Tải bản đầy đủ (.pdf) (8 trang)

Top 50 bai gia tri hien thuc trong chuyen chuc phan su den tan vien

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (226.23 KB, 8 trang )

Dàn ý Giá trị hiện thực trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên
I. Mở bài
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Dữ và tác phẩm “Chuyện chức phán sự đền Tản
Viên”.
- Khái quát về vị trí của giá trị hiện thực của tác phẩm: Giá trị hiện thực cùng với
cảm hứng ngợi ca là những nội dung đặc sắc làm nên thành công cho tác phẩm
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”
II. Thân bài
1. Hiện thực xã hội đương thời
- Truyền kì mạn lục viết vào thế kỉ XVI, thời kì khủng hoảng của xã hội phong
kiến, nhà Lê suy tàn quyền lực rơi vào tay nhà Mạc, nội chiến xảy ra liên miên,
triều đình mục nát, đời sống xã hội vô cùng rối ren.
- Tàn dư của chiến tranh xâm lược vẫn còn trên đất nước ta: Hồn ma tên tướng
giặc tác oai tác quái, làm hại dân lành.
2. Hiện thực về chốn quan trường.
- Phản ánh hiện thực những người có tài năng, nhân cách phải chọn cuộc sống
lánh đục về trong:
+ Lời đối thoại giữa Ngô Tử Văn và thổ công: “Sao ngài không kiện ở Diêm
Vương và tâu lên thượng đế lại khinh khi bỏ chức vị, làm một người áo vải về
quê”
+ Thực tế, trong thế kỉ XVI, có rất nhiều những người tài năng đã từ quan về ở
ẩn như Nguyễn Dữ, Nguyễn Bỉnh Khiêm,..
- Phê phán hiện thực những kẻ có chức có quyền cấu kết với nhau thành những
thế lực hắc ám, làm hại người tài, dân lành.


+ Lời của Diêm Vương “Lũ các ngươi chia tòa chia sở, giữ chức sự...dối trá càn
bậy...buôn quan bán ngục”.
+ Lời của thổ cơng “Rễ ác mọc lan, khó lịng lay động”.
- Tố cáo hiện tượng tham những, ăn của đút lót, bao che cho những kẻ làm càn
của một bộ phận quan lại.


+ Lời của viên thổ công: “Những miếu đền gần quanh vì tham của đút đều bênh
vực cho hắn cả”
3. Hiện thực đời sống nhân dân.
- Phản ánh hiện tượng oan trái, bất công trong đời sống nhân dân
+ Bị hồn ma tên tướng giặc họ Thôi quấy rối làm càn.
+ Reo rắc tai họa trong nhân dân để kiếm miếng ăn.
- Phản ánh niềm tin của nhân dân về thế giới tâm linh
+ Sự phán xét của Diêm Vương cho thấy niềm tin của nhân dân về một thế giới
khác sau khi con người mất sẽ được thưởng, phạt ở đó.
+ Niềm tin tâm linh vào thế giới thần phật của con người: Thổ công, phán sự đền
Tản Viên,..
- Phản ánh quan niệm ở hiền gặp lành, ác giả ác báo.
+ Tử Văn dũng cảm chiến đấu vì lẽ phải, vì cơng lí diệt trừ cái ác cuối cùng đã
được minh oan và phong làm chức phán sự đền Tản Viên.
+ Hồn ma tên bách hộ họ Thôi tham lam, độc ác, xảo trá cuối cùng đã bị trừng
phạt.
4. Hiện thực về thái độ con người trước cái xấu cái ác.
- Sự hèn nhát không dám đứng lên đấu tranh bảo vệ lẽ phải của một bộ phận quan
lại và nhân dân.


