Tải bản đầy đủ (.pdf) (68 trang)

Sách Người Bán Hàng vĩ đại nhất thế giới

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (467.35 KB, 68 trang )



NGƯỜIBÁNHÀNGVĨĐẠINHẤTTHẾGIỚI
(Ấnbảnlầnthứtưcósửachữahồnthiện)
OGMANDINO
Ngườidịch:THÁIHÙNGTÂM




NgaycảlờinóicủaThượngđế




cũngcầnphảibánđượcchoconngườiđểhọcóthểlắngnghe





Tácgiả:OGMANDINO
Ngườidịch:TháiHùngTâm
Nhàxuấtbản:Tp.HồChíMinh
Sốtrang:128
--------------------Nguồn:MBook
Chuyểnsangebook:Venus(TVE)
Ngàyhồnthành:8/7/2006










ChươngI
ChươngII
ChươngIII
ChươngIV
ChươngV
ChươngVI
ChươngVII
ChươngVIII
Cuộnthứnhất
ChươngIX
Cuộnthứhai
ChươngX
Cuộnthứba
ChươngXI
Cuộnthứtư
ChươngXII
Cuộnthứnăm
ChươngXIII
Cuộnthứsáu
ChươngXIV
Cuộnthứ7
ChươngXV
Cuộnthứ8
ChươngXVI

Cuộnthứ9
ChươngXVII
Cuộnthứ10
ChươngXVIII
ĐOẠNKẾT
Mộtvàisuynghĩ,




Tấtcảchúngta,aicũngđềuđangraobánmộtthứgìđótrongmọilúccủacuộcsống.Làmộttusĩ,
chúngtađangraobánniềmtincủachúngtavềthươngđế.Làmộtnhàgiáo,chúngtađangraobán
kiếnthứccủamìnhvềkhoahọc.Làmộtnhàchínhtrị,chúngtađangraobánchínhkiếncủamìnhvề
mộtxãhội.Vàlàmộtconngườichúngtađangraobántìnhucủachúngtađốivớimọingườiquanh
ta.


Mộtýnghĩcóvẻqthựcdụngnhưnglạilàmộtthựctếmàchúngtathườngvẫnlntránhné,
mộtcáchvơthức,chẳngmuốnnhìnnhận.


Nếuchúngtachấpnhậnbánhànglàmộthànhđộngphụcvụ,chúngtasẽnhậnranhữnghàmý
thựcsựcaođẹpvàđángtrọngcủahaitừnày.Nếuchúngtathựctâmhiểuravàtơntrọnghaitừnày,ai
trongchúngcũngcóthểtrởthànhmộtngườibánhàngvĩđạinhấtthếgiớinày.


“TheGreatestSalesmanintheWorld”làmộtcuốnsáchtuyệtvờiđãtừngđượcconngườiviếtra.
Cuốn“NgườiBánhàngVĩđạiNhấtThếgiới”nàylàmộtcuốnsáchmànhữngthơngđiệpẩnmậtđáng
trântrọngcủanóthườngbịbỏqnbởichínhcáitêncủacuốnsách.



Chúngtacầnphảihiểuhaichữbánhàngđượcnóiởđâycónghĩarộnghơnnhiềuchứkhơngchỉlà
cơngviệcbánhàngbìnhthườngnhưmọingườingầmhiểu.


OgMandinolàmộttácgiàsách‘selfhelp’(tựthâncảitiến)nổitiếngchứkhơngphảimộttácgiả
sáchmarketing.Chínhvìlýdonàymàchúngtacầnphảihiểuđâykhơngthểlàmộtcuốnsáchvềmột
ýthứchaynhữngphươngphápbánhàngmộtcáchđơnthuần.


TheoýcủatácgiảOgMandinothìđâylàmộtcuốnsáchmượncơngviệcbánhàngđểnóiđếnmột
phongcáchsốngphụcvụsẽđưatađạtđếnnhữngthànhcơngtolớntrongcuộcsốngvànếucó,thì
quantrọnghơnnữalà–cảmnhậnniềmhạnhphúccủaviệc“đượcsống”mộtcáchđộclậpvàtựdo
tronggiớihạncủaTÌNHU.


TháiHùngTâm







ChươngI


Hafidnghiêngngườitrướctấmgươngđồngsángbóng,chămchúquansátgươngmặtcủamình
phảnchiếutrênđó.



“Chỉcóđơimắtlàcịnphảnảnhtuổitrẻ,”ơngtựnóivớimìnhvàrồiquayrađichầmchậmdọc
theohànhlangdàibằngđácẩmthạchxanhbiếc.Hafidđigiữahaihàngcộtđáđenbóngvươnlênđỡ
lấyvịmmáitrangtrílộnglẫyvớihoavănbằngbạcvàvàng,đơichânnặngnềvìtuổitácđưaơngđi
quanhữngchiếcbàngỗbáchchạmkhảmvớingàvoi.


Khắpnơi,trêntường,trêncácghếdài,phảngỗđềuđượctrổkhảmbằngcácloạivỏtraisịq
hiếmđiểmxuyếtbằngđáqthànhhìnhcáchoavăntuyệtmỹ.Nhữngcâycọlớnvươnlêntừmộthồ
nướcđáybọcđồngvớinhữngvịinướctạohìnhcácdãthầncũngđượccẩnđầyđáq.Khơngmộtai
khiđếnlâuđàicủaHafidlạicóthểnghingờgìvềsựgiàucóqmứccủaơngta.


Ngườiđànơnggiàbướcquakhuvườntrongnhà,đivàokhunhàkhorộnglớn.Erasmus,người
quảnlýđãchờsẵnởngaylốivào.


“Chàomừngơng,ơngchủ.”


Hafidgậtđầu,vẫntiếptụcbướcđi.Erasmusđitheo,mặtkhơnghềbiểulộchútcảmxúchaythắc
mắcnàovềviệcgặpmặtơngchủcủamìnhtạinơinày,vàolúcnày.Hafidngừnglạinhìnnhữngdẫy
hànghốđượcxếpthànhtừnghàngthứtự.


Nàolàlen,tơlụa,mật,dathuộc,thảmvàdầuthơmtừTrungĐơng;thủytinh,chàlà,cọdầu,hạt
dẻtừDamacus-qhươngcủaơng;vảivóc,thuốcmentừPalmyra;gừng,quế,đáqtừẢRập;
bắp,giấy,đáhoacương,đátrắng,đáxanh,đáđỏtừAiCập;tấmtrảitừBabylon;tranhtừLaMãvà
tượngtừHyLạp.Mùicủahạtdẻngậptràntrongkhơngkhívàcáimũigiànuanhưngvẫnnhạycảm
củaHafidcịnphânbiệtđượccảsựhiệndiệncủamùitáo,bơvàgừng.



CuốicùngơngtaquaylạivớiErasmus.”Ơngbạngià,tàisảncủatatínhralàbaonhiêutiềnvàng?”


Erasmusnói,mặthơixanh:“Tấtcảư,thưaơng.”


“Tấtcả”


“Tơichưakiểmtrasốliệumớiđâynhưngtơibiếtlàcóhơn7triệuđồngvàng,thưaơng.”


“Cộngvớitấtcảhànghốởkhắpcáccửahàngvàkhoởcácnơithìsẽlàbaonhiêunữa?”


“Mùabánhàngnămnayvẫnchưahồntấtnhưngtơitínhlàítnhấtcũngthêm3triệunữa.”


Hafidgậtđầu,”Khơngmuathêmhàngnữa.Hãylênmộtkếhoạchđểbánhếtmọithứcịnlạivà
chuyểntấtcảthànhvàng.”


Người quản lý há hốc miệng, khơng nói được tiếng nào. Ông ta hơi lùi ra sau sửng sốt và cuối
cùngcũngmởmiệng,ơngtanóimộtcáchcốgắng.


“Tơikhơnghiểu,thưaơng.Nămnayđanglànămlợinhuậntốtnhấtcủachúngta.Sứcbánracủa



tấtcảcáccửahàngđềuvượttrộihơnnămngối.NgaycảcưdâncủacáclãnhđịacủaLaMãcũngđã
trởthànhkháchhàngcủachúngta.Xinơngthứlỗichosựchậmchạpcủatơi,nhưngtơikhơngthể
hiểuđượclýdocủamệnhlệnhnày.”


Hafidcười,nắmlấytaycủaErasmusthânmật.


“Ngườibạntintưởngcủatơiơi!Ơngcónhớcáimệnhlệnhđầutiênmàtơiđãrachoơngkhiơng
mớivàolàmviệcvớitơitừnhiềunămtrướckhơng?”


Erasmushơicaumàylạivàrồinhưbừngtỉnh.”Tơiđượclệnhcủaơnglàtríchrahàngnămmột
nửasốlợinhuậnđểphânphátchongườinghèo.”


“Ơngđãkhơngchotơilàmộtngườikhùngtrongkinhdoanhvàolúcđósao?”


“Tơiđãhếtsứclophiềnkhiđó,thưaơng.”


Hafidgậtđầu,”Vàơngđãnhậnthấylàsựlophiềncủaơnglàvơcăncứ?”


“Vâng,thưaơng.”


“Hãytinvàotơiơngbạngià,cứthihànhcácquyếtđịnhcủatơichođếnkhitơigiảithíchrõràng

vớiơng.Tơilúcnàychỉlàmộtơnggiàvàcácnhucầucủatơicũngđơngiản.KểtừngàyLishau
dấucủatơimấtđisaunhiềunămhạnhphúc,tơichỉmongmuốnđượcphânpháthếttàisảncủatơicho
nhữngngườicịnthiếuthốntrênthếgiớinày.Tơichỉgiữlạivừađủchomìnhđểcóthểsốngncho
đếnhếtqngđờicịnlại.Erasmusnày,ngồiviệcchuyểnđổithànhvàngcáchànghóacịnlạicủa
tơi,ơnghãysửasoạngiấytờđểchuyểngiaocáccửahàngchonhữngaiđangquảnlýchúng.Tơicũng
muốn ơng hãy phát cho những người quản lý này, mỗi người 5 ngàn đồng vàng như là một phần
thưởngchonhữngnămtậntuỵvìtơivàcũngđểhọcóthểtiếptụcviệcbnbántheonhưýhọmuốn.”


ErasmusđịnhnóinhưngHafidgiơtaylênngănlại.


“Nhữngmệnhlệnhnàylàmơngphiềnlịngsao?”


