Tải bản đầy đủ (.pdf) (20 trang)

ĐỀ TÀI: TIỂU PHẨM GIA ĐÌNH

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (532.84 KB, 20 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

<b>BỘ CÔNG THƯƠNG </b>

<b>TRƯỜNG ĐẠI HỌC CƠNG NGHIỆP TP. HỒ CHÍ MINH KHOA THƯƠNG MẠI – DU LỊCH </b>

<b>-------- </b>

<b>TIỂU LUẬN</b>

<i><b>Đề tài: TIỂU PHẨM “ GIA ĐÌNH” </b></i>

<i><b>Giảng viên hướng dẫn : Lê Thị HươngNhóm thực hiện : Nhóm 3 </b></i>

<i><b>Lớp học phần : ĐHTMĐT18C Mã lớp </b></i> <b>: 420300348009 </b>

<i><b>TP.HCM, ngày 26 tháng 3 năm 2024 </b></i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

STT HỌ VÀ TÊN MÃ SV NỘI DUNG

</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">

<b><small>CÁC KĨ NĂNG CÓ TRONG TIỂU PHẨM ... 18</small></b>

<b><small>Ý NGHĨA CỦA TIỂU PHẨM ... 19</small></b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

<i><b> LỜI MỞ ĐẦU </b></i>

Bài báo cáo “ Thực hiện tiểu phẩm giữa kì” và đề tài tiểu phẩm “ Gia đình” được thực hiện bởi Nhóm 3 trong khn khổ mơn học Kĩ năng giao tiếp. Mục đích của bài báo cáo là trình bày kịch bản mà nhóm sẽ diễn trong buổi báo cáo. Từ tiểu phẩm mà nhóm thực hiện rút ra ý nghĩa, bài học nhân văn và hồn thành tốt mơn Kĩ năng giao tiếp.

Đề tài gia đình là một chủ đề khá phổ biến , đặc biết là trong xã hội ngày nay, con cái đang khá thơ ơ, thiếu trách nhiệm đối với cha mẹ của mình, họ quá bận rộn trong cuộc sống của mình mà quên mất đi bổn phận của người làm con là chăm sóc, quan tâm đến cha mẹ. Bởi thế nhóm chúng em chọn đề tài này nhằm nhắn nhủ với tất cả mọi người là hãy yêu thương, quan tâm và chăm sóc cha mẹ của mình khi cịn có thể vì họ sẽ khơng bao giờ bên cạnh ta mãi mãi được.

</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">

<i><b> LỜI CẢM ƠN </b></i>

Nhóm chúng em xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến cô Hương giảng viên bộ mơn Kỹ năng làm việc nhóm đã giảng dạy, truyền đạt những kiến thức bổ ích cho tụi em trong suốt thời gian học tập vừa qua. Trong thời gian tham gia lớp học Kỹ năng giao tiếp của cơ, chúng em đã có thêm cho mình nhiều kiến thức bổ ích, tinh thần học tập hiệu quả, nghiêm túc và làm quen với nhiều bạn trong lớp. Đây chắc chắn sẽ là những kiến thức quý báu, là hành trang giúp chúng em có thể vững bước sau này. Có lẽ do kiến thức là vô hạn nhưng sự tiếp nhận cũng như diễn đạt của sinh viên chúng em cịn nhiều khuyết điểm và hạn chế.

Chính vì vậy, trong q trình hồn thành đề tài cũng như biểu diễn tiểu phẩm của nhóm chúng em chắc chắn không thể truyền đạt hết ý tưởng mong muốn và sẽ có những thiếu sót. Các thành viên trong nhóm 3 rất hi vọng nhận được ý kiến, đóng góp của cơ để chúng em rút kinh nghiệm phục vụ cho việc học.

Lời cuối cùng, Nhóm 3 xin cảm ơn cơ vì đã xem tiểu phẩm của chúng em. Chúng em xin kính chúc cơ nhiều sức khỏe, thành công và hạnh phúc.

