Tải bản đầy đủ (.pdf) (3 trang)

Ly hôn… hay chấp nhận cuộc sống nặng nề! pps

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (137.29 KB, 3 trang )

Ly hôn… hay chấp nhận
cuộc sống nặng nề!



Ngày ấy, tôi và anh học cùng lớp cùng trường.
Yêu nhau cho đến sau tốt nghiệp thì chúng tôi
nên duyên chồng vợ. Một đám cưới hạnh phúc
vào đầu năm, niềm vui ấy cứ tiếp nối khi đứa con
gái đầu lòng ra đời vào cuối năm.
Hai năm sau, cuộc sống vẫn diễn ra tốt đẹp cho đến khi gia
đình tôi chào đón đứa con gái thứ hai. Những tưởng đâu tôi
và anh sẽ hạnh phúc mãi mãi bên cạnh hai đứa con gái xinh
xắn, cũng từ đó tôi phát hiện ra chồng mình đang ngoại
tình, đau đớn thay anh còn mang những căn bệnh về nhà,
thật sự tôi cũng không tin vào điều này, nhưng tra hỏi gay
gắt thì anh ấy cũng thú nhận và xin tôi tha thứ, anh hứa đủ
điều, vì là một người phụ nữ luôn dành tình yêu cho chồng
và vì hai đứa con gái, chúng cần có tình thương của cha lẫn
mẹ, tôi đã chấp nhận tha thứ cho anh.
Thời gian trôi qua cho đến ngày hai đứa con gái tôi dần
khôn lớn, nhưng căn bệnh tham lam của chồng tôi vẫn
không trị được khỏi, và thế là chứng nào tật ấy. Anh
thường viện cớ phải đi công tác xa nhà, có một lần sau
chuyến công tác ấy tôi nhận được một tin mà tôi không thể
nào ngờ được. Chồng của một người ở cơ sở nơi chồng tôi
đến công tác đã gọi điện tìm tôi và đưa tất cả những tim
nhắn mà chồng tôi nhắn cho vợ anh ta vào những lúc đêm
khuya, những câu nhắn tin này chỉ dành cho những cặp vợ
chồng mà thôi. Nhưng chồng tôi đem ra để nhắn cho vợ
người khác, anh ta đã không còn một chút lòng tự trọng của


một người đàn ông nữa. Chồng tôi chui vào chăn, vào cả
nhà xí nơi bẩn thỉu nhất để nhắn tin. Khi con tôi hỏi bố
nhắn cho ai mà đêm hôm cứ nhắn thì anh bảo nhắn cho
đồng nghiệp có việc cơ quan.
Đấy buồn là thế ! Con tôi cũng đã lớn mà lại là con gái nên
vấn đề này chúng rất nhạy cảm. Con tôi khuyên tôi nên ly
dị với bố chúng, tôi nghĩ vì chúng là con gái sau này đi lấy
chồng còn cần phải có một người cha gọi là hình thức cho
nên tôi đã không ly hôn. Nhưng thực sự thì cuộc sống thật
nặng nề. Bây giờ tôi có nên ly hôn theo nguyện vọng của
con hay cứ sống tiếp cho đến khi con tôi xây dựng gia đình
rồi đường ai nấy đi. Chuyện thì dài tôi xin trích một đoạn
buồn trong cuộc đời tôi để ai gặp hoàn cảnh như tôi thì
mong nhận được sự góp ý chân thành của tất cả nọi người.

×