Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Phân tích hình tượng nhân vật Phùng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (59.95 KB, 2 trang )

NHÂN VẬT PHÙNG
Đề 1: Lúc bấy giờ trời đầy mù…. Khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn (t90): phát hiện thứ nhất của
nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng - chiếc thuyền ngịai xa trong biển sớm mờ sương qua đó người đọc thấy Phùng
là một nghệ sĩ đích thực và tài năng

-

Cảnh mà Phùng phát hiện là cảnh gì
Tâm trạng của Phùng khi ấy ra sao
Thông điệp nhà văn gửi gắm qua phát hiện

I.

CẢNH MÀ PHÙNG PHÁT HIỆN LÀ CẢNH J: chiếc thuyền ngoài xa trong biển sớm mờ
sương
Nhận nhiệm vụ của trưởng phòng nghệ sĩ Phùng về vùng đầm phá miền Trung Trung Bộ vốn là
chiến trường cũ của anh để chụp một bộ ảnh với chủ đề cảnh biển buổi sáng có sương.
Sau bao nhiêu ngày săn ảnh, cuối cùng nghệ sĩ Phùng cũng chụp được một cảnh đắt trời cho đó là
con thuyền thu lưới trong biển sớm mờ sương: “ Trước mặt tôi là một bức tranh mực tàu của một
danh họa thời cổ. Mũi thuyền in một nét mơ hồ lòe nhòe vào bầu sương mù trắng như sữa có pha
đơi chút màu hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Vài bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi im phăng
phắc như tượng trên chiếc mui khum khum, đang hướng mặt vào bờ. Tất cả khung cảnh ấy nhìn
qua những cái mắt lưới và tấm lưới nằm giữa hai chiếc gọng vó hiện ra dưới một hình thù y hệt
cánh một con dơi”

-

+ Đó là 1 bức ảnh bình dị quen thuộc của vùng biển và chủ nhân của bức ảnh đẹp ấy lại chinh là
những con người lao động đời thường đang giong thuyền trở về sau 1 đêm kéo lưới
+ Vẻ đẹp của cảnh này rất HÀI HÒA TỪ ĐƯỜNG NÉT CHO ĐẾN MÀU SẮC VÀ ĐIỂM
NHÌN tất cả tạo nên sự tồn bích đem đến cho Phùng cảm giác như được ngắm một bức tranh


mực tàu của 1 danh họa thời cổ
+ Cảnh hồn tồn tĩnh lặng: “ Vài ba bóng người lớn trẻ con ngồi im phăng phắc”
+ Cảnh rất ẢO HUYỀN xuất hiện trong bầu sương lòe nhòe mù trắng như sữa

II.
TÂM TRẠNG CỦA PHÙNG LÚC ĐÓ RA XAO?
- Đứng trước cảnh đó Phùng trở nên bối rối, trong trai tim như có cái gì bóp thắt vào
- Đã phát hiện ra bản thân cái đẹp chính là đạo đức… tơi tưởng chính minh vừa khám phá thấy cái
chân lí của sự toan thiện, khám phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn

III.
THÔNG ĐIỆP MÀ NHÀ VĂN GỬI GẮM QUA PHÁT HIỆN THỨ NHẤT
- Phùng là một nghệ sĩ có trách nhiệm với nghề. Điều đó được thể hiện khi nhận nhiệm vụ từ
trưởng phòng, một người trưởng phòng cũng rất nghiêm túc với nghề nghiệp, có trách no với
nghề và đam mê cái đẹp đòi hỏi tác phẩm phải thật ưng í, lăn xả vào hiện thực. Phùng nhận nvu
rất khó khăn địi hỏi tính nghệ thuật cao và rất nghiêm túc áy vậy mà Phùng ko thoai thác vẫn vui
lên đường. Điều đó cho thấy Phùng cũng giống như người trưởng phịng cộng sự của mình, cũng
tâm huyết với nghề trách nhiệm với nghề đi đến tận cùng của cái đẹp, lăn xả vào hiện thực đời


-

sống để phản ánh ghi lại đưa vào tác phẩm nghệ thuật của minh bởi Phùng ý thức sâu sắc bởi
PHÙNG Ý THỨC SÂU SẮC CUỘC SỐNG CHÍNH LÀ CHẤT LIỆU ĐỂ LÀM NÊN NHỮNG
TÁC PHẨM NT VƠ GIÁ
Phùng cịn là người có ĐẠO ĐỨC NGHỀ NGHIỆP. Phùng khơng làm ẩu ko chụp cho xong ko
qua loa đại khái. Sau một tuần lễ tìm kiếm chinh phục, phục kích, phục dựng nhưng Phùng vẫn
ko chụp dc một tấm ảnh nào ưng ý điều đó cho thấy ANH LÀ MỘT NGHỆ SĨ RẤT CẨN
TRỌNG VÀ KHẮT KHE VỚI CÔNG VIỆC CỦA MÌNH CĨ ĐẠO ĐỨC NGHỀ NGHIỆP