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 26 tháng 3 năm 2024

<b> Trưởng nhóm </b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">

<i><b> CÁC THÀNH VIÊN TRONG TIỂU PHẨM </b></i>

Nguyễn Minh Ngân Chị dâu ( vợ anh trai)

Nguyễn Thị Anh Thy Con gái của anh trai

</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">

<b> KỊCH BẢN </b>

<i><b>Dẫn chuyện: Người mẹ sống một mình ở quê </b></i>

<i><b>Hôm nay, người con trai lớn gọi điện thoại về thơng báo cho mẹ biết mình đã th cơ giúp việc về chăm sóc, bầu bạn với người mẹ </b></i>

<i>• Anh trai mời cơ giúp việc về bầu bạn với bà cụ </i>

<i><b> Anh trai( điện thoại về q cho mẹ): Mẹ ơi, con có mời cơ giúp việc đến nhà ở </b></i>

chung với mẹ để tiện chăm sóc. Mẹ muốn gì cứ nói với cơ đó mẹ nha.

<b>Người mẹ: Mẹ tự chăm sóc cho mình được rồi, cần người giúp việc chi cho tốn kém. </b>

Mà lâu rồi mẹ không gặp cháu. Nào rảnh con trở chúng về thăm mẹ nha

<b>Anh trai: Dạo này con hơi bận , đợi khi nào con có thời gian sẽ dắt gia đình về thăm </b>

mẹ . Giờ con phải làm việc rồi. Mẹ giữ gìn sức khoẻ nha .Tạm biệt mẹ ( tắt máy)

<i><b>Dẫn chuyện: Hôm sau, cơ giúp việc đến nhà </b></i>

<i>• Cơ giúp việc đến </i>

<i>( Tiếng gõ cửa) </i>

<b>Cô giúp việc: Dạ con chào bà. Con là Quỳnh, người giúp việc mới ạ Người mẹ: Ừa, chào con. Vào đi con. Con ngồi đi. Con đến sớm nhỉ? </b>

<b>Cô giúp việc: Dạ, con muốn bắt đầu sớm để làm quen công việc. Bà muốn ăn gì thì </b>

cứ nói với con, con làm cho bà ăn

<b>Người mẹ: Bà già rồi, ăn uống cũng không phức tạp. Con ở đây lâu lâu trò chuyện </b>

bầu bạn với bà là được rồi

<b>Cô giúp việc: Dạ bà. Vậy giờ con bắt đầu cơng việc ln nha bà </b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">

<i>• Bà cụ lấy cuốn album ảnh ra trước nhà ngồi xem </i>

<i><b>Cô giúp việc ( đang loay quay dọn dẹp bàn): Bà ơi, bà xem gì mà chú tâm vậy Người mẹ ( mỉm cười): Bà xem lại hình của con bà lúc nhỏ. Nghĩ lại thấy thời gian </b></i>

trơi q. Con ngồi xuống đây xem hình với bà nè

<i><b>Cô giúp việc ( ngồi xuống cạnh bà xem hình ) </b></i>

<i><b>Người mẹ (bà chỉ vào tấm hình): Đây là hình của thằng con lớn của bà. Lúc nhỏ nó </b></i>

nghịch lắm, thường xun đánh nhau, khơng chịu học tập. Nên là lúc nào cũng bị cha nó la, đánh địn. Cứ sợ lớn lên ăn chơi lêu lỏng. Vậy mà giờ lại có cơng ăn việc làm ổn định, khá giả. Gia đình nó cũng hạnh phúc. Tháng nào cũng đều đặn gửi tiền cho bà

<b>Người mẹ: Còn đây là con gái bà. Con bé chăm chỉ hơn anh nó, cũng chịu khó học </b>

tập làm việc hơn. Giờ cũng có gia đình rồi. Tháng nào nó có gửi thuốc, dầu gió cho bà. Nhưng cũng lâu rồi chưa gặp được nó

<b>Cô giúp việc: Anh, chị giỏi vậy chắc bà tự hào lắm nhỉ </b>

<i><b>Người mẹ (mỉm cười): Đúng là tự hào thật nhưng đứa nào cũng bận nên không ai </b></i>

về thăm bà cả

<i><b>Cô giúp việc (vỗ vai an ủi): Dù sao anh chị cũng có lịng nên mới mướn con đến </b></i>

đây ở chăm sóc trị chuyện với bà đây . Bà đừng buồn nha.

