Tải bản đầy đủ (.pdf) (94 trang)

Kỹ năng tiết lộ điều kỳ diệu - Joseph Murphy

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.46 MB, 94 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">

<b>KỸ NĂNG TIẾT LỘ ĐIỀU KỲ DIỆU </b>

<b>Tác giả: Joseph Murphy </b>

<i><b>Người dịch: Tuệ Minh - Sách nói VN </b></i>

Cuộc sống là nguồn cảm hứng. Chúng ta hít thở khơng khí mà khơng cần nỗ lực, tương tự như vậy, chúng ta phải để cho Ánh sáng Thánh linh hoặc bản chất sáng tạo của Thiên Chúa chảy qua trí tuệ của chúng ta mà khơng căng thẳng. Tâm trí chủ quan trong chúng ta nhận thức bằng trực giác. Nó khơng cần phải suy luận hay hỏi han vì nó là trí tuệ vơ hạn, minh triết và hồn hảo.

Trong cơng việc kích thích suy nghĩ này, Tiến sĩ Murphy đề cập đến nhiều vấn đề sâu sắc nhất của cuộc sống (đôi khi cả cái chết) khiến tâm trí bối rối. Phong cách viết của ông rõ ràng, đúng thực tế sẽ giúp ích rất nhiều cho việc hiểu biết của chúng ta về nhiều khái niệm có vẻ trừu tượng mà Thomas Toward đưa ra trong các bài giảng của ông về khoa học tâm linh. Cuốn sách này phải đọc cho tất cả chúng ta, những con người nghiêm túc về siêu hình học và khoa học tâm trí.

<i>"Dành riêng cho vợ tôi, Myrtle, người mà tơi đã tìm thấy qua cuốn sách này." </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

<b>MỤC LỤC </b>

Chương 01 - Sự hướng dẫn thiêng liêng Chương 02 - Quyền năng để lựa chọn Chương 03 - Hồi sinh

Chương 04 - Kinh Thánh và con người Chương 05 - Ấn tượng tâm trí chủ quan Chương 06 - Nghe và nhìn

Chương 07 - Cầu nguyện và tác dụng Chương 08 - Tiên tri sai lầm

Chương 09 - Tầm nhìn xa Chương 10 - Thiếu sự biểu lộ Chương 11 - Hòa hợp với Chúa Chương 12 - Sự tha thứ

Chương 13 - Người đàn ơng xuất chúng Chương 14 - Bất bình đẳng của con người Chương 15 - Thời gian và không gian Chương 16 - Cuộc hành trình vượt ra ngồi Chương 17 - Tìm kiếm chính mình

Chương 18 - Đổi mới tâm trí Chương 19 - Thiền định

</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">

<b>Chương 01 </b>

<b>SỰ HƯỚNG DẪN THIÊNG LIÊNG </b>

<i>"Đức Chúa Giê-su đáp rằng: Ví bằng ngươi biết sự ban cho của Đức Chúa Trời, và biết người nói: “Hãy cho ta uống” là ai, thì chắc ngươi sẽ xin người cho uống, và người sẽ cho ngươi nước sống." - Giăng 4:10. </i>

Nước sống có nghĩa là nguồn cảm hứng. Từ cảm hứng bắt nguồn từ tiếng Latinh có nghĩa là tơi hít thở vào. Chúng ta hít thở khơng khí mà khơng cần nỗ lực, tương tự như vậy, chúng ta phải để cho Ánh sáng Thánh linh hoặc bản chất sáng tạo của Chúa chảy qua trí tuệ của chúng ta mà khơng căng thẳng. Tâm trí chủ quan trong chúng ta nhận thức bằng trực giác. Nó khơng cần phải suy luận hay hỏi han vì nó là Trí tuệ Vô hạn, Minh triết quyền năng. Nếu bạn nói với tiềm thức của mình, đơi khi được gọi là tâm trí chủ quan, (bị điều chỉnh bởi tâm trí ý thức), "Đánh thức tơi lúc bảy giờ", bạn biết rằng bạn thức dậy chính xác vào thời gian đã định. Nó khơng bao giờ thất bại.

Chúng ta phải nhận ra rằng ở đây chứa đựng một nguồn sức mạnh toàn năng. Nhiều người giỏi có những ý tưởng sai lầm về việc được truyền cảm hứng. Họ tin rằng đó là một sự kiện phi thường được trải nghiệm bởi các nhà thần bí hoặc những người có tâm linh cao, và họ nghĩ rằng nó chỉ áp dụng cho lời cầu nguyện và Kinh thánh. Đây không phải là sự thật.

Bất kỳ người đàn ông hay phụ nữ nào cũng có thể được truyền cảm hứng khi hướng về Chúa, và có thể nhận được thông tin hoặc sự hướng dẫn của Thánh linh cho bất kỳ vấn đề nào. Vấn đề kinh doanh của bạn có thể được giải quyết bằng cách tìm đến Chúa để có câu trả lời và thông tin của bạn có thể chung chung hoặc cụ thể. Ví dụ: nếu bạn là giám đốc điều hành của một tổ chức thương mại và bạn muốn có một ý tưởng mới cho chương trình bán hàng của mình, hãy thử kỹ năng sau. Nếu bạn đang kinh doanh, hãy có một văn phịng riêng, nơi bạn sẽ không bị quấy rầy; nhắm mắt lại; đứng yên; nghĩ về các thuộc tính và phẩm chất của Đức Chúa Trời, những điều này ở trong bạn. Điều này sẽ tạo ra một tâm trạng bình n, quyền năng và tự tin. Sau đó, hãy nói theo

</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">

cách đơn giản sau đây với Cha bên trong, Đấng thực hiện các công việc, "Cha ơi, Cha biết mọi sự, xin hãy cho con ý tưởng cần thiết cho một chương trình mới." Hãy bắt đầu tưởng tượng rằng bây giờ bạn đã có câu trả lời và nó đang chảy trong bạn. Bạn khơng được giả vờ; thực sự tin vào điều đó; chấp nhận nó và sau đó khơng nghĩ đến nó nữa. Điều sau đó xảy ra là quan trọng nhất và là bí mật của tồn bộ q trình.

Sau khoảng lặng, bận rộn; làm việc gì đó; trở nên bận tâm với những vấn đề thường ngày. Hơn hết đừng ngồi một chỗ chờ đợi câu trả lời. Nó đến khi bạn không nghĩ và thời điểm bạn không mong đợi. Tiếng nói bên trong của trực giác nói như một tia chớp - nó luôn tự phát và không báo trước. Bạn có thể nhận được bất kỳ loại thông tin nào sẽ giúp bạn trên con đường thành cơng.

Trực giác, có nghĩa là được dạy từ bên trong, biết câu trả lời và không yêu cầu kinh nghiệm trước đó. Chúng ta phải nhận ra rằng Đức Chúa Trời khơng có vấn đề gì, nếu Ngài có, ai sẽ giải quyết chúng? Vì vậy, khi cầu nguyện, chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời chỉ có câu trả lời; Ngài ấy khơng biết vấn đề gì, do đó chúng ta sẽ nhận ra câu trả lời. Câu trả lời xuyên suốt vấn đề và khơng có trở ngại gì. Khơng có sức mạnh lý luận nào được tham gia và sự đột ngột đáng kinh ngạc mà giải pháp đưa ra, đôi khi khiến bạn giật mình. Trong Diễn đàn dành cho những người trẻ tuổi của chúng tôi, giờ đây, chúng tôi dạy trực giác và cảm hứng; họ thấy nó hấp dẫn và thơng sáng.

Trực giác là bước đi nhẹ nhàng của vị khách vơ hình. Chúng ta phải chào đón vị Vua của các Vua này và hát ngợi khen Ngài; sau đó Ngài sẽ đến thăm thường xuyên. Sự từ bỏ lý trí trí tuệ đối với sự khôn ngoan của Thượng đế là trực giác. Chúng ta từ bỏ lý luận khách quan của mình chỉ với ý nghĩa là trì hỗn nó đến một hướng dẫn cao hơn. Sau khi nhận được trực giác, chúng ta sử dụng lý trí để thực hiện nó. Bạn có thể nhận được thơng tin cụ thể về bất cứ điều gì.

Ví dụ: bạn có thể đang viết một cuốn sách và yêu cầu dữ liệu đặc biệt, có thể được viết ra. Thơng tin có thể có trong Bảo tàng Anh Quốc hoặc trong Thư viện Công cộng New York. Bạn có thể mất vài ngày hoặc vài tuần để tìm thấy nó, nếu bạn khơng biết cụ thể mình muốn gì. Trong những trường hợp như vậy, hãy thư giãn; hãy yên lặng và nói một cách âm thầm và lặng lẽ với Cha của bạn (tiềm thức của bạn), "Ngài biết tất cả mọi điều, hãy cho tôi thông tin này." Hãy chìm vào

</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">

giấc ngủ với một từ "câu trả lời". Trong tâm trạng thoải mái đó bạn lặp lại từ "câu trả lời."

Chủ quan của bạn là khôn ngoan; biết loại câu trả lời bạn mong muốn và sẽ trả lời trong giấc mơ, như một linh cảm, hoặc cảm giác rằng bạn đang được dẫn đi đúng hướng. Bạn có thể nhận được một tia chớp bất ngờ để đi một số người có thể cung cấp cho bạn câu trả lời.

<i>"Ta có những cách mà ngươi không biết." Nhiều người được dẫn đến </i>

một cửa hàng sách cũ, nơi họ chọn chính cuốn sách cung cấp cho họ dữ liệu mong muốn. Chúng ta phải luôn đề phòng những ấn tượng là sự hướng dẫn của Chúa, vì khi một cảm giác hay ý tưởng đến với chúng ta, chúng ta phải có khả năng nhận ra nó.

Có hai lý do tại sao chúng ta có thể khơng thừa nhận linh cảm của mình. Những lý do này là căng thẳng và không nhận ra chúng. Nếu chúng ta đang ở trong tâm trạng tiêu cực, chán nản, cay đắng, thì sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời là không thể. Trên thực tế, chỉ có hướng dẫn tiêu cực mới chiếm ưu thế. Nếu chúng ta có tâm trạng vui vẻ, tự tin, hân hoan, chúng ta sẽ nhận ra những tia sáng của trực giác đến với chúng ta; hơn nữa, chúng ta sẽ cảm thấy bị ép buộc chủ quan để thực hiện chúng. Do đó, cần phải tĩnh lặng và thư thái khi bạn cầu nguyện để được hướng dẫn; khơng có gì có thể đạt được bằng căng thẳng, sợ hãi hoặc e ngại.

Ai đã khơng có kinh nghiệm không thể nhớ một cái tên, sau đó bỏ cơng tìm kiếm, liệu cái tên đó sẽ đến với anh ta sau này trong quá trình thay thế? Nếu bạn cố gắng quá mức để nghe thấy chuông điện thoại, bạn không thể.

Chúng ta hãy xem xét sự thất bại trong việc nhận ra tiếng nói của trực giác. Ví dụ: giả sử chúng ta đang nhìn vu vơ vào cửa sổ cửa hàng. Một triệu phú lập dị đặt tờ 500 đơ la vào tay chúng ta. Chúng ta ném nó đi vì nghĩ rằng đó là quảng cáo cho vũ trường hoặc thẩm mỹ viện. Chúng ta phải cảnh giác với những ý tưởng hoặc cảm xúc thiêng liêng đến với chúng ta, và có thể nhận ra chúng. Trong những trường hợp khẩn cấp, sự hướng dẫn đến ngay lập tức, bởi vì chúng ta đặt tất cả sức nặng của mình vào Đấng Christ bên trong; do đó, chúng ta đặt tất cả gánh nặng của chúng ta cho Ngài ấy và được tự do; sau đó đến sự cứu

<i>rỗi. Câu trả lời cho tất cả mọi thứ là bên trong. "Ngươi sẽ không tìm </i>

<i>kiếm ta, nếu ngươi khơng biết đến ta." </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">

Đối với những người kinh doanh, việc trau dồi trực giác là điều tối quan trọng. Trực giác mang lại ngay lập tức điều mà trí tuệ hoặc óc suy luận của con người có thể đạt được chỉ sau nhiều tuần hoặc nhiều tháng thử và sai. Khi khả năng lý luận của chúng ta khiến chúng ta thất bại trong những bối rối của chúng ta, thì khoa trực giác sẽ hát bài ca chiến thắng thầm lặng.