Ngườiquảnlýgiàlắcđầu,cốgắngmỉmcười.“Khơng,thưaơng,tơichỉkhơngthểhiểunổilýlẽ
củaơng.Ơngnóicứnhưlànhữngngàycịnlạicủaơngcóthểđếmđược.”


“Đúnglàtínhtìnhcủaơng,ơngbạngià.Sựlophiềncủaơnglàvìtơichứkhơnghềvìbảnthân
mình.Ơngkhơngnghĩmộtchútnàođếnbảnthânơngsao,nếuthươngquốccủachúngtakhơngcịn
nữa?”


“Ơngđãcoitơinhưmộtngườibạntừbaonhiêunămnay,làmsaotơicóthểchỉnghĩđếnmình
thưaơng?”


Hafidơmlấyngườibạngià,nói:“Khơngcầnphảivậyđâu.Tơiucầuơnglậptứcchuyển50.000
đồngvàngsangchochínhơngvàhãyởlạivớitơichođếnkhinàolờihứamàtơiđãtựhứavớimình

từlâuđượcthựchiện.Khilờihứanàyhồntất,tơisẽchuyểngiaolạitồlâuđàivàkhohàngnàylại
choơngđểtơicóthểsẵnsànggặplạiLishauqcủatơi.”


Erasmuschămchúnhìnchủnhâncủamình,khơngtàinàohiểuhếtnhữnggìvừanghe.




“50.000đồngvàng,tồlâuđàivàkhohàng...tơikhơngđủsứcđâu...”



Hafidgậtđầu:“Tơilnđánhgiácaotìnhbạnmàơngdànhchotơivàxemnólàqnhất.Những
gìmàtơitraochoơngchỉlàmộtphầnrấtnhỏnhoisovớilịngtrungthànhbềnbỉcủaơngđốivớitơi.
Ơngđãhồnthiệncácnghệthuậtsốngkhơngphảichỉchomình,màcịnchocảngườikhácnữa,điểm
quantâmnàyđượcđánhgiácaohơntấtcả.Bâygiờtơiucầuơnghãyhếtlịngvớinhữngmệnhlệnh
củatơi.Thờigianlàcáiqgiáduynhấtmàtơicịnlại,vàchúngchỉcịnítlắm.”


Erasmusquay mặt đi dểche giấu những giọt nướcmắt đã trào ra. Ơng tanói, giọng như vỡ ra:
“Vậylờihứamàơngnóiđólàlờihứagì?Mặcdùchúngtađãsốngnhưlàanhemmộtnhànhưngtơi
chưahềđượcngheơngnóiđến.”


Hafidkhoanhtaycười,nói:“Tơisẽgặplạiơngbạnkhinhiệmvụcuốicùngnàycủaơngđãhồn
tất.Vàtơisẽchoơngbiếtcáibímậtđó,điềumàtơichưatừngchiaxẻvớimộtaingồingườivợu
dấucủatơi,từhơn30nămqua.”



***




ChươngII


Vàrồithậtnhanhchóng,mộtđồnxeđượcbảovệnghiêmngặtrờikhỏiDamascusmangtheocác
giấychứngnhậnchủquyềnvàvàngđếnchonhữngaiđangquảnlýcáccửahàngcủathươngquốc
Hafid.TừObedởJoppađếnReuelởPetra,từngngườiquảnlýmộtđềunhậnđượclờigiãbiệtvàtặng
vậtcủaHafidtrongsựimlặngđếnmứcsữngsờ.Cuốicùng,khiđếncửahàngởAutipatris,nhiệmvụ
đượcgiaocủaEramusđãhồntất.


Thươngquốcmạnhmẽvàrộnglớnnhấtmộtthờiđãkhơngcịntồntạinữa.


Tráitimnặngtrĩu,Eramusbáovềchoơngchủcủamìnhbiếtlàcáckhohàngnayđãhồntồn
trốngrỗngvàcáccửahàngmộtthờilàniềmtựhàocủaHafidnayđãkhơngcịnnữa.Ngườiđưatintrở
lạivớiucầucủaHafid.Eramusnhanhchóngtrởvềvàgặplạichủnhâncủamìnhbênhồnướctrong
lâuđài.


Khigặplại,Hafidquansátnétmặtcủangườiquảnlýgià:


“Mọiviệcđãxong?”



“Vângthưaơng,đãxong.”


“Đừngđaukhổ,ơngbạn.Hãytheotơi.”


Chỉcótiếngbướcchâncủahọdộilêntrongcănphịngrộnglớn,trốngrỗngkhiHafiddẫnEramus
dọc theo lối đi bằng cẩm thạch xanh dẫn ra phía sau. Đơi khi bước chân của Hafid chậm lại khi đi
ngangquanhữngbìnhhoatrốngrỗng,cơđơntrêncácchânđếbằnggỗcamcaonghệuvàơngmỉm
cườikhinhìnthấynhữngtianắngđanglàmchomàucủathuỷtinhchuyểntừtrắngthànhtímnhạt.


Rồi2ngườibạngiàbắtđầuleolênnhữngbựcthangdẫnđếnmộtcănphịngnằmngaybêndưới
máivịmcủalâuđài.Erasmusnhậnthấynhữngngườicanhgácvẫnthườnghiệndiệnởđâytrongbao
nămquanaykhơngcịnnữa.Haingườilênđếntầnggiữa,họtạmngừngđểlấylạihơithởđãmấtvì
những bậc thang q dài, rồi lại tiếp tục leo lên tầng hai trong im lặng. Đến trước một khung cửa,
Hafidlấyramộtcáichìakhốnhỏvẫnđeonơilưngquầnvàmởcánhcửabằnggỗsồinặngtrịchra.
Ơngnghiêngngườiđẩycánhcửamởramộtcáchkhókhănvàbướcvào.Erasmuschầnchừchođến
khiơngchủcủamìnhucầuơngbướcvào,Erasmusthậntrọngbướcvàotrongcănphịngmàtừhơn
30nămquachưatừngmộtaiđượcchophépbướcvào.


Ánhsángmờnhạtlenvàotừnhữngkhehởchungquanhmáivịmởbêntrên,Erasmusnắmchặt
lấytaychủnhâncủamìnhchođếnkhiđơimắtdầnquenđivớiánhsángtùmùtrongcănphịngbímật
đó.Vớimộtnụcườimơhồ,Hafidnhìnngườibạntrungthànhcủamìnhđangchậmchạpnhìnquanh
căn phịng trống rỗng. Chỉ có một cái rương nhỏ thấp thoáng phản chiếu ánh sáng nằm ở một góc
phịng.


“Bạncảmthấythấythấtvọngư,Erasmus?.”



“Tơikhơngbiếtnóigì,thưaơng.”


“Ơngkhơngthấtvọngvìmọithứởđâyư,ơngbạngià.Chắcchắnlànhữnggìchứachấttrongcăn
phịngnàylàmộttrongnhữngbímậtđốivớimọingườiđãtừnglàmviệcvớitơi.Ơngkhơngthắcmắc


hayquantâmgìđếnnhữnggìđượccấtgiấuởđâydướisựcanhgáccẩnmậtbaolâunaysao?”


Erasmusgậtđầu:“Thựcsựlàcó.Đãcórấtnhiềulờiđồnđạitrongnhiềunămnayvềnhữngbímật
đượccấtgiữtạiđây,thưaơng.”


“Đúng vậy ơng bạn. Và tơi đã từng nghe hầu hết những câu chuyện đồn đại đó. Nào là những
thùngkimcươngđượcgiấuởđây,nhữngthỏivànghaythậmchíthúhoanghaychimqđượccấtgiữ
tạinơinày.CólầnmộttayláibnởvịnhPersikcịnchorằngcóthểtơiđangcấtgiấumộtnànghầu
trẻđẹptạiđây.Lishađãcườivớicáiýnghĩrằngtơicóthểsưutầmcáccơnhântìnhtrẻđẹp.Nhưng
bạnơi,ơngthấyđó,chẳngcógìởđâyngoạitrừcáirươngnhỏđó.Nàobâygiờhãyđếnđây.”


HaingườiđànơngcúixuốngbênchiếcrươngnhỏvàHafidtừtốngỡnhữngdâydabuộcquanh
chiếcrươngbímậtđó.Ơngtahítsâuvàomùigỗcũẩmcủachiếcrươngvàcuốicùngơngmởnắp
rươnglên.ErasmusnghiêngngườinhìnquavaiơngHafidđểxemxemcógìtrongchiếcrươngnhỏ
đó.Bêntrongchiếcrươngchỉcónhữngcuộntrịntrịn...nhữngcuộntrịnbằngdacũkỹ.


Hafidlấyramộtcuộnda.Ơngnhắmmắtlạiơmcuộndavàongựctrongchốclát.Mộtsựanbình

lặnglẽánhlêntrêngươngmặtcủaơngnhưlàmbiếnđinhữngnếpnhăncủatuổitác.RồiHafidđứng
thẳngdậyvớicuộndatrướcngực.


“Cănphịngnàycóchấpchiếuhàoquangcủađáqkhơng?Khơngcógìcả,gíatrịcủanóởngay
trướcmắtbạntrongchiếcrươnggỗđơngiảnnày.Mọithànhcơng,hạnhphúc,tìnhu,tựdotrongtư
tưởngvàgiầucómàtơiđãvuihưởngđềuđếntrựctiếptừnhữnggìchứađựngởđây,trongnhững
cuộndanày.Vàtơinợchúngcũngnhưconngườikhơnngoanđãtintưởngvàtraochúngchotơigìn
giữ,mộtmónnợmàđếngiờtơivẫnchưatrảđược.”


RungđộngbởigiọngđiệucủaHafid,Erasmushơilùilại:“Cóphảiđâylàđiềubímậtmàơngđã
nhắcđến?Cóphảichiếcrươngcóquanhệđếnlờithềmàơngđãhứa?”


“Câutrảlờilà‘đúng’,chocảhaicâuhỏicủaơng.”


Erasmuslaucáitránrịnmồhơicủamình,nhìnHafidmộtcáchngờvực:“Điềugìẩngiấutrong
nhữngcuộndađómàgiátrịcủanócịncaohơncảkimcương,vàngbạc?”