<b>Người mẹ: Ừa cảm ơn con </b>

<i><b>Cô giúp việc (chỉ vào hình ảnh): Cịn đây là ai vậy bà </b></i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">

<b>Người mẹ: Đây là thằng con trai nhỏ của bà. Nó khơng được giỏi như anh chị của </b>

nó. Cũng chỉ có thể làm cơng việc chân tay bình thường.

<b>Người mẹ: Bà cịn nhớ lúc tụi nó cịn nhỏ, Trong nhà thì tranh cãi nhau í ới, nhưng </b>

ra đường đứa nào bị ăn hiếp thì 2 đứa cịn lại đều đứng ra bảo vệ. Có lần vì bảo vệ con bé ba mà thằng 2 với thằng út đánh nhau với mấy đứa cùng xóm. Cuối cùng về nhà cả ba đứa đều bị phạt

<i><b>Người mẹ (im lặng nhìn mấy bức hình): Khơng biết giỗ của cha nó lần này tụi nó có </b></i>

<i>về được khơng nữa (vẻ mặt buồn buồn) </i>

<b>Cơ giúp việc: Mấy anh chị chắc chắn sẽ sắp xếp được công việc về với bà mà. Bà </b>

đừng lo lắng quá

<b>Người mẹ: Ừ mong là vậy. Thôi bà vào trong nghỉ một lát Cô giúp việc: Vậy để con đỡ bà vào </b>

<i>• Ngày giỗ </i>

<i><b>Dẫn chuyện: Một tuần sau, ngày giỗ cha đã đến. Trong lúc người mẹ và cô giúp việc đang loay quay chuẩn bị đồ cúng. Những người con lần lượt trở về </b></i>

<i>(Người mẹ và cô giúp việc đang loay quay chuẩn bị đồ cúng) </i>

<b>Anh hai – Chị dâu: Mẹ con mới về </b>

<b>Cháu gái: Thưa nội con mới về </b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">

<i><b>Người mẹ( ôm đứa cháu): Cháu của bà dạo này lớn quá ta. Đi đường xa chắc mệt </b></i>

lắm rồi, mấy đứa vào nghỉ đi

<b>Chị dâu: Quỳnh ơi, đem này vào cho chị Chị Ba: Mẹ ơi, con nhớ mẹ quá </b>

<i><b>Người mẹ( vẻ mặt có chút bất ngờ): Sao khơng báo cho mẹ biết trước? </b></i>

<i><b>Chị Ba ( tươi cười): Muốn cho mẹ bất ngờ ấy mà. Mẹ ngồi xuống đi để con phụ với </b></i>

chị dâu cho.

<i>( Cùng nhau vào nhà, mọi người cùng nhau trưng bày trái cây lên bàn) </i>

<b>Em út: Mẹ ơi, con về thăm mẹ đây. Con xin lỗi. Con ở xa nên không về thăm mẹ </b>

được nhiều.

<b>Người mẹ: Không sao, mẹ hiểu mà. Các con nhớ ngày giỗ cha là mẹ vui lắm rồi. </b>

Mau vào rửa mặt cho khỏe đi con

<b>Em út: Dạ mẹ </b>

<b>Cháu gái: Nội ơi, nội vào đây với con, con có cái này cho nội xem nè </b>

<i>• Người mẹ đi vào trong </i>

<b>Anh Hai: Anh có chuyện muốn bàn với hai đứa </b>

<b>Chị Ba: Chuyện gì vậy anh </b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">

<b>Anh Hai: Giờ mẹ cũng già nhưng chưa bị đãng trí. Anh chị tính nói mẹ bán căn nhà </b>

này chia tài sản cho ba anh em mình. Lỡ sau mẹ nhớ nhớ quên quên thì lúc đó khó lịng

<b>Em út: Me chưa mất mà anh chị đã nghĩ đến việc chia tài sản rồi à </b>

<b>Chị Ba: Giờ mẹ cũng có tuổi rồi. Trước sau gì cũng phải chia tài sản. Làm sớm một </b>

chút cùng tiện hơn nhiều mà em

<b>Em út: Nhưng mà… </b>

<b>Chị dâu: Như vậy cũng tốt cho mẹ mà em. Chị đã đăng kí viện dưỡng lão cho mẹ </b>

rồi. Với lại giờ viện dưỡng lão không như hồi xưa đâu, chị đã chọn cho mẹ gói dịch vụ cao nhất rồi. Sau khi bán nhà, mẹ có thể vào trong đó ở, vừa có người bầu bạn vừa có y bác sĩ chăm sóc. Em cũng khơng cần phải bận tâm chuyện tiền bạc gì hết. Anh chị đã tính hết cả rồi