+ Thổ công là người trực tiếp bị hại, bị hồn ma tên tướng giặc hãm hại, đánh đuổi
phải bỏ đi, khơng dám đấu tranh địi lại cơng lí.
+ Người dân bao năm bị hồn ma tên bách hộ họ Thôi quấy rối làm càn nhưng vẫn
im lặng phục tùng, khơng dám tìm cách tiêu diệt.
- Sự dũng cảm, khảng khái, quyết liệt đấu tranh đến cùng bảo vệ công lí, bảo vệ
lẽ phải của trí thức nước Việt.
+ Hành động đốt đền tà của Ngô Tử Văn là hành động có chủ đích, dũng cảm,
quyết tâm tiêu diệt cái ác, cái xấu trừ hại cho dân.
+ Thái độ ung dung, không sợ hãi trước những lời hăm dọa của hồn ma tên tướng

giặc cho thấy khí phách của một anh hùng
+ Sự bình tĩnh, dũng cảm, kiên cường trong cuộc chiến dưới Minh ti cho thấy sự
quyết liệt chiến đấu đến cùng bảo vệ lẽ phải của Tử Văn.
III. Kết bài
- Khái quát những giá trị hiện thực được thể hiện trong bài
- Trình bày suy nghĩ bản thân về những vấn đề hiện thực ấy: Đó là những vấn đề
bức thiết, được phản ánh một cách sâu sắc, có những vấn đề người đọc có thể trực
tiếp nhìn ra, cũng có vấn đề cần suy nghiệm.
Giá trị hiện thực trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên – Mẫu 1
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên không chỉ hấp dẫn người đọc ở những chi
tiết kì ảo li kì, ở cốt truyện hấp dẫn mà cịn ở nội dung phản ánh của tác phẩm.
Ra đời đã cách đây mấy thế kỉ nhưng bức tranh hiện thực được Nguyễn Dữ phơi
bày trong tác phẩm vẫn cịn có ý nghĩa, giá trị cho đến tận ngày nay.
Bối cảnh của truyện xảy ra vào khoảng đầu thế kỉ XV. Căn cứ cho bối cảnh này
chính là lai lịch của tên Bách hộ họ thôi, cuối đời nhà Hồ, quân Minh sang xâm
lược nước ta. Ngồi ra cịn có thể kể đến chi tiết Tử Văn nhận chức phán sự, có


người quen nhìn thấy Tử Văn vào năm Giáp Ngọ - 1417, đây là những cơ sở
khẳng định sự ra đời của câu chuyện vào đầu thế kỉ XV. Thời điểm Nguyễn Dữ
chấp bút viết tác phẩm là vào khoảng nửa đầu thế kỉ XVI, đó là thời điểm xã hội
phong kiến bắt đầu đi vào giai đoạn suy thoái, nội chiến Lê – Mạc xảy ra liên
miên, đời sống xã hội bất ổn, rối ren, đời sống nhân dân vơ cùng cực khổ. Chính
trong khoảng thời gian này Nguyễn Dữ cũng chỉ ra làm quan được vài năm rồi
lui về ở ẩn. Bởi vậy, ông mượn bối cảnh của xã hội thế kỉ XV nhưng thực chất là
muốn phơi bày hiện thực xã hội mà ông đang sống – đầu thế kỉ XVI với nhiều
bất công ngang trái: kẻ ác lộng hành, được hưởng an nhàn, sung sướng, người
hiền phải chịu nhiều oan khuất, sống khổ cực; quan lại tham lam của đút, người
đại diện cho pháp luật bị lấp tai, che mắt. Đó chính là hiện thực hết sức bất ổn
được Nguyễn Dữ phản ánh trong tác phẩm.

