Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Soạn bài miêu tả và biểu cảm trong văn tự sự (ngắn nhất)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (240.14 KB, 4 trang )

Soạn bài: Miêu tả và biểu cảm trong văn tự
sự (ngắn nhất)
Mục lục nội dung
 Soạn bài: Miêu tả và biểu cảm trong văn tự sự (ngắn nhất)
 I. SỰ KẾT HỢP CÁC YẾU TỐ KỂ, TẢ VÀ BIỂU LỘ TÌNH CẢM TRONG
VĂN BẢN TỰ SỰ

 II. LUYỆN TẬP

Soạn bài: Miêu tả và biểu cảm trong văn tự sự (ngắn nhất)
I. SỰ KẾT HỢP CÁC YẾU TỐ KỂ, TẢ VÀ BIỂU LỘ TÌNH CẢM TRONG
VĂN BẢN TỰ SỰ
1. Các yếu tố miêu tả trong đoạn trích:
+Xe chạy chầm chậm…ríu cả chân lại.
+Mẹ tơi khơng cịm cõi xơ xác.
+Gương mặt mẹ tơi vẫn tươi sáng…hai gị má.
-Các yếu tố biểu cảm trong đoạn trích:
+Thể hiện sự suy nghĩ: Hay tại sự sung sướng bỗng được trơng nhìn và ơm ấp …thuở còn sung
túc.


+Thể hiện sự hồi tưởng: Phải bé lại và lăn vào lịng…êm dịu vơ cùng.
+Thể hiện sự cảm nhận: Những cảm giác ấm áp…thơm tho lạ thường.
Các yếu tố này đứng đan xen với các yếu tố tự sự.
2. Bỏ các yếu tố miêu tả và biểu cảm:
“Mẹ tôi vừa kéo tay tơi, xoa đầu tơi hỏi, thì tơi ịa lên khóc rồi cứ thế nức nở. Mẹ tơi cũng sụt sùi
theo:
Con nín đi! Mợ đã về với các con rồi mà.
Mẹ tôi lấy vạt áo nâu thấm nước mắt cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe. Đến bấy giờ tôi mới kịp nhận
ra mẹ tôi không như cô tôi nhắc lại lời người họ nội của tôi. Tôi ngồi trên đệm xe, đùi áp đùi mẹ
tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn


man khắp da thịt. Hơi quần áo mẹ tôi và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra
lúc đó thơm tho lạ thường.
Từ ngã tư đầu trường học về đến nhà, tơi khơng cịn nhớ mẹ tơi đã hỏi tôi và tôi đã trả lời mẹ tôi
những câu gì.”
-Đối chiếu với đoạn văn gốc ta thấy đoạn văn mới có sự liên kết rời rạc, khơ khan, khó để tưởng
tượng ra cuộc gặp gỡ khiến cuộc gặp gỡ khơng chân thật.
-Vai trị, tác dụng của yếu tố miêu tả, biểu cảm trong việc kể chuyện là giúp việc kể chuyện được
mạch lạc, có sự thống nhất, người đọc có thể tưởng tượng ra trong đầu về những sự việc, hình ảnh
có trong câu chuyện đó.
3. Bỏ hết các yếu tố kể, chỉ để lại các câu văn miêu tả và biểu cảm thì đoạn văn sẽ có nội dung
khó hiểu.
Vai trị về yếu tố kể người, kể việc trong văn bản tự sự là tạo ra nội dung cốt truyện.

II. LUYỆN TẬP
Câu 1:
Đoạn văn có yếu tố biểu cảm và miêu tả:
-“ Hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngồi đường rụng nhiều và trên khơng có những đám mây bàng
bạc, lịng tơi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.


Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lịng tơi như mấy cánh hoa
tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng…”- Tôi đi học ( Thanh Tịnh).
Các yếu tố miêu tả và biểu cảm trong đoạn văn cho thấy sự hồi tưởng về những kí ức đẹp buổi tựu
trường đầu tiên.
-“ Chị Dậu nghiến hai hàm răng:
-Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!
Rồi chị túm lấy cổ hắn ấn dúi ra cửa. Sức lẻo khoẻo của anh chàng nghiện chạy không kịp với
sức xô đẩy của người đàn bà lực điền, hắn ngã chổng quèo trên mặt đất, miệng vẫn nham nhảm
thét trói vợ chồng kẻ thiếu sưu.” – Tức nước vỡ bờ ( Ngô Tất Tố ).
Các yếu tố miêu tả và biểu cảm trong đoạn văn cho thấy sự đấu tranh quyết liệt của chị Dậu.

-“ Không! Cuộc đời chưa hẳn đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa
khác. Tôi ở nhà Binh Tư về được một lúc lâu thì thấy những tiếng nhốn nháo ở bên nhà lão Hạc.
Tôi mải mốt chạy sang. Mấy người hàng xóm đến trước tơi đang xơn xao ở trong nhà. Tôi xồng
xộc chạy vào. Lão Hạc đnag vật vã ở trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hai mắt long
sòng sọc.” –Lão Hạc (Nam Cao ).
Các yếu tố miêu tả và biểu cảm trong đoạn văn cho thấy suy nghĩ của nhân vật tôi cùng cái chết
đày đau đớn của lão Hạc.
Câu 2:
Gợi ý:
Đã vài năm rồi tơi khơng gặp nó kể từ ngày nó theo ba mẹ vào miền Nam làm ăn chúng tôi mất
liên lạc. Trước khi đi chúng tôi hứa hẹn sẽ thường xuyên gửi thư cho nhau, nhưng rồi đã lâu tơi
khơng nhận được một lá thư nào. Những tưởng tình cảm bao năm cứ vậy vì xa cách mà thành
những người dưng. Nào ngờ Tết năm nay gặp lại, vẫn là những cảm xúc vẹn nguyên như lúc đầu.
Tóc nó được tạo kiểu, khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu như ngày nào. Nó cười thật tươi và chạy đến
ơm chầm lấy tôi ngay lập tức:
- Tao nhớ mày chết đi thơi!
Thứ tình cảm ấp áp khơng tên như sống lại. Chỉ cần nụ cười tươi rói đó, chúng tơi ln luôn là tri
kỉ của nhau.




×