Trí óc tỉnh táo của con người là lý luận, phân tích và ham học hỏi; khoa chủ quan của trực giác ln ln tự phát. Nó đến như một ngọn hải đăng cho trí tuệ có ý thức. Nhiều khi nó nói như một lời cảnh báo về một chuyến đi hoặc kế hoạch hành động đã đề xuất. Chúng ta phải lắng nghe và học cách chú ý đến tiếng nói của sự khơn ngoan. Nó khơng phải lúc nào cũng nói với bạn khi bạn muốn, mà chỉ khi bạn cần. Nếu chúng ta chỉ tin chứ không giả vờ tin rằng hiện tại Chúa đang hướng dẫn chúng ta theo mọi cách, trong mọi suy nghĩ, lời nói và việc làm của chúng ta, chúng ta sẽ được dẫn đi trên con đường đúng đắn. Các nghệ sĩ, nhà thơ, nhà văn và nhà phát minh lắng nghe tiếng nói của trực giác. Kết quả là họ có thể làm kinh ngạc thế giới bởi những vẻ đẹp và vinh quang được đúc kết từ kho kiến thức bên trong chính họ.

Hãy tĩnh lặng, thư giãn, nhắm mắt và nói, "Cha ơi, cha biết tất cả mọi thứ. Con đang viết một cuốn tiểu thuyết. Hãy cho con ký tự, tên, địa điểm và bối cảnh." Hãy vui mừng vì câu trả lời đang chảy trong bạn ngay bây giờ; thả mình vào giấc ngủ với từ “tiểu thuyết” trên môi, âm thầm lặp đi lặp lại nó cho đến khi bạn chìm trong giấc ngủ sâu. Từ “tiểu thuyết” đã khắc sâu vào tiềm thức. Vào buổi sáng hoặc một vài ngày sau, bạn sẽ ngồi xuống để viết; các từ sẽ chảy; ý tưởng sẽ đến trong một dịng chảy khơng ngừng và bạn sẽ nói, "Cảm ơn Cha".

Từ "trực giác" cũng có nghĩa là "thính giác bên trong." Định nghĩa cổ nhất cho "sự mặc khải" có nghĩa là "điều được nghe." Chúa Giê-su phán: "Ta nghe, ta đốn xét." Thính giác khơng phải là cách duy nhất để ni dưỡng trực giác. Đơi khi nó đến như một suy nghĩ, nhưng cách phổ biến nhất là "nghe giọng nói." Nhiều khi đó là một giọng nói có kết cấu, màu sắc và nội dung mà bạn có thể nghe thấy rõ ràng như giọng nói qua radio. Nhà khoa học sử dụng món quà tuyệt vời của trí tưởng tượng và trong im lặng, ông thấy sự hoàn thiện. Trực giác của anh ấy liên quan đến khoa học cụ thể của anh ấy.

</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">

Trực giác đi xa hơn nhiều so với lý trí. Bạn loại bỏ lý do; sau đó đến trực giác. Bạn sử dụng lý do để thực hiện trực giác. Khi bạn nhận được trực giác, bạn thường sẽ thấy rằng nó trái ngược với những gì lý trí của bạn sẽ cho bạn biết.

Đây là cách một cô gái trẻ trong ngành kinh doanh quảng cáo tạo ra những khẩu hiệu tuyệt vời của mình. Cơ ấy chìm vào giấc ngủ với từ "khẩu hiệu" trên môi, biết rằng câu trả lời sẽ đến. Nó ln ln là "Ngài không bao giờ thất bại."

</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">

<b>Chương 02 </b>

<b>QUYỀN NĂNG ĐỂ LỰA CHỌN </b>

Thần học luôn cho rằng sự hiện diện của cái ác trên thế giới là do ma quỷ tạo ra. Ý nghĩa bên trong của Kinh Cựu ước chỉ rõ rằng những người viết ra nó khơng tin vào ma quỷ. Bạn được nói nhiều lần một cách cơng khai, và ln bí mật rằng Chúa chịu trách nhiệm cho điều ác cũng như điều tốt lành. Chúa, hay luật pháp, được gọi là luật pháp do con người đặt ra, vì niềm tin ngu ngốc của mình vào bệnh tật, sợ hãi, cái chết, tuổi già và tất cả các tệ nạn khác. Đây là luật do con người ra lệnh, và khác với luật của Chúa là Đức Chúa Trời. Các quy luật về điện, chuyển động, vật lý và tốn học là ví dụ của những quy luật này. Chúng tơi đang tìm hiểu bản chất của những luật này và chuyên mơn hóa chúng theo nhiều cách. Những quy luật này không tốt cũng không xấu - bản chất chúng là sự thật.

Khi đọc các sách Phúc âm, từ ngữ ma quỷ khơng được tìm thấy trong các phiên bản trước đó. Nó được đề cập trong đó "như một linh hồn của cái ác." Trong lời huấn thị của Chúa Giê-su khơng có đề cập đến ma quỷ thần học. Điều này sau đó đã được phát minh bởi một số nhà văn. Hơn nữa, chúng ta hãy nhận ra rằng từ mà chúng ta đã dịch là "ma quỷ", nó là một" linh hồn của ma quỷ, khơng phải ma quỷ.

Vì vậy, Chúa Giê-su dạy rằng có nhiều ác thần. Các câu chuyện liên tục nói rằng Ngài đã đi khắp nơi để trục xuất ma quỷ khỏi con người. Các linh hồn của cái ác được nói đến là tâm trạng của sự căm ghét, ghen tị, trả thù, hối hận và sợ hãi. Nhiều nỗi ám ảnh, sự cố định và những suy nghĩ tiêu cực mang tính hủy diệt khác mà con người có khả năng thụ thai cũng là những linh hồn của cái ác.

Trong Kinh thánh, Chúa Giê-su được biểu tượng là người thầy vĩ đại của Chân lý. Người giải thích các quy luật của cuộc sống bằng cách

<i>kể lại các câu chuyện ngụ ngôn, và tượng hình cho nhiều người. "Ấy </i>

<i>bởi nhiều lời thí dụ như cách ấy mà Ngài giảng đạo cho họ, tùy theo sức họ nghe được" (Mác 4:33). Ngài chữa lành mọi người bằng cách </i>

coi họ hoàn hảo như Cha của họ ở trên trời. Ngài đã chứng minh cho họ thấy rằng bất kỳ người nào cũng có thể vượt qua mọi trở ngại cho

</div><span class="text_page_counter">Trang 14</span><div class="page_container" data-page="14">

dù nó có thể là gì - thứ có thể vây hãm con đường của mình. Tất cả những gì cần thiết là để con người tin rằng Chúa bên trong có thể làm mọi việc. Tồn bộ sứ mệnh của Chúa Giê-su là dạy mọi người cách tìm thấy Đấng Christ bên trong, hay con người thật, Đấng làm mọi việc nhân danh Chúa Cha. Trong những ngày đó, con người nghĩ rằng điều đó là quá khó để trở thành sự thật. Ngày nay, chúng ta vẫn thấy hàng triệu người tin vào những quyền năng ngoài bản thân họ và sống trong nỗi sợ hãi trước những điều chưa biết. Vô số hàng triệu nạn nhân của niềm tin vào chiến tranh, tội ác, bệnh tật và sức mạnh của môi trường và hồn cảnh đã kìm hãm họ.

Có thể nói rằng ma quỷ là đối nghịch với Chúa. Ma quỷ là Đức Chúa Trời vì Ngài bị hiểu lầm bởi cái gọi là kẻ ác hay ngu dốt. Chúa là tất cả, và tất cả có Chúa. Ngài là tuyệt đối, là Đấng duy nhất, và mọi thứ đều được tạo ra bên trong và bên ngoài Đấng tuyệt đối. Ngài đã tạo ra vạn vật và khơng có gì tồn tại ngồi Đức Chúa Trời. Ngài ấy tốt và hồn hảo vơ hạn và tác giả chỉ của những điều tốt lành.

Ma quỷ là tất cả những gì khơng phải là Thượng đế; do đó, ma quỷ khơng phải là. Ma quỷ đang suy nghĩ và cảm nhận sai lầm; những quyền hạn này dẫn đến hành động hoặc biểu thức sai. Con người có ý chí tự do - tức là, tự do lựa chọn tâm trạng hạnh phúc hay chán nản tạo nên điều thiện và điều ác của chính anh ta. Anh ấy không bị ép buộc phải yêu, nhưng anh ấy có quyền tự do để yêu. Tình yêu là niềm vui và tự phát và chúng ta có quyền tự do cho đi hoặc giữ lại nó. Đức Chúa Trời đã tạo ra một sinh vật từ chính Ngài nhưng không ra lệnh rằng người đó phải yêu Ngài. Khơng, đó sẽ khơng phải là tình yêu, bởi vì con người lúc đó sẽ là một cỗ máy tự động, và tất cả chúng ta sẽ là những học sinh chân lý.

Bạn sẽ nhận ra rằng sẽ chẳng có niềm vui nào trừ khi chúng ta biết điều ngược lại. Làm sao con người có thể biết niềm vui là gì ngoại trừ việc anh ta có thể trải nghiệm điều ngược lại? Con người được điều hòa vào thế giới này và trở nên ý thức về các mặt đối lập - chẳng hạn như bắc và nam, đơng và tây, nóng và lạnh, tích cực và tiêu cực, bóng tối và ánh sáng, nam và nữ, đêm và ngày, lên và xuống. Những điều này tạo nên sự xấu xa hoặc giới hạn của con người. Anh ta thấy rằng anh ta phải đi từ New York đến Chicago do niềm tin của anh ta vào du lịch. Anh ta sẽ tiếp tục làm điều này cho đến khi anh ta tỉnh dậy khỏi

</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15">

giấc mơ về giới hạn của mình, và thấy rằng tất cả những gì anh ta phải làm là cảm thấy rằng anh ta đang ở Chicago; thực sự tin vào điều đó, và anh ấy sẽ ở đó; vì Chicago là bên trong chính mình. Anh ta khơng đi đến đó - anh ta mang "điều đó" đến đây. Khi chúng ta tìm thấy Thượng đế hay Đấng duy nhất, tất cả các mặt đối lập hoặc cảm giác về tính hai mặt đều biến mất.

Điều đầu tiên chúng ta phải nhận ra là khơng có quyền năng nào có thể thách thức Đức Chúa Trời cho ngai vàng của Ngài. Nếu điều này là đúng, Chúa sẽ không phải là Chúa. Ngài là người tồn năng, có mặt khắp nơi và tồn trí. Ngài ấy là Trí tuệ Vơ hạn. "Các ngươi sẽ biết Sự thật và Sự thật sẽ làm cho các ngươi được tự do." Sự hiểu biết về Chân lý giải phóng con người khỏi ham muốn, sợ hãi, bệnh tật, mọi mê tín và niềm tin sai lầm. Ma quỷ đã được tạo ra bởi những người khơng thể giải thích về cái ác rõ ràng trên thế giới. Họ lý luận theo kiểu này: Đức Chúa Trời toàn năng, nhưng bất lực trước ma quỷ.

Nếu bất kỳ người đàn ông nào bây giờ đang sống trong sự căm ghét, đó là con quỷ riêng của anh ta và nó sẽ làm tổn thương anh ta. Nếu bất kỳ người nào tin vào các thế lực bên ngồi có khả năng gây thương tích hoặc hủy diệt, thì người này thực sự đang nói, "Thượng đế là tối cao, nhưng Ngài không phải là tối cao." Anh ta tạo ra một con quỷ trở thành đối thủ thành công của anh ta. Chúa yêu cầu bạn tha thứ cho kẻ thù của bạn; nhưng Ngài không thể tha thứ cho chính Ngài; vì Ngài đã tạo ra một nơi trừng phạt đời đời cho họ, mặc dù phải thừa nhận rằng Ngài là tất cả quyền năng; tất nhiên đây là một vị trí vơ lý.

