Tải bản đầy đủ (.pdf) (7 trang)

Trẻ chán ăn, suy kiệt do...trầm cảm nặng pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (158.76 KB, 7 trang )

Trẻ chán ăn, suy kiệt
do trầm cảm nặng






Trầm cảm ngày càng phổ biến với trẻ em thời hiện đại.
Một trong những điều người làm cha mẹ rất quan tâm
và lo lắng là trẻ chán ăn. Đó không chỉ có nguyên nhân
từ thức ăn như do thực đơn nghèo nàn, chế biến không
ngon, không phù hợp ý thích và lứa tuổi của trẻ… mà
có thể là do yếu tố tâm lý, người cho ăn không ngọt nhẹ,
hay quát tháo, la mắng và thậm chí là do một cú sốc
tâm lý nào đó trong cuộc sống.

Cha mẹ ly hôn, con suy kiệt vì trầm cảm

Xin dẫn ra đây một trường hợp điển hình chán ăn do yếu tố
tâm lý:

Cháu M.V. 12 tuổi, ở thành phố Hồ Chí Minh, cao 125 cm
nhưng chỉ nặng 15kg. Từ 2 tuổi, sau khi cha mẹ ly dị, V.
bắt đầu ói rồi phải nhập viện nhiều lần vì nôn mửa, chán ăn
và suy kiệt, với mức trung bình mỗi năm phải nằm viện… 6
tháng!

Vì mẹ đi làm ở TPHCM, nên có lúc V. được gửi lên nhà
nội ở Vũng Tàu, có lúc gửi bên nhà ngoại ở Đồng Nai. Có
một điểm đặc biệt là dù có em gái song sinh và khá nhiều


đồ chơi nhưng V. có một sở thích lạ kỳ là chỉ thích chơi
với… chăn mền.

Ở lần nhập viện thứ 6 trong vòng 1 năm gần đây, sau khi
các bác sĩ đã kiểm tra sức khỏe toàn diện và không tìm ra
nguyên nhân gây ói mửa, chán ăn, V. được giới thiệu đến
đơn vị Tâm lý – BV Nhi Đồng I để điều trị.

V. có vẻ thờ ơ, không thích giao tiếp, khó ngủ và chỉ muốn
ăn khi được đặt ống thông mũi-dạ dày. Sau khi tiếp xúc với
bác sĩ tâm lý và cảm thấy an tâm, V. mới chịu trả lời các
câu hỏi với một giọng rất nhỏ.

Mỗi khi được xuất viện và trở về môi trường gia đình
không an toàn, thiếu tình thương, đối diện với sự xung đột
giữa hai họ nội ngoại, V. lại ói và từ chối ăn để rồi lại phải
nhập viện.

Khi vào viện, V. cảm thấy an tâm hơn, nhất là khi được các
chuyên viên tâm lý nâng đỡ tinh thần và lắng nghe cuộc đời
đau khổ, thiếu tình thương của mình. Vì thế, V. thích ở
bệnh viện hơn ở nhà. Ngoài ra, khi nằm viện, cháu còn
được các thành viên trong gia đình đến thăm và mối quan
hệ giữa hai bên nội ngoại đỡ căng thẳng hơn.

Sau một thời gian điều trị tâm lý và được sự động viện của
các nhà trị liệu tâm lý, V. ăn được và muốn ra viện với nét
mặt vui vẻ hứa sẽ trở lại tái khám tâm lý.

Trẻ nhỏ dễ bị trầm cảm vắng mẹ


Chuyện trên đây của V. là một điển hình về rối loạn tâm
thần với tên là trầm cảm vắng mẹ (anaclitic depression),
được bác sĩ René Spitz mô tả lần đầu tiên năm 1946 xảy ra
ở trẻ nhỏ khi vắng mẹ quá 3 tháng trong độ tuổi 6 - 12
tháng. Hội chứng này thường gặp ở trẻ mồ côi hoặc trẻ bị
cách ly khỏi cha mẹ.

Sự vắng mẹ đã gây những triệu chứng thể chất và tâm lý
cho trẻ như tự cô lập, tránh tiếp xúc với xã hội, sụt cân, khó
ngủ, từ chối ăn, dễ bị nhiễm khuẩn, chậm phát triển tâm
vận động, tự kích thích bằng những hành vi rập khuôn và
có ánh nhìn xa xăm.

Trẻ rất cần tình thương của cha mẹ.

Tiếp sau BS René Spitz, nhà phân tâm John Bowlby đã tiếp
tục nghiên cứu và đề cập đến rối loạn gắn bó ở trẻ nhỏ bị
tách rời khỏi mẹ quá sớm, gây ảnh hưởng nhiều đến sự phát
triển tâm lý, cảm xúc của trẻ. Những ảnh hưởng này có thể
kéo dài đến tuổi vị thành niên và thậm chí là khi đã trưởng
thành.

Không món thuốc nào quý bằng tình thương

Mối quan hệ giữa cha mẹ và trẻ trong những năm đầu đời
là một yếu tố quyết định và quan trọng đối với cả cuộc đời
của trẻ. Trẻ em luôn cần được sự chăm sóc, vỗ về của gia
đình, đặc biệt là cha mẹ vì không ai có thể thay thế được
vai trò và biểu hiện tình thương như cha mẹ đối với trẻ.


Trong bối cảnh xã hội hiện nay, nhiều cuộc hôn nhân gãy
đổ hơn và không ít cha mẹ phải đi làm xa, gởi con cho ông
bà nuôi, trẻ sẽ rất thiệt thòi vì thiếu sự âu yếm, vuốt ve và
nâng đỡ của cha mẹ.

Trên tất cả mọi thực phẩm giàu chất dinh dưỡng, “thực
phẩm tâm lý” mà trẻ luôn cần chính là tình thương của cha
mẹ, thể hiện qua những giao tiếp hằng ngày, từ ánh mắt,
giọng nói, cử chỉ vỗ về, âu yếm, ân cần chăm sóc, nhất là
trong những lúc trẻ phải trải qua cơn bệnh gây đau đớn thể
xác và cô đơn tâm hồn.

Vì thế, dù trong hoàn cảnh nào, cha mẹ hãy luôn kề bên để
nuôi dạy và “lớn lên” cùng con trẻ.

×