“Ngoạitrừ1cuộn,cịnlạitấtcảđềuchứađựngnhữngnguntắc,luậtlệhaysựthậtcănbảnđược
viếttheomộtcáchđểgiúpngườiđọchiểurõhơnnữanhữnggìẩnkíngiữahaidịngchữcủachúng.
Đểtrởthànhmộtbậcthầytrongnghệthuậtbánhàng,mộtngườiphảihọcvàthựchànhnhữngngun
tắcđượcghilạiởđâyvàngườiđósẽcóđượckhảnăngđểgomgóplấymọitàisảntrênthếgiannày
màhắntamongmuốn.”


Erasmusnhìnvàonhữngcuộnda,vẻkhơngmấytintưởng:“Ngaycảgiàucónhươngư,thưaơng”



“Cịnhơnlàgiàucónữa,nếuhắntamuốn.”


“Ơngđãnói,tấtcảnhữngcuộndanàyđềughinhậnnhữngnguntắcbánhàng,ngoạitrừmột
cuộn.Vậycuộndađócónhữnggìtrongđóthưaơng?”


“Cuộndacuốicùngđó,ơngbạncóthểgọinónhưvậy,chínhlàcuộnđầutiêncầnphảiđọc.Các
cuộn còn lại đều được đánh số tiếp, theo thứ tự. Cuộn đầu tiên này chứa đựng một bí mật mà chỉ
nhữngaithậtsựkhơnngoanvàđượcchọn.Cuộndanày,thậtsựchỉdạychongườitacáicáchhiệu
qủanhấtđểhọcvàhiểusâuhơnnữanhữnggìđượcviếttrongnhữngcuộndacịnlại.”







“Nócóvẻnhưlàmộtnhiệmvụmàbấtcứaicũngcóthểhồnthành.”

“Quả thế, một nhiệm vụ đơn giản dành cho những ai thật sự ham muốn đạt đến sự hoàn hảo.
Những ai thực lòng nỗ lực chỉ cần trả giá bằng thời gian và sự tập trung cao độ cho đến khi từng
nguntắcmộttrởthànhcátínhcủangườiđó,chođếnkhitừngnguntắcmộttrởthànhmộtthói
quentrongcuộcsốngcủangườiđó.”


Erasmus lại bên chiếc rương, lấy ra một cuộn da. Ơng ta cầm nó một cách cẩn trọng trong tay:
“Xinthalỗichotơi,thưaơng,nhưngtạisaoơngkhơngchiasẽnhữngnguntắcnàychongườikhác,

chonhữngaiđãlàmviệclâunămtrongthươngquốccủaơng?Ơngvẫnlnchứngtỏsựhàophóng
trongmọiviệc,vậytạisaonhữngngườibánhàngchoơnglạikhơngnhậnđượccơhộiđểhọcnhững
nguntắcnàyvàtừđócũngtrởnêngiàucó?Vàhơnnữa,khơngtốthơnsaonếumọingườiđềucó
thểtrởthànhmộtngườibánhàngtốthơnvớinhữnghiểubiếtgiátrịnày?Tạisaoơnglạigiữlấynhững
nguntắcnàychoriêngmìnhtrongbaonămqua?”


“Tơikhơngđượcphéplựachọn.Nhiềunămtrướckhitơiđượctintưởnggiaophónhữngcuộnda
này,tơiđãlậpmộtlờithềlàsẽchiasẽchúngvớichỉmộtngườimàthơi.Đếnnaytơivẫnchưahiểu
đượctạisaolạicóucầunày.Dùsaothìtơicũngđượcucầuhãyápdụngnhữngnguntắcnày
choriêngmình.Chođếnmộtngày,cómộtngườisẽcầnđếnsựtrợgiúpcịnhơnlàtơiđãtừngcầnđến
ngàyxưa,mộtngườichưatừngbiếtđếnsựhiệnhữucủanhữngcuộndanàyởtrênđời.Tơisẽđược
hướngdẫnquamộtdấuhiệunàođóđểnhậnrangườinày,vàtơisẽtraonhữngcuộndanàylạicho
ngườiđó.


“Tơiđãkiênnhẫnđợichờvàtrongkhichờđợi,tơiápdụngvàthựchànhnhữngnguntắcnày
nhưđãđượcchophép.Vàvớinhữnghiểubiếttừnhữngcuộndanàytơiđãtrởthànhmộtngườibán
hàngmànhiềungườigọilà“Ngườibánhàngvĩđạinhấtthếgiới”,cũngnhưngườiđãtraolạichotơi
nhữngcuộndanàyđãmộtthờitừngđượctơnxưng.Lúcnày,ơngbạngià,cóthểơngđãhiểutạisao
mộtsốquyếtđịnhcủatơitrongnhữngnămquacóvẻnhưkhùkhờvàvơíchnhưnglạiđãchứngtỏ
thànhcơng.Cáchànhđộngvàquyếtđịnhcủatơilnđượchướngdẫnbởinhữngnguntắcđượcghi
nhậntrongcáccuộndanày.Vìvậy,khơngphảisựkhơnngoancủatơiđãmanglạitấtcảsựgiàucó
này,tơicũngchỉlàmộtcơngcụđểhồnthànhmộtcơngviệcnàođónhưmọingườimàthơi.


“Erasmusnày,ơngvẫncịntinlàsẽcómộtngườirồisẽxuấthiệnđểnhậnlấynhữngcuộndanày
saunhữngnămdàinhưvậychứ?...”



“Vâng,thưaơng,tơitin”


Hafidchậmrãixếplạinhữngcuộndavàđóngnắprươnglại.Ơngnóinhỏkhivẫnđangqtrước
rương:


“Ơngsẽvẫnởlạivớitơichođếncáingàyđóchứ,ơngbạngiàErasmus?”


Erasmuslặnglẽvớitaynắmlấytaychủnhânmìnhsiếtnhẹ,gậtđầu.Ơngtarờikhỏiphịngtrong
imlặngvớiucầukhơngđượcnóiravớibấtcứmộtaitừHafid.Ngườibánhàngvĩđạinhấtthếgiới
củamộtthờirànglạicácđaidachungquanhchiếcrươngrồiđứngdậyđivềphíamộtmáivịmnhỏ.
Ơngđiquađó,rangồihànghiênbaoquanhmáivịm.


Mộtlàngiónhẹtừphươngđơngthổilại,tápvàomặtcủaHafid,mangtheohươngvịcủanhữnghồ
nướcmặnvàsamạcbỏngcháyngồixakia.Ơngmỉmcười,đứngtrênmáivịmcaonhấtcủathành
Damascusvàtâmtrícủaơngquaylạivớinhiềunămtrước...







***


ChươngIII



LúcnàylàmùaĐơngvàcáigiálạnhnhưcàngrétbuốthơntrênđỉnhngọnđồicủanhữngcâyƠliu.TừJerusalem,xunquahẻmnúihẹpcủathunglũngKidron,thoảngđếnmùikhói,nhangvàcả
thịtdacháykhéttừmộtđềnthờđâuđâygầnđó.Trênmộtsườnđồithấphơnmộtkhoảngsovớilàng
Bethpage,đồnthươnghànhcủaơngPathrosthànhPalmyrađangdừngchântạiđó.Lúcnàyđãtrểvà
ngaycảnhữngconlạcđàcũngđãthơikhơngnhainhữngcànhhồtrănnữamànằmxuốngnghỉn
bênnhữngbụinguyệtquếmềmmại.


Bêndãylềubạtlặnglẽ,nhữngbụigaidầuqyquanhbốncâyơliucổthụtạothànhmộthàngrào
vâylấyđámlạcđàđangchenchúcvàonhautìmhơiấm.Ngoạitrừhaingườicanhgácđangđidọc
theonhữngdãyxehàng,chỉcịncóbóngcủamộtngườicaolớnlàcịnchuyểnđộnginlênnềnbạtda
dêchiếclềulớncủaơngchủPathros.


Bêntrong,ơngPathrosđangđilạiđầygiậngiữ,chốcchốcchaumàydừnglạilúclắccáiđầuvới
cậuthanhniênđangquỳngaylốivàocủacănlều.Cuốicùngơngngồixuốngvàvẫycậutraiđếngần.


“Hafid,lúcnàotacũngđốixửtốtvớingươi.Tahồntồnbấtngờvàkhơngtinnổicáiucầulạ
lùngcủangươi.Mikhơnghàilịngvớicơngviệccủamisao?”


Cậutraichỉcúinhìnxuốngđất,khơngdámngẩngđầudậy:“Khơngđâu,thưaơng.”


Ơng Pathros nhìn cậu thanh niên chăm chú: “Hay là đồn lạc đà của ta tăng lên q nhanh làm
nhiệmvụcủangươitrởnênqnặng.”



“Khơngphảivậy,thưaơng.”


“Vậy hãy nhắc lại rõ ràng yêu cầu của ngươi một lần nữa, cả những lý do dẫn đến yêu cầu bất
thườngđónữa.”


“Đó chỉ là lịng ham muốn của con, được trở thành người bán hàng cho ơng thay vì chỉ là một
ngườichămsóclạcđà.ConmongmuốntrởthànhmộtngườibánhàngnhưHadad,Simon,Caledvà
nhữngngườikhác,rađivớiđồnxenặngtrĩuhànghốvàtrởvềvớinhữngđồngtiềnvàngchoơngvà
cảchohọnữa.Conmuốncảithiệnvịtrícủamìnhtrongđờisống.Làmộtngườichănlạcđàconsẽ
chẳnglàgìcả,nhưnglàmộtngườibánhàngchoơngconcóthểđạtđượcnhiềuhơn.Consẽcóthể
giàucóvàđạtđượcthànhcơng.”


“Làmsaongươibiếtnhưvậy?.”


“Convẫnthườngngheơngnói,khơngmộtnghềnghiệphayviệcbnbánnàomanglạinhiềucơ
hộihơnđểmộtngườitừnghèokhótrởnêngiàucóchobằnglàmngườibánhàng.”


Ơng Pathros bắt đầu gật đầu, nhưng ơng nghĩ tốt hơn nên tiếp tục tra vấn cậu thanh niên: “thế
ngươicótinlàngươicóđủkhảnăngđểlàmviệcnhưHadadhaynhữngngườikháckhơng?”


Hafidngẩnglênnhìnơngchủcủamìnhnói:“RấtnhiềulầnconnghethấyCaledphànnànvớiơng
vềsựkhơngmaycủaơngtakhikhơngbánđượchàng,vàcũngđãnhiềulầnconngheơngnhắcnhở
Caledrằngbấtcứaicũngcóthểbánmọithứtrongkhohàngcủaơngtrongmộtkhoảngthờigiannếu
ápdụngchặtchẽnhữngnguntắcvàluậtlệcủaviệcbánhàng.NếuơngcóthểtinlàCaled,ngườimà



aicũngcholàkhờkhạo,cóthểhọcđượcnhữngnguntắcấythìtạisaoconlạikhơngthểhọcđược
nhữnghiểubiếtđó?”


