Tải bản đầy đủ (.doc) (6 trang)

Kichngan monquadacbiet

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (93.56 KB, 6 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

<i><b>Kịch ngắn: </b></i>

<b>MÓN QUÀ ĐẶC BIỆT</b>

<b>Lớp 1 : ( Bà Xuyến và Na )</b>

<b>Bà Xuyến : _ Na ơi ! … Nhanh lên cháu … Đem cái bánh sinh nhật ra đây.</b>

<b>Na: _ Dạ … Không biết anh Trung ở Việt Nam qua có kịp sinh nhật cháu </b>

khơng nữa ?

<b>Bà Xuyến</b> _ Bác nói là kịp mà … Cháu yên tâm … nhưng chỉ sợ ông già nó ham chơi mà địi ở lại thêm là khổ.

<b>Na: _ Bác trai không đến nỗi vậy đâu Bác .</b>

<b>Bà Xuyến</b> _ Con khơng biết đâu … Hồi đó Bác cho ổng đi Việt Nam 2 tuần, thì ổng ở chơi 1 tháng … Bác tức quá bèn mua vé máy bay, bay về Việt Nam …và Bác bắt gặp ổng đang cặp tay đi ở chợ Bến Thành.

<b>Na: _ Cặp tay ai vậy Bác ?</b>

<b>Bà Xuyến</b> _ Thì với bà nội ổng chứ ai !

<b>Na: _ À, dạ … Nhưng nghe nói bà cố chết rồi mà Bác.Bà Xuyến</b> _ Ờ ờ … ờ … ờ ….. Hồi đó bã còn sống.

<b>Na: _ Dạ … nhưng con lo anh Trung về Việt Nam cũng ham chơi, ham vui </b>

vẻ rồi quên hôm nay là ngày sinh nhật của con .

<b>Bà Xuyến : _ Nó nhớ mà ….Nó có điện thoại về cho con rồi phải không ?Na: _ Dạ không .</b>

<b>Bà Xuyến : _ À!!! À !!! Ổng cũng không điện cho Bác nữa … Thiệt là tệ.Na: _ Ngày sinh nhật của vợ sắp cưới mà cũng quên !</b>

<b>Bà Xuyến : _ Chuyến này ổng về sẽ biết tay tui !</b>

<b>Lớp 2 : ( Bà Xuyến _ Na và Ông Hồng )Ơng Hồng:</b> _ Xin chào cả nhà .

<b>Na: _ Ô ! Bác trai qua đến Mỹ rồi Bác ơi.</b>

<b>Bà Xuyến : _ Hứ !!! Tại sao ơng khơng gọi điện thoại ?Ơng Hồng:</b> _ Tơi muốn cho mình bất ngờ .

<b>Bà Xuyến : ( Xấn đến nhéo ) _ Hứ !!! Bất ngờ nè …</b>

<b>Ơng Hồng:_ Úi da!!! Kìa bà ….có con Na nhìn kìa …Bà Xuyến : _ Kệ nó . </b>

<b>Na: _ Sao con không thấy anh Trung về hả Bác ?</b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ À, nó ở lại Việt Nam chơi thêm 1 tuần nữa .

<b>Na :</b> _ Hả !!! ( Khóc ) Đó … con nói rồi mà … Ảnh quên ngày sinh nhật của con rồi … Ảnh ham vui ở Việt Nam mà quên vợ sắp cưới của mình rồi.

<b>Bà Xuyến : _ Trời ơi !!! Ơng ơi là ơng ơi !!! Ơng dẫn nó về Việt Nam làm chi … để</b>

giờ này nó ham vui ham chơi … mà quên mất …

<b>Ơng Hồng:_ Bà nói lại chưa ? … Tui dẫn nó đi hồi nào ? … Bà Xuyến : _ Thì 2 cha con ơng cùng đi Việt Nam mà .</b>

<b>Ơng Hồng:_ Nhưng ai ?.... Ai bắt thằng Trung phải đi Việt Nam … để kèm </b>

cặp tui … để giám sát tui …để tui khỏi đi chơi … Ai ??? Ai ???