Trước hết, giá trị hiện thực của tác phẩm được thể hiện ở những bất công ngang
trái trong xã hội: tên tướng giặc họ Thôi độc ác gian xảo hưởng cuộc sống an
nhàn, còn vị thổ thần hiền lành bị đuổi đi, chịu nhiều bất công. Lúc sống tên Bách
hộ họ Thôi là một tướng chuyên đi xâm lược nước khác, mưu đồ làm những việc
trái với đạo trời, cho đến khi chết hắn vẫn hiện nguyên hình là một kẻ cướp –
cướp đền, cướp nơi ở của người khác. Tính cách đó của hắn được thể hiện nhất
quán trong mọi cử chỉ, hành động. Khi bị Tử Văn đốt đền, hắn biến thành hồn
ma, tự xưng là cư sĩ, dùng đạo lí Nho gia để buộc tội người ngay thắng, lấy oai
danh của quỷ thần để dọa nạt Tử Văn hòng làm cho chàng sợ hãi mà dựng lại đền
cho hắn. Khi khơng thực hiện được ý đồ thì tức giần, thề độc rồi “phất áo đi”.
Khi xuống âm ti đối chất, hắn vô cùng lo lắng bởi vậy đã đến trước Tử Văn để
liệu kế kêu cầu Diêm Vương. Nhưng trước sự cứng cỏi tâu trình của Tử Văn hắn
lại ngoan cố, ra sức vu oan, cãi cọ với Tử Văn, nhằm làm lẫn lộn phải trái ngay
trước mặt Diêm Vương: “Ấy vậy là ở trước vương phủ mà hắn còn ghê gớm như
thế, mồm năm miệng mười, đơm đặt bịa tạc. Huống hồ ở một nơi đền miếu quạnh
hiu hắn sợ gì mà khơng dám cho một mồi lửa”. Tử Văn vẫn cứng cỏi vạch tội hắn


xin Diêm Vương cử người đi xác minh thì tên Bách hộ họ Thôi một mặt lăng
nhục Tử Văn, mặt khác lại kêu cầu xin Diêm Vương khoan dung tha cho Tử Văn:
“Gã kia là một kẻ học trò, thật là ngu bướng, quả là đáng tội lắm. Nhưng đã trách
mắng như vậy, cũng đủ răn đe rồi. Xin đại vương khoan dung tha cho hắn để tỏ
cái đức rộng rãi…”. Những thủ đoạn đó đã cho thấy sự gian ngoan, xảo quyệt của
hắn hịng có thể thốt tội. Đem tên tướng giặc bại trận làm đối tượng đả kích
Nguyễn Dữ đã thể hiện sâu sắc tinh thần dân tộc cao cả: tên tướng giặc đã bị trừng
trị thích đáng, Tử Văn được khôi phục danh dự và hưởng phần thưởng xứng đáng
với sự thẳng thắn, chính trực của mình.
Khơng chỉ vậy, tác phẩm còn tố cáo quan lại, thánh thần ở cõi âm bị đồng tiền
che mắt, làm việc quan liêu. Các miếu thần lân cận vì tham của đút của tên Bách
hộ mà bênh vực cho hồn ma tướng giặc, sự gian tà như “rễ ác mọc lan, khó lịng

lay động”, khiến cho vị thổ cơng phải ở ẩn, chịu khổ cực suốt bao năm mà không
tài nào có thể minh oan được cho bản thân. Ngay cả Diêm Vương làm việc cũng
hết sức quan liêu, xem xét sự việc chưa kĩ lưỡng, ban đầu mới chỉ nghe lời tố cáo
của tên Bách hộ mà chút nữa đã phán oan tội cho Ngô Tử Văn. Khi Tử Văn xuất
hiện thì lập tức bị kết tội, thể hiện qua lời nhận xét hồ đồ của Diêm Vương “Kẻ
kia là một cư sĩ, trung thần lẫm liệt, có cơng với tiên triều, nên hoàng thiên cho
được huyết thực ở một ngơi đền để đền cơng khó nhọc. Mày là một kẻ hàn sĩ, sao
dám hỗn láo, tội ác tự mình làm ra, cịn trốn đi đằng nào?”. Bên cạnh đó lời trách
phạt của Diêm Cương với các phán quan, Nguyễn Dữ đã phơi bày hiện thực xã
hội nhức nhối của xã hội đương thời: “Lũ các ngươi chia tòa sở, giữ chức sự, cầm
lệnh chí cơng, làm phép chí cơng, thưởng thì xứng đáng mà khơng thiên vị, phạt
thì đích xác mà khơng nghiệt ngã, vậy mà con có sự dối trá càn bậy như thế”.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên đã phơi bày hiện thực xã hội đương thời,
trong đó điều nhức nhối chính là nạn tham quan ô lại tiếp tay cho cái ác, cái xấu
được mặc sức hoành hành, gây nên biết bao nỗi đau khổ cho người dân lương