Từ phân tích ở trên, có thể nói rằng điều ác duy nhất là niềm tin vào điều ác. Mọi sự vật và mọi hoạt động đều từ Một nguồn-Thượng-Đế. Do đó, nó phải tuân theo rằng khơng thể có gì về bản chất là xấu xa. Cái ác đến từ trạng thái ý thức chưa hoàn thiện của chúng ta - từ việc chúng ta nhìn thấy mọi thứ khơng chính xác. Hãy phản ánh rằng cái mà chúng ta gọi là cái ác ở con người mà chúng ta không gọi là cái ác ở động vật, mà nó là những phản ứng có điều kiện đối với bản năng tự nhiên. Trạng thái ý thức chưa hoàn thiện của chúng ta, việc chúng ta áp dụng sai và hiểu sai các quy luật Phổ quát của chúng ta tạo thành cái mà thế giới gọi là cái ác. Chúng ta khăng khăng làm những điều sẽ làm tổn thương chúng ta, ngay cả khi chúng ta đã phát hiện ra rằng chúng

</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16">

làm tổn thương chúng ta. Chúng ta thích lợi ích ngay lập tức mặc dù nó khiến chúng ta mù quáng trước nỗi đau do hậu quả.

Địa ngục được một số người nói đến khơng phải là hình phạt do một Đức Chúa Trời giận dữ gây ra. Đó là hậu quả của những hành vi của chính con người, do chính con người mang lại. Anh ta có thể giải thốt mình khỏi địa ngục này, khi anh ta sẵn sàng thực hiện các bước cần thiết và tự rèn luyện tư duy đúng đắn, cảm giác đúng và hành động đúng.

Còn kỷ luật tự giác nào lớn hơn việc áp dụng Quy tắc Vàng liên tục? "Như bạn muốn những người khác nên làm với bạn, bạn cũng đối với họ theo cách tương tự!" Tương tự như vậy, khi bạn muốn con người cảm nhận về bạn, hãy cảm nhận bạn về họ theo cách tương tự. Chừng nào con người từ chối tin rằng Chúa tốt lành, thì vẫn cịn đó một lối thốt - người đang trải qua những đau đớn và khổ sở.

Từ có nghĩa là "ma quỷ" trong tiếng Do Thái là một từ có nghĩa là "kẻ vu khống" hoặc "kẻ nói dối". Ma quỷ là kẻ nói dối về thực tế. Một kẻ vu khống nói dối về con người. Con mắt phỉ báng một sự thật bởi vì nó chỉ đề cập đến hình dáng bên ngồi của sự thật. Người ta nói, "Mặt trời mọc và mặt trời lặn", nhưng nó khơng mọc cũng khơng lặn. Chúng ta khơng thấy gì giống như trong thực tế, bởi vì mắt của chúng ta được hướng đến để nhìn theo niềm tin của chúng ta. Ví dụ, nếu mắt của chúng ta được điều khiển theo bất kỳ cách nào khác, chúng ta sẽ nhìn mọi thứ theo cách khác. Chúng ta sẽ nhìn nhận các hoàn cảnh khác nhau, và chúng có thể trở thành một thứ khác trong tầm mắt của chúng ta.

Theo trí tuệ cổ đại từ "mirth" được kết nối với các chữ cái AYIN, có nghĩa là mắt. Nguyên nhân là do hình thức bề mặt khác với thực tế. AYIN được liên kết với những gì có vẻ hơn là những gì với ảo ảnh hơn là thực tế; đây là điều đáng kinh ngạc nhất về "ma quỷ".

Ý nghĩa thực sự của "ma quỷ" trong tiếng Do Thái là "kẻ vu khống" - kẻ nói dối về Sự thật.

Chúng ta có thể chỉ ra rằng khi con người thức dậy, anh ta chế tạo một nhạc cụ tốt hơn và tốt hơn cho đến khi anh ta khơng cịn cần một nhạc cụ mà anh ta nhìn thấy khi anh ta ngủ; sau đó con người nhìn thấy thực tế, bởi vì ảo tưởng của sự vật không cản đường anh ta. Với

</div><span class="text_page_counter">Trang 17</span><div class="page_container" data-page="17">

con mắt của trí óc, anh ta nhìn thấy ngồi hình thức đến thực tại đằng sau đó. Nói cách khác, anh ta nhìn thấy Thánh linh bên ngoài mặt nạ. Khơng có mắt, con người tâm linh nhìn thấy "Sự thật" ở khắp mọi nơi. Anh ấy biết rằng Một chứ không phải hai là khởi đầu và kết thúc của tất cả. Tuy nhiên, hai điều thiện và ác là những khía cạnh được phơ bày cho nhân loại, bởi vì con người phải chịu ảo tưởng về tính hai mặt.

Những kẻ ngu ngốc, bị mê hoặc bởi vẻ bề ngoài, tạo ra một con quỷ từ sự điên rồ của họ. Sự thức tỉnh là sự hiểu biết thiêng liêng đến với một người thành công trong thiền định, và "ngày cuối cùng" là thời điểm của thành tựu đó. Người khơn ngoan nhìn thấy và biết rằng con

<i>quỷ là cái bóng của Chúa. "Người nào tìm đặng sự khơn ngoan, Và </i>

<i>được sự thông sáng, có phước thay! Vì thà được nó hơn là được tiền bạc, Hoa lợi nó sanh ra tốt hơn vàng rịng.” (Châmngơn 3: 13-14). </i>

Niềm tin rằng ham muốn là chuyện cá nhân là do sự thôi thúc của Thánh linh hiện diện trong tất cả con người một cách dễ hiểu. Sự thôi thúc hướng tới sự phát triển mà mọi người đều cảm thấy, không phải từ nhân cách; cũng không thể thỏa mãn sự thơi thúc này bằng cách tích lũy những thứ của thế gian. Ham muốn của con người đối với quyền năng, uy quyền, tài sản và danh vọng là những ham muốn sai lầm, lý do là tất cả chúng đều là những hình thức giới hạn. Họ thiết lập quy luật co lại thay vì mở rộng. Hãy để chúng ta có mong muốn được tồn tại hơn là có được; thì chúng ta sẽ tự đồn kết mình với một nguồn sức mạnh mà không một mức độ thể hiện nào có thể giảm bớt được.

Tuy nhiên, đúng là tâm trí chủ quan của chúng ta cũng đáp ứng hoặc ban cho những ham muốn sai lầm, và đây thường là nguyên nhân cho những trải nghiệm cay đắng của chúng ta. Mong muốn có được những thứ như mũ, ơ tơ, áo khốc lơng thú và nhà cửa là một điều đáng thất vọng. Khi một người đạt được điều anh ta mong muốn theo cách vật chất, thì anh ta phải khao khát điều gì đó khác, nhưng theo cách này anh ta không phát triển về mặt tinh thần. Cuối cùng anh ta phải tìm kiếm thứ gì đó sẽ khơng phai nhạt khi anh ta có được nó. Chỉ có một mong muốn như vậy - đó là đem lại cuộc sống, tình u, hịa bình, trí

<i>tuệ và vẻ đẹp cho nhân loại. "Còn ta đã đến, hầu cho chiên được sự </i>

<i>sống, và được sự sống dư dật" (Giăng 10:10). Như với tất cả những </i>

mong muốn khác, chúng ta càng nhận được nhiều, chúng ta càng muốn nhiều hơn.

</div><span class="text_page_counter">Trang 18</span><div class="page_container" data-page="18">

Chúng ta phải nhớ, cho đi có phúc hơn là nhận. Chúng ta làm điều này bằng cách nhìn thấy "Sự vinh hiển không thể chạm tới của Đức Chúa Trời" ở những người khác. Chúng ta càng nhìn thấy nó ở người khác, nó sẽ càng tỏa sáng trong chính chúng ta. Bằng cách làm này hàng ngày. Chúng ta càng cho đi nhiều theo cách này, chúng ta càng có nhiều hơn. Món quà thực sự là món q mà chúng ta trao cho chính mình trong ý thức bằng cách cảm nhận thực tế của trạng thái tuyệt vời mà chúng ta mong muốn thấy được biểu hiện trong người kia. Để loại bỏ những ham muốn của chúng ta khỏi thế giới của giới hạn - nơi đang ăn "trái của cây biết điều thiện và điều ác" - mang lại cho chúng ta sự thất vọng và đau đớn. Chính bởi những "ý niệm" này, chúng ta được chữa lành toàn bộ trong ý thức.

Bản chất sâu xa nhất của Hữu thể là xu hướng ban tặng nhiều cuộc sống hơn, do đó, mọi mong muốn có thể được thử nghiệm theo cách này. Hãy để người đàn ông tự hỏi bản thân rằng liệu việc nhận ra ước muốn của mình có giúp anh ta có thể mang lại cuộc sống, tình u và vẻ đẹp nhiều hơn cho thế giới của mình hay khơng. Nếu điều này là sự thật, đó là một mong muốn không bao giờ thất vọng. "Bạn càng cho nhiều bạn càng có nhiều hơn." Ở quy mơ thấp hơn, chúng ta thấy rằng bạn càng nhận được nhiều, bạn càng muốn nhiều hơn.

Có một kho chứa vơ tận trong con người, từ đó con người có thể tạo ra an lành, hịa bình và hạnh phúc - đây là Vương quốc Thiên đàng được nói đến trong Kinh thánh. Sau khi tìm thấy bình yên và hạnh phúc bên trong, tất cả những thứ khác được thêm vào. Thời gian duy nhất là NGAY BÂY GIỜ.

Tất cả kinh nghiệm là bây giờ. Tất cả Hành động là bây giờ. Bây giờ chúng ta trong Vương quốc Thiên Đàng, vì Đức Chúa Trời hay sự Tốt lành của chúng ta là điều vĩnh cửu.

</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19">

<b>Chương 03 HỒI SINH </b>

Người ta thường hỏi, "Tại sao chúng ta lại có những kẻ độc tài, những kẻ đê tiện và bạo chúa trên thế giới?" Đây là những phần mở rộng trong không gian của khu phức hợp độc tài hiện diện trong trái tim và tâm trí của tất cả con người. Thay vì cố gắng ép buộc ý kiến của mình lên người khác, chúng ta phải học cách thay đổi bản thân và chúng ta sẽ thay đổi thế giới.

Thế giới là gì? Thế giới là chính chúng ta trong sự tổng hợp. Napoléon vẫn sống, Thành Cát Tư Hãn vẫn sống, Caesar và tất cả những người khác cũng vậy. Họ sống trong ý thức của giống nòi. Các chàng trai và cô gái của chúng ta tìm hiểu về chúng dưới đầu gối của mẹ chúng, ở trường học và ở trường đại học. Họ bùng cháy với sự phẫn uất và giận dữ trước những sai trái rõ ràng của những người này. Họ say mê đọc các tội ác, hành động tàn bạo và hành động bạo lực. Những trạng thái này được ghi dấu ấn trong tiềm thức của họ. Tất cả những tâm trạng, cảm xúc và suy nghĩ được giải trí này trở nên khách quan hóa như những thực tại sống động. Hơn nữa, những chàng trai và cô gái này phải chịu đựng những cơn ác mộng, cuồng loạn và nhiều phức cảm khác nhau bởi vì những tâm trạng sợ hãi, căm ghét, tức giận và phẫn uất này trở thành những bóng ma đi khắp phòng trưng bày u ám trong tâm trí họ.

Sống trong những trạng thái tập trung vào những kẻ độc tài và bạo chúa, nhận ra rằng bất cứ điều gì ấn tượng trong ý thức phải được thể hiện trong con người thế giới, không nên ngạc nhiên khi những bạo chúa trong quá khứ này hồi sinh vào xã hội của chúng ta, bởi vì chúng ta thực sự gọi chúng ra. Do đó, theo một nghĩa nào đó, việc Thành Cát Tư Hãn tái sinh hay hồi sinh là đúng. Anh ấy là hiện thân của trạng thái ý thức của con người, quốc gia, chủng tộc hay thế giới, bất kể trường hợp nào có thể xảy ra. Người đọc sẽ thấy rằng không phải một người sống một nghìn hoặc hai nghìn năm trước đang được hồi sinh. Đó là một trạng thái ý thức được sinh ra một lần nữa.