“Nếungươitinlàmìnhcóthểthấmnhuầnnhữngnguntắcđó,vậyđâulàmụcđíchcủa…con
trongđờisống?”ƠngPathrosbắtđầuthayđổigiọngđiệu.


Hafidhơichầnchừchốclátrồinói:“Việcơnglàmộtngườibánhàngvĩđạinhấtthếgiớiđãđược
raotruyềntrênkhắpmiềnđấtnày.Cảthếgiớinàychưabaogiờcómộtvươngquốcbnbánnàorộng
lớnnhưthươngquốcmàơngđãtạodựngnênsaubaonămbnbán.Khátvọngcủaconlàtrởthành
cịnvĩđạihơncảơngnữa,ngườigiàucónhất,vàlàngườibánhàngvĩđạinhấttrêntồnthếgiớinày.”


ƠngPathrosngảngườirasauquansátkhnmặttrẻtrungcủacậubé.Mùicủacácconlạcđàvẫn
cịnđượmtrênquầnáocủacậunhưngchỉcómộtchútngạingùngẩnhiệntrongphongthái.


“Vậyrồiconsẽlàmgìvớitấtcảnhữngthứđóvàvớiquyềnlựcđángsợchắcchắnlàlnđitheo
cùngvớisựgiầucóđó?”


“Consẽlàmnhươngđãlàm.Giađìnhconsẽđượccungcấpđầyđủvớinhữngvậtdụngtốtnhấtvà
phầncịnlạiconsẽchiasẽvớinhữngaiđangcịnthiếuthốn.”


ƠngPathrosnhẹlắcđầu:“Sựgiàucó,conơi,khơngbaogiờnênlàmụcđíchcủaconngườitrong
đờisống.Connóirấttrơichảynhưngchúngchỉlàtừngữ.Sựgiàucóthựcsựlàởtrongtráitimcủa

conchứkhơngphảiởtúitiền.”


Hafidchốngchế:“Khơnglẽơngkhơnggiàuhaysao,thưaơng?”


Ngườiđànơngcườivìsựươngngạnhcủacậubé:“Hafidạ!Cịnnhiềuđiềuđểquantâmhơnlàchỉ
sựgiàucóvậtchất,ởđâychỉcómộtsựkhácbiệtgiữatatronglâuđàiHerodvàtênănmàyhạngbétlê
lếtngồiđường.Tênănmàychỉnghĩđếnbữaănsắptới,cịntathìchỉnghĩđếnbữaăncuốicùng.
Khơng,contraiơi,đừngkhátvọngchỉvìsựgiàucóvàcốsứclaođộngcậtlựcđểđượcgiàusang.
Thayvìvậy,hãynổlựcvìhạnhphúc,đểungườivàđượcngườiu.Quantrọnghơnhếtlàđạtđến
sựanbìnhtrongtâmtưởngvàtĩnhlặngtrongsuynghĩ.”


Hafidtiếptụcphảnứng:“Nhưngnhữngđiềunàykhơngthểđạtđượcnếukhơngcóvàng.Ailạicó
thểsốnganbìnhtrongtưtưởngmộtkhinghèokhổ?Làmsaomộtngườicóthểhạnhphúckhibụng
đói?Làmsaocóthểbàytỏtìnhuvớigiađìnhkhimìnhkhơngthểninấngđượcvợcon?Ơngđã
từngnói,sựgiàucólàtốtkhinóđemlạiniềmvuichongườikhác.Vậysaomongmuốnđượcgiàucó
củaconlạilàkhơngtốt?Sựnghèokhócóthểlàchứngnhânhaymộtcáchsốngchỉdànhchomộtnhà
tuhànhtrongsamạc,vìơngtachỉcómỗimộtChúacủaơngtađểmàphụngsự.Nhưngcon,concho
rằngsựnghèokhólàdấuchỉchosựyếukémcủanănglựccũngnhưkhátvọng.Conkhơngphảilà
ngườithiếunhữngphẩmchấtđó.”


ƠngPathroscaumày:“Điềugìđãkhiếnconnẩylênnhữngkhátvọngbấtngờđó?Connóivềviệc
ninấngmộtgiađình,nhưngconchưacógiađìnhmà?Conđãkhơngcịngiađìnhriêngcủaconnữa
kểtừkhitrậndịchnămđócướpmấtchamẹcủaconđi,vàtađãnhậnnicontừđó.”


NướcdasạmnắngcủaHafidcũngkhơngthểnàochegiấuđượcmàuhồngđangửnglêntrênhai

gịmá:“KhichúngtadựngtrạiởHebrontrướckhilênđường,conđã...đãgặpcongáicủaCalnehở
đó...cơta...cơ...”


“À...à...sựthậtlànhưvậyđó.”ƠngPathrosngắtngang.“Tìnhuchứkhơngphảicáclýtưởng


sanggiầuđãchuyểnngườichămsóclạcđàcủatathànhmộtchiếnbinhsẵnsàngđươngđầuvớicảthế
giới.Calnehthựcsựlàmộtngườigiàucó.Congáiơngtavới1tênchănlạcđàư?...Khơngbaogiờ!
Nhưngcongáicủaơngtavớimộtláibntrẻ,đẹptrai,giàucólạilàmộtvấnđềkháchẳn.Tốtthơi,
chàngchiếnbinhtrẻcủata.Tasẽgiúpconbắtđầunghềnghiệpcủacon,mộtngườibánhàng.”


Chàng thiếu niên sụp xuống chân ơng Pathros, nắm lấy gấu áo của ơng ta: “Ơi, thưa ơng. Con
khơngbiếtnóigìđểcảmơnơngnữa.”


Ơng Pathros gỡ tay chàng trai trẻ ra, bước lùi lại: “Hãy giữ lại những lời cảm ơn đó, con trai.
Nhữnggìtasẽchoconchỉlànhữnghạtcátsovớinhữngngọnnúimàconsẽphảitựmìnhgiànhlấy.”


NiềmvuicủaHafidbịchặnlại,cậungậpngừng:“Thếơngsẽkhơngdạyconnhữngnguntắcvà
luậtlệđểcontrởthànhngườibánhàngvĩđạihaysao?”


“Khơngđâu.Sẽkhơnghơnnhữnggìtađãlàmchotuổitrẻcủaconđượcnổnthongdongbằng
nhữnglờidỗngọt.Tađãtừngbịchỉtríchvìđểconnicủamìnhlàmngườichănlạcđànhưngtađã
nghĩrằngnếungọnlửađúngđắnbùngcháytrongconthìnósẽnhấnchìmhếtnhữnglờidịnghịđó...
Vàmộtkhinóthựcsựbùngcháy,consẽlàngườiđànơngđãtrưởngthànhtừnhữngnămthángkhó
nhọc.Tốinay,ucầucủaconđãkhiếntacảmthấyhạnhphúcvìngọnlửakhátvọnglấpltrong

mắtvàgươngmặtconrạngrỡvìhammuốn.Điềunàylàtốtvàquyếtđịnhcủatacũngđãđượcchứng
tỏnhưngcon,convẫncầnphảichứngminh,cịnnhữnggìnữasaulờinóicủaconchứkhơngchỉlà
khơngkhí.”


Hafidimlặngvàngườiđànơnggiàtiếptục:“Đầutiên,conphảichứngtỏvớita,vàquantrọng
hơnnữalàvớichínhbảnthân,conphảithựcnghiệmđờisốngcủamộtngườibánhàngchứkhơngchỉ
dễdàngnhưconđãlựachọnđểtrởthành.Thựcthế,đãnhiềulầnconnghethấytanóiphầnthưởnglà
tolớnchomộtngườithànhđạtnhưngphầnthưởngchỉtolớnvớimộtvàingườithànhcơngmàthơi.
Rấtnhiềungườiđãthấtvọngvàrồiđánhmấtchínhmìnhmàkhơnghềbiếtrằnghọlncósẵnnhững
cơngcụcầnthiếtđểgặtháisựgiàusang.Biếtbaonhiêungườiđãtừngđốidiệnvớitrởngạivàxem
chúngnhưnhữngkẻthùđịch,trongkhithậtranhữngtrởngạichínhlàbạnhữu,làngườitrợđỡ.Trở
ngạilàcầnthiếtchosựthànhcơngbởitrongnghềbánhàng,cũngnhưtrongmọinghềnghiệpquan
trọngkhác,vinhquangchỉđếnsauvơsốnỗlực.Đúng,mỗimộtnỗlực,mỗimộtcốgắngsẽtrauchuốt
sựkhéoléovàsứcmạnhcủacon,lịngcanđảmvàsựtrảinghiệmcủacon,khảnăngvàniềmtincủa
convàvìthếmỗimộtchướngngạilàmộtngườibạnthânthiếtthúcđẩyđểcontrởthànhtốthơn...hay
consẽbỏcuộcvìxemnhữngngăntrởđólàthùđịch.Mỗimộtlờichốitừsẽlàmộtcơhộiđểtiếnlên;
quaylưnglạivớichúng,từchốichúngvàconsẽquẳngcảtươnglaicủamìnhđi.”


Ngườituổitrẻgậtđầuvàmởmiệngmuốnnóinhưngơnggiàđãgiơtayngănlại:“Vàhơnnữa,con
đãchọnlấymộtnghềcơđộcnhấttrênthếgiớinày.Ngaycảnhữngngườithuthuếrồicũngtrởvềnhà
khimặttrờilặnxuốngvàđếquốcLaMãcónhữngràochặnđểbuộcmọingườiphảitrởvềnhàkhi
đêmtới.Nhưngcon,làmộtngườibánhàng,consẽphảichứngkiếnvơsốlầnmặttrờilặnvàmọcở
xa,thậtxanhữngbạnbèvànhữngngườithânunhấtcủacon.Khơnggìcóthểlàmchomộtngười
đànơngđaukhổvàcơđơnbằngnhữnglúcchỉmộtmìnhđingangmộtngơinhàxalạtrongbóngtối
vàchứngkiếncảnhgiađìnhngườitaqyquầnănuốngtrongánhsángvàhạnhphúc.