<b>Em út: Em không đồng ý chuyện cho mẹ ở viện dưỡng lão. Ba anh em mình cịn ở </b>

đây, mẹ cịn khỏe, sao khơng chia nhau chăm sóc hà cớ gì lại đưa mẹ vào trong đó

<b>Em út : Chị có biết nơi đó cơ đơn như thế nào khơng ? Sao chị có thể nỡ đưa mẹ </b>

vào viện dưỡng lão như vậy ?

<b>Chị dâu: Vợ chồng chị bận rộn công việc, đi suốt ngày có khi cả tuần mới về nhà. </b>

Mẹ ở với anh chị sợ là không ai chăm sóc.

<b>Chị Ba: Chị thì cịn ở chung với mẹ chồng, khơng thể đem thêm mẹ về bên đó được </b>

đâu

</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">

<b>Em út: Mọi người khơng có thời gian chăm sóc cho mẹ thì để em chăm. Cịn về việc </b>

chia tài sản thì đó là việc của mẹ. Anh em mình đừng xen vào

<i>(Người mẹ đứng ở góc tường và nghe hết) </i>

<i><b>Chị dâu ( nói nhỏ với chồng): Giờ không chia tài sản trước, lỡ sau này mẹ lẫn, thằng </b></i>

út nó thủ thỉ bên mẹ rồi lấy hết tài sản thì sao. Anh phải tính sao coi cho được đi chứ

<b>Anh hai: Anh biết rồi </b>

<b>Anh hai: Nè út, mày cũng đừng có giả ngoan hiền ở đây. Mày định để mẹ ở với </b>

mày. Sao đó đợi tới khi mẹ quên hết rồi mình mày đoạt hết tài sản này chứ gì

<b>Em út: Anh nói cái gì kì vậy anh hai. Em chỉ muốn bên cạnh mẹ, chăm sóc báo hiếu </b>

cho mẹ thơi. Cịn tiền bạc đó em khơng có cần. Nếu anh lo việc em sẽ lấy hết tiền của anh thì anh cứ yên tâm em sẽ không nhận bất cứ một xu nào cả .

<b>Anh hai: Chắc là không cần chưa? Ai không biết trong cái nhà này, mày là vơ dụng </b>

nhất, là đứa kiếm ít tiền nhất. Mày lợi dụng nuôi mẹ để ôm hết tài sản thì có

<i><b>Em út(tức giận): Anh nói cái gì hả? Ai vô dụng hả </b></i>

<i><b>Anh hai(chỉ vào mặt em út): Tao nói mày đó rồi sao. Vơ dụng mà tỏ vẻ thanh cao </b></i>

<b>Em út: Đúng. Em không giàu sang, không kiếm tiền giỏi như anh chị. Nhưng em </b>

cũng chả xin anh 1 đồng nào và cũng không vì đồng tiền đó mà bất hiếu với cha mẹ , bỏ bê người mẹ đã ni dậy mình vào viện dưỡng lão như anh chị đâu

<b>Anh hai: Mày nói ai bất hiểu hả </b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 14</span><div class="page_container" data-page="14">

<b>Em út: Em chả nói ai cả nhưng anh tự mà suy nghĩ lại cách hành xử của mình đi Chị ba: Thôi đủ rồi. Um xùm lên cho mẹ nghe thấy hết hay gì </b>

<i>• Mọi người phát hiện người mẹ đứng một góc </i>

<b>Cháu gái: Nội, sao nội lại đứng đây </b>

<i><b>Cả ba(đồng thanh): Mẹ </b></i>

<b>Chị ba: Mẹ ra hồi nào vậy ạ? </b>

<b>Người mẹ: Nảy giờ mẹ đứng đó mẹ nghe hết rồi </b>

<i><b>Người mẹ ( thở dài): Mẹ biết mẹ già rồi, sống cũng không bao lâu nữa. Tài sản nhà </b></i>

này sau này cũng thuộc về các con thôi. Nếu bây giờ tụi con muốn chia thì cũng được. Mẹ sẽ chia hết cho tụi con. Chỉ xin tụi con đừng bán căn nhà này có được khơng?