<b>Bà Xuyến : _ Tui … nhưng tui khơng ngờ …. là tình hình đảo ngược …nhưng sao </b>

ơng khơng giám sát nó

<b>Ơng Hồng:</b> _ Tui giám sát tui cịn chưa nổi huống gì là giám sát cho nó

</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

<b>Bà Xuyến : ( Nhào đến nhéo ơng Hồng ) _ Tui biết mà … Ông ham vui ham chơi </b>

nên mới bỏ bê con cái … Tội nghiệp thằng nhỏ mới về Việt Nam lần đầu … Đối với nó cái gì cũng mới … cái gì cũng lạ …thì làm sao mà cầm lòng cho được .

<b>Na:</b> ( Khóc ) _Vậy là anh Trung đã phụ bạc con rồi .

<b>Ơng Hồng:</b> _ Ha … ha … ha …

<b>Bà Xuyến : _ Tới nước này mà ơng cịn cười được à …Thơi nín đi cháu , khơng có </b>

chuyện gì đâu ( Móc điện thoại ra bấm máy ) .Tui phải gọi cho nó mới được.

<b>Ơng Hồng:</b> _ Ha … ha … ha …

<b>Bà Xuyến : _ Nó cúp điện thoại ln rồi … Thật là quá đáng …Chuyến này về </b>

đây , thằng Trung sẽ chết với tui .

<b>Lớp 3 : ( Bà Xuyến _ Na _ Ơng Hồng và Trung )Trung :</b> _ Dạ, con đấy !

<b>Bà Xuyến : _ Mày vào đây … vào đây má biểu !Trung :</b> _ Dạ … Nhà có chuyện gì vậy má ?

<b>Bà Xuyến : _ Tại sao mày dám ở lại Việt Nam chơi thêm 1 tuần mà không xin phép </b>

má ?

<b>Trung :</b> _ Con ở lại hồi nào ? …Ai nói ?

<b>Bà Xuyến : _ Ba mày nói chứ ai .</b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ Đúng , tui nói … Ha ha ha … Nhưng thằng Trung nó có ở lại đâu … Nó về với tui mà .

<b>Bà Xuyến : _ Ồi! … sao tui khùng vậy trời …Đúng là giận quá mất khơn …Nó về </b>

đúng ngày sinh nhật con Na mà … Nhưng sao ơng dám nói dối gạt chúng tơi ?

<b>Ơng Hồng:</b> _ Thấy bà với cháu Na cứ nghi ngờ tui với thằng Trung nên mới nói gạt cho chừa cái tật …

<b>Trung :</b> _ Na ! … Mừng sinh nhật em ! …

<b>Na:</b> _ Cám ơn anh ! … Nhưng sao bây giờ anh mới về đến ?

<b>Trung :</b> _ À … Anh ở lại nhận hành lý … Cịn ba theo xe gia đình bác Nam về nhà trước cho khỏe

<b>Bà Xuyến: _ Hèn gì … Ổng mói có cớ gạt mẹ !</b>

<b>Trung :</b> _ Mẹ ơi ! … Con có quà cho mẹ đây …1 thùng bánh pía sầu riêng … Con sẽ để tủ lạnh cho mẹ ăn 2 năm luôn

<b>Bà Xuyến: _ Cám ơn con … đã nhớ tới tâm hồn ăn uống của mẹ … Cịn ơng … </b>

q của tui đâu ?

<b>Ơng Hồng:</b> _ Q … q … quà của bà … Ờ … thằng Trung nó hứa để nó lo dùm cho tui.

<b>Trung :</b> _ Con hứa hồi nào ?

<b>Bà Xuyến: _ Đó , thấy chưa !.... Về Việt Nam chỉ ham chơi ham vui … đến quà </b>

cáp cho vợ cũng không thèm nhớ nữa … Ơng tệ bạc lắm

<b>Ơng Hồng:</b> _ Giỡn chơi vậy thơi … Tui có q cho bà đây nè … 1 trăm cái bánh tráng sữa Cái Bè, chịu hơng?

