Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Bai viet ve co giao hoc sinh yeu quy

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (43.85 KB, 3 trang )

Không biết phải bắt đầu như thế nào để nói về cô. Sinh ra trong một gia
đình nề nếp, cha mẹ là những người hết mực thương yêu con, luôn chăm lo
cho các con từ những việc nhỏ nhất. Có lẽ vì thế mà trong tâm trí cô ngay từ
khi còn là học sinh tiểu học cô đã mang trong mình và ấp ủ cho mình một
nỗi niềm canh cánh khôn nguôi. Thời gian cứ thế trôi đi cũng là lúc cô sẽ
thực hiện mơ ước của mình. Ngày cô bước vào học nghề, một nghề không ít
khó khăn, vất vả, được sự động viên của bố mẹ và những người thân cô cũng
đã hoàn tất công việc học của mình. Tháng 8 năm 2004 cầm tấm bằng trên
tay cũng như bao bạn trẻ khác, cô háo hức đón chờ một công việc mà mình
đã mong muốn từ lâu. Tỉnh có quyết định cho cô trở về mảnh đất quê nhà để
cống hiến, để cô có cơ hội thực hiện mơ ước bấy lâu nay của mình. Nhưng
thật không may cho cô, huyện nhà chưa cần chuyên môn mà cô đã được đào
tạo. Phải làm sao bây giờ? Câu hỏi đó không lúc nào không có trong suy
nghĩ của cô. Không lẽ mình sẽ phải dừng cái điều mà mình mong muốn bấy
lâu nay hay sao? Thật tuyệt vời là cô không dễ bỏ cuộc như vậy, cô đã nỗ
lực, cô được nhận làm hợp đồng cũng vào năm đó. 5 tháng cô làm việc tại
trường Nam Quan, 4 tháng tiếp theo cô làm tại trường Yên Khoái, như vậy
chưa đủ cô lại được chuyển vào làm hợp đồng tiếp nữa tại trường Lợi Bác.
Và rồi những nỗ lực của cô đã được đền đáp xứng đáng bằng việc cô đã
được tuyển dụng chính thức vào tháng 11 năm 2005.
Lại một lần nữa cô được cầm quyết định nhưng lần này sao nó khác lạ vậy.
Khác lạ bởi quyết định đó nói với cô rằng cô sẽ phải nỗ lực hơn nữa, cố
gắng hơn nữa. khác lạ bởi quyết định đó không có tên một trong những
trường mà cô đã làm. Trường cô được phân công tới đó là một ngôi trường
thuộc một xã vùng III, đường xá đi lại còn nhiều khó khăn, ngôi trường đó
cách thị trấn 23 km. Đó là tất cả những gì cô biết về ngôi trường mà mình sẽ
công tác. Với sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, đúng vào hôm kỉ niệm ngày nhà
giáo Việt Nam cô háo hức lên đường. Đã từng công tác ở vùng III được ….
Tôi vẫn không khỏi bàng hoàng khi nghĩ đến quãng đường từ nhà đi đến
trường mà chẳng may “ông trời buồn quá khóc tỉ tê” nhưng thật ngạc nhiên,
động lực nào đã giúp cô vượt hơn 23km đường trong đó có…… đường đất


“vừa thương vừa cuốn lấy chân người” như vậy ().
Không mệt mỏi, ngay từ những ngày đầu nhận công tác cô đã luôn hoàn
thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao. Năm học 2005 – 2006 cô đạt nữ hai
giỏi. Sau một năm công tác, dường như cô đã quen với môi trường làm việc,
các em học sinh luôn ủng hộ cho những giờ giảng của cô, bạn bè đồng
nghiệp luôn giúp đỡ cô khi gặp khó khăn trong công việc cũng như trong
cuộc sống. Và kết quả đạt được đã không phụ công cố gắng của cô và sự tin
tưởng của bạn bè, đồng nghiệp. Năm học 2006 – 2007 với sự khẳng định
năng lực của mình cô đã được phân công nhiệm vụ tổ trưởng tổ xã hội, đạt
lao động tiên tiến, nữ hai giỏi, không chỉ dừng lại ở đó với những kiến thức
và kĩ năng của mình cô đã truyền thụ lại cho học sinh để học sinh mang theo
hành trình của mình tham gia thi học sinh giỏi văn cấp huyện và đã đạt giải
khuyến khích. Năm học 2007 – 2008 đạt lao động tiên tiến, nữ hai giỏi, tham
gia thi hội giảng cấp huyện dạt loại khá, cùng với đồng nghiệp của mình cô
đã có kế hoạch phụ đạo học sinh yếu kém đạt kết quả. Khát khao được đến
trường không chỉ có ở những nơi có điều kiện mà nó còn mãnh liệt hơn với
những học sinh vùng III, khi đã hoàn thành chương trình học PTCS rất nhiều
học sinh muốn được tham gia vào cấp học tiếp theo mà ở nơi điều kiện còn
khó khăn như ở trường tôi thì việc học sinh tham gia ôn luyện để thi vào lóp
10 là một việc không đơn giản chút nào. Lại một lần nữa cô đem nhiệt huyết,
lòng yêu nghề của mình để giúp đỡ các em, thời gian mà các đồng nghiệp
được ở nhà nghỉ hè sau một mùa lao động mệt nhọc thì ngày ngày cô lại
vượt hơn 20 km đường đất không kể trời nắng mưa để vào trường ôn luyện
cho học sinh. Học sinh dường như cũng hiểu được nỗi mệt nhọc của cô đã
cùng cô ôn luyện và đạt kết quả. Năm học 2007 – 2008 số học sinh thi đỗ
vào lớp 10 đạt…….đứng thứ…., năm học 2008 – 2009 cũng có … học sinh
thi đỗ vào lớp 10….thành tích đó là nhỏ so với những trường khác nhưng
với một trường vùng III như vậy thì thật đáng tự hào.
Với đặc trưng vùng miền của nơi công tác, học sinh thường hạn chế về khả
năng học tập môn văn, để đạt được kế hoạch mà mình đã đặt ra, cô đã không