thiện. Tác phẩm cũng là lời kêu gọi của tác giả, mọi người hãy đứng lên để cùng
đấu tranh tiêu diệt cái xấu, cái ác, bảo vệ cơng lí, chính nghĩa.
Giá trị hiện thực trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên – Mẫu 2
Văn học phản ánh hiện thực theo đặc trưng riêng, cách thức riêng của nghệ thuật
ngôn từ. Nhà văn có thể nói chuyện thần tiên ma qi, chuyện các vì sao trên chín
tầng trời, chuyện con đại bàng vỗ cánh, con kiến xây tổ, con ong hút mật,... nhưng
chung quy cũng đều là chuyện con người, chuyện cuộc đời, là hiện thực cuộc
sống được khúc xạ qua lãng kính nghệ thuật mà thơi. Chuyện chức phán sự đền
Tản Viên của Nguyễn Dữ là một tác phẩm nghệ thuật mà ở đó hiện thực cuộc
sống được phản ánh theo cách riêng của thể loại truyền kì và tài năng của người
nghệ sĩ.
Chuyện chức phản sự đền Tản Viên là một truyện đặc sắc trong Truyền kì mạn
lục của Nguyễn Dữ. Truyện có ý nghĩa hiện thực rõ ràng và ý nghĩa nhân đạo sâu

sắc. Hồn ma tướng giặc họ Thôi là hiện thân của sự giả trá, gian xảo. Tử Văn tiêu
biểu cho những con người cương trực, dũng cảm, u nước, trọng cơng lí, chống
tà ma nhưng vẫn trọng thần linh. Qua câu chuyện, tác giả biểu hiện lịng tin vào
những con người có lịng thiện, có bản lĩnh, dù phải chết cũng khơng sợ. Họ tất
sẽ chiến thắng.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên tiêu biểu cho đặc trưng thể loại truyền kì với
tính chất kì ảo. Truyện được kể một cách hấp dẫn, cốt truyện dược kết câu như
một xung đột giàu kịch tính.
Ngơ Tử Văn vì khơng chịu để cho sự giảo trá, gian xảo hoành hành đã đốt đền
trừ hoạ cho dân. Sau khi Tử Văn đốt đền, hồn ma tên tướng giặc hiện lên dọa nạt.
Tử Văn được Thổ Thần mách bảo về tung tích và tội ác của hồn ma tướng giặc.
Tử Văn bị quỷ sứ bắt xuống âm phủ, chàng dũng cảm, thẳng thắn tố cáo tội của
tên ác thần. Cơng lí được thực hiện, Tử Văn được Thổ Thần tiến cử giữ chức
Phán sự đền Tản Viên.


Qua lời giới thiệu về Tử Văn và nguyên nhân đốt đền của chàng, ta thấy Tử Văn
là con người “khảng khái”, “nóng nảy” và “cương trục”. Tử Văn là người coi
trọng cơng lí, bất bình trước cái xấu, cái ác lộng hành làm mưa làm gió. Cuộc đấu
tranh giữa Ngô Tử Văn với bốn tên tướng giặc họ Thôi là cuộc đấu tranh giữa hai
thế lực: cơng lí, chính nghĩa và phi nghĩa, gian tà. Cuộc đấu tranh giữa hai thế lực
này có ý nghĩa hiện thực cụ thể và ý nghĩa nhân đạo sâu sắc, một mặt lên án giặc
ngoại xâm, tố cáo sự cấu kết của thần quyền, mặt khác phản ánh hiện thực xã hội
với cái nhìn tin tưởng vào chính nghĩa thắng gian tà.
Sở dĩ có việc xử kiện ở âm phủ là do hồn tên tướng giặc Bách Hộ hạ Thôi kiện
Ngô Tử Văn đốt đền. Hồn tên tướng giặc đã giả mạo Thổ Thần, làm hại dân, qua
mặt cả Diêm Vương. Diêm Vương khơng hay biết là vì các thần ở những đền
miếu lân cận ăn của đút nên bao che cho kẻ ác, vì các phán quan của Diêm Vương
chưa làm hết trách nhiệm của mình, quan liêu, khơng theo sát thực tế.
Chi tiết Diêm Vương xử kiện ở âm phủ là chi tiết vơ cùng cần thiết nhằm đẩy