<b>Bà Xuyến: ( với Na) _ Ơi !!! … Bác thích bánh tráng sữa lắm con … Ta nói …. </b>

Ngồi đâu gặm nó cũng được hết … Ơi cái mùi vị q hương… Nó thơm… nó ngọt …. Nó dẻo … nó béo … làm sao .

</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">

<b>Na:</b> _ Dạ.

<b>Bà Xuyến: _ Nhưng cịn Nà , q của cháu Na đâu ?</b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ Vụ này thì thằng Trung nó hứa rõ ràng à … Mày đừng có nói là khơng có hứa nha .

<b>Trung :</b> _ Dạ … đúng !… Con có chuẩn bị cho Na 1 món quà : “ Món quà đặc biệt “ nhân ngày sinh nhật thứ 20 … Món q này ở đây khơng bao giờ có… 1 món quà mà con yêu thích nhất suốt bao ngày ở Việt Nam mà con đã thấy. ( lấy hộp giấy ra )Đây … mừng sinh nhật em !

<b>Na:</b> _ Cám ơn anh … Em mở ra nghen …

<b>Trung :</b> _ Khoan … đây là món quà rất đặc biệt … nên anh đề nghị em đi vào trong rồi mở nó ra và dùng nó cho mọi người ngạc nhiên chơi

<b>Na:</b> _ Dạ ( cầm hộp quà đi vào )

<b>Bà Xuyến: _ Q gì mà có vẻ lạ lùng vậy con ?Trung :</b> _ Bí mật … Rồi mẹ sẽ thấy .

<b>Bà Xuyến : ( Nói với chồng )_ Nó mua cái gì cho con nhỏ mà ngó bộ bí mật vậy </b>

ơng ?

<b>Ơng Hồng:</b> _ Thú thiệt với bà tới giờ này tui cịn chưa biết đó là món q gì chứ đừng nói chi là bà

<b>Bà Xuyến : _ Chứ bao nhiêu ngày ở Việt Nam ăn ở sát nó mà ơng khơng biết à ?Ơng Hồng:</b> _ Có ăn ở sát nó đâu … Mạnh nó nó đi … mạnh tui … tui ….

tui…

<b>Bà Xuyến : _ À … Cháy nhà mới ra mặt chuột ha … Bây giờ mới khai ra ( nhéo </b>

chồng )

<b>Ơng Hồng:</b> _ Úi da … thì tui đi … đi … thăm bà con bạn bè .

<b>Bà Xuyến : _ Chứ không phải đi thăm con Mận à ?</b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ Mận đào nào ? … Ui da !!! …Có con Na bà ghen là kỳ lắm !

<b>Bà Xuyến : _ Bây giờ khơng có nó tui ghen cho đã .</b>

<b>Trung:</b> _ Bây giờ con mới biết là tại sao mẹ lại ghét ăn mận , mẹ nói mận chua …

<b>Ơng Hồng:</b> _ Chưa hết đâu con, hồi mới mua nhà này , ba trồng 1 cây mận và 1 cây đào, bã đốn cây mận bã chừa cây đào lại.

<b>Bà Xuyến : _ Tại đào màu hồng đẹp. </b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ Kìa bà ! Con Na nó ra kìa

<b>Trung :</b> _ Sao em ? Em có thích khơng ? …Ủa sao em khơng khốc vào cho mọi người nhìn ngắm ?

<b>Na:</b> _ Nhìn ngắm để nói em con khùng con điên à … Anh tặng quà cho em cái gì kỳ vậy ?

<b>Trung:</b> _ Kìa Na !.... Sao em nói vậy ? …Anh thật lòng với em mà ?

