Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (205.04 KB, 5 trang )
Quá mẫn tính tử ban
(viêm thành mạch dị ứng)
(Kỳ 3)
1.3. Theo Y học Cổ truyền.
Theo YHCT, bệnh thường dựa vào tổn thương da, phát sốt, mệt mỏi, đau
khớp, mà đặt tên bệnh. Bệnh được mô tả trong các phạm trù: hồng hồ điệp sang,
thù du đan, mã nhiếp đan, nhật tây sang, âm - dương độc, huyết phong sang, diện
du phong Khi bệnh ảnh hưởng đến nội tạng thì thường thấy thủy thũng, hư tổn,
suyễn tức, huyết chứng, quan cách.
- Nguyên nhân bệnh là do tiên thiên bẩm thụ bất túc lại nhận cảm
phải lục dâm ngoại tà hoặc nhân do tình trí dẫn đến ẩm thực thất tiết, lao thương
quá độ dẫn đến âm - dương thất điều, khí - huyết hao hư, vận hành không thông,
khí trệ huyết ứ, kinh lạc thụ trở mà luỵ đến ngũ tạng lục phủ, tứ chi bách hạch, cơ
phu cân cốt diễn biến nhiều chứng trạng phức tạp. Bệnh diễn biến kéo dài khó
khỏi, nhiệt độc vào huyết phận làm thiêu đốt âm huyết, tý trở kinh mạch, thường
đến tạng phủ, cân cốt cơ phu. Ngoài ra, còn do dùng thuốc quá mẫn, cảm thụ vi
khuẩn bệnh độc, thức ăn quá mẫn.
- Trương Trọng Cảnh (trong Kim quĩ yếu lược) đã nêu trong “thời
độc âm - dương” trong biện chứng luận trị đã lấy “dương độc vi bệnh” (mặt đỏ
nổi ban, đau họng hầu, thường có nùng huyết (mủ máu)) thì trọng dụng “thăng ma
miết giáp thang” làm chủ. Nếu “âm độc vi bệnh”( mặt đỏ, toàn thân như bì tượng,
hầu họng đau ) thì trọng dụng “thăng ma miết giáp thang” bỏ vị thuốc hùng hoàng.
Nếu thế bệnh thuộc loại “âm - dương độc vi bệnh” thì bản chất chính là bệnh
thuộc về âm - dương thịnh suy.
2. Biện chứng luận trị:
Hiện nay y học hiện đại không có phương pháp nào điều trị đặc hiệu
mà chủ yếu là điều trị bằng thuốc kích thích tố và thuốc ức chế miễn dịch nhưng
hiệu quả không mỹ mãn mà có nhiều tác dụng phụ. Hiện nay, đa số các tác giả đều