Tải bản đầy đủ (.pdf) (3 trang)

Bài học đầu tiên của con doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (84.8 KB, 3 trang )

Bài học đầu tiên của con
Mẹ ơi có một bạn ở trường học cùng lớp vi tính hay nạt nộ con
lắm! - ngước đôi mắt đỏ hoe nhìn mẹ, con trai cố giữ giọng tự nhiên.
- Vì sao thế con nói cho mẹ nghe xem? - mẹ quay sang con chờ đợi.
- Vì trong lúc học vi tính, thầy bảo thực hành bài tập, rồi thầy đi ra ngoài
một lát. Con thấy bạn ấy chơi game nên con nhắc ! - con kể rành rọt.
- Và bạn ấy bảo con nhiều chuyện ? - mẹ tiếp lời.
- Dạ phải. Rồi từ đấy bạn ấy hay kiếm chuyện gây sự với con và còn rủ
con ra ngoài cổng trường đánh nhau! - con trai thở hắt ra.
- Tuyệt đối không được đánh nhau. Con đã nói chuyện này với thầy cô
chưa? - mẹ hỏi.
- Dạ. Bạn nói nếu con "méc" với thầy cô hay cha mẹ thì con là đứa hèn
nhát!
- Bạn nói thế, rồi con nghĩ sao?
- Con nghĩ như mẹ đã nói, đánh nhau là không tốt, lỡ bị trường kỷ luật thì
ba mẹ rất buồn. Nên con đã nghe theo lời mẹ nhịn bạn luôn!
- Bạn ấy tên gì, học cùng lớp với con à? - mẹ nắm bàn tay con đưa lên
môi hôn nhẹ nhàng, như sự chia sẻ nỗi niềm mà con đang tâm sự và cố
ngăn lại nỗi xót con. Vì mẹ biết con trai đang cần một điểm tựa. Con thừa
hiểu rằng mẹ có thể bảo vệ con bằng nhiều cách.
- Dạ, bạn tên Duy, nhưng bạn không học cùng lớp với con!
- Mẹ cũng nghĩ vậy, vì theo mẹ thấy, các bạn học cùng lớp của con rất
thân thiết với nhau. Đâu ai cộc tính như thế! - mẹ nhận xét.
- Đúng rồi mẹ, bạn ấy học lớp 4A, chỉ có học vi tính tụi con mới học chung
phòng. Nhưng mẹ đừng lo, con cũng nghĩ rồi, nếu bạn ấy cố ý gây sự với
con thì con sẽ thưa chuyện với thầy hiệu trưởng luôn, vì thầy hay nhắc
nhở và cấm chuyện bạo lực của học sinh trong toàn trường. - con khẳng
định.
- Con biết nghĩ như thế là con đã lớn rồi. Vì nhiều trường hợp tương tự
như vậy, các bạn khác thì lao vào đánh nhau, tranh hơn thua. Kết quả thật
tồi tệ, không hay chút nào! Con hãy cố gắng nghe lời thầy cô và đừng


quan tâm tới bạn ấy nữa - mẹ xoa đầu con đầy yêu thương.
- Mẹ biết không, trong khối lớp của tụi con thì các bạn lớp A và B không
thích chơi với lớp con! - con kể.
- Tại sao? - mẹ tròn mắt ngạc nhiên.
- Vì các bạn ấy bảo học lớp C không phải là lớp giỏi! - con lại thở hắt ra
(mỗi lần con trai cảm thấy không vui là có kiểu thở ngộ nghĩnh như vậy).
- Lý do? - mẹ nhíu mày.
- Vì lớp C không có tăng cường tiếng Anh! - con giải thích
- Mẹ hiểu rồi, vấn đề là con thấy lớp của mình như thế nào? - mẹ ôm con
vào lòng.
- Lớp của con rất vui! - con trở nên hào hứng.
- Đó là vì tình bạn của tụi con rất gắn bó. Còn điều quan trọng nữa là con
thấy cô giáo mình như thế nào? Các con có yêu mến cô giáo không?
- Dạ có chứ, vì mẹ biết đó, cô giáo của con rất hiền!
- Một lớp học có bạn bè tốt học chung với nhau từ những ngày đầu tiên
cắp sách tới trường, có cô giáo chủ nhiệm dịu dàng và hết sức nhẫn nại là
điều đáng quý nhất mà những ai may mắn mới được vào học đấy con biết
không? Còn chuyện tại sao ngay từ đầu mẹ không cho con đăng ký thi vào
lớp tăng cường tiếng Anh, vì mẹ muốn con nắm chắc và vững vàng tiếng
Việt - ngôn ngữ của dân tộc mình. Chắc chắn mẹ sẽ cho con học tiếng
Anh, nhưng không phải là bây giờ, còn chuyện lớp giỏi chỉ vì tăng cường
thêm vài tiết Anh Văn thì chưa chính xác! - mẹ giải thích.
- Dạ, con hiểu mà! - con trai vòng tay ôm lưng mẹ.
Còn một lý do khác là mẹ mong con nhận thức được từ lớp học đầy cảm
xúc của mình: Chính ở môi trường thân thiện này con sẽ học được nhiều
điều ngoài số kiến thức trong sách vở, đó là sự đồng cảm với mọi người.
Ở lớp con rất nhiều bạn có hoàn cảnh không may. Vài bạn có vấn đề về trí
tuệ, có bạn thì khuyết tật, nhiều bạn thì không được sống trong một mái
gia đình trọn vẹn điều đó khiến lớp C của con thật đặc biệt mà một
người khá điềm tĩnh như mẹ cũng không thể nào "chịu đựng" được 5

phút, nói chi là đứng trên bục giảng truyền đạt, dạy bảo, dỗ dành, yêu
thương. Cô giáo của các con con quả là một cô giáo tốt. Mẹ biết có vài bà
mẹ đã vội chuyển lớp cho con của mình ngay những ngày đầu năm học vì
sợ con mình ảnh hưởng và sợ con học không tốt!
Còn mẹ, mẹ tự hào khi nghe cô nhận xét con rất ngoan biết phụ giúp cô,
biết bảo vệ và nhường nhịn bạn, học rất tập trung, lại khá thông minh. Mẹ
luôn tâm niệm một điều: nhân cách con người được định hình từ thuở còn
thơ. Mẹ dạy cho con nhìn cuộc sống bằng chính trái tim biết rung động từ
sự cảm thông của mình. Bước vào trường, bài học đầu tiên mẹ mong con
học chính là học để làm người tốt trước khi nỗ lực để làm một học sinh
giỏi.

×