim thần cứ ăn thoải mái đi, để vc chúng ta vào may túi. Này ơng (thì thầm) tơi
nghĩ khơng tội gì mà mình may túi 3 gang như con chim nói. Ta cứ may cái túi 13 gang
vào. Lúc ấy tha hồ lấy vàng.
- Anh: bà nói chí phải … chí phải.
Cảnh 6: Chim thần đưa người anh đi lấy vàng
- Vợ anh ( tay cầm túi, cười): Ông ơi, nhớ nhét đầy cái túi 12 gang này nhớ. Tơi chờ ơng về
để 2 vợ chồng mình … ngồi trên đống vàng hihi….
- Anh: Chim thần kia, quỳ xuống để mang ta đi lấy vàng
Chim đưa người anh đến đảo vàng. (chuẩn bị 6 người tạo sóng)
- Chim thần: Đây là đảo vàng lớn nhất đại dương, ngươi mau lấy, ta đợi.
10


- Anh: Biết rồi. Nói nhiều.
Người anh nhặt lấy nhặt để, cười đắc ý.
- Anh: woa … nhiều vàng quá … sáng lóa cả mắt … ta giàu to rồi.
- Chim thần: Nhanh lên, nước chuẩn bị ngập rồi
- Anh: biết rồi, biết rồi.
(sóng to 2 bên cùng đánh mạnh tay)
Người anh nhét đầy túi 12 gang rồi lại nhặt thêm cho vào túi áo và túi quần.
- Anh: Chim thần, đưa ta về nhà mau.
- Chim thần (bay ra đến biển): Nặng quá, ta không bay được.
- Anh: Bay đi, bay đi, có mấy chục cân vàng mà khơng bay được.

- Chim thần: Nặng quá. Ta không bay lên cao được. Ngươi hãy bỏ bớt vàng ra.
- Anh: Sao mày bảo ơng bỏ vàng ở đây? Có chết ơng cũng không bỏ nhớ.
- Chim thần: Đồ tham lam! Ngươi sẽ phải nhận hậu quả đích đáng.
Chim nghiêng cánh, người anh bị rơi xuống biển, sóng đánh dữ dội.
Bài học: Qua câu chuyện Cây khế thấy được sự tham lam và ích kỷ của người anh đối
với chính em ruột của mình. Anh em là phải đùm bọc giúp đỡ yêu thương lẫn nhau
nhưng người anh lại không làm như vậy. Cịn người em vì q hiền lành, chịu đựng
nên đã chấp nhận mọi yêu cầu của anh mình.

11



×