</div><span class="text_page_counter">Trang 20</span><div class="page_container" data-page="20">

Khi một người mẹ đặt một đứa trẻ trên đầu gối của mình; thì thầm vào tai cậu bé rằng cậu ấy là Chúa đang đi trên trái đất và nói với cậu rằng cậu ta có thể làm tất cả những gì Chúa Giê-su đã làm, cơ ấy đang nhìn thấy cậu bé của mình như Chúa đã định. Nếu người mẹ tin vào những lời tuyên bố của mình, niềm tin của cơ ấy sẽ tự động được chuyển vào ý thức chủ quan của đứa trẻ, và nó sẽ trở thành lý tưởng

<i>của cô ấy. "Trước tôi trẻ, rày đã già Nhưng chẳng hề thấy người cơng </i>

<i>bình bị bỏ, Hay là dòng dõi người đi ăn mày." (Thi Thiên 37: 25). Nếu </i>

cha mẹ sống theo Luật, nếu thầy cô dạy Luật sống - Chân lý của lẽ sống cho trẻ; thì hạt giống của chúng sẽ không bao giờ đi ăn mày. Điều này có nghĩa là những đứa trẻ này sẽ khơng bao giờ trở thành kẻ ăn xin, bị ruồng bỏ, kẻ trộm cắp và bạo chúa trên thế giới. Không, chúng sẽ thực hiện lý tưởng của cha mẹ. Chúng phải thực hiện lời cầu nguyện của cha mẹ vì lời cầu nguyện chân chính ln được đáp lại.

Nếu cha mẹ sẽ gây ấn tượng với tâm trí chủ quan của chúng bằng những giấc mơ tuyệt vời cho con trai hoặc con gái của họ, thì theo niềm tin của chúng, "nó sẽ được thực hiện cho chúng" Bằng cách thay đổi quan điểm, niềm tin, ý tưởng và lý tưởng của chúng ta bằng cách dạy thanh niên của dân tộc họ thực sự là ai, bằng cách chỉ cho họ con đường, sự thật và ánh sáng, chúng ta có thể xây dựng Vương quốc Thiên đàng trên trái đất; sau đó chúng ta sẽ ngăn chặn sự hồi sinh của những kẻ độc tài, những trạng thái ý thức không mong muốn - vốn tồn tại bởi những thành kiến, hận thù chủng tộc và nỗi sợ hãi về điều chưa biết.

Chúng tôi dạy cho trẻ em về những thành tựu tuyệt vời của các nhà thơ, nghệ sĩ, kỹ sư, nhà hóa học, nhà vật lý học, nhà thiên văn học và những người khác. Hãy để chúng bắt chước những người vĩ đại này. Có quá nhiều điều để một đứa trẻ tìm hiểu về những nhà văn vĩ đại của thế giới và những người khổng lồ của nền văn học thế giới, đến nỗi không thể cạn kiệt những tác phẩm tuyệt đẹp của con người trong cái mà người ta thường gọi là "một đời người". Sau khi được dạy điều tốt, đứa trẻ sẽ thi đua làm điều tốt.

Trong thực tế, tất cả chúng ta đều đang mơ; khi con người hoàn toàn tỉnh dậy, anh ta biết rằng các hành tinh là suy nghĩ, mặt trời và mặt trăng là suy nghĩ, và ý thức của chính anh ta là khơng gian duy trì tất cả chúng. Anh ta bắt đầu nhận ra rằng toàn bộ thế giới là một ý nghĩ. Ví

</div><span class="text_page_counter">Trang 21</span><div class="page_container" data-page="21">

dụ, anh ta nhận thức được thực tế rằng cơ thể không có thật, nhưng nó là một ý nghĩ hoặc ý tưởng được lưu giữ trong ý thức. Cơ thể không có sự sống ngồi ý thức. Anh ta nhận ra rằng hồn tồn khơng có thực tại đối với vật chất hay cơ thể của con người; nó là một nhóm các ý tưởng và quan điểm. Con người cống hiến cho cuộc sống những ý tưởng và quan điểm miễn là anh ta tin vào chúng. Khi anh ta không tin vào những sai sót, những ý tưởng này khơng có sức sống trong đó.

Con người khơng bao giờ được sinh ra và sẽ không bao giờ chết. Không có cái chết. Cái chết là một ý tưởng tồn tại trong suy nghĩ của con người. Chừng nào con người còn tin vào cái chết, thì anh ta phải chứng kiến và trải nghiệm nó. Con người khơng có bắt đầu và khơng có kết thúc; nó ln ln như vậy, cũng như Chúa luôn luôn, đang và sẽ như vậy. "Chúa và con người là một." "Ta và Cha ta là một."

Con người luôn trích dẫn cái gọi là cơ quan có thẩm quyền để chứng minh các lý thuyết hiện đại về luân hồi là bản thân khơng có thẩm quyền. Anh ta vẫn đang khóc trong đồng vắng và gọi những

<i>người khác là chủ nhân. "Đừng đem túi, bao, giày, và đừng chào ai dọc </i>

<i>đường" (Lu-ca 10:4). Chào Chúa bên trong. Vương quốc của Đức </i>

<i>Chúa Trời ở bên trong, và nếu ai đó nói với bạn rằng đó là "Ở đây, hay </i>

<i>là: Ở đó; vì nầy, nước Đức Chúa Trời ở trong các ngươi.” (Lu-ca 17:21). </i>

Sự thật ở đâu? Nó nằm trong chính bạn. "Hãy tìm kiếm trong Kinh thánh," Điều này có nghĩa là tất cả đã được viết trong tâm trí chủ quan của bạn "từ nền tảng cơ bản." Tất cả kiến thức đều nằm bên trong; tất cả sự khôn ngoan đều ở bên trong; tất cả chúng sinh đã từng sống đều ở trong bạn bây giờ. Bạn có thể chiếu hình ảnh của bất kỳ sinh vật nào, trong quá khứ hay hiện tại; đối với tất cả con người là trạng thái của những phẩm chất có ý thức - tinh tế của tâm trí được thể hiện. Tất cả tâm trạng, âm điệu, phẩm chất và rung động đều ở bên trong bạn, bởi vì Chúa ở bên trong và Ngài không thể bị phân chia - tất cả đều được chứa đựng trong phần đó. Chúa Kitơ khơng thể bị phân chia, và Chúa Kitơ có nghĩa là ý thức. Cái tơi chủ quan của con người hay TÔI LÀ, cái được gọi là Giê-su Christ hay Chúa Thánh thần biết tất cả mọi người đều ở trong chính mình. Ngài biết tất cả, nói một cách khách quan, tất cả chúng sinh đều là những hình ảnh phóng chiếu trong khơng gian của chính anh ta - Con Người.

</div><span class="text_page_counter">Trang 22</span><div class="page_container" data-page="22">

Khơng có hàng ngàn trường hợp trên thế giới của những người đã hoàn toàn mất đi bản sắc và nhân cách trước đây của họ; cuộc sống mới giả định; gia nhập các ngành nghề khác nhau, và trong nhiều trường hợp thậm chí cịn tái hơn? Những người này là nạn nhân của chứng mất trí nhớ, hoặc mất trí nhớ liên quan đến con người cũ của họ. Họ không thể nhớ được những người vợhay chồng trước đây hay những đứa con của họ. Họ không có hồi ức về nghề nghiệp hoặc nghề nghiệp trước đây của họ. Họ đảm nhận một vai trò mới trong cuộc sống. Họ đã thay đổi hoàn toàn con người, bởi vì họ đã thay đổi sự ngoan cố của mình. Thay đổi ý thức!

Chúng ta hãy ngừng trích dẫn các nhà chức trách về các chủ đề tâm linh. Miễn là chúng ta trích dẫn các cơ quan chức năng, chúng ta khơng cịn là chính mình. Tất cả quyền năng được ban cho chúng ta ở trên trời và dưới đất. Hãy để chúng ta sử dụng nó. Theo nghĩa tâm linh, tất cả chúng ta đều là nạn nhân của chứng mất trí nhớ. Chúng ta đã quên mất mình thực sự là ai, và chúng ta tự nhủ rằng chúng ta là những con sâu trong bụi.

Lấy ví dụ, một người đàn ơng đi ngủ và khi tỉnh dậy, anh ta đã hoàn toàn quên mất mình là ai, và tập trung vào khu ổ chuột. Thế giới xã hội của anh ta trở thành khu ổ chuột. Bạn bè của anh ấy, biết chuyện gì đã xảy ra, cố gắng dỗ dành anh ấy trở lại tình trạng cũ. Vì chứng mất trí nhớ, lối sống trước đây của anh ấy hoàn toàn bị xóa mờ khỏi trí nhớ. Anh ta tin rằng vị trí của mình là trong khu ổ chuột; anh chỉ mỉm cười với những người quen cũ mà anh khơng cịn biết nữa. Anh ấy chấp nhận vai trị của mình như hiện tại.

Ngày mà trí nhớ của anh ấy được phục hồi và anh ấy thức tỉnh về tình trạng chính đáng của mình. Với sự chắc chắn và nhanh chóng, anh ta quay trở lại môi trường phù hợp với phẩm giá của q trình ni dạy anh ta. Anh ta tự hỏi tại sao mình lại ở trong khu ổ chuột. Những gì đã

<i>chép rằng: Ngươi đương ngủ, hãy thức, hãy vùng dậy từ trong đám người chết, thì Đấng Christ sẽ chiếu sáng ngươi." (Ê-phê-sô 5:14). </i>

Chúng ta hãy tỉnh thức với Sự thật và trở về nhà của Cha chúng ta.

<i>"Hỡi những kẻ nào khát, hãy đến suối nước! Và người nào khơng có tiền bạc, hãy đến, mua mà ăn! Hãy đến, mua rượu và sữa mà khơng cần tiền, khơng địi giá." (Ê-sai 55: 1) </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 23</span><div class="page_container" data-page="23">

Con người không cần phải trở thành nạn nhân của chứng mất trí nhớ để thay đổi ý thức của mình. Anh ta có thể đọc Chương 10 của sách Sa-mu-ên, quyền I, và tìm hiểu cách biến mình thành một người đàn ông khác. Điều này được thực hiện thông qua lời cầu nguyện. Lấy câu chuyện về một cậu bé được sinh ra từ cha mẹ thấp hèn, trong một máng cỏ, có tất cả những khuyết tật về mặt xã hội và tài chính mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng có thể mắc phải vào thời kỳ đó trong lịch sử.

<i>Người ta nói, "Na-tha-na-ên nói rằng: Há có vật gì tốt ra từ Na-xa-rét </i>

<i>được sao? Phi-líp nói: Hãy đến xem." (Giăng 1:46). Từ "Na-xa-rét" </i>

tượng trưng cho sự nảy mầm hoặc lớn lên, và con người phải ln đề phịng đừng coi thường ngày của những khởi đầu nhỏ bé.

Cậu bé Giê-su này đã đi bộ trên trái đất và tưởng tượng mình là người đàn ơng hồn hảo, có khả năng chỉ nhìn thấy sự hoàn hảo trong mọi thứ. Anh cảm nhận được hiện thực của điều ước bên trong anh và nó đã trở thành một niềm tin. Sau khi tưởng tượng trạng thái mà anh ta mong muốn, và đã cảm thấy thực tế của trạng thái được tưởng tượng, tất cả những phẩm chất cần thiết để hoàn thành trạng thái đó đều đến từ bên trong bản thân anh ta. Chúng ln ở đó, nhưng chúng phải được công nhận trước khi chúng xuất hiện trong thế giới của con người. Cậu

<i>bé này đã làm theo lời Sa-mu-ên nói con người nên làm, đó là, "Kế sau, </i>

<i>ngươi sẽ đến Ghi-bê-a-Ê-lơ-him, là nơi có một cái đồn của dân tin; khi đã vào thành, ngươi sẽ gặp một đoàn tiên tri từ nơi cao xuống, có đờn sắt, trống cơm, ống sáo, và đờn cầm đi trước; họ sẽ nói tiên tri." (I Sa-mu-ên 10: 5) </i>

Phi-li-Ngọn đồi là một trạng thái ý thức cao; các nhà tiên tri khác đại diện cho ba ngôi vĩnh cửu được sử dụng để tạo ra vạn vật - ý thức, ý tưởng và cảm giác vui mừng hoặc niềm tin rằng điều đó được thực hiện. "Cảm giác" là niềm tin kết hợp ý thức mong muốn với điều mong muốn. Niềm vui của lời cầu nguyện được đáp lời là âm nhạc của ba nhà tiên tri. Đó là sự hiểu biết thầm lặng bên trong của tâm hồn. Vì vậy, bất kỳ người đàn ơng nào cũng có thể quay lưng lại hồn tồn với q khứ; - hãy quên đi tất cả những niềm tin cũ và những ý tưởng ngu ngốc của tâm trí chủng tộc; bước vào cảm giác hồi hộp vui sướng khi trở thành Chúa Giê-su (ý thức cứu rỗi) và làm công việc của mình. Nếu anh ta vẫn trung thành với tâm trạng này và duy trì nó, anh ta sẽ tự động phát

</div><span class="text_page_counter">Trang 24</span><div class="page_container" data-page="24">

triển tất cả những phẩm chất cần thiết để làm "cơng việc thậm chí cịn vĩ đại hơn."