“Consẽphảiđốiđầuvớinhữngkhoảngthờigiancơđơnnhưthế.”ƠngPathrostiếptục:



“Consẽphảiđươngđầuvớibaonhiêukhuấyđộngnhưthế,nhữngkhuấyđộngsẽảnhhưởngmạnh
mẽđếnnghềnghiệpcủacon.Khiconđangtrênđườngvớichỉnhữngconlạcđàcủamìnhlàmộtcảm
giác đáng sợ và xa lạ. Thường thì đơi lúc tầm nhìn và phẩm giá của ta bị lãng quên và ta sẽ xử sự
khơngkhácgìnhữngđứatrẻ,chỉmongmuốnsựantồnvàtìnhuchoriêngmình.Biếtbaonhiêu


ngườiđãphảibỏnganggiữachừng,baogồmcảhàngngànngườiđượcđánhgiálàcókhảnăngtiềm
tànglớntrongnghề.Vàcịnhơnnữa,sẽkhơngcómộtailàmchoconcườihayanủiconkhimàcon
khơngbánđượcmộtmónhàngnào.Khơngmộtaingoạitrừnhữngngườiđangtìmcáchlấyđinhững
hànghóacủacon.”“Consẽcẩntrọngvàghinhớnhữngcảnhbáonày.”


“Nàochúngtahãytiếptục.Lúcnày,consẽkhơngđượcnhậnthêmmộtlờihướngdẫnnàonữa.
Conđangđứngtrướcmặttanhưmộttráichàlàcịnxanh.Mộttráichàlàchưathựcsựchín,vẫnchưa
đượcgọilàchàlàvàconcũngvậy,khiconchưathựcsựtrảinghiệmvàhiểubiết,concũngchưađược
gọilàmộtngườibánhàng.”


“Consẽphảibắtđầurasao?”


“SángngàymaiconhãygặpSilviotạichỗcácxehàng.Hắnsẽtraochoconmộtchiếcáodài,loại
tốtnhất,khơngbịnhănnhàu.Chúngđượcdệttừlơngdêvàcóthểchịuđượcnhữngtrậnmưalớnnhất,
đượcnhuộmbằngrễcâymắmđỏnênkhơngbịbaymàu.Ởbêntrongcổáo,consẽthấycómộtngơi
saonhỏđượcmayvàođó.ĐólànhãnhiệucủaTola,nhàmayáodàitốtnhất.Cạnhbênngơisaođólà
nhãnhiệucủata,mộtvịngtrịntronghìnhvng.Cảhainhãnhiệunàyđượcnhậnbiếtvàtơntrọng
trênkhắpvùngđấtnàyvàchúngtađãbánđượcrấtnhiều,mộtconsốkhơngthểđếmđược,loạiáo
này.TađãquanhệvớingườiDoTháiđủlâuđểbiếtrằnghọgọiloạiáonàylàabeyah.



“HãynhậnlấychiếcáovàmộtconlừarồikhởihànhngaytừsángsớmđiBethlehem,ngơilàngmà
chúngtađãđiquatrướckhiđếnđây.Chưamộtngườibánhàngnàocủatatừngghéquanơinày.Họ
báovớitarằngghéquađóchỉphíthờigianmàthơi,dânchúngởđóqnghèo.Tađãtừngbánđược
hàngtrămchiếcáotươngtựởđónhiềunămtrước.HãyởlạiBethlehemchođếnkhiconbánđược
chiếcáodàiđó.”


Hafidgậtđầu,cốgắngchegiấusựkíchđộngtronggiọngnói:“Consẽbánnóvớigiábaonhiêu,
thưaơng?”


“Tasẽghitênconvàosổvớigiá1đồngdenariusbạc.Khitrởvềconsẽgiaolạichotamộtđồng
đóvàgiữlạiphầnlờitừđóchocon,vìthếconhãytựđịnhgiáchochiếcáodài.Concóthểghéqua
khuhọpchợởcửaNamthịtrấnhaytựmìnhđếntừngnhàtuỳthích.Tachắcvớiconlàởđócóhàng
ngàngiađình.Chắcchắnlàcóthểbánđượcmộtcáiáoởđó,conđồngýchứ?”


Hafidgậtđầu,tâmtrícủacậuđãsẵnsàngchongàymai.


ƠngPathrosđặttaylênvaingườituổitrẻ:“Chođếnkhiconquaylại,tasẽkhơngchỉđịnhmộtai
thayvàovịtrícủaconhiệntại.Nếuconnhậnrarằngmìnhkhơngthíchhợpvớinghềnghiệp,đừng
nênchánnản.Đừngbaogiờxấuhổvìthấtbạivìnhữngaikhơngbaogiờthấtbạilànhữngaikhơng
baogiờcốgắng.Khicontrởvềtasẽhỏiconnhiềuvềnhữnggìconđãtrảiqua.Vàrồisẽquyếtđịnh
phảilàmnhữnggìđểbiếngiấcmơcủaconthànhsựthật.”


Hafidcúichàovàxoaymìnhbướcđi,nhưngngườiđànơnggiàngănlại.“Contraiạ,cómộtđiều

vềcáchxửsựmàconphảighinhớkhibắtđầucuộcđờimớicủacon.Hãylnghinhớnótronglịng
và con sẽ vượt qua được những trở ngại tưởng chừng không thể vượt qua, những trở ngại mà chắc
chắnlàconsẽphảiđốimặtnhưmộtconngườivớikhátvọngtrongtim.”


“Vângthưaông”


“Thấtbạikhôngthểđánhgụcđượcconnếumongướcthànhcôngcủaconđủmạnh.”















ƠngPathrosbướclạigầnchàngtraitrẻ:“Concóhiểuđầyđủýnghĩacủanhữnglờitanóichứ?”
“Có,thưaơng.”
“Vậyhãynhắclạilờitanói.”
“Thấtbạikhơngthểđánhgụcđượcmộtngườicómongướcthànhcơngđủmạnh.”
***



ChươngIV


Hafidđặtsangmộtbênmiếngbánhmìđangăndởvàsuynghĩvềsốphậnkhơngmaycủamình.
NgàymaiđãlàngàythứtưanhởBethlehemvàchiếcáodàimầuđỏthắmduynhấtmàanhmangtheo
khirờikhỏithươngđồnvẫncịnđó,trongtúixáchtrênlưngconlừacólẽđangnhơicỏkhơtrong
hangđáđằngsauqntrọ.


Ngồinghe tiếng cười nói ồnào ở chung quanhtronggiờ ăn tối, Hafid bựcbội nhìn vào bữa ăn
dangdởcủamình.Nhữngnghingờđãtừngámảnhmọingườibánhàngtừxưađếnnayquấyđảotâm
tríanh.


“Tạisaongườitakhơngmuốnnghecâuchuyệncủamình?Saokhơngmộtaitỏrachúý?Tạisao
họlạiđóngsậpcửalạikhimìnhchưakịpnóiđượclấyđủmộtcâu?Tạisaohọkhơnghềquantâmđến
cơngviệccủamìnhvàvộivãbỏđi?Cóphảimọingườitrongthịtrấnnàyđềunghèokhổ?Taphảinói
gìnhữngkhihọthíchchiếcáonhưngkhơngđủtiềnđểmuanó?Tạisaocónhiềungườinóimìnhhãy
trởlạivàomộtngàykhác?Tạisaonhữngngườikhácbánđượcmàmìnhlạikhơngthể?Nỗisợxiết
chặtlấymìnhkhiđếngầnmộtcánhcửađóngkínlàgìvàlàmsaođểvượtquanó?Cóphảigiácủa
mìnhđặtralàqcao?…”


Chàngtraitrẻlắcđầuchánnảnvìsựthấtbạicủamình.Cóthểđâykhơngphảilàcuộcđờidành
choanh.Cóthểanhnêntiếptụclàmngườichănlạcđàđểcóđượcvàiđồngkẽmsaumộtngàylao
độngcựcnhọc.Làmộtngườibánhànganhphảimaymắnvàtrởvềvớithươngđồndùchỉvớimột
chútlợinhuậntrongtay.ƠngchủPathrosđãgọianhlàgì?Ngườichiếnbinhtrẻư?Anhthốngnghĩ
đếnviệcsẽtrởlạivớilũlạcđà.



VàrồiýnghĩcủaanhquaylạivớiLishavàơngbốgiàCalnehcáukỉnhcủacơ,sựhồnghimau
chóngrờikhỏitâmtríanh.Hafidquyếtđịnh,đêmnayanhsẽngủlạitrênđồiđểtiếtkiệmsốtiềnnhỏ
nhoicủamìnhvàsángmaianhsẽbánđichiếcáodài.Vàcịnhơnthếnữa,Hafidsẽnóithậthayvàlưu
lốtđểbánđượcchiếcáodàivớigiáthậtcao.Anhsẽbắtđầuthậtsớmngàymai,ngaykhimớibình
minh,anhsẽđếngiếngnướccủathịtrấn.Anhsẽmờimọchếtcảnhữngngườiđingangquađóvàsẽ
mauchóngtrởvềngọnđồicủanhữngcâyƠ-liuvớinhữngđồngtiềnbạctrongtúi.


Hafidvớilấyphầnbánhmìcịnlạicủamình,anhlạinghĩđếnơngchủcủamình.ƠngPathrossẽ
tựhàovìanh,anhsẽkhơngtrởvềtrongthấtbạivànảnchí.Thựcrathìbốnngàylàqdàiđểbánchỉ
mỗimộtcáiáonhưngmộtkhianhcóthểhồntấtviệcnàytrongbốnngày,anhbiếtanhsẽcóthểhọc
từơngPathroscáchlàmsaođểcóthểbánchỉtrongbangày,rồihaingày.Vớithờigiananhsẽcàng
ngàycànglànhnghềvàsẽcóthểbánthậtnhiềunhữngchiếcáodàitươngtựtrongtừnggiờmột.Và
rồianhsẽthựcsựtrởthànhlàmộtngườibánhàngđầytựhào.


Anhrờikhỏiqntrọồnàođivềphíahangđá.KhơngkhígiábuốtphủlênlớpcỏdướichânHafid
mộtlớpáobăngmỏng,chúngnhưkêurên,rạnvỡdướitừngbướcchâncủaHafid.Anhquyếtđịnh
khơngrađồingủtốinay,anhsẽngủlạitạihangđávớiconlừacủaanh.


