Tâm lý của trẻ khi bố mẹ ly
hôn
Những cảnh cãi vã nhau thậm chí còn đánh đập nhau
trước mặt trẻ, nhau những câu chì chiết, những câu chửi
mắng lúc nào cũng có hại chứ không được một lợi lộc nào
đối với trẻ.
Sự bùng nổ bất hoà trong gia đình là một đề tài của sự lo
âu đối với đứa trẻ: Không biết cha mẹ còn lo cho mình
nữa không? Ai sẽ là người đảm trách việc này? Đứa trẻ tự
cảm thấy bị đưa đẩy trong một không khí bất an nơi mà
cha mẹ coi chúng như một vật bung xung để tranh giành
tình cảm và quyền lợi tài chính để có được một số quyền
hạn thăm viếng hay trợ cấp để nuôi chúng.
Khi cha mẹ hiềm khích nhau trong quan điểm giáo dục
con mình, người này phê bình quan điểm người kia, rồi
phủ lên trẻ những phương pháp giáo dục riêng của mình;
hay trái lại một người đóng vai làm người tốt trong sự
nhượng bộ để cho đứa trẻ có cảm giác rằng nó đã bị người
đó bỏ rơi nó.
Sự thích nghi với một hoàn cảnh mới là một điều mà đứa
trẻ phải được thuyết phục. Tình anh em phải bị chia sẻ,
chọn lựa một trong hai người là cha hoặc mẹ, thường là
người không rời xa gia đình. Nhưng đôi khi chính người
vắng mặt là người được người ta lý tưởng hoá nhiều nhất.
Trong tất cả các trường hợp, cha mẹ phải giải thích rõ
ràng cho trẻ biết hoàn cảnh sắp đến với gia đình mình,
không nên im lặng theo điều mình tự nhủ “rồi đứa trẻ sẽ
nhận ra”. Họ cần phải nói chuyện, trấn an, giải thích cho
trẻ là sẽ chẳng bỏ rơi chúng, tương lai của chúng luôn
được bảo đảm và định rõ chúng sẽ sống với ai.
Sau cùng chúng phải được bảo đảm rằng chúng không có
một chút trách nhiệm nào trong việc ly hôn của cha mẹ.
Những gì tự nhiên đối với cha mẹ là không tự nhiên đối
với đứa trẻ, cũng như nhiều sự bất đồng của cha mẹ có
khởi điểm là những vấn đề giáo dục.
Qua những cuộc nghiên cứu về các vấn đề có liên quan
đến trẻ em trong các gia đình xảy ra tình trạng ly hôn đã
được ghi nhận rằng những khó khăn về tâm lý của trẻ sẽ
dịu đi vài ba năm sau việc ly hôn.
Đây là một tình cảm không được an toàn hay bị bỏ rơi,
một mối lo sợ hay một mặc cảm tội lỗi. Đứa trẻ tự kết tội
mình có trách nhiệm phần nào về sự chia ly của cha mẹ.
Sự buồn bã, sự suy nhược, sự cách ly với cha mẹ, sự mất
ngủ, những cơn ác mộng và những nổi sợ hãi ám ảnh ban
đêm, sợ bóng tối … đều có khả năng chế ngự đời sống
tinh thần đứa trẻ, làm cho chúng ngày càng trở nên tệ hơn
về mặt tâm sinh lý. Dẫn đến kết quả học tập cũng có phần
sút giảm.
Những xáo trộn của tính tình cũng được ghi nhận như sự
mất quân bình, sự xung đột, những cơn giận. Đôi khi đứa
trẻ chuyển sự thô bạo trong gia đình sang những quan hệ
xã hội mà một số cuộc nghiên cứu đã thiết lập mối quan
hệ giữa sự bất hoà của cha mẹ và thái độ không thích nghi
với xã hội của những đứa con.
Trong những trường hợp khác, chúng chọn thái độ của
người trưởng thành sớm: chúng đảm nhận nhưng không
biết chơi với những người cùng thời với chúng. Cảm giác
trưởng thành sớm so với tuổi thơ ấu có thể là lý do xung
đột ở tuổi vị thành niên vì đứa trẻ vượt quá giai đoạn và
đã đạt được một sự tự chủ lớn, trừ phương diện tài chính