<b>Anh hai: Sao vậy mẹ? </b>

<i><b>Người mẹ (nhìn quanh nhà): Nhà này là nơi mẹ và cha cùng nhau chăm sóc , nuôi </b></i>

dậy 3 đứa trưởng thành như ngày hôm nay . Từng ngóc ngách của nhà đều có kỉ niệm của gia đình mình .Tuy giờ ổng khơng cịn nữa , mẹ cũng muốn cuối đời có thể ở đây nhớ lại từng kỉ niệm một.

<i><b>Người mẹ ( chỉ ra trước nhà): Lúc nhỏ tụi con rất thích tắm mưa, mỗi lần mưa lớn </b></i>

là cả ba cũng nhau vui đùa ở ngoài hiên nhà này. Lúc đó tiếng cười tiếng nói hịa thuận biết bao

</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15">

<i><b>Người mẹ ( chỉ vào lấy ra cây roi nhỏ): Nhớ lần thằng út bị mấy đứa trong sớm ăn </b></i>

hiếp. Thằng hai vì bảo vệ em mà đánh nhau với mấy đứa kia. Sau đó về nhà cả hai đều bị phạt quỳ, không cho ăn tối. Con bé ba lại lén giấu đồ ăn sau đó đem cho hai đứa ăn. Lúc đó mẹ nhìn thấy hết nhưng cũng khơng cản tụi con.

<b>Người mẹ: Còn nhớ khi ấy nhà mình nghèo, có hơm cha tụi con mua về được con </b>

gà đem luộc cho tụi con. Vậy mà cả ba anh em đứa nào cũng không đụng vào đùi gà. Hỏi ra mới biết cả ba đứa tụi con khơng dám ăn là vì nhường phần đó cho hai đứa cịn lại. Sau đó đùi gà được chặt nhỏ chia đều cho cả ba thì tụi con lại vui vẻ ăn ngay. Mẹ thật sự rất hạnh phúc vì tụi con lại yêu thương, đùm bọc nhau như vậy.

<i><b>Người mẹ: Nhưng mà bây giờ khi lớn rồi thì lại….( thở dài) </b></i>

<b>Người mẹ: Những gì cần nói mẹ cũng nói xong rồi. Cịn việc chia tài sản thì mẹ sẽ </b>

nhờ người chia đều cho tất cả. Các con đừng tranh giành nữa. Còn về mẹ thì các con cũng đừng lo lắng. Mẹ ở đây với bé Quỳnh là được rồi. Các con đừng đưa mẹ vào viện dưỡng lão có được khơng? Ở đó cơ đơn lắm, nhớ nhà, nhớ cha tụi con lắm. Mẹ cũng không hối thúc tụi con về thăm mẹ nữa đâu. Đừng đưa mẹ đi nha. Mẹ xin tụi con

<i><b>Cả ba ( im lặng một hồi , cảm thấy hối hận ) </b></i>

<b>Anh hai: Mẹ, con xin lỗi mẹ. Con làm anh mà lại khơng biết đúng biết sai. Làm mẹ </b>

buồn lịng cịn làm gia đình mình bất hịa. Con xin lỗi

<b>Chị ba: Mẹ ơi! Con cũng xin lỗi mẹ, do con quá thực dụng nên mới suy nghĩ không </b>

thấu đáo.

</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16">

<b>Em út: Anh hai, chị ba, em cũng xin lỗi anh chị. Em không nên nóng giận mà nói </b>

những lời khơng hay với anh chị. Chỉ vì em thương mẹ, khơng muốn đưa mẹ vào viện dưỡng lão mà thôi

<b>Người mẹ: Mấy đứa hiểu và thông cảm cho nhau như vậy là mẹ vui rồi . Sống gần </b>

hết đời người mẹ chỉ mong được thấy tụi con sống mạnh khoẻ , ln thương u nhau. Có như vậy là mẹ đã mãn nguyện rồi.