Câu chuyện về Chúa Giê-su là một bức chân dung về những gì mọi người nên có. Đó là sự bác bỏ hồn tồn tất cả những niềm tin lâu đời liên quan đến những khuyết tật của con người về chủng tộc, nguồn gốc quốc gia, mơi trường và hồn cảnh. Tất cả những điều này đều vô nghĩa khi con người khám phá ra mình thực sự là ai; vì vậy chúng ta hãy để mắt đến Đức Chúa Trời. Nó ở đó, nơi con người không thấy chướng ngại vật nào. Khi rời mắt khỏi Đức Chúa Trời, hay sự tốt lành của Ngài, anh ta nhìn thấy những hạn chế và trở ngại của mình. BÂY GIỜ là ngày cứu rỗi; hãy để chúng ta nhìn thấy ánh sáng bây giờ; vì Đức Chúa Trời là Đấng vĩnh cửu - vì thời gian là ảo ảnh của các giác quan. Sự thức tỉnh diễn ra ngay bây giờ.

Chúng ta biết rằng mọi thứ đều tồn tại trong Vơ hạn. Khơng có gì mà bất kỳ người đàn ơng nào có thể nghĩ ra, dù tuyệt vời đến đâu, điều đó vẫn chưa tồn tại trong Vơ hạn. Nó có thể được cho là tồn tại khi chúng ta thừa nhận nó hoặc chứng kiến nó. Khơng có gì được thực hiện; khơng có gì trở thành; tất cả là Chúa. Chúng ta có niềm tin vào thời gian, vì vậy chúng ta quan niệm bản thân bị thời gian quy định.

<i>Tuy nhiên, Kinh Thánh nói với chúng ta, "Vì một ngàn năm trước mắt </i>

<i>Chúa Khác nào ngày hôm qua đã qua rồi, Giống như một canh của đêm." (Thi thiên 90: 4). </i>

Nếu thời gian là một niềm tin, mà nó thực sự là như vậy, thì niềm tin thông thường về luân hồi không thể là sự thật. Lý thuyết có vị ngon và có vẻ tốt, nhưng hãy để lời cầu nguyện của chúng ta là: "đừng dẫn chúng ta vào sự cám dỗ." Đức Chúa Trời khơng cám dỗ con người, nhưng tâm trí tỉnh táo và năm giác quan của chúng ta bị cám dỗ để tin vào học thuyết sai lầm này. Nó trở thành một loại thuốc chữa bách bệnh giúp xoa dịu niềm tự hào bị tổn thương hoặc cảm giác tự ti của chúng ta. Hơn nữa, nó khiến chúng ta quay lưng lại hoặc cám dỗ chúng ta ăn nó. "Nhưng trong ngày mà ngươi ăn, ngươi sẽ chết," bởi vì chúng ta đang ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác. Cây này có nghĩa là niềm tin thế giới, quyền năng vào các vị thần khác do đó phá vỡ Điều Răn đầu tiên, "Trước mặt ta khơng được có các vị thần khác."

Chúng ta phải ăn cây ở trong vườn, đó là ý thức của con người - Đức Chúa Trời ngự bên trong con người, ban mọi quyền năng cho con

</div><span class="text_page_counter">Trang 25</span><div class="page_container" data-page="25">

người. Chúng ta "ăn" Ngài bằng cách tham gia vào một bữa tiệc tâm lý để trở thành một người cao quý, trang nghiêm và giống như Đấng Christ. Chúng ta phải nhìn thấy Đấng Christ trong mọi người, những bài giảng và sự tốt lành trong mọi sự. Khi chúng ta làm điều này, tất cả những thứ khác sẽ được thêm vào chúng ta. Cuộc sống của con người trên bình diện này giống như một số khổ thơ của một bài thơ hoặc các cảnh của một vở kịch, bởi vì nó thực sự là Đấng đang tự bi kịch hóa chính mình như nhiều người. Ý thức thông thường là ý thức không phổ biến nhất, bởi vì nó là của Chúa hoặc ý thức tốt. Sự khôn ngoan hay lẽ thường dạy rằng sự soi sáng hoặc sự thức tỉnh vĩ đại đối với con ngườicủa chúng ta có thể xảy ra ở đây và bây giờ. "Nếu nó khơng phải là bây giờ, nhưng nó sẽ đến; sự sẵn sàng là tất cả."

Để làm sáng tỏ điểm này, lấy một chất rắn, kim loại và đun nóng. Nhiệt độ tăng lên, nhưng trong một thời gian, có vẻ như khơng có sự thay đổi nào diễn ra. Tuy nhiên, thời điểm đạt đến mức nhiệt đó, biểu thị điểm nóng chảy của nó, nó bắt đầu hóa lỏng, do đó thay đổi hình dạng và dường như bản chất của nó cũng vậy. Tương tự như vậy, nước có thể biến thành hơi nước mà khơng thể nhìn thấy được hơi nước vơ hình. Nước cũng trở thành tuyết, băng và mưa đá - tất cả các tốc độ rung chuyển khác nhau của một chất. Khi một chất lỏng được biến đổi thành chất khí, những thay đổi này xảy ra do sự gia tăng tốc độ dao động của các phần tử cấu thành cho dù chúng là chất rắn hay chất lỏng. Điều tương tự cũng áp dụng cho con người. Điều gì đúng trên bình diện này cũng đúng trên bình diện khác, vì Chúa không thay đổi. Sự hồi sinh đến với người đàn ơng đó ở đây và bây giờ - không phải ở kiếp sau. Không có sức mạnh biến đổi trong cái chết. Con người nâng cao tốc độ rung động của mình bằng cách nâng mình lên trạng thái nhận thức cao, bằng cách bước vào cảm giác hồi hộp mà anh ta mong muốn trở thành, và bằng cách cảm nhận niềm vui khi đạt được thành tựu.

Con người là một thực thể xốp và dẻo, có khả năng được nhào nặn thành bất kỳ trạng thái nào mà anh ta có thể tưởng tượng được. Anh ta không là gì ngồi "ánh sáng." Trong tâm trạng thiền định, anh ta tĩnh lặng tâm trí, do đó làm bất động các giác quan bằng cách tập trung sự chú ý hoàn toàn vào một lý tưởng duy nhất. Anh ấy gợi ý rằng hãy ngủ với chính mình bằng cách cảm thấy buồn ngủ, tuy nhiên, hãy cẩn thận để khơng ngủ qn; người huyền bí trong thiền định phải luôn giữ

</div><span class="text_page_counter">Trang 26</span><div class="page_container" data-page="26">

sự kiểm soát. Trong tâm trạng này, anh ta biết, cảm nhận và thấy mình như được tắm trong biển ánh sáng. Ngọn lửa hay ánh sáng xuất hiện xung quanh anh ta và anh ta biết rằng ở trạng thái lỏng lơ lửng này, anh ta có thể nhào nặn, tạo hình và tạo hình cho tất cả những gì anh ta mong muốn trở thành, làm và sở hữu.

Trong trạng thái này, anh ta suy ngẫm về niềm vui của lời cầu nguyện đã được đáp lại. Cảm giác hoàn thành tràn ngập trong anh ta, và anh ta đắm chìm vào thực tế mong muốn của mình có lẽ trong năm phút, hai phút hoặc mười phút. Bằng cách liên tục cầu nguyện theo cách này, có một sự mở rộng của ý thức - nó giống như sức nóng làm tan chảy chất rắn. Ngày mà con người xóa tan mọi ức chế, sợ hãi và nghi ngờ, và trở thành người đàn ông của Chúa ở đây và bây giờ. Đối với một người đàn ông như vậy, các quy luật vật lý và thời gian biến mất. Sự thay đổi này có thể xuất hiện trong sự lấp lánh của mắt giống như sự bay hơi của chất lỏng thành chất khí.

Lý do thuyết luân hồi hiện đại phổ biến là bởi vì con người, chỉ sử dụng năm giác quan của mình, giống như năm trinh nữ ngu ngốc - anh ta khơng có dầu hoặc trí tuệ trong đèn của mình. Anh ta thấy rằng lời giải thích này mang lại cho anh ta niềm an ủi và nói với anh ta những gì anh ta muốn nghe. Đồng thời nó dường như mở ra nhiều hiện tượng khơng giải thích được. Sự chấp nhận như vậy làm chậm tiến bộ tâm linh, kiểm tra quá trình thức tỉnh và là một niềm tin mê tín, phá hoại. Niềm tin được chấp nhận hiện đại về luân hồi đã rất cũ; cũng như niềm tin vào luyện ngục, địa ngục và ma quỷ.

Kinh thánh đề cập đến sự luân hồi nhiều lần và một số tài liệu tham khảo được giải thích trong cuốn sách này. Kinh thánh cho chúng ta biết rằng Hê-rốt để tin vào sự luân hồi. Hê-rốt đại diện cho thế giới hay con người ngũ quan, người đàn ông không biết gì về luật tâm linh và tuân theo truyền thống và tín ngưỡng gia đình. Một người tin rằng Giăng, Ê-li-sê, hoặc một nhà tiên tri nào đó đã chết từ lâu, đã sống lại từ cõi chết, được tượng trưng bởi Hê-rốt. Điều mà loại người này không thấy là Chúa luôn xuất hiện như một phẩm chất, giọng điệu, hoặc tâm trạng của con người tự cho mình là chính mình.

Mozart, Bernini, Lincoln, Shakespeare và Napoléon đã để lại ấn tượng với nhân loại. Chúng ta đọc các tác phẩm của họ trong lịch sử, bài hát và văn xuôi. Tất cả chúng đều sống trong trái tim hoặc khối óc

</div><span class="text_page_counter">Trang 27</span><div class="page_container" data-page="27">

chủ quan của con người. Con trai của một người đàn ông là ý tưởng hoặc cảm giác của anh ta về bất cứ điều gì. Anh ta có thể cho thụ thai ở bất kỳ trạng thái nào mà anh ta có thể thụ thai. Vì vậy, nếu một người đàn ơng ngưỡng mộ và dựa vào những phẩm chất và đặc tính của Napoléon, và muốn sinh một đứa con trai như vậy, "Bên trong thể nào, bên ngoài thể ấy" Trong quá trình sáng tạo, một nhân vật giống Napoléon xuất hiện giống với tâm trạng của người đàn ơng đó. Nói cách khác, chính âm điệu trong quá trình thụ thai hoặc tạo ra sẽ quyết định bản chất của đứa trẻ.

Người đàn ông có đầu óc trần tục được gọi là Hê-rốt trong Kinh thánh, tin vào một sự tái sinh thể xác, và anh ta mong muốn được nhìn thấy Chúa Giê-su, hay Sự thật như được kể trong chương thứ chín của sách Lu-ca. Tuy nhiên, sinh viên Sự thật sẽ dễ dàng thấy rằng một người như vậy khơng thể nhìn thấy anh ta, "như khơng có người nào nhìn thấy Cha." Cái sau ln là một nhận thức hay cảm giác chủ quan bên trong con người. Con người thức dậy theo mức độ, chậm hoặc nhanh. Khi mới đi ngủ vào buổi sáng, anh ấy hiếm khi thức dậy cùng một lúc. Anh ta phải mất một phút hoặc lâu hơn. Tuy nhiên, nhiệt kế không bỏ qua bất kỳ nhiệt độ nào. Trước khi con người hoàn toàn tỉnh dậy khỏi giấc mơ của mình, khơng có bước cần thiết nào trong việc mở ra sẽ bị bỏ qua. Mọi hạn chế và ức chế sẽ được hóa giải.

Bài báo sau đây về nghệ sĩ vĩ cầm Zimbalist xuất hiện trên tạp chí "The New Yorker" vài năm trước: "Khơng ai nói với Zimbalist rằng anh ấy cũng phải chơi piano; trong kỳ kiểm tra cuối cùng vào năm thứ mười tám của anh ấy, họ đưa cho anh ấy một bản Beethoven Sonata để đọc trước sự chứng kiến của toàn thể giảng viên. Anh ấy chưa bao giờ chạm vào một cây đàn piano nào ngoại trừ việc lấy được chữ 'A' của mình. Tuy nhiên, anh ấy ngồi xuống lấy hơi và chơi bản nhạc. Khi anh ấy hoàn thành, anh ấy được u cầu đóng sách và lặp lại tồn bộ Sonata từ trí nhớ. Anh ấy đã làm như vậy. Sau một lúc im lặng, cả khán phòng đã đồng thanh vỗ tay bởi một màn trình diễn chưa từng có".