TK: Ta chợt nhớ đến quan niệm của nhà văn Nam Cao: “ Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một
sự bất lương rồi nhưng sự cẩu thả trong văn chương thì thật là đê tiện”. Như vậy ta thấy Phùng ý thức
được sâu sắc thiên chức của ng sáng tạo cho nên anh rất cẩn trọng và kĩ lưỡng trong công việc của
mình
-

-

-

Bức ảnh Phùng chụp được đẹp tồn bích đó là khoảnh khắc không dễ lặp lại trong đời cầm máy
điều này một lần nữa Nguyễn Minh Châu cho chúng ta cảm nhận PHÙNG CÒN LÀ 1 NGHỆ SĨ
TÀI NĂNG NHẠY CẢM, NHÃN QUANG VỀ NT TINH TẾ VÀ BỨC ẢNH TUYỆT ĐẸP ĐĨ
SAU NÀY ĐƯỢC TRƯỞNG PHỊNG RẤT ƯNG Í ĐĨ KHƠNG TỰ NHIÊN MÀ CĨ ĐĨ
CHÍNH LÀ KQUA CỦA Q HTR LAO ĐỘNG NT NGHIÊM TÚC CỦA NGHỆ SĨ PHÙNG TỪ
ĐÂY TA THẤY GIÁ TRỊ CỦA NGHỆ THUẬT CHÍNH LÀ THƯỚC ĐO SỨC LAO ĐỘNG
CỦA NGƯỜI NGHỆ SĨ
Khi được ngắm ngoại cảnh tuyệt mĩ đó nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng thấy bối rối Phùng thấy bóp thắt
nơi trai tim điều đó cho thấy CẢNH TUYỆT ĐẸP ĐĨ ĐÃ TÁC ĐỘNG MÃNH LIỆT VÀO
CẢM XÚC VÀ TRÁI TIM CỦA PHÙNG. TỪ ĐÓ NMC CHO THẤY NG NGHỆ SĨ CẦN
PHẢI CÓ MỘT TRÁI TIM NHẠY CẢM VÀ DỄ RUNG ĐỘNG VỚI CÁI ĐẸP ĐỂ NẮM BẮT
DC CÁI ĐẸP CỦA CSONG VÀ CNG
Khi đứng trước cảnh đẹp trời cho đắt giá Phùng bổng nghi đến triết lí của ai đó bản thân cái đẹp
chinh là đạo đức” và tưởng chính mình “ vừa khám phá thấy cái chân lí của sự toàn diện, khám
phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn”
+ Tốt xấu ko chit nhờ vào vẻ bề ngoài mà nhờ vào vẻ đẹp bên trong tâm hồn vào đức hạnh cng
ĐẠO ĐỨC GIÚP HÌNH THÀNH NÊN CÁI ĐẸP VẺ ĐẸP TỪ THIÊN NHIÊN HAY VẺ ĐẸP
CỦA CON NGƯỜI TUY CHÍNH BẢN THÂN NĨ KHƠNG THỂ CHỦ QUAN TẠO RA VIỆC
THIỆN NHG LẠI CÓ THỂ LÂY LAN CẢM HĨA TẤM LỊNG CNG GIÚP CNG HƯỚNG
THIỆN. Vậy nên mới khẳng định bản thân cái đẹp chính là đạo đức

+ Đứng trc vẻ đẹp của ngoại cảnh đó Phùng tưởng chinh minh khám phá dc chân lí của sự hoan
thiện khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn. Điều đó cho thấy CÁI ĐẸP CÓ TÁC DỤNG THANH
LỌC TÂM HỒN CNG NÂNG ĐỠ CNG HAY NĨI NHƯ ĐỐP TƠI ÉP XKI: CÁI ĐẸP CỨU
VỚT CNG. CỊN NĨI NHƯ THẠCH LAM: Văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc
lực mà chúng ta có để vừa tố cáo và thay đổi một thế giới giả dối và tàn ác vừa làm cho lòng
người thêm trong sạch và phong phú hơn



×