Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (44.44 KB, 1 trang )
Cảm nhận đoạn thơ sau trong bài thơ Đàn ghi ta của Lor – ca của Thanh Thảo.
“Không ai chôn cất tiếng đàn
………….
Long lanh trong đáy giếng.”
(Đàn ghi ta của Lor – ca –Thanh Thảo, ngữ văn 12,
NXB giáo dục Việt Nam )
Những ý cần đạt
Giới thiệu về tác giả, thi phẩm
Đặc điểm thơ Thanh Thảo
Khái quát đoạn thơ được trích
+ Hình ảnh Lor-ca là bất diệt
+ Tiếng đàn đấu tranh cho nghệ thuật, cho tự do vẫn không thể chết.
+ Sự bất tử, sức sống của tiếng đàn
+ Hình tượng thơ siêu thực, đa nghĩa, nhưng bắt nguồn từ một sự việc thực về cuộc đời của Lor-ca.
Bài làm tham khảo
Bài thơ “Đàn ghi ta của Lor -ca” là thi phẩm đặc sắc mới mẻ của Thanh Thảo – một nhà thơ ham cách tân
thơ những năm sau chiến tranh chống Mĩ cứu nước, để góp phần đổi mới thơ theo hướng hiện đại hoá.
Thanh Thảo đã mượn hình ảnh cây đàn, đúng hơn là tiếng đàn để diễn tả nhân cách cao đẹp cùng số phận
oan khuất của người nghệ sĩ Tây Ban Nha – một nghệ sĩ Lor -ca tài hoa đã dùng thơ và nhạc, say mê mải
miết, tình nguyện làm một người nghệ sĩ du ca, cất lên tiếng đàn tranh đấu cho tự do của tổ quốc Tây Ban
Nha và cho nghệ thuật.
Lor-ca là bất diệt. Cảm động về vẻ đẹp bất tử của người nghệ sĩ Tây Ban Nha tài hoa, Thanh Thảo đã viết
nên bài thơ thật cảm động trong đó có khổ thơ:
Không ai chôn cất tiếng đàn
…………
Long lanh trong đáy giếng.
Câu thơ đầu tiên “Không ai chôn cất tiếng đàn” ý thơ cất lên từ câu thơ nổi tiếng của Lor -ca “ Khi tôi
chết hãy chôn tôi với cây đàn ghi -ta” để nói với chúng ta Lor -ca đã chết, nhưng tiếng đàn đấu tranh cho
nghệ thuật, cho tự do vẫn không thể chết, không thể tắt, tiếng đàn Lor -ca vẫn âm vang trong lòng nhân
loại, trong lòng tổ quốc Tây Ban Nha yêu quí của anh.
Tiếng đàn ấy, cuộc đời ấy vẫn mang một sức sống mãnh liệt không gì có thể tiêu diệt được “tiếng đàn