<b>Người mẹ: Thôi mình dọn đồ lên ăn cơm thơi. Quỳnh ơi, dọn cơm lên cho anh chị </b>

đi con

<b>Chị Ba, chị dâu: (đứng dậy ) để tụi con vào phụ </b>

<i>(Cả nhà cùng ăn, gắp thức ăn cho nhau) </i>

<b>Em út : Hôm nay về giỗ cha , em cũng có chuyện muốn thưa với gia đình mình . </b>

Em út : Thưa mẹ , anh chị . Sau một thời gian dài suy nghĩ thì em quyết định về quê lập nghiệp. Một phần vừa làm và một phần có thể chăm sóc được cho mẹ lúc mẹ ốm đau không ai bên cạnh

<b>Người mẹ: Con định về quê sẽ làm gì ? </b>

<b>Em út: Hiện tại con có dành dụm được ít vốn , con định về quê xây một cửa hàng </b>

vật liệu nhỏ để buôn bán . Mai con sẽ lên lại thành phố sắp xếp, chuyển giao công việc hiện tại rồi về hẵn luôn . Con cũng đã lên kế hoạch hết rồi nên mọi người cứ n tâm

<b>Người mẹ: Mẹ thì ln ủng hộ quyết định của các con </b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 17</span><div class="page_container" data-page="17">

<b>Em út: Con cảm ơn mẹ </b>

<b>Anh hai: Anh thấy vậy cũng tốt , sẽ có người ở bên chăm sóc cho mẹ. Nếu em cần </b>

hỗ trợ gì thì liên lạc với anh

<b>Chị 3: Có em ở nhà , bên cạnh mẹ chị cũng yên tâm .Cần gì cứ gọi cho chị </b>

Em Út : Vậy em cảm ơn anh chị trước nhé . Anh chị cũng thường xuyên về quê chơi đấy nhé

<i>3 anh em : ( nhìn nhau cười ) </i>

<b>Anh hai: Ừ . Hai anh chị sẽ cố gắng sắp xếp thời gian cơng việc ổn thỗ hơn để có </b>

thể về thăm mẹ thường xuyên hơn .

<i><b>Chị 3: ( nhìn mẹ ) Con cũng sẽ tranh thủ thời gian rảnh để thường xuyên về thăm </b></i>

mẹ khơng để mẹ ngày đêm trơng ngóng tụi con nữa đâu

<b>Người mẹ: ( mỉm cười ) Được vậy mẹ mừng lắm. Thôi ăn cơm đi Tất cả: dạ mẹ / dạ nội ( Cả nhà ngồi ăn vui vẻ cùng nhau ) </b>

<i><b>Dẫn chuyện: Mâu thuẫn được giải quyết. Mọi người lại vui vẻ như trước. </b></i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 18</span><div class="page_container" data-page="18">

<b> </b>

<b>CÁC KĨ NĂNG CÓ TRONG TIỂU PHẨM </b>

- Kỹ năng giao tiếp qua điện thoại

- Kỹ năng sử dụng các phương tiện giao tiếp

</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19">

<i><b> Ý NGHĨA CỦA TIỂU PHẨM </b></i>

Sau tiểu phẩm này, Nhóm 3 đưa ra một vấn đề đang phổ biến trong xã hội hiện đại đó là mối quan hệ giữa con cái và cha mẹ già. Trong thời đại 4.0 hiện nay, mọi người luôn tất bật với công việc và cuộc sống riêng nên vô tình quên đi trách nhiệm của người làm con

Và ý nghĩa của tiểu phẩm nhóm em muốn truyền đạt đến với mọi người là: Gia đình ln là điều quan trọng nhất, chúng ta cần gìn giữ và vun đắp tình ấy. Bởi lẽ cha mẹ đã dành cả đời để lo cho con cái, và khi về già, điều họ mong muốn nhất là thấy con mình thành người, vẫn ln u thương lẫn nhau. Đừng vì tiền bạc mà chia rẻ tình cảm anh em trong nhà. Chính vì vậy, việc báo hiếu mà các con nên làm nhất đối với cha mẹ là ln hịa thuận với anh chị em trong gia đình, bên cạnh cha mẹ tuổi xế chiều. Con cái cần ghi nhớ rằng, cha mẹ chỉ có một, hãy trân trọng và yêu thương cha mẹ khi cịn có thể. Đừng để lúc khơng cịn cha mẹ bên cạnh nữa thì mới hối hận.

</div>

×