Con người trên thế giới sẽ không quan niệm điều này là có thể. Sức mạnh bên trong con người có khả năng thiết lập vơ số niềm tin của con người và luật lệ do con người tạo ra. Chúng ta phải bắt đầu rời bỏ sự chú ý của chúng ta khỏi khái niệm con người, giới hạn về bản thân; thì chúng ta sẽ, giống như Mozart, sáng tác nhạc lúc sáu tuổi, điêu khắc

</div><span class="text_page_counter">Trang 28</span><div class="page_container" data-page="28">

tượng lúc bảy tuổi, và ở tuổi mười hai, chúng ta sẽ khiến những nhà thông thái trên thế giới bối rối. Nhiều trường hợp được báo cáo rằng những người tàn tật bị thương trong nhiều năm vẫn nhảy và chạy khi có hỏa hoạn. Trong trường hợp khẩn cấp, các bà mẹ nâng ô tơ để giải thốt cho con mình. Sức mạnh này ở đâu? Nó nằm trong bản thân họ. Hỏa hoạn và trường hợp khẩn cấp là không cần thiết để khuấy động món quà bên trong. Con người có thể làm điều này trong sự yên tĩnh của tâm hồn mình. Chúng ta tạo ra trong "im lặng."

</div><span class="text_page_counter">Trang 29</span><div class="page_container" data-page="29">

<b>Chương 04 </b>

<b>KINH THÁNH VÀ CON NGƯỜI </b>

Con người khơng thể giải thích Kinh thánh theo ánh sáng thích hợp của họ cho đến khi anh ta đạt đến điểm phát triển thuộc linh có thể so sánh với những người viết Kinh thánh. Con người phải có được tâm trạng thiền định. Anh ta phải hỏi Đấng Tồn Trí bên trong mình rằng Ngài, chính Ngài, có ý nghĩa gì khi Ngài (ý thức) viết đoạn Kinh Thánh đó hàng ngàn năm trước. Người đọc cuốn sách này phải nhận ra rằng anh ta đã viết Kinh thánh nhưng anh ta đã qn nó. Trí óc chủ quan của anh ta biết và ghi nhớ tất cả. Nó biết sự thật về luân hồi và tất cả những cái gọi là bí ẩn khác của cuộc sống.

Chúng ta đang gìn giữ quá khứ. Chúng ta kết hơn với nó và bị ràng buộc bởi những niềm tin sai lầm hoặc Karma, (cái ác phải được khai trừ ở đây trong cuộc sống), và nhiều ý tưởng kỳ lạ và kỳ quặc khác. Chừng nào con người cịn tin những điều đó, thì anh ta phải gánh chịu hậu quả của niềm tin, ý tưởng và quan điểm của mình. Bệnh tật là sự thiếu hiểu biết, và quan niệm hiện đại được chấp nhận về luân hồi cũng tương tự như một căn bệnh. Nó cịn tồi tệ hơn ảnh hưởng của thuốc phiện, rượu, ma túy, vì nó làm tê liệt tâm trí và hủy hoại cơ thể.

Kinh nghiệm của người viết với những người tin vào những ý kiến này là họ gần như đều bị bệnh. Tuy nhiên, chúng có chất kích thích hồn hảo hoạt động như thuốc gây mê để làm mờ các giác quan của chúng, và khiến chúng tê liệt và chết lặng trước sự thật. Chất gây mê mà họ hít phải khơng phải là ete mà cịn tệ hơn nhiều, vì tác dụng của thuốc mê trước đây đã biến mất. Tương tự như vậy, những ý kiến, niềm tin và khái niệm chủng tộc ngu ngốc vẫn tiếp tục trong tâm trí của những người có ý nghĩa tốt nhưng sai lầm này.

Một người sẽ nói với bạn rằng lý do cơ ấy bây giờ là một người tàn tật bị viêm khớp dạng thấp khơng thể chữa khỏi, đó là một món nợ Nghiệp mà cô ấy phải trả, cho một tội lỗi hoặc lỗi lầm đã phạm phải trong kiếp trước. Con người phải thấy sự ngu ngốc của tất cả những điều này. Đó là sự mâu thuẫn hoàn toàn với tất cả những lời dạy của Kinh thánh, trong đó miêu tả rằng con người là Thiên Chúa, được cá

</div><span class="text_page_counter">Trang 30</span><div class="page_container" data-page="30">

<i>thể hóa – Là Một với Chúa Cha. "Ai đã thấy ta, tức là đã thấy Cha" </i>

<i>(Giăng 14:9), "Ta với Cha là một" (Giăng 10:30). Đúng vậy, thực sự, </i>

khi bạn nhìn vào bất kỳ người nào, bạn sẽ thấy Chúa.

Sự thật là khi con người khám phá ra rằng mình là Thượng đế, và ý thức hay nhận thức chưa sửa đổi của anh ta là đấng tạo ra vạn vật vơ hình, anh ta sẽ học cách vượt qua mọi trở ngại, chẳng hạn như bệnh tật, đau khổ và thất vọng. Khi vượt qua những điều này, anh ta sẽ thức tỉnh sức mạnh thực sự và thần tính của mình, bởi vì anh ta tìm kiếm sự trợ giúp của khơng ai cả. Sau đó, anh ta đi ra ngoài và chứng minh Bản chất Thượng Đế của mình.

Con người vừa vơ điều kiện vừa có điều kiện. Nguyên tắc sống - chủ quan hay tiềm thức của con người - là nhận thức về bản thể, hay ý thức vô điều kiện. Con người được bày tỏ là sự ngoan cố có điều kiện - hay Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài là con người. Con người trở

<i>thành cái mà anh ta tin là chính mình. "Khi Đức Chúa Jêsus đã vào địa </i>

<i>phận thành Sê-sa-rê Phi-líp, bèn hỏi mơn đồ, mà rằng: Theo lời người ta nói thì Con người là ai?" (Ma-thi-ơ 16:14). Bạn độc giả sẽ đưa ra </i>

<i>câu trả lời giống như thế gian đã nói: "Mơn đồ thưa rằng: Người nói là </i>

<i>Giăng Báp-tít; kẻ nói là Ê-li; kẻ khác lại nói là Giê-rê-mi, hay là một đấng tiên tri nào đó." (Ma-thi-ơ 16:14). Đó là niềm tin của thế giới. </i>

Đọc lại những từ này trong Kinh Thánh, suy ngẫm về ý nghĩa của chúng. Sau đó, nó sẽ tự tiết lộ cho bạn và bạn sẽ không phải hỏi bất cứ ai về ý nghĩa của nó. "Phi-e-rơ" trong Kinh thánh "có nghĩa là tiếng nói bên trong của bạn, Tảng đá Chân lý, không thể bị lay chuyển hoặc lung lay bởi ý kiến của thế gian. Phẩm chất bên trong của tâm trí là một thuộc tính của Đức Chúa Trời thể hiện nơi con người. Đó là thính giác có kỷ luật tiết lộ rằng bạn là Đấng Christ, con trai của Đức Chúa Trời

<i>hằng sống. Bây giờ Chúa Giê-su phán: "Còn ta, ta bảo ngươi rằng: </i>

<i>Ngươi là Phi-e-rơ, ta sẽ lập Hội thánh ta trên đá nầy, các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó." (Ma-thi-ơ 16:18). Đúng là máu thịt sẽ </i>

khơng bao giờ nói cho chúng ta biết chúng ta là ai. Nó khơng bao giờ có thể tiết lộ câu chuyện hay sự thật về sự hồi sinh. Máu thịt được nói đến là thế giới và ý kiến của nó, ý thức chủng tộc, niềm tin truyền thống và thái độ như vậy như, "tôn giáo cũ là đủ tốt cho tôi." Tôn giáo cũ không đủ tốt cho bất kỳ ai tìm kiếm sự thật về những vấn đề này. Máu có nghĩa là cuộc sống. Bạn cống hiến cuộc sống cho ý tưởng của

</div><span class="text_page_counter">Trang 31</span><div class="page_container" data-page="31">

mình và cho ý kiến, quan niệm của thế giới như vậy, miễn là bạn tin họ. Chúa Giê-su nói với chúng ta rằng Thiên đường ở trong chính chúng ta. Giọng nói và nói với con người, cũng như Si-môn Phi-e-rơ đã

<i>làm, “Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa là Đấng Christ, Con Đức </i>

<i>Chúa Trời hằng sống.” (Ma-thi-ơ 16:16). </i>

Con là con của Cha và phải giống Cha. Ngài khơng phải là hình ảnh và sự giống như của Chúa Cha sao? Con người là Thiên Chúa tự nhận mình là con người - sau đó con người xuất hiện. Chúng ta ở đây để khám phá chúng ta là ai, để thức tỉnh khỏi giấc mơ của giới hạn và sự thiếu hiểu biết và để chứng minh mình là Chúa. Khi chúng ta khám phá ra mình là ai, chúng ta sẽ bày tỏ ý muốn của Đức Chúa Trời, đó là sự sống, vẻ đẹp, hịa bình và tình u.

Trong chương mười bảy của sách Ma-thi-ơ, chúng ta đọc:

<i>"Nhưng ta phán cùng các ngươi rằng: Ê-li đã đến rồi, và người ta không nhận biết, song họ lại xử với người theo ý muốn mình; Con người phải chịu khốn khổ bởi họ cũng như vậy." (Ma-thi-ơ 17:13). Ê-li </i>

có nghĩa là Đức Chúa Trời của tơi, Đức Giê-hơ-va. Nó ln luôn là Chúa được sinh ra. Con người khơng tin điều đó - anh ta cũng khơng biết điều đó. Anh ta nghĩ rằng đó là một người khác đang được hồi sinh. Con người đang cố gắng chia rẽ với Đấng quyền năng, và bằng cách đó, anh ta giới hạn Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.

Ê-li luôn được sinh ra trong thế giới - linh hồn của một Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy đánh thức ở đây khỏi giấc mơ về giới hạn và sự chia cắt. Khơng có địa điểm hay hành tinh nào khác để chúng ta đi. Con người không thể tự mình đi ra ngồi. Tơi là bạn và bạn là Tơi - vì chỉ có Một. Anh hùng và tội phạm cũng thực sự là tôi. Một Hữu thể, Thượng đế, được nhập thể trong bảy tỷ rưỡi người ngày nay được gọi là "loài người".

Con người đã đảo ngược và bóp méo Sự thật trong hàng ngàn năm, nhưng đó khơng phải là lý do tại sao con người nên tiếp tục làm như vậy.

Vẫn còn những người sống trên địa cầu này tin rằng trái đất phẳng và mặt trời mọc ở phía đơng. Có hàng triệu người phụ thuộc vào niềm tin vào bệnh tật. Đừng để con người bị mù quáng bởi những niềm

</div><span class="text_page_counter">Trang 32</span><div class="page_container" data-page="32">

tin trước đây của mình. Đúng hơn, hãy để anh ta mở mang tâm trí của mình với Chân lý của cuộc sống.

Nếu anh ta tiếp cận việc nghiên cứu Kinh thánh, - điều đó hồn tồn là ngụ ngơn, nghĩa bóng và tâm lý -, anh ta không được tiếp cận nó với tâm trí khép kín. Nếu anh ta làm vậy, anh ta sẽ tơ màu nó để đáp ứng những ý kiến cũ của anh ta đã được cố định trong anh ta. Một người đàn ông như vậy khơng bao giờ có thể tìm thấy sự thật. Bạn khơng thể nhặt bất cứ thứ gì nếu bạn đang cầm thứ gì đó trên hai tay. Nếu bạn giữ vững niềm tin trước đây của mình, bạn đang quay lưng lại và giới hạn Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên. Một tâm trí khép kín là khơng thể nắm bắt được Chân lý.

