Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (141.07 KB, 4 trang )
Bất hòa giữa những đứa trẻ
Cha mẹ thường la át hoặc can thiệp vào cuộc
chiến của các con nhưng cách này chưa phải
là cách giải quyết hiệu quả cho mối bất hoà
của bọn trẻ. Nếu chúng cãi nhau mà mức độ
chưa căng thẳng và có thể giải quyết thì bố mẹ nên lờ đi, vì
khi bố mẹ cứ cố truy tìm ra người khơi mào cuộc chiến thì
lạI làm cho một trong hai chiến sĩ cảm thấy tức giận hoặc
ghen tị.
Anh em bọn trẻ thường cãi nhau vì đứa nào cũng muốn
được cưng chiều hơn nên nếu bố hoặc mẹ vội can thiệp
và quy trách nhiệm ai là người có lỗi hoặc ai đúng ai sai thì
chỉ làm chúng hậm hực và chẳng bao lâu lạI lao vào đánh
nhau. Thoạt đầu là đấu võ mồm, lúc sau là động tay động
chân chỉ để tranh giành ai là người được mẹ thương hơn, dù
chỉ là lần này thôi.
Can thiệp lúc nào và như thế nào?
Một khi bạn cảm thấy cần phải can thiệp để chấm dứt cuộc
đấu khẩu hoặc đánh nhau để bảo toàn tính mạng, tránh gãy
tay gãy chân hoặc ngăn chặn sự bất công hoặc đơn giản chỉ
để thiết lập lại hòa bình; bạn nên lớn tiếng yêu cầu chấm
dứt thái độ thù địch, không muốn nghe tranh cãi nữa, không
quan tâm đến ai đúng ai sai (trừ phi một đứa đứng ra nhận
lỗi), tập trung vào những gì cần làm tiếp theo để chấm dứt
cuộc chiến và hãy để “dĩ vãng chìm vào dĩ vãng”
Đôi khi bạn cũng phải đưa ra biện pháp thương lượng, lần
khác thì đánh lạc sự chú ý để chúng bớt nóng, lầm khác thì
cần phảI tách chúng ra, dù chúng có chán thì cứ nên cho
mỗI đứa vào một phòng riêng biệt.
Nhưng nếu tần số của những lần cãi nhau, đánh nhau diễn