Anhbiếtvàtinlàngàymaisẽlàmộtngàytốthơnvàanhđãhiểutạisaomọingườibánhàngkhác
đềutừbỏcáingơilàngnghèokhónày.Bọnhọđãcholàkhơngmộtviệcbnbánnàocóthểhồntất
đượcởđâyvàHafidvẫnnhớlạiđiềunàymỗikhicóaiđótừchốichiếcáodàiđỏcủaanh.Anhtin
rằngơngPathrosđãtừngbánởđâyhàngtrămchiếcáotươngtự,nhiềunămtrước.Nhưngcóthểthời
thếđãđổithay,vàhơnnữaơngPathroslàmộtngườibánhàngvĩđạinhất.


ChútánhsánglậpltừhangđáchứagiasúchắtrakhiếnHafidrảobước,anhnghĩcóthểcókẻ



trộmtrongấy.Anhnhanhchânậpvàovớiýnghĩlàmìnhsẽbắtđượctêntrộmvànhữnggìhắnđánh
cấp.Nhưngthayvìthế,sựcăngthẳngtronganhbaybiếnkhinhìnthấynhữnggìđanghiệnratrước
mắt.


Trong ánh sáng leo lét, mập mờ ẩn hiện một người đàn ơng râu rìa và một phụ nữ trẻ quần áo
phongphanhđangơmlấynhauđểgiữấm.Dướichânhọ,trongmángcỏgiasúc,mộtđứabéngủn
trongđó.Quanướcdacịnđỏhỏncủađứabé,Hafidtuykhơngrõmấynhưngvẫnbiếtlàđứabémới
vừađượcsinhra.


Đưábéđượcquấnđểủấmbằng2cáiáochồngngồicủachamẹnó.


NgườiđànơnghấtđầuvềphíaHafidrahiệuchovợ,ngườiđànbànhíchđếngầnđứatrẻhơn.Họ
lặng lẽ nhìn nhau. Người phụ nữ đang run bần bật vì lạnh, chị ta chỉ mặc có mỗi một chiếc áo dài
mỏng manh –quá mỏng manh để bảo vệ chị ta trước cái lạnh giá buốt trong hang đá ẩm thấp này.
Hafidnhìnđứatrẻ.Anhxúcđộngkhithấycáimiệngnhỏnhắncủanómởrarồingậmlạinhưmuốnnở
một nụ cười, một cảm giác lạ lùng làm anh run rẩy. Khơng biết lý do gì Hafid lại nghĩ đến Lisha.
NgườiđànbàlạirunlênbầnbậtlàmHafidsựctỉnhkhỏinhữngýnghĩvềLishauqcủaanh.


Saumộtthốngngỡngàngkhơngchủđịnh,ngườisẽcóthểtrởthànhmộtngườibánhàngđóđilại
phíaconlừacủaanh.Anhcẩnthậngỡnhữngmốidâybuộclấytúixáchxuống,mởnóra,lấychiếcáo
dàiđỏthắmcủaanhra.Hafidmởcáiáodàira,taymânmêvevuốtloạivảidệtbằnglơngdêmềm
mượtcủanó.MàuđỏnhưbừngsángdướiánhnếnvàHafidcóthểnhìnthấynhãnhiệucủaTolavà
Pathrosởbêntrongcổáo.Vịngtrịntronghìnhvngvàngơisaonhỏ.Khơngbiếtbaonhiêulầnanh
đãmangchiếcáodàinàytrênđơitaymỏimệttrong3ngàyqua?Tưởngchừngnhưanhđãnằmlịng

từngthớdệt,sợimaycủanó.Đâyquảthậtlàmộtchiếcáotốt,chấtlượng.Vớisựgìngiữ,nócóthểtốt
mãichocảmộtđờingười.


Hafidnhắmmắtlại,thởdàirồibướcchầmchậmlạiphíacáigiađìnhnhỏbéđangởtrướcmặtanh.
Anhquỳxuốngbênđứatrẻ,chầmchậmgỡbỏchiếcáochồngngồicủangườicharồiđếncáicủa
ngườimẹ.Hafidtraolại2cáiáochồngcũkỹchochamẹcủađứabé.Cảhaiđềungạcnhiêntrước
hànhđộngcủaHafid,họđứngnkhơngphảnứng.VàrồiHafidmởrộngchiếcáodàiđỏcủamìnhra
vàquấnkỹđứabéđangngủvàotrong.


NụhơnẩmướtcủangườimẹtrẻvẫncịncảmgiáctrênmáHafidkhianhdắtconlừacủamìnhrời
khỏihangđá.TrênđầucủaHafid,trêntrờiđêmlàmộtngơisaosánglmàHafidchưatừngđược
nhìnthấytrongqngđờiđãquacủamình.Anhmảimêngắmnhìnngơisaochođếnkhimặtanhđầm
đìanướcmắt,rồiHafidvàconlừacủamìnhrađitrênconđườnghướngvềJerusalemnơicóthương
đồnđangngừngchântrênngọnđồicủanhữngcâyƠ-liu.


***




ChươngV


Hafidcưỡilừađichầmchậm,đầucúixuốngnênkhơngnhậnthấyngơisaosángmộtcáchlạkỳđó
vẫnđangchiếusángconđườngtrướcmặtanh.Tạisaoanhlạihànhđộngkhờdạinhưvậy?Anhkhơng
hềquenbiếtnhữngngườiđãgặptrongcáihangđáđó.Tạisaokhơngcốgằngbánchohọcáiáodàiđỏ
đó?AnhsẽphảinóigìvớiơngPathrosđây?Vàcịnnhữngngườikhácnữa,họsẽcườilănrađấtkhi

biếtviệcanhđãchođicáiáomàkhơngnhậnlạiđượcmộtchútgì.Màlạilàchomộtđứabéxalạmới
lọtlịngmộtcáchnghèohèntrongmộthangđá.Anhsuynghĩxemcócáchnàođánhlừađượcơng
Pathros.


Cóthểlàđãđánhmấtnótrênlưnglừakhiăntrưa?ƠngPathroscóthểtinđượcnhữngcâuchuyện
nhưvậykhơng?Dùsaothìcũngcórấtnhiềungườitrộmcắptrênkhắpdảiđấtnày.ƠngPathroscóthể
nàotinvàrồikhơngtráchmắngmìnhvìkhơngcẩnthậnkhơng?


Vàrồirấtsớm,HafidđãvềđếntrênconđườngxunquavườnGethsemanie.Anhxuốnglừa,mệt
mỏidắtnólênđồiđếnvớithươngđồn.Ánhsángtừngơisaolàmkhơnggiancóvẻnhưbanngàyvà
sự lo lắng mau chóng tràn ngập Hafid khi anh nhìn thấy ơng Pathros đang đứng đó trước cửa lều,
ngước nhìn lên màn trời đêm. Hafid ngừng lại, hầu như khơng cử động, nhưng ơng Pathros lập tức
nhậnraanh.


CómộtchútngỡngàngtronggiọngnóikhiơngPathrosđếngầnanhvàhỏi:“Contrởvềthẳngđây
từBethlehemư?”


“Vâng,thưaơngchủ.”


“Conkhơngcảmthấygìkhinhìnthấyngơisaođóđitheoconsao?”


“Khơngthưaơng,conkhơngbiết.”



“Con khơng nhận thấy ư. Ta đã không thể rời mắt khỏi ngôi sao đó khi nó mọc lên từ phía
Bethlehemcáchđâyhaigiờ.Chưabaogiờtanhìnthấymộtngơisaorựcrỡđếnnhưthế.Vàrồitađã
nhậnranóởngayđây,ngaytrênđầuchúngta.Rồiconxuấthiện,chúaơi!...vàngơisaocũngdừng
lại...”


ƠngPathroslạigầnHafid,chămchúnhìnanhthậtgầnrồihỏi:“Concóliênquanđếnmộtsựkiện
lạlùngnàođóởBethlehemkhơng?”


“Khơng,thưaơng.”


Ngườiđànơngchaumàysuynghĩ:“Tachưabaogiờtrảiquamộtđêmvớinhữngsựkiệnlạlùng
nhưđêmnay.”


Hafidbậtnói:“Concũngkhơngthểnàoqnđượcđêmnay,thưaơng.”


“À,à,quảlàđãcóviệcxảyratrongđêmnay.Tạisaoconlạitrởvềvàolúcđãtrễtràngnhưvậy?”


Hafidimlặngtrongkhingườiđànơnggiàxemquatúihànhlýcủaanhtrênlưnglừa.“Đãkhơng
cịnnữa,cuốicùngthìconcũngđãthànhcơng.Hãyvàođâyvàkểchotanghevềnhữnggìconđãtrải
nghiệm.Takhơngthểhiểuđượcvìsaomộtngơisaolạiđitheomộtcậutraichănlạcđànhưcon.”






ƠngPathrosngảlưngnằmnghechămchúcâuchuyệndàicủachàngtraitrẻvềnhữnglờitừchối
thậm chí sỉ nhục khơng ngừng mà cậu đã phải nhận lãnh ở Bethlehem. Ơng gục gặc đầu khi nghe
Hafidkểvềngườiláibnhunghăng,ngườigầnnhưquẳngcậutrairakhỏitiệmhàngcủamìnhvà
mỉmcườikhingheđếnđoạnhaingườilínhđãvứtlạichiếcáovàomặtHafidkhianhtừchốibớtgiá
bán.


CuốicùnggiọngHafidhầunhưkhảnđặcvàlậpbậpkhónghekhicậukểlạitấtcảnhữngdodự,hồ
nghiđãkhuấyđảotâmtrícậutrongqnrượutốihơmnay.ƠngPathrosngắtlờichàngtrai:“Hafid,
hãynhớlạirõràngnhữnghồnghimàconđãsuynghĩkhingồimộtmìnhbuồnbãđó.”


KhiHafidkểlạirõràngnhữngýnghĩcủaanhkhiđangăntốitrongqnrượu,ngườiđànơnggià
tiếptụcgạnhỏi:“Bâygiờhãynóirõxem,điềugìđãkhiếnconvứtbỏmọinghingờvàđemđếncho
conlịngcanđảmđểquyếtđịnhtiếptụccốgắngbánđichiếcáodàiđó?”


Hafid suy nghĩ trước khi đáp lại ông Pathros. “Con chỉ nghĩ đến cơ con gái của Calneh. Khi ở
trongcáiqnrượutồitệđóconđãnghĩconsẽkhơngthểgặplạiLishanếuconthấtbại.”Đếnđây
giọngHafidnhưvỡra:“DùsaothìconcũngđãđánhmấtLisharồi!”