Khi con người trút bỏ lớp áo gọi là thể xác, anh ta tiếp tục sống một cách chủ quan trong trạng thái mơ ngủ. Tất cả những tâm trạng mà anh ấy mang theo mình đến trạng thái hiện tại này đều được trải nghiệm dưới dạng một giấc mơ. Một số trải nghiệm của anh ấy có thể là những cơn ác mộng dựa trên những ấn tượng chủ quan về sự tức giận, căm ghét và phẫn uất. Trong cuộc sống này, người đàn ông đang thể hiện tâm trạng, cảm xúc và ý tưởng mà anh ta ngủ với anh ta mỗi đêm. Khi tỉnh dậy, anh ta hoàn thành những ấn tượng của tâm trí chủ quan của mình. Anh ấy đã qn nhiều tâm trạng hoặc cảm xúc mà anh ấy đã tự khắc sâu vào bản thân một tháng trước hoặc một tuần trước, và bây giờ anh ấy coi bất kỳ chấn thương nào như một sự tình cờ. Và anh ta gọi những sự cố xảy ra là những vấn đề ngẫu nhiên hay tình cờ.

<i>Điều này, tất nhiên, không phải như vậy. Tất cả là Luật. "Nó </i>

<i>chẳng làm hại, chẳng giết ai trong cả núi thánh của ta; vì thế gian sẽ đầy dẫy sự hiểu biết Đức Giê-hơ-va, như các dịng nước che lấp biển" (Ê-sai 11:9). Những trải nghiệm khách quan của chúng ta trên bình </i>

diện này là sự điên cuồng của những ấn tượng chủ quan. Luật là như nhau trên tất cả các mặt phẳng không gian. Khi chúng ta rời khỏi bình diện khách quan, chúng ta có những kinh nghiệm chủ quan dựa trên tất cả những ấn tượng chủ quan do chúng ta mang lại. Đây là một trạng thái mơ, giống như thật như chiếc máy bay bạn đã rời đi.

</div><span class="text_page_counter">Trang 33</span><div class="page_container" data-page="33">

<b>Chương 05 </b>

<b>ẤN TƯỢNG TÂM TRÍ CHỦ QUAN </b>

Khi chúng ta nói đến tâm trí, chúng ta thường đề cập đến hai giai đoạn của một tâm trí, khách quan và chủ quan. Nói chung, sự khác biệt giữa hai tâm trí của con người có thể được trình bày trong các thuật ngữ sau đây. Các lý do khách quan, phân tích, mổ xẻ, phân chia và lựa chọn. Cần có nhận thức về thế giới khách quan thông qua các phương tiện của năm giác quan vật lý. Đó là sự phát triển vượt bậc của những nhu cầu thể chất của con người. Hơn nữa, nó có thể được cho là hướng dẫn về môi trường vật chất của anh ta. Chức năng cao nhất của nó là lý

<i>luận. Nó khơng phải là sáng tạo. " Ta không thể tự mình làm nổi việc </i>

<i>gì; ta xét đốn theo điều ta nghe, và sự xét đốn ta là cơng bình, vì ta chẳng tìm ý muốn của ta, nhưng tìm ý muốn của Đấng đã sai ta. " (Giăng 5:30). Đó là " Ngươi há không tin rằng ta ở trong Cha và Cha ở trong ta, hay sao? Những lời ta nói với các ngươi, chẳng phải ta tự nói; ấy là Cha ở trong ta, chính Ngài làm trọn việc riêng của Ngài. " (Giăng 14:10). </i>

Tâm trí chủ quan của con người là thứ tạo ra và hình thành nên mọi ấn tượng được tạo ra trên đó thơng qua gợi ý hoặc cảm giác. Giai đoạn này của tâm trí con người nhận thức về mơi trường của nó bằng các phương tiện độc lập với các giác quan vật lý. Nó nhận thức bằng trực giác. Đó là kho ký ức và là bến đỗ của cảm xúc. Chính Cha là người thực hiện các cơng việc. Nó thực hiện các chức năng cao nhất của nó khi các giác quan khách quan ở trong trạng thái hoạt động, như trong thiền định. Nó nhìn thấy mà khơng cần sử dụng các cơ quan tự nhiên của thị giác. Nó có thể rời khỏi cơ thể và giả định một cơ thể khác và đi đến những vùng đất xa xôi.

Theo nghĩa tuyệt đối, tâm trí chủ quan của con người khơng cần

<i>phải đi đến bất cứ đâu vì cả thế giới đều ở bên trong nó. " Hãy yên lặng </i>

<i>và biết rằng ta là Đức Chúa Trời; Ta sẽ được tôn cao trong các nước, cũng sẽ được tôn cao trên đất." (Thi thiên 46:10). Chúa không đi du </i>

lịch Ngài có mặt khắp nơi. Trí óc chủ quan có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất. Nó có thể đọc nội

</div><span class="text_page_counter">Trang 34</span><div class="page_container" data-page="34">

dung của các bức thư được niêm phong và của những cuốn sách được khóa trong két sắt. Tất cả trí tuệ và kiến thức đều bị khóa trong nó, bởi vì nó là Bản ngã cao hơn của con người hay Thượng đế.

Với mục đích làm rõ, chúng ta sẽ nói rằng sự khác biệt thực sự giữa hai tâm trí bao gồm thực tế là "tâm trí khách quan" chỉ đơn thuần là chức năng của bộ não vật lý. Mặt khác, "tâm trí chủ thể" là một thực thể riêng biệt, sở hữu những quyền năng và chức năng khơng thể tách rời. Nó có một tổ chức tinh thần của riêng mình, và có khả năng duy trì sự tồn tại độc lập với cơ thể. Nói cách khác, đó là Linh hồn. Điểm quan trọng nhất cần nhớ là tâm trí chủ quan chấp nhận mọi gợi ý đưa ra cho nó, bất kể tốt, xấu hay vơ lý mà khơng có một chút do dự hay nghi ngờ nào.

Do đó, con người phải học cách giải trí với những đề xuất, ý tưởng và tâm trạng tốt. Điều này là bắt buộc do tâm trí chủ quan của con người có thể chấp nhận được sự điều khiển của tâm trí khách quan của mình, cũng như trước những gợi ý của người khác. Thông qua kỷ luật, anh ta học cách từ chối tất cả các đề nghị khác với đề nghị mà anh ta muốn nghe. Tâm trí chủ quan thể hiện những cảm xúc ấn tượng với nó. Đây là Luật nhân quả. Nguyên nhân là do tâm trạng, và hiệu quả là biểu hiện của tâm trạng.

Trong trạng thái mơ chủ quan, chúng ta gặp những người thân yêu và chúng ta đi thăm những nơi cách xa hàng ngàn dặm. Điều này là có thật, bởi vì con người là một thực thể tâm lý và không bị ràng buộc bởi không gian hay thời gian. Người khác có thể cho chúng ta biết những điều quan trọng trong giấc mơ của chúng ta. Hổ, sư tử và các loài động vật hoang dã khác nói chuyện bằng tiếng nước ngoài với chúng ta, và điều đó có vẻ tự nhiên và hợp lý khi chúng ta đang mơ. Tuy nhiên, đó là khi chúng ta thức tỉnh với thế giới "tạo niềm tin" này, chúng ta nghĩ rằng những trải nghiệm trong mơ của chúng ta là phi logic hoặc viển vông. Cuộc sống trên hành trình này thực sự là một giấc mơ và khơng có gì khác ngồi một giấc mơ.

Khơng phải là ngu ngốc khi nói con người đang đau khổ? Chúa có thể đau khổ khơng; Chúa có phát triển được khơng; Chúa có thể mở rộng khơng; Chúa có thể giao kèo khơng? Đó là ảo tưởng về sự phát triển, ảo tưởng về sự du hành, ảo tưởng về thời gian và ảo tưởng về sự đau khổ hay cái chết. Nếu bạn bị đau răng, ai đang phải chịu đựng, bạn

</div><span class="text_page_counter">Trang 35</span><div class="page_container" data-page="35">

hay chiếc răng? Ví dụ, nếu bạn bị thơi miên và gợi ý rằng "không đau", ngay lập tức cơn đau sẽ rời bỏ bạn. Khi thức tỉnh bạn khơng có cảm giác đau đớn. Nó đã đi đâu? Đó chỉ là một ý tưởng, niềm tin hoặc quan điểm được chấp nhận bởi sự tỉnh táo của bạn. Một đề xuất phản đối đã xóa nó.

Mọi người nói về hàng ngàn người bị giết. Chúa có thể chết khơng? Con người có thể chết khơng? Chúa không thể bị giết; con người cũng không thể bị giết. Chúa như con người sẽ trở lại. Khi chúng ta thức tỉnh - và bây giờ chúng ta bắt đầu loại bỏ lớp vỏ bọc trên mắt - chúng ta sẽ thực sự trở thành một với Chúa, và chiếu ánh sáng, Tình yêu và Vẻ đẹp của Ngài cho tồn thế giới.

Chúng ta chỉ có thể phỏng đốn về khoảng thời gian mà q trình thức tỉnh sẽ diễn ra. Mặt khác, nếu thời gian khơng có, nó chỉ phải là ảo ảnh của thời gian. Nó có thể là một năm hoặc một ngày, hoặc tám trăm năm trong ý thức, một nghìn năm là một ngày. Chúa là vĩnh cửu bây giờ. Ngài là Đức Chúa Trời của kẻ sống chứ không phải của kẻ chết.

Chúng ta hãy cùng nhau suy luận. Nếu thế giới ở trong bạn, bạn có thể đi đâu? Thế giới mà bạn sẽ trải qua trong một thời gian ở kiếp sau sẽ là thế giới kết tinh những niềm tin của bạn. Đó sẽ là một thế giới trong mơ được bao bọc bởi những định kiến, ý tưởng, quan điểm và niềm tin của bạn về các dân tộc và vạn vật. Ý tưởng và niềm tin của chúng ta cũng giống như các cá nhân - chúng sống và tồn tại miễn là chúng ta duy trì chúng trong ý thức của mình.

"Tại sao tìm kiếm những người sống giữa những người chết?" Không có người chết. Tất cả những người thân yêu của bạn, những người bạn thân thiết nhất, tất cả đàn ơng, phụ nữ và trẻ em thốt ra khỏi máy bay này đều rất sống động và hoạt động theo chiều thứ tư. Chúng khơng thể được nhìn thấy bởi tâm trí ba chiều của con người.

Việc nhớ lại cái đã mất này bảo tồn vẻ đẹp của suy nghĩ mà không bị giới hạn. Nói cách khác, chúng ta không bao giờ được đau buồn hoặc thương tiếc cho những người thân yêu. Trái lại, chúng ta

<i>phải ban cho, “Đặng ban mão hoa cho kẻ buồn rầu ở Si-ơn thay vì tro </i>

<i>bụi, ban dầu vui mừng thay vì tang chế, ban áo ngợi khen thay vì lòng nặng nề; hầu cho những kẻ ấy được xưng là cây của sự cơng bình, là cây Đức Giê-hơ-va đã trồng để được vinh hiển." (Ê-sai 61: 3). </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 36</span><div class="page_container" data-page="36">

Bằng cách sống trên những phẩm chất của tình u thương, lịng tốt, vẻ đẹp bên trong và tư tưởng cao quý của họ, chúng ta hồi sinh những phẩm chất này trong chính mình. Đây là ý nghĩa của việc cầu nguyện cho người chết. Đó là một "tư tưởng thánh thiện và lành mạnh để cầu nguyện cho người đã chết." Nhận biết Sự duy nhất hay Toàn vẹn, chúng ta nhận ra rằng người thân yêu đã qua đời vẫn còn sống và yêu quý đối với chúng ta. Thỉnh thoảng suy ngẫm về thực tế là những người đã ra đi đang sống trong trạng thái yên bình, tươi đẹp và tình yêu, chúng ta thay đổi bất kỳ cơn ác mộng nào mà họ có thể gặp phải (do ấn tượng chủ quan mang theo) thành những trải nghiệm đáng yêu.

Chúng ta làm cho chúng trở nên toàn vẹn hoặc "thánh thiện" bởi lời cầu nguyện của chúng ta là lời cầu nguyện khoa học. Đây là những gì có nghĩa là xức dầu của niềm vui cho tang. Thay vì cảm thấy rằng họ đã chết và biến mất, rằng mộ của họ là nơi thi thể chúng ta, bằng tâm trạng bên trong của chúng ta, hãy nhìn thấy họ đang ở trong một trạng thái đẹp không thể diễn tả được; thì chúng ta thực sự trao cho người chết "Vẻ đẹp thiên đường." Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta không bao giờ phải sống trong tâm trạng hoặc cảm giác thiếu thốn, hạn chế hoặc hối tiếc.

