Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Biểu cảm 2 trong 1

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (58.35 KB, 2 trang )

BIỂU CẢM VỀ KỈ NIỆM VỚI NGƯỜI THÂN ( Hoặc lỗi lầm của em)
BÀI THAM KHẢO 1
Gia đình là cái nơi ni dưỡng, hình thành nhân cách cho mỗi chúng ta. Nơi
ấy gắn liền với bao kỉ niệm vui - buồn cùng những thành viên yêu quý nhất. Thời
gian có thể xóa nhịa đi nhiều thứ, nhưng khơng thể xóa đi một kỷ niệm (lỗi lầm)
đáng nhớ (đáng ân hận) của tôi với người mẹ thân yêu. Nhớ lại kỉ niệm (lần mắc
lỗi) ngày ấy, tôi luôn ấn tượng và khắc ghi trong lịng (cảm thấy buồn và nuối
tiếc). Tơi đã vơ cùng cảm động trước tấm lịng, tình u thương vô bờ (vị tha, bao
dung) của mẹ. Đây là kỉ niệm (lỗi lầm) tuổi thơ mà tôi nhớ mãi.
Trong gia đình, mẹ là người đảm đang, giỏi giang. Mặc dù bận rộn nhưng mẹ
luôn quan tâm, yêu thương tôi. Tôi rất thương mẹ. Điều mà tôi ấn tượng nhất ở mẹ
là nụ cười luôn hiện diện trên gương mặt hiền dịu, nhân hậu của mẹ dù cuộc sống
có mn vàn những khó khăn. Đặc biệt là đơi bàn tay - tôi yêu bàn tay ấy! Bàn tay
đã chai sạn vì phải lao động cực nhọc để lo cho gia đình. Mẹ rất ít khi giận dữ hay
tỏ ra buồn phiền. Biết thế nên anh em chúng tôi luôn cố gắng để mẹ ....................
Vào năm.........., gia đình tơi về q đón Tết. Đây là dịp đồn tụ mà ai cũng
mong chờ vì được gặp gỡ người thân. Khi dọn dẹp để chuẩn bị bàn thờ cúng ông
bà, mẹ đã lấy ra một lọ hoa đã cũ. Hoa văn trên đó mang nét cổ xưa nhìn rất đẹp.
Mẹ bảo rằng đây là món quà ý nghĩa nhất mà bà ngoại đã tặng mẹ. Giờ bà khơng
cịn nên mẹ rất u q nó. Nhìn cách mẹ lau chùi cẩn thận, tơi cảm nhận được
tình cảm mẹ dành cho bà thật lớn lao. Thế rồi, một buổi sáng, mẹ đi chợ sớm, tôi
cùng anh trai chơi trị chốn tìm - vì dưới q rất rộng rãi thú vị. Chả hiểu đi đứng
kiểu gì mà tơi va vào cái bàn trên đó đặt bình hoa của mẹ. Nó rơi xuống và vỡ tan
tành. Nhìn những mảnh vỡ, trái tim tôi như ngừng đập! Sợ mẹ mắng nên tơi nhanh
chóng dọn dẹp các mảnh vỡ đổ ra gốc cây ngồi vườn và tiếp tục trị chơi của
mình. Tơi n tâm cho rằng ngày Tết mẹ sẽ khơng trách phạt gì đâu.
Nhưng rồi khi mẹ trở về, nhìn gương mặt thất thần của mẹ khi hỏi anh em
tơi và biết chiếc bình đã bị vỡ làm tơi ân hận vơ cùng. Tơi sợ hãi và hình dung sự
giận dữ của mẹ mà lo lắng. Tơi lí nhí xin lỗi mẹ và chờ đợi sự giận dữ của mẹ trút
xuống đầu tôi. Nhưng không! Mẹ chỉ nghẹn ngào nhìn chúng tơi và đi ra gốc cây
ngồi vườn nhặt những mảnh vỡ và gói cẩn thận cất vào tủ riêng của mẹ. Mẹ nói: “


Mẹ rất quý cái bình hoa bà tặng, nhưng con lỡ làm vỡ rồi, mẹ khơng phạt con đâu.
Lần sau nhớ cẩn thận vì bây giờ có đánh phạt thì cái bình cũng khơng lành lại được
mà ngày Tết lại mất vui.”. Tơi ịa lên khóc nức nở vì xúc động. Chính những lời
nói ấy, cử chỉ ấy của mẹ đã làm tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc đồng thời cũng


day dứt về lỗi lầm của mình. Tơi nhận ra sự bao dung, độ lượng, nhân hậu vô bờ
của người mẹ. Chính cách cư xử của mẹ đã dạy cho tôi bài học về sự tha thứ. Tôi
cũng nhận ra trong cuộc sống khi làm gì cũng phải cẩn th

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×