“Conđãthấtbạiư,takhơnghiểu.Chiếcáođãkhơngcịnnữa?”


HafidnóinhỏkhiếnơngPathrosphảinghiêngngườiđếntrướcđểlắngnghe,câuchuyệnđãxảyra
nơihangđá,đứabévàchiếcáodài.ƠngPathroschốcchốclạiliếcnhìnquacửalềunơiánhsángcủa
ngơisaovẫnđangchiếusángcảkhutrại.Nụcườilạinởratrênkhnmặtđầyngỡngàngcủaơng
PathrosvàơngnhậnralàHafidđãngừngkể,cậutraiđangsụtsùinướcmắt.



Tiếngnứcnởchóngtànvàchỉcịnlạisựimlặngtrongcănlều.Hafidkhơngdámngẩnglênnhìn
chủnhâncủamình.Anhđãthấtbạivàtựchứngtỏrằngmìnhkhơngđánggìhơnngồimộttênchăn
lạcđà.Anhmuốnbậtdậyvàchạyrakhỏicănlều.NhưngrồiHafidcảmthấyđơitaycủaơngPathros
trênvaimình,đơitayđóngửngmặtanhlênđểanhnhìnthẳngvàomắtcủaơngPathros.


“Contraiơi,chuyếnđinàyđãkhơngmanglạichútlợinhuậnnàochocon.”


“Vâng,thưaơng.”


“Nhưngvớitathìcóđấy.Ngơisaođitheoconđãgiúptathốtkhỏisựđuimùmàtaươngngạnh
khơngchịunhậnbiếttừbaolâunay.TasẽgiảithíchviệcnàyvớiconkhichúngtatrởvềPalmyra.
Bâygiờtachỉcómộtucầuvớiconthơi.”


“Vâng,thưaơng.”


“Nhữngngườibánhàngcủatasẽtrởvềvớithươngđồnvàchiềumainhữngconlạcđàmệtmỏi
củahọcầncóngườichămsóc.Concóvuilịngtrởlạivớinhiệmvụcủamộtngườichănlạcđàlúcnày
khơng?”


Hafidđứngdậyvịngtaytrướcchủnhâncủamình,ânnhâncủamình:“Consẽlàmbấtcứgìmà
ơngucầu...conxinlỗivìđãlàmơngthấtvọng.”



“HãyđisửasoạnchosựtrởvềcủanhữngngườicủatavàchúngtasẽgặplạinhauởPalmyra.”




Hafid ra khỏi lều, anh bị choá mắt phần nào vì ánh sáng từ trên cao. Anh dụi mắt và nghe ơng
Pathrosgọimìnhtừtronglều.AnhquaylạichờngheơngPathrosnói.


Pathrosđứngđó,ngướcnhìnngơisaorồinói:“Hãyngủnvìconkhơnghềthấtbại.”


Ngơisaosángrỡvẫnở ntrênbầutrờisuốt đêmđó.Ánhsángrực rỡnhưTìnhu,như đời
sống,vẫnlncịnđótrongngầnvàsángrỡ.


***




ChươngVI


GầnhaituầnsaukhithươngđồntrởvềtrụsởchínhởPalmyra,Hafidthứcdậytrêncáiđệmrơm
củamìnhtrongchuồnggiasúcvàquyếtđịnhsẽđếngặpmặtvớichủnhâncủamình,ơngPathros.


AnhbồnchồnđứngchờbêngiườngcủaơngPathroschođếnkhiơngchủcủaanhthứcdậy.



ƠngPathrosvậtvãvớiđốngchănđệmvàcuốicùngngồilên.Gươngmặtcủaơnggiàđầymệtmỏi
vàđơitayđầygânngangdọc.ThậtkhóchoHafidnhậnrađượcđâylàngườiđànơngmạnhmẽđãnói
chuyệnvớianhhaituầntrước.ƠngPathroskhókhănlầnvềphíacuốigiườngnơichàngtraitrẻđang
chờ. Ngồi bên dưới, Hafid kiên nhẫn đợi chủ nhân của mình mở lời. Ngay cả giọng nói của ơng
Pathroscũngkháchẳnsovớitrướcđâyhaituần.


“Contraicủata,conđãcóthờigianđủđểsuynghĩvềthamvọngcủamình.Convẫncịnmuốntrở
thànhmộtngườibánhàngvĩđạichứ?”


“Vâng,convẫnmuốn,thưaơng.”


Ơnggiàgậtđầu:“Vậyhãycứthế.Tađãmuốnnóichuyệnnhiềuvớiconnhưngconthấyđócịn
nhiềuviệckhácchota.Mặcdùtavẫnchomìnhlàmộtngườibánhàngvĩđạinhấtnhưngtavẫnkhơng
thểnàobánđượccáichếtrakhỏicửacủata.Thầnchếtđãđợiởđâynhiềungày,nhưmộtconchóđói
bênngưỡngcửacủata.Vàcũngnhưmộtconchó,ơngtabiếtrằngcửaphịngcủatakhơngcóngười
canhgác...”


CơnhocắtnganglờiơngPathrosvàHafidvẫnimlặngngồiđótrongkhingườiđànơnggiàlấylại
hơithở.CuốicùngcơnhocũngdứtvàơngPathrosmỉmcườiyếuớt:“Thờigiancủatacịnlạirấtngắn
ngủi,vậyhãybắtđầuđi.Trướchết,conhãylấychiếcrươnggỗởdướigầmgiườngrachota.”


Hafidquỳxuốnglơiramộtcáirươnggỗnhỏđượcbuộcđaicẩnthận,anhđặtchiếcrươngtrước
mặtPathros.Ngườiđànơnggiàhắnggiọng:“Nhiềunămtrướckhitacũngkhơnglàgìhơnmộtcậubé

chănlạcđànhưcon,tađãcứuđượcmộtdukháchphươngĐơngthốtkhỏitaycủahaitêncướp.Ơng
hàmơnvàmongmuốnđượctưởngthưởngtavìđãcứumạngdùtakhơnghềucầuhaymongmuốn.
Vàvìtakhơngcógiađìnhcũngnhưtàisảnnênơngmangtavềnhàvànhậntalàmngườicủaơng.


“Mộtngàykia,khitađãquenvớicuộcsốngmới,ơngchotaxemchiếcrươnggỗnày.Bêntrong
có10cuộndađượcđánhsốtheothứtự.Cuộnthứnhấtchứađựngnhữngbímậtđểhọctập.Những
cuộnkhácchứađựngnhữngnguntắcvàluậtlệđểđạtđượcthànhcơngtrongnghềbánhàng.Năm
sauđó,tađượcdạydỗhằngngàyvớinhữnglờilẽkhơnngoantrongcáccuộndavàbímậtvềhọctập
trongcuộndathứnhất.Tahầunhưthuộcnằmlịngtừngchữmộtchođếnkhichúngtrởthànhmột
phầntrongsuynghĩvàđờisốngcủata.Chúngtrởthànhthóiquencủata.


“Saucùng,mộtngàykiaơngucầutarađivàtađượcnhậnchiếcrươngchứamườicuộndanày,
mộtphongthưniêmkínvàmộttúitiềnvớinămmươiđồngvàng.Bứcthưchỉđượcmởkhitakhơng
cịn nhìn thấy ngơi nhà đã cưu mang ta nữa. Ta ra đi và cho đến khi đã ở trên con đường dẫn đến
Palmyra, ta mở bức thư ra. Bức thư yêu cầu ta hãy dùng năm mươi đồng tiền vàng đó và áp dụng
nhữnggìđãhọcđượctừnhữngcuộndađểbắtđầumộtcuộcsốngmới.Bứcthưcũngđịihỏitaphải
chiasẻphânnửanhữnggìtalàmrađượcchonhữngaikémmaymắnhơn.Nhữngcuộndathìkhơng
đượcphépchiasẻvớibấtcứaichođếnmộtngày,tasẽnhậnbiếtmộtdấuhiệuchỉchotaailàngười
đượcchọnđểkếthừanhữngcuộndanày.”







Hafidlúclắcđầu:“Conkhơnghiểurõmấy,thưaơng.”


“Tasẽgiảithích.Tavẫnđểtâmtìmkiếmconngườivớicáidấuhiệuđểnhậnbiếtđótừbaonăm
quavàtrongkhichờđợi,taápdụngnhữnggìhọcđượctừnhữngcuộndamàthuthậpđượcgiasản
khổnglồngàynay.Tađãgầnnhưchorằngkhơnghềcómộtngườivớidấuhiệubáotrướcnhưvậy
chođếnkhicontrởvềsauchuyếnđiBethlehem.Tanhậnraconchínhlàngườiđượcchọnđểnhậnlấy
nhữngcuộndanàykhiconxuấthiệnvớingơisaosángrựcđótrênđầu,ngơisaođãtheocùngconđến
từBethlehem.Trongthâmtâmtađãcốgắngđểhiểuđượcýnghĩacủasựkiệnnàyvàcuốicùngtađã
thơikhơngcịnmuốnthửtháchnhữnghànhđộngcủaĐấngTốicaonữa.Khiconchotabiếtđãchođi
cáiáo,mộtcáicóýnghĩaqtolớnđốivớicon.Mộtcáigìđóđãrunglêntronglịngtavàtahiểu
cuộctìmkiếmlâudàicủatanayđãkếtthúc.Tađãtìmthấyngườiđượcchỉđịnhđểnhậnlấynhững
cuộndanày.Thậtlạlùng,khitabiếttađãtìmđượcngườikếthừađúngđắnchonhữnggìmàtađã
đượcthừahưởngthìsinhlựccủatacũngbắtđầudầndầncạnkiệt.Naytagầnđếnđíchvàcuộctìm
kiếmdàingàycủatađãhết,tacóthểrađivớibìnhan.”


Tiếng nói của ơng già gần như khơng cịn nghe được nữa, ơng cố gắng chồm lại gần hơn với
Hafid:“Hãynghekỹ,contraiơi,tasẽkhơngcịnđủsứcđểlậplại...”


