Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (96.78 KB, 3 trang )
Đề bài: Hãy tả lại một cơn mưa ở quê em.
Bài viết
Trời đất vẫn vận hành đúng theo quy luật bốn mùa nhưng mưa thì hầu như
không tháng nào không có. Mưa thường đổ nhiều vào mùa hạ, mùa xuân. Mưa
cũng có chỗ bình thường nhưng cũng có nơi đặc biệt, ví như mưa ở xứ Huế quê tôi.
Tôi chưa thấy nơi nào mưa nhiều như ở Huế. Mưa rả rích bắt đầu từ cuối đông
và vào dần vào lúc sang thu khi đã loáng thoáng có những cơn gió heo may từ
miền Bắc thổi vào. Mưa gần như quanh năm làm cho Huế lúc nào cũng mát mẻ.
Cây trái ở Huế xanh non và bốn mùa hoa trái sum suê, đặc biệt là ở vùng thôn Vĩ
Dạ. Cỏ ở Huế, nhất là cỏ ở ven bờ sông Hương non tơ đến mỡ màng. Có lúc,
chúng mềm oặt đi vì mưa nhiều và vì pải ngâm mình nhiều trong mưa.
Song điều đáng nói nhất về mưa Huế chính là những cơn mưa cuối xuân đầu
hạ. Có lẽ không ở đâu mưa lại dài và dai như thế. Nó là thứ mưa khác hẳn mưa
ngâu, mưa phùn, hai thứ mưa cũng dai dẳng hay diễn ra ở miền Bắc Bộ. Mưa Huế
ào ào, xối xả khiến người ta có cảm giác như trời đang trút tất cả nước xuống Thừa
Thiên. Chả thế mà, lúc còn sống, nhà thơ Tố Hữu đã đề những câu thơ bất tử về
mưa Huế:
Nỗi niềm chi rứa Huế ơi
Mà mưa xối xả trắng trời Thừa Thiên
Đúng! Mưa Huế hình như là thứ mưa của những nỗi niềm thì phải. Người Huế
thư thái nhưng bao giờ cũng suy tư. Có vẻ như thói quen ấy sinh ra từ mưa thì phải.
Những cơn mưa dài tạo cho họ sở
thích ngồi bên một bình trà nóng hay một cốc cà phê. Ngồi một mình hay cùng
bạn bè uống trà, ngắm mưa và suy ngẫm.
Trên nền những ngôi nhà cổ, dấu ấn của mưa thể hiện sâu sắc nhất. Những cơn
mưa lâu ngày làm cho mái ngói và những bức tường phủ đầy những đám rêu xanh.
Cảnh tạo nên vẻ đẹp cổ kính và nỗi buồn mân mác cho những du khách đã từng có
lần đến Huế.
Tôi nhớ, có lần theo bố đi bên sông Hương vào một buổi chiều mưa. Con
thuyền đậu lặng trên bến sông Hương suốt một ngày mưa xối xả. Tôi ngồi co ro