Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.44 KB, 1 trang )
Anh hùng Lao Động- thầy giáo Hà Công Văn “Cầu nối” giữa hai miền
21/03/2008
Cách đây tròn ba mươi mốt năm, thầy giáo Hà Công Văn là người đầu tiên
tình nguyện lên dạy chữ cho hàng vạn người Pa Cô-Vân Kiều giữa đại ngàn
Quảng Trị biết được cái chữ Bác Hồ. Với công lao to lớn đó, thầy Hà Công
Văn đã được Nhà nước phong tặng danh hiệu Anh hùng Lao động thời kỳ đổi
mới.
Ngôi nhà sàn lợp bằng lá rừng của thầy giáo- Anh hùng Lao động Hà Công Văn
nằm ở xã Húc Nghì, huyện Đăkrông, ngay giữa đường Hồ Chí Minh, đoạn từ cầu
treo Đăkrông đến Tà Rụt. Thầy Hà Công Văn kể, hồi mới lên huyện vùng cao
Đăkrông, tỉnh Quảng Trị dạy chữ cho bà con dân tộc miền núi, muỗi rừng, sốt rét,
đói khổ đã “đẩy lùi” hai người đồng nghiệp của mình về đồng bằng. Lúc đó, thầy
Văn là người Kinh duy nhất ở xứ sở này.
Ngày đi làm rẫy, đêm đi dạy
Người dân sống giữa đại ngàn Trường Sơn vẫn còn nhớ hình ảnh thầy Hà Công Văn ngày đầu về dạy học. Năm
1977, thầy Văn tròn hai mươi tuổi, nước da trắng ngần như con gái. Sau khi tốt nghiệp trường Trung học Sư
phạm Quảng Bình, thầy tình nguyện đến dạy học ở xã Tà Long, rẻo cao của tỉnh Quảng Trị.
Ngày đó, Tà Long đang là một nơi rất lạc hậu, chỉ có người Pa Cô- Vân Kiều sinh sống, bà con hầu hết đều mù
chữ. Cầm quyết định trên tay, sau hơn ba ngày đi bộ, thầy Hà Công Văn mới đến được xã Tà Long. Dân bản rất
đỗi ngạc nhiên trước vị khách này. Thầy Văn giải thích mãi, cuối cùng bà con mới hiểu, đó là người của Bác Hồ,
có nhiệm vụ mang cái chữ của Bác lên dạy cho dân làng biết đọc, biết viết để mau thoát khỏi đói nghèo.
Khi đó, thầy Văn là người Kinh duy nhất ở xứ sở này. Muốn hoà nhập được với bà con, thầy đã hoá thân trở
thành người miền núi, cùng ăn, cùng ở với dân bản, học tiếng Pa Cô- Vân Kiều để thuyết phục bà con nghe theo
mình. Thầy quyết định bắt tay ngay vào công việc. Ban ngày thầy bày họ cách trồng lúa nước, trồng rau, thâm
canh hoa màu ; đêm về, thắp đuốc lội suối đến từng nhà vận động bà con cho con em đi học, nhưng may mắn
lắm cũng chỉ có được một vài em. Không có nơi học hành, thầy cùng bà con chặt tre nứa làm trường. Giữa đại
ngàn Trường Sơn sau bao nhiêu năm chiến tranh, đã có được một lớp học với 42 học sinh.
Mô hình trường nội trú vùng cao đầu tiên
Mười năm sau, năm 1987, thầy Văn lại được điều vào công tác ở một nơi xa hơn, đó là xã Húc Nghì. Đường vào
xã Húc Nghì có nhiều đèo dốc hiểm trở. Quanh năm mây mù che kín các đỉnh núi. Nhiều học sinh của thầy Văn
phải đi bộ qua những ngọn núi cao mới đến được lớp học. Thương các em nhỏ, thầy đã sáng tạo ra mô hình