Đơi mắt Hafid ướt đẫm khi anh đến gần hơn với người chủ thân u của mình. Anh chạm vào
ngườiơnggià,ơngPathroscốgắnghítvào:“Bâygiờtatraolạiconnhữngcuộndanày,nhưngcómột
vàiđiềukiệnconbuộcphảitnthủ.Ởđâycómộttúitiềnvới100đồngvàng.Tiềnnàyđểconsống
vàcóthểmuamộtíthànghốđểbắtđầucuộckinhdoanhcủariêngcon.Tacóthểchoconthậtnhiều
tiền,nhưngđiềunàycóthểsẽhạicon.Dùsaothìnhữngthứmàconnhậnhơmnayđãlàqđủđểcon
trởthànhmộtngườibánhàngvĩđạivàgiàucónhấtthếgiớinày.Conthấyđó,takhơnghềqnđiều
mơướccủacon.


“HãyrờikhỏinơinàyvàđitớiDamascus.Ởđóconsẽcóvơsốcơhộiđểápdụngnhữnggìhọc
đượctừnhữngcuộndanày.Khiconđãởnđâuđó,hãymởcuộndathứnhấtra.Conhãyđọcđi,đọc
lạinóchođếnkhihiểuthấunhữngbímậtđểhọctậpcácnguntắcvàluậtlệởnhữngcuộndatiếp

theo. Khi con bắt đầu học tập từng cuốn tiếp theo một, con cũng có thể bắt đầu việc bn bán của
mình.Nếuconkếthợpđượcnhữnggìconhọcvớinhữngkinhnghiệmmàconthuthậpđượcvàvẫn
tiếptụchọctậptheonhữngđiềuchỉdẫntừcáccuộndanày,việcbnbáncủaconsẽlớndầnlêntheo
từngngày.


Conphảitnthủmộtsốđiềukiệntrướckhiđượcnhậnlấynhữngthứnày.Điềukiệnđầutiêncủa
talàconphảithềrằngsẽtntheonhữnghướngdẫnđượcghitrongcuộndasốmột.Conbằnglịng
chứ?”


“Vâng,thưaơng.”


“Tốt,tốt...mộtkhiconápdụngnhữngnguntắctrongnhữngcuộndanàycósẽcóthểgiầuđến
mứcmàconchưabaogiờmơthấy.Điềukiệnthứhaicủatalàconphảibỏramộtnửasốlợinhuậnmà
conkiếmđượcđểphânphátchonhữngaikémmaymắnhơncon.Khơngcósựgiagiảmnàochođiều
kiệnnày.Conđồngýchứ?”“Vâng,thưaơng.”


“Vàbâygiờlàđiềukiệnquantrọngnhất.Conbịcấmkhơngđượcchiasẻnhữngkinhnghiệmhọc
đượctừnhữngcuộndanàyhaynhữnggìchứađựngtrongđóvớibấtcứai.Mộtngàykiasẽxuấthiện
mộtngườivớinhữngdấuhiệulạthườngtươngtựnhưngơisaodẫnlốivàhànhđộngrộngmởđầytình
ucủacon,nhữngdấuhiệumàtađãđểtâmtìmkiếm.Khiđiềuđóxảyra,consẽnhậnranhữngdấu
hiệunày,dùconngườiđócũngkhơnghềbiếtrằngmìnhlàngườiđượcchọn.Khicontimcủacon
máchbảorằngconđãđúng,hãychuyểngiaochiếcrươngvànhữngcuộndanàychongườiđó–bấtkể


ngườiđólàđànơnghayđànbà–mộtcáchvơđiềukiện,chứkhơngphảinhưtavàconđãphảitn
theo.Bứcthưngàyxưamàtađãnhậnđượcnóirõrằngngườithứbanhậnđượcnhữngcuộndanàycó

thểchiasẻnhữngthơngđiệpcủanóchotồnthếgiớinếuanh,haychịtamuốn.Concóhứalàsẽtn
theođiềunàykhơng?”


“Consẽtntheo,thưaơng.”


ƠngPathrosthởramộthơidàinhẹnhõmcứnhưlàvừatrútkhỏivaimộtgánhrấtnặng.Ơngmỉm
cườiyếuớtvàơmlấymặtHafid,nóikhẽ,“hãynhậnlấyvàrađi.Tasẽkhơngbaogiờcịnthấylạicon
nữa.HãyrađivớitìnhuvàlờichúctụngcủatachosựthànhcơngvàmongrằngLishacủaconsẽ
cùngchiasẻmọihạnhphúcmàtươnglaisẽđemlạichocon.”


NhữnggiọtnướcmắtthànhtâmtntràohaibênmáHafidkhianhnhậnlấychiếcrươnggỗvàđi
rakhỏiphịngngủcủangườichủthânu.Anhngừnglạibênngồicánhcửa,xoayngườilạinóivới
ơngchủcủamình:“Cóphảithấtbạisẽkhơngthểđánhgụcđượcconkhisựquyếttâmđạtđếnthành
cơngcủaconđủmạnh?”


Ngườiđànơnggiàchậmchạpgậtđầu.Ơnggiơtaylênchàovĩnhbiệtchàngtraitrẻ.Nhiệmvụcủa
ơngnơitrầnthếnàyđãhồntất,ơngsẽrađinhưngtìnhumàơnglntintưởngsẽvẫncịnđómãi
vớitrầngian.


***




ChươngVII



HafidcùngvớiconlừacủamìnhđivàothànhDamacusquacổngthànhphíađơng.Anhcưỡilừa
dọctheoconđườngchínhcủathànhphốtronghồnghivàlolắng,tiếngồnàovàíớitừhàngtrăm
ngườibánhàngởchungquanhkhơnglàmdịuđiđượcnỗilosợtronglịngHafid.Đivàomộtthành
phốlớntrongmộtthươngđồnlớnnhưthươngđồncủaơngPathroslàmộtviệc,màđimộtmìnhcơ
độclạilàmộtviệckhác.Nhữngngườibánhàngrongậpđếntừmọihướng,ngườinàongườinấyvới
hàngtrêntay,tấtcảđềucốsứcraohànglớnhơnnhữngngườikhác.Hafidđiquanhữnggianhàngnhỏ
nhưchiếchộpchođếnnhữngcửahàngtolớntrưngbàyhàngthủcơngbằngđay,bạc,sợi,gỗv.v...Và
mỗimộtbướcchân,conlừacủaanhlạiđưaanhđốidiệnnhữngconngườivớidángvẻnghèokhổ,tay
dangrộngmờichàonhưxinxỏtìnhthương.


TrướcmặtHafid,bênkiatườngthànhphíatây,ngọnnúiHermonvươncaosừngsững.Dùđang
giữamùahènhưngngọnHermonvẫnphủđầytuyếttrắng,ngọnnúinhưđangnémxuốngkhuchợồn
àomộtcáinhìnnghiêmkhắc,chịuđựng.Hafidrờikhỏiconđườngnáonhiệtđểtìmmộtnơitrúchân
vàkhơngmấykhókhăn,anhtìmđượcmộtqntrọtêngọiMoscha.Anhtrảtrướcmộtthángtiềntrọ
chomộtcănphịngnhỏ,sạchsẽ.AnhcholừavàochuồngởphíasaurồiratắmởgiịngsơngBarada
gầnđótrướckhitrởvềnhữngbímậtcủamình.


Hafidđặtchiếcrươnggỗqgiácủamìnhxuốngchângiườngrồibắtđầutháonhữngđaidaràng
quanh,nắprươngmởradễdàngvàHafidlặngnhìnnhữngcuộndabímậtcủamình.Anhđưatayra
chạmnhẹvàonhữngcuộndamộtcáchkínhcẩn.ỞdướibàntaycủaHafidchúngdườngnhưsống
động,anhrụttaylại.Hafidđứngdậyđilạiphíacửasổmởrađường,từxahơnnữadặmđường,tiếng
hunnáotừkhuchợồnàovọngđến.SợhãivànghingờlạitrởlạikhiHafidhướngnhìnvềphía
vọnglạitiếngồnàovàanhcảmgiácnhưniềmtincủamìnhđanglayđộng.Hafidnhắmmắtlại,tựa
đầuvàotườngnóilênthànhtiếng:“Ơiđiênkhùnglàmsaokhitadámmơrằngta,mộttênchănlạcđà,
lạicóthểmộtngàykiatrởthànhngườibánhàngvĩđạinhấtthếgiớikhimàtakhơngđủcanđảmđể
ngaycảđiquađámchợdướikia.Ngàyhơmnaymắtcủatamớithựcsựchứngkiếnhàngtrămngười

bánhàng,đượctrangbịvềnghềnghiệptốthơnta.Mọingườicóvẻnhưđượctrangbịsẵnsàngcho
khurừngrậmrạpdướikia.Thậtlàkhờdạikhinghĩrằngtacóthểcạnhtranhvàvượtquabọnhọ.Ơi
ơngPathros,ơngchủPathroscủatơi,tơisợlàsẽlàmơngthấtvọngmấtthơi.”


Anhnằmlănragiường,mệtmỏivìchuyếnhànhtrình,anhbậtkhócchođếnkhingủthiếp.


KhiHafidtỉnhdậy,trờiđãsáng.Trướckhikịpmởmắtraanhđãnghethấytiếngchim.Anhngồi
dậyvàngạcnhiênkhithấymộtconchimsẻđangđậutrênnắprươngđựngcáccuộnda,nắprươngvẫn
mở.Anhracửasổ,ngồikiahàngngànconchimsẻđanghótríuríttrênnhữngcànhsungdâu,cành
vã,chúngđangvuimừngđónchàomộtngàymới.Tronglúcđứngnhìn,mộtvàiconbayđếnnơicửa
sổnhưngrồilậptứclạibayđi.Hafidquaylạinhìnvịkháchkhơngmờilơngvũcủamình.Conchim
nhỏgụcgặcđầunhìnanhnhưđáptrả.


Hafidtiếnchầmchậmlạibênchiếcrương,đưatayra.Conchimbaylênđậuvàolịngbàntayanh.
“Hàngngànđồngloạicủamàyởngồikiavàchỉcómìnhchúmàylàcóđủcanđảmđểvàođây.”


ConchimmổmổvàolịngbàntaycủaHafidvàanhđemconchimlạinơicótúixáchđựngbánh
mìvàbơcủamình.Hafidbẻvụnmộtmẩubánhmìvàrảirabànchoconchim,nómổlấynhữngvụn
bánh.


MộtýnghĩchợtđếnvớiHafid,anhtrởlạibêncửasổsờvàotấmlướiche.Chúngqnhỏvàkhít
khao,khơngmộtconchimsẻ nàocóthểchuiqua lọt.VàrồiHafidchợt nhớlạigiọngnóicủa ơng



×