Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (118.23 KB, 4 trang )
Phương pháp tính thời gian an toàn
cũng không an toàn?
Muốn thụ tinh cho trứng có kết quả thì trứng cần phải được thụ tinh trong
phạm vi 12-24 giờ đồng hồ sau khi trứng rụng và tinh trùng cũng chỉ có thể
đảm bảo được khả năng thụ tinh cho trứng trong phạm vi 48 giờ sau khi xuất
tinh.
Vì vậy thời kỳ không an toàn nhất là 3 ngày quanh thời điểm rụng trứng: 2
ngày trước khi rụng trứng và 1 ngày sau khi rụng trứng.
Vấn đề khó khăn là phải xác định chính xác thời điểm rụng trứng.
Chỉ có thể xác định được ngày rụng trứng với độ chính xác tương đối và
phải theo dõi nhiều dấu hiệu sau: hàng ngày ghi lại nhiệt độ cơ thể và theo
dõi sự bài tiết chất nhầy của cổ tử cung, kết hợp tính ngày rụng trứng dựa
trên độ dài của những chu kỳ kinh nguyệt trước đây.
Ngoài những nguyên nhân thất bại do các chu kỳ kinh nguyệt không đều, do
không hiểu biết và (hoặc) không thực hiện nghiêm chỉnh sự kiềm chế trong
những ngày không an toàn, còn có thể do:
Rụng trứng hơn một lần trong chu kỳ kinh nguyệt: sự giao hợp không gây ra
rụng trứng vì không làm thay đổi diễn biến tự nhiên của chu kỳ hóc-môn,
tuy nhiên cũng có ý kiến cho rằng giao hợp có thể gây rụng trứng nhất là ở
những người trẻ. Vì vậy phương pháp tính thời gian an toàn có thể dễ thất
bại ở người kinh nguyệt không đều và còn trẻ.
Xuất tiết âm đạo nhiều được coi là bắt đầu thời kỳ an toàn: thật ra chỉ có thể
xuất tiết ở cổ tử cung mới có giá trị chẩn đoán rụng trứng, âm đạo xuất tiết
nhiều có thể do viêm nhiễm hoặc do hứng khởi tình dục.
Giao hợp lần đầu không thể có thai: vì ý nghĩ sai lầm này mà nhiều thanh
thiếu niên đã không biết tự kiềm chế hoặc tự bảo vệ bằng cách sử dụng các
phương pháp tránh thai nên đã dẫn đến hậu quả có thai khi chưa mong
muốn.
Bất cứ em gái nào khi đã hành kinh, dù chu kỳ kinh nguyệt có đều hay
không, đều có thể có thai khi giao hợp lần đầu (cần biết rằng 55% chu kỳ
kinh ở các em gái vị thành niên không có phóng noãn nhưng vẫn còn 45%