kịch tính của truyện đến cao trào để nhân vật bộc lộ rõ tính cách, phẩm chất đồng
thời khắc sâu chủ đề của truyện. Chi tiết này thể hiện khát vọng của người xưa về
cơng lí chưa thể thực hiện được nơi trần thế cịn đầy dẫy bất cơng và tội ác. Con
người thời trung đại còn tin rằng bên cạnh cõi trần cịn có một thế giới khác là âm
phủ, nơi con người sau khi chết sẽ phải đến để nhận sự phán xét, thưởng phạt về
những việc làm của mình khi cịn sống. Điều đó có ý nghĩa khun răn, giáo cục
con người nên sống và hành động thế nào cho đúng đắn, hợp lẽ phải tránh làm
điều ác để không bị trừng phạt.
Chức Phán sự là một chức quan xem xét về các vụ kiện tụng, giúp việc cho người
xử án. Đây là chức quan thực hiện cơng lí. Ngơ Tử Văn sở dĩ được Thổ Thần tiến
cử nhận chức này vì chàng đã giúp Thổ Thần địi lại cơng lí, chàng dũng cảm bảo
vệ cơng lí, chính nghĩa ngay cả khi cái chết đe dọa. Việc nhận chức Phán sự đền
Tản Viên của Ngơ Tử Văn chính là một hình thức thưởng cơng xứng đáng có ý
nghĩa noi gương cho đời sau, khích lệ mọi người dũng cảm đấu tranh chống cái


ác, bảo vệ cơng lí. Hình ảnh Ngơ Tử Văn oai phong lẫm liệt xuất hiện ở cuối
truyện đã nói lên điều đó.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên ngay từ nhan đề đã đưa người đọc bước vào
thế giới li kì, biến ảo. Truyện tồn viết về thần linh (Thổ Công, Đức thánh Tản
Viên), ma quỷ (Diêm Vương, hồn ma tướng giặc) rồi chuyện chết đi sống lại (Tử
Văn chết hai ngày rồi còn trở về; chết để nhận chức phán sự đền Tản Viên). Điều
đáng nói ở đây là cốt lõi hiện thực đã được lồng vào một cốt truyện kì ảo. Người
đọc bị mê hoặc bởi bức màn kì ảo để rồi khi đọc hết, suy ngẫm về các nhân vật,
tình tiết,... sẽ nhận ra giá trị hiện thực và nhân đạo của tác phẩm.
Tác giả đã dẫn dắt chuyện vô cùng khéo léo, mở ra bằng một sự việc bất ngờ rồi
dẫn dắt dần tới đỉnh điểm của kịch tính và giải quyết một cách hợp lí, thoả đáng.
Người đọc hồi hộp theo dõi diễn biến các sự việc để rồi cuối cùng thở phào nhẹ
nhõm, chủ đề tư tưởng của truyện vì thế được nổi bật.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên của Nguyễn Dữ có nhiều ý nghĩa nhưng chủ

yếu là đề cao tinh thần khảng khái, cương trực, dám đấu tranh chống lại cái ác trừ
hại cho dân của Ngô Tử Văn, một trí thức yêu chính nghĩa, dũng cảm, cương trực,
dám đấu tranh. Truyện thể hiện khát vọng cơng lí, niềm tin cơng lí, chính nghĩa
nhất định sẽ chiến thắng.



×