Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

"Bài thuốc" trị bệnh lười của các chàng sau kết hôn pptx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (240.12 KB, 5 trang )

"Bài thuốc" trị bệnh lười của các
chàng sau kết hôn
Có bệnh thì phải chữa. Nếu nản lòng thỏa hiệp thì ta khổ cả đời, rồi con cái ta, con
dâu, con rể, cháu chắt… tất tần tật những thành phần có dính líu đến cái ông được
gọi là chồng ta.

Trong đó đen đủi nhất hẳn là mấy cậu trai trẻ lăng xăng te tái hăm hở lấy lòng bố
vợ tương lai – và sau khi hạ gục bố và con gái của bố thì y rằng lập tức giống bố
như đúc, khỏi cần di truyền qua ADN.
Thay vì kêu ca phàn nàn suốt ngày mà chả hiệu quả, hãy lựa lúc vui vẻ thủ thỉ với
chồng [tất nhiên, bằng một giọng lưỡi ngọt ngào và tự nhiên nhất có thể, dù trong
lòng đang điên lắm]. Để đạt tới trình độ thầy lang vườn mát tay bốc thuốc, ta cần
trang bị cho mình một số bí kíp nhất định cần thiết bao gồm:
Lừa vào bẫy: Bản tính đàn ông là thích được đối đầu với thử thách. Hãy chọn
những câu mang tính khích tướng như: Cái cầu chì hay hở điện kia có khi đàn ông
cũng chẳng dám sờ vào anh nhỉ? Khiếp, chị hàng xóm cứ khoe mãi là chồng biết
thay bu gi xe máy…
Một cái đầu lạnh đúng lúc: Không được mủi lòng nhưng cũng đừng nổi máu đàn
ông hơn cả chồng khi không cần thiết.

Sau khi cưới, phần đông các chàng đều sinh ra lười biếng để vợ làm hết mọi
việc (Ảnh minh họa)
Nếu chẳng may chàng tiện mồm ngỏ ý muốn giúp đỡ: Thì chớ có dại mà từ
chối – kể cả sau đó có phải đi sửa lại từ đầu. Mỗi người có một cách khác nhau để
đi đến đích – cho dù là sai đường bét nhè và nhầm đích tóe loe. Đừng mỉa mai
hoặc dập vùi sĩ diện của chàng.
Tung mỳ chính: Hãy thể hiện nỗi sung sướng hớn hở to bằng con voi khi chàng
làm cái việc lớn như con kiến. “Ôi chao ôi, có mỗi thế mà em không nghĩ ra. Anh
khéo thật đấy. Làm sao mà anh biết phải bắt cái vít nở bằng tuốc nơ vít nhỉ?"
Đừng có hét lên hai từ “nghĩa vụ” và “bổn phận”: Với đàn ông là những từ
không nên có trong từ điển. Vì nó rất rách việc chẳng hứa hẹn cái gì hay ho cả.


Vậy nên, những câu kêu ca như “Sửa bếp ga là trách nhiệm của anh” rất dễ dẫn
đến những vụ cháy mà không có lửa.
Không nên tự tin kiểu “cái gì em chả làm được”: Tự nhiên chàng lại có cái cớ
hợp pháp để lẩn tránh nghĩa vụ phải làm. Chị em mất bao công chiến đấu để đòi sự
công bằng từ ngày mùng 8 tháng 3 năm 1857, không lẽ một mình ta chỉ vì chút tự
cao, bất cần mà bỏ qua thành quả ấy?
Đừng cằn nhằn về quá khứ (tất nhiên điều này thật khó với bản tính thù dai của
bọn mình). Nhớ là nói vừa đủ và đừng bao giờ giao cho chàng quá một việc một
lần. Đưa cả một danh sách công việc thì càng dở hơn nhiều.

Hãy khéo léo để trị bệnh lười của chàng (Ảnh minh họa)
Đừng để chàng vin vào lý do vợ làm được thì việc gì chồng phải ra tay: Hãy
giả vờ như mình muốn làm đỡ chồng lắm, đồng thời liên tiếp tung ra các câu hỏi
mang tính tra tấn về những thứ bé tí tẹo tèo teo kiểu như: Cái bóng