</div><span class="text_page_counter">Trang 37</span><div class="page_container" data-page="37">

<b>Chương 06 </b>

<b>NGHE VÀ QUAN SÁT </b>

Mỗi ngày trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta chỉ đáp ứng niềm tin của chúng ta. Chúng ta đừng để bị lừa, bịp bợm hay bị lừa bởi những câu chuyện tưởng như thần kỳ hay những hiện tượng kỳ lạ. Nhiều cái gọi là sự xuất hiện kỳ lạ, dự đốn và giọng nói chẳng qua là những biểu hiện chủ quan. Những con ma mà chúng ta sợ hãi là những con ma đi trong phòng trưng bày u ám của tâm trí chúng ta.

Đối với người trực giác hay nhạy cảm, tiềm thức là một cuốn sách mở. Anh ấy tiết lộ nội dung tiềm thức của bạn cho chính bạn có ý thức hoặc đang thức giấc. Suy nghĩ và cảm xúc của con người cũng có thể được đọc bởi một bộ bài, cát hoặc các thiết bị khác. Từ thời xa xưa, con người đã đưa ra những giá trị nhất định cho những lá bài và những biểu tượng khác. Vì con người đã trao quyền và quyền năng cho những thứ này, nên họ phải xác nhận niềm tin của mình một cách tượng trưng. Bằng cách đi vào trạng thái chủ quan hoặc thụ động một phần, người ta có thể tiết lộ nội dung của tâm trí chủ quan. Các thẻ, hoặc các dấu trên cát đóng vai trò như một bảng chữ cái, khi được ghép lại với nhau một cách trực quan, sẽ cung cấp một ngôn ngữ sẽ được hiểu.

Chúng ta rất nhiều lần ngạc nhiên rằng những gì được mơ tả là đúng, và nhiều dự đoán đã xảy ra. Để đọc tính cách của bất kỳ cá nhân nào, nó phải được thực hiện bằng trực giác hoặc ở trạng thái chủ quan một phần. Nếu một người có trực giác cao, anh ta sẽ điều chỉnh ở bên bạn và tiết lộ nội dung của tâm trí chủ quan của bạn. Tâm trí có ý thức của bạn trở nên ý thức về những gì trước đây bạn khơng nhận thức được.

Chừng nào con người cịn tôn thờ những bức tượng Thánh linh và những thần tượng nóng bỏng, bao lâu thì anh ta sẽ cịn là nơ lệ cho niềm

<i>tin của mình. Giống như nước biển dâng, anh ta sẽ bị cuốn đi "ấy là một </i>

<i>người phân tâm, phàm làm việc gì đều khơng định" (Gia-cơ 1:8). </i>

Những gì Ê-sai hoặc nhà tiên tri của Đức Chúa Trời nói là quá

<i>đúng, "Ngươi đã nhọc sức vì cớ nhiều mưu chước. Vậy những kẻ hỏi </i>

<i>trời, xem sao, xem trăng mới mà đoán việc ngày sau, bây giờ hãy đứng lên và cứu ngươi cho khỏi những sự xảy đến trên ngươi." (Ê-sai 47:13). </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 38</span><div class="page_container" data-page="38">

Anh ta đang tìm kiếm một Thượng đế bên ngoài bản thân anh ta; anh đang thờ cúng liên tục tại điện thờ của các vị thần giả. Bất cứ điều gì con người chấp nhận là đúng đều trở thành hiện thực chủ quan. Tiềm thức của con người, hoàn tồn vơ vị, khơng tơn trọng con người và không chọn lọc, chấp nhận bất cứ điều gì con người tin là đúng và cho nó hình thức. Sau này trở thành một hiện thân, một trải nghiệm hoặc khái niệm trong thế giới của người đàn ơng đó.

Anh ấy bị ấn tượng bởi một gợi ý rằng anh ấy sẽ gặp tai nạn vào ngày 15 tháng tới và anh ấy nên tránh đi ô tô hoặc đi tàu hỏa. Người đàn ông này sống trong sợ hãi cho đến ngày 15; sau đó anh ta quyết định nhốt mình trong một căn phịng. Gây ấn tượng trong tiềm thức của anh ấy với niềm tin vào một tai nạn, và đã hành động nó bằng sự sợ hãi, anh ấy biết bây giờ nó phải xảy ra. Anh ta khơng thể trốn thốt. Có điều gì đó xảy ra - anh ấy trượt chân trong phịng tắm và tự làm mình bị thương hoặc anh ấy tự cắt tay mình bằng dao - có lẽ lửa bùng lên; điều gì đó phải xảy ra.

Bây giờ, nếu con người biết Luật sự sống và Lẽ thật về sự tồn

<i>tại-rằng "Ta và Cha là một" và " Trong khi cầu nguyện, các ngươi lấy </i>

<i>đức tin xin việc gì bất kỳ, thảy đều được cả. " (Ma-thi-ơ 21:22) - người </i>

này sẽ định hình và nhào nặn số phận của chính mình. Anh ta sẽ cười trước mọi dự đoán thảm khốc bởi vì anh ta biết ý thức của mình là Chúa. Những gì anh ấy cảm thấy là chân thật của bản thân mình phải đi qua. Khơng thích những gì mình đã nghe, anh ấy tự nói với chính mình, "Làm thế nào tôi sẽ cảm nhận điều đúng đắn?" Sau đó, anh ta đi vào tinh thần của nó - có tâm trạng rằng tất cả mọi thứ đều có thể xảy ra đối với anh ta, người tin vào niềm tin rằng nó là như vậy, và hồi hộp với nó. Người đàn ơng này đã hiện thực hóa một chủ thể trạng thái mới, và điều này phải xảy ra.

Nếu một người đàn ông tin rằng anh ta phải bị dị ứng cỏ khô trong năm nay, như anh ta đã từng mắc phải trong quá khứ, hãy để anh ta xua tan tất cả những niềm tin về quyền năng ngoài bản thân. Hãy để anh ta hướng sự chú ý của mình đến Chúa bên trong, hướng vào trong, hướng tới Chân lý. Đây là nội tại của ý thức. Trong trạng thái này, hãy để anh ta sống trong cảm giác khỏe mạnh hoàn toàn - nhập tâm vào tinh thần hoặc tâm trạng được chữa lành - và anh ta sẽ thể hiện sức khỏe.

</div><span class="text_page_counter">Trang 39</span><div class="page_container" data-page="39">

Đức Chúa Trời thực sự là Đức Chúa Trời được biết đến. Như

<i>Phao-lơ nói, "Hầu cho tìm kiếm Đức Chúa Trời, và hết sức rờ tìm cho </i>

<i>được, dẫu Ngài chẳng ở xa mỗi một người trong chúng ta” (Công vụ 17:27). </i>Vâng, tất cả những gì con người phải làm là đi vào cảm giác của lời cầu nguyện đã được đáp lại. Đôi mắt, đôi tai và tất cả các khả năng của anh ta phải hướng vào trong và tập trung vào Cái Duy nhất, Cái Đẹp và Cái Tốt lành. Trong khi con người vẫn còn trong tâm trạng thiền định và thoải mái, anh ta sẽ viết lên ý thức của mình những lời Kinh thánh, "Nó đã kết thúc!" Chúng ta phải đi trên trái đất khi biết và tin rằng sức khỏe hoàn hảo là của chúng ta.

Hoàn tồn khơng có ai có thể dự đốn chính xác cho người tâm linh huyền bí, hoặc người gọi là "chết hàng ngày" thông qua cầu nguyện khoa học. Nó khơng thể được thực hiện bởi vì con người này dự đốn cho chính mình. Nhà thần bí nhìn ra sự nguỵ biện của nỗi sợ hãi điều chưa biết và tin vào điều ác. Nhà thần bí học, người học lẽ thật, người tin vào Chúa như được dạy trong Kinh thánh và cầu nguyện một cách khoa học với Chúa bên trong mình, là nhà tiên tri thực sự. Quả thật anh ấy đã tiên tri cho chính mình tất cả những điều tốt đẹp sẽ đến. Anh ta là chủ nhân của số phận và là thuyền trưởng của linh hồn mình. Anh ấy biết rằng Đức Chúa Trời sẽ lau sạch mọi giọt nước mắt và sẽ khơng cịn khóc nữa.

Khi con người tỉnh thức trước sự thật, anh ta nhận ra rằng Đấng Christ là ý thức của anh ta. Sau đó, anh ta nhận ra Đấng duy nhất vĩ đại trong đó tất cả mọi người đều là Một. Hơn nữa, anh biết và hiểu ý nghĩa

<i>của điều răn lớn nhất, " Đức Chúa Giê-su đáp rằng: Nầy là điều đầu </i>

<i>nhứt: Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe, Chúa, Đức Chúa Trời chúng ta, là Chúa có một. " (Mác 12:29). Những gì một người đàn ơng như vậy cảm thấy </i>

đúng với chính mình, anh ta cảm thấy như thật với người kia. Anh ta chỉ nhìn thấy và cảm nhận những điều tốt đẹp cho mọi sinh linh sống.

Người đàn ông như vậy là một loại Đấng Christ và chỉ có khả năng nhìn hoặc nghe đối với tất cả mọi người. Anh ta biết rằng những cảm giác tiêu cực đối với người khác làm xáo trộn sự hài hịa của tồn bộ hoặc một phần mà anh ta là một phần. Toàn thể của Thượng đế ở

<i>thuộc về Con tức là thuộc về Cha, mọi điều thuộc về Cha tức là thuộc về Con, và Con nhân họ được tơn vinh. " (Giăng 17:10). " Con vì họ tự </i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 40</span><div class="page_container" data-page="40">

<i>làm nên thánh, hầu cho họ cũng nhờ lẽ thật mà được nên thánh vậy. " (Giăng 17:19). </i>

Nhà tiên tri hoặc nhà thần bí thực sự đi vào tâm trạng hoặc cảm giác của lời cầu nguyện được đáp lại. Anh ta có cảm giác rằng nó đã xong, và nhắm mắt và tai của mình với thế giới, anh ta đến trước sự hiện diện của Ngài với tiếng hát. Ngài vào cửa Ngài với sự tạ ơn và ngợi khen. Chiêm ngưỡng thực tế của ước nguyện đã hoàn thành, anh ấy nghỉ ngơi. Đây là ngày Sa-bát hoặc phần còn lại của Chúa hoặc Luật pháp. Bằng cách thánh hóa bản thân, anh ấy khiến người khác trở nên tồn vẹn.

Nhà huyền bí đi trên trái đất một cách bất di bất dịch, không bị thách thức và không bị lay chuyển với niềm tin chắc rằng cảm giác của anh ta, "ý muốn của ngươi được thực hiện," phải được thể hiện. Trong một thời gian ngắn nữa, có lẽ anh ấy vẫn đang nói, nó xuất hiện - hình ảnh Thánh linh xuất hiện trên màn hình thế giới. Lần đầu tiên anh ta nhận thức được điều đó một cách có ý thức. Ngài đã nhìn vào "bên trong" chứ không phải "bên ngồi" và tìm thấy sự khơn ngoan, quyền năng và vinh quang.

Con người không tin rằng anh ta có thể mở rộng khả năng nhìn của mình để anh ta có thể thực sự nhìn thấy, chẳng hạn, một trong những người thân yêu của anh ta cách xa hàng ngàn dặm, và tiếp tục trò chuyện như thể họ đã gặp nhau trên đường phố. Những người được gọi là nhà thơng thái trung bình của thế giới cũng khơng tin rằng có thể tiếp tục một cuộc trị chuyện ở khoảng cách hàng ngàn dặm mà không cần sự trợ giúp của tất cả các phát minh nổi tiếng cho mục đích này.

Trong chương về "Thời gian và không gian" đã nêu ra khả năng đáng chú ý của một cậu bé Ấn Độ trong việc ngăn chặn dịng chảy của máu. Ngồi ra, cũng chính cậu bé này có khả năng đáng kinh ngạc là truyền giọng nói của mình đi xa hàng nghìn dặm tới Colorado. Anh làm điều này một cách lặng lẽ, và đồng thời các câu trả lời được phát lại trong khơng khí bằng giọng nói của em trai mình. Nó giống như thể hai người ngồi trong phòng khách của họ và trò chuyện.

Đây là cách anh ấy đã làm điều đó. Anh ấy sẽ ngồi xuống, nhắm mắt lại và bắt đầu nói chuyện với người anh trai tên là Moons. Cuộc trò chuyện liên quan đến mối quan hệ gia đình, sức khỏe của người mẹ, cái

</div>

×