ngần ngại đến tận nhà học sinh để giúp các em, tạo cho các em môi trường
học tập gần gũi, thân thiện nên trong môn học của cô học trò rất hứng thú.
Năm học 2008 – 2009, đạt lao động tiên tiến, nữ hai giỏi, đạt 5 năm giỏi việc
nước đảm việc nhà, thao giảng cấp huyện đạt khá. Không dừng lại ở đó năm
học 2009 – 2010, cùng với ……………cô đã lại được phân công làm tổ
trưởng, mặc dù rất bận với công việc của mình nhưng cô không bao giờ
ngừng trau dồi về chuyên môn nghiệp vụ, tháng 11 năm 2009 cô tham gia
hội giảng cấp huyện đạt loại giỏi đã khẳng định điều đó. Cô cũng đã được
nhà trường tin tưởng giao cho việc phụ đạo lớp học sinh tham gia thi học
sinh giỏi môn văn cấp huyện và đã có học sinh đạt giải khuyến khích. Để
học sinh học tập hứng thú hơn trong các giờ học, không chỉ có kiến thức mà
bên cạnh đó còn có các phương tiện, đồ dùng dạy học khác. Đối với các môn
học khác thì việc tạo ra một đồ dùng học tập nó không khó khăn nhưng với
bộ môn văn thì phải làm thế nào đây? Câu hỏi trăn trở đó của cô đã được trả
lời ngay sau đó, cô đã tận dụng những vật dụng rất đơn giản để tạo ra một bộ
tranh sách, rất đơn giản nhưng tác dụng của nó thì không ai phủ nhận được.
Trong hội thi tự làm và sử dụng đồ dùng dạy học cấp huyện được tổ chức
vào tháng 3/ 2010 đồ dùng của cô đã được ban giám khảo, bạn bè, đồng
nghiệp đánh giá cao về tính thẩm mĩ và tính sử dụng lâu dài. Cô đã đạt giải
nhì cá nhân về đồ dùng đó. Thành tích đó chưa phải là cao nhất nhưng đã
khẳng định được trong bất kì môn học nào nếu có tính sáng tạo, kiên trì thì
việc gì cũng có thể thành công, thành tích đó cũng góp phần vào giải ba của
tập thể mà ban giám khảo đã đánh giá cho trường.
Với kinh nghiệm 5 năm trong nghề, chưa phải là nhiều nhưng bản thân cô đã
luôn cố gắng không ngừng để đạt được những thành tích đó, là nhỏ so với ai
đó nhưng đối với tập thể trường chúng tôi thì đó là tấm gương để chúng tôi
học hỏi. Không chỉ có vậy học sinh cũng rất quý mến cô, có nhiều học sinh
tâm sự với chúng tôi rằng: học sinh rất muốn học cùng với cô, cô nghiêm
nhưng cô rất tâm lý, cô luôn hiểu học sinh mong muốn gì trong môn học của
mình.

Tất cả những điều đó chưa đủ để có thể nói hết được về cô nhưng đó
là một phần mà chúng tôi mong muốn và giới thiệu một người bạn một
người đồng nghiệp được học sinh yêu quý của chúng tôi đến các bạn. Để tìm
hiểu rõ hơn nữa về cô các bạn có thể hỏi cô Lương Thị Thanh Hiếu

×