<b>Na:</b> _ Thật lòng mà anh tặng em món q đó để em khốc lên cho mọi người cười à … Anh quên em là 1 người mẫu cũng có chút tiếng tăm

<b>Trung:</b> _ Anh biết … Anh biết rất rõ , nên mới chọn món quà đó cho em… thú thật suốt mấy ngày qua anh cứ nơn nóng mau về để tặng em món quà đặc biệt này … Anh u em thật lịng …mà anh thì thích món q này lắm… Thơi, em cứ chịu khó vào trong 1 lần nữa … khốc nó lên người xong ra đây rồi cả nhà cùng ăn sinh nhật thứ 20 của em … Chìu anh 1 lần nữa đi mà.

<b>Na:</b> ( Miễn cưỡng ) _ Em đã nói là khơng được mà!

</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">

<b>Trung :</b> ( Đẩy Na vào ) _ Anh đã nói là được mà, … cứ thử đi …

<b>Bà Xuyến : _ Trung … con tặng cho nó cái gì mà coi bộ nó khơng ưa vậy ? Trung :</b> ( Cười ) _ Rồi mẹ sẽ biết .

<b>Ơng Hồng:</b> _ Mày tặng cho nó cái gì mà coi bộ con nhỏ căng thẳng quá vậy ?

<b>Trung:</b> ( Cười ) _ Rồi ba sẽ biết.

<b>Na:</b> ( Ra ném hộp quà xuống bàn ) _ Xin lỗi anh….. em không thể …

<b>Trung:</b> _ Kìa Na ! … Em !...

<b>( Bà Xuyến đến cấm hộp quà lên ,mở ra xem, đậy lại, cầm hộp q đi vào trong.Ơng Hồng đi theo, bị bà Xuyến đẩy ra )</b>

<b>Trung:</b> _ Em làm cái gì kỳ vậy ?

<b>Na:</b> _ Thơi anh đừng nói nữa … Em xin anh …

<b>Trung : </b> _ Nhưng tại sao ? … tại sao em từ chối món quà của anh ?

<b>Na:</b> _ Tại vì nó kỳ q !

<b>Trung :</b> _ Em lại quá đáng nữa rồi …Đó là món quà mà anh trân trọng … Anh đem nó từ Việt Nam về .

<b>Na:</b> _ Em biết … nhưng em khơng thể khốc nó lên người được.

<b>Trung :</b> _ Em quan trọng hóa vấn đề nữa rồi … Chuyện rất đơn giản … Em chỉ cần khoác nó lên người …

<b>Na:</b> _ Khơng đơn giản như anh nghĩ đâu. Nếu khốc nó lên người đi ra đường police sẽ bắt em ngay .

<b>Trung:</b> _ Trời ơi ! … Em nói cái gì vậy ? … Ở Việt Nam người ta vẫn mặc … và mặc rất nhiều nữa kìa …

<b>Na:</b> _ Ở Việt Nam khác, ở Mỹ khác .

<b>Trung:</b> _ Anh khơng thấy có gì khác ở đây cả .

<b>Na:</b> _ Nhưng anh ơi ! … Em là người mẫu , em không thể khốc lên mình cái sự kỳ cục ấy được .

<b>Trung:</b> ( Hét lên ) _Em im đi … Em nói vậy là xúc phạm anh và gia đình nhiều lắm !... Em hiểu không ?

<b>Na:</b> _ Em xin lỗi … Chào anh …Thưa bác con về …

<b>( Bà Xuyến ra trong bộ bà ba mà Trung đã tặng Na )Bà Xuyến : _ Kìa Na ! </b>

<b>Na :</b> ( quay lại ) _ Dạ ! Thưa Bác … Con về …

<b>Ơng Hồng:</b> _ Kìa Xuyến ! … Chiếc áo bà ba …

<b>Trung:</b> _ Đúng rồi … mẹ đang mặc chiếc áo bà ba … mà con đã mang về tặng Na.

<b>Ơng Hồng:</b> _ Ơi Xuyến … Em gái Hậu Giang.

<b>Trung:</b> ( Nắm tay Na đi xuống sân khấu , đứng nhìn lên ) _ Ơi chiếc áo bà bà … chiếc áo bà ba …

<b>( Giai điệu của bài hát Chiếc áo bà ba vang lên )</b>

<b>Lớp 4 : ( Cảnh nhớ lại năm xưa của ông Hoàng và bà Xuyến )</b>

<b>Bà Xuyến : ( Chèo đò, hát ) _ Chiếc áo bà ba trên dòng sơng thăm thẳm … Ơng Hồng:</b> _ Em gái Hậu Giang ơi ! … Em gái mặc áo bà ba ơi …

<b>Bà Xuyến : _ Ơi ! …</b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ Em làm ơn cho anh quá giang …

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

<b>Bà Xuyến : _ Không được đâu … Thuyền em khẳm lắm rồi , chở thêm anh là chìm </b>

mất …

<b>Ơng Hồng:</b> _ Cơ em có chiếc áo bà ba kia ơi … em đang đi bán gì đó ?...

<b>Bà Xuyến : _ Em chèo xuồng đi bán chơm chơm … Ơng Hồng:</b> _ Vậy bán cho anh 1 ký ...

<b>Bà Xuyến : _ Chôm chơm em bán sỉ khơng bán lẻ anh ơi ...Ơng Hồng:</b> _ Vậy thì tiếc q ...

<b>Bà Xuyến : _ Nhưng em sẽ cho anh 2 trái ăn đỡ ghiền nè …Ơng Hồng:</b> _ Cám ơn cơ em gái mặc áo bà ba …

<b>Bà Xuyến : _ Nè … chụp …</b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ Chỉ 2 trái thơi hả em ? …

<b>Bà Xuyến : _ 2 trái là đủ cho anh xài rồi …</b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ Em gái Hậu Giang ơi , em hát đi …

<b>Bà Xuyến : _ Thì em vẫn đang hát đây nè …</b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ Ừa anh nghe rồi … Nhưng em ơi …Em dừng xuồng lại cho anh nghe với …

<b>Bà Xuyến : _ Nước chảy xiết lắm , em dừng khơng nổi …Ơng Hồng:</b> _ Thì em cắm sào lại đợi anh …

<b>Bà Xuyến : _ Em cắm sào không nổi … Nước chảy siết q …Ơng Hồng:</b> _ Vậy thì anh chạy theo em đây … Em hát đi …

<b>Bà Xuyến : _ Thì em vẫn đang hát đây …</b>

<b>( Nhạc dứt, mọi người trở lại thực tại )</b>

<b>Lớp 5 : ( Bà Xuyến _ Na _ Ơng Hồng và Trung )</b>

<b>Ơng Hồng:</b> _ Cám ơn em ! Cám ơn người em bé nhỏ của anh … Em đã cho anh sống lại những kỉ niệm đẹp hồi còn ở Việt Nam .

<b>Bà Xuyến : _ Cám ơn chiếc áo bà ba … mà Trung nó đã mang qua đây … Ủa 2 đứa </b>

nó đâu rồi ? …

<b>Ơng Hồng:</b> _ Khơng lẽ lúc em chèo đị , anh chạy theo … thì con mình nó lọt sơng ?

<b>Bà Xuyến : _ Nói tầm bậy khơng à … Sông nước đâu mà lọt .Trung:</b> _ Dạ tụi con đang ở dưới ruộng nè .

<b>Ơng Hồng:</b> _ Ruộng đâu mà ruộng …

<b>Trung:</b> _ Tại con thấy ba mẹ nhập vai hay q nên con tưởng thiệt ln …

<b>Ơng Hồng:</b> _ Thơi lên đây . …

<b>Bà Xuyến : _ Lên đây 2 con …</b>

<b>Trung:</b> _ Mẹ mặc chiếc áo bà ba này đẹp q …

<b>Ơng Hồng:</b> ( nói nhỏ với Trung ) _ Đúng là người dữ mặc vô cũng thành hiền …

<b>Trung:</b> _ Cám ơn mẹ … Nhờ mẹ mà Na đã nhận ra được là mặc áo bà ba Việt Nam rất đẹp .

<b>Na:</b> _ Dạ đúng … Bác mặc áo bà ba đẹp quá … Đến con là người mẫu mà cũng thấy xao xuyến trong lòng . …

<b>Bà Xuyến : _ Con mặc còn đẹp hơn nữa . …</b>

<b>Trung :</b> _ Vậy bây giờ em đã đồng ý mặc chiếc ao bà ba này chưa ? …

<b>Na:</b> _ Nhưng anh ơi … Em không thể …

<b>Trung:</b> _ Trời ơi … Đến giờ phút này mà em còn bướng nữa à ? …

</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">

<b>Na:</b> _ Em nói là khơng được mà ! …

<b>Trung:</b> _ Nhưng … nhưng tại sao ? …

<b>Na:</b> _ Vì …. Vì ….. khơng có quần …

<b>Trung :_ Ơi ! … Thơi chết tơi rồi ! …</b>

<b>Bà Xuyến: _ Đó ! … Con thấy chưa … Con yêu, con thương , con mến chiếc áo bà </b>

ba mà con khơng chịu tìm hiểu sâu sắc nên Na nó phản ứng là phải … Khi mặc chiếc áo bà ba này nó phải đi đơi với cái quần sateng ống mượt thướt tha mới đẹp .

<b>Ơng Hồng:</b> _ Hồi nãy mày tặng nó áo bà bà mà khơng tặng quần rồi bắt nó mặc đi ra đường , nó sợ police bắt là phải rồi .

<b>Na:</b> _ Ơi 2 Bác ơi, Ôi anh Trung ơi !

<b>Mọi người :_ Chuyện gì ?</b>

<b>Na_ Na vừa mới nảy ra 1 ý tưởng.Mọi người :_ Ý tưởng gì ?</b>

<b>Na:</b> _ Khúc biển tấu của chiếc áo dài …

<b>Mọi người :_ Là sao ? …</b>

<b>Na:</b> _ Trời ơi ! … Ông bà Nam Bộ mình ngày xưa thơng minh q … Chiếc áo dài đẹp quá … nhưng không thể mặc vào lội sông lội ruộng được … vậy là cắt bỏ 2 cái vạt áo dài thành Chiếc áo bà ba cho nó gọn để mà làm việc …

<b>Mọi người :_ Hay quá !\</b>

<b>Na:</b> _ Chưa hết … Vì trời phương Nam nóng nực … nên ơng bà mình cắt ln cái cổ áo dài cho mát … Vậy là thành cái cổ chiếc áo bà ba

<b>Mọi người :_ Thông minh quá !</b>

<b>Na:</b> _ Cho nên từ Chiếc áo bà ba mà anh Trung đã tặng … đã cho con ý tưởng để trình bày với nhà thiết kế 1 bộ mẫu thời trang đặc biệt cho con trong tương lai .

<b>Mọi người :_ Hoan hơ !!!</b>

<b>Bà Xuyến : _ Vậy thì chúng ta hãy vào nhập tiệc nhân ngày vui hôm nay và cũng là </b>

ngày cháu Na tròn 20 tuổi .

<b>Trung:</b> _ Khoan !

<b>Mọi người :_ Chuyện gì nữa ? …</b>

<b>Trung:</b> _ Em phải đi với anh ngay …

<b>Mọi người :_ Đi đâu ? …</b>

<b>Trung:</b> _ Đi đến tiệm , may thêm cái quần .

<b>Mọi người :( Cùng hô to ) _ Đúng rồi .</b>

<b>HẾT KỊCH</b>

<b>12 h trưa Mùng 2 tết </b>

<b>Ghi chú : </b>

<b>_ Vì sợ lộ kịch nên không giới thiệu tên Chiếc áo bà ba </b>

<b>_ Khi chương trình giới thiệu cũng ko nên nhắc tới chi tiết Chiếc áo bà ba , chỉ giới thiệu tác giả Trần Thiện Thanh có 1 bài hát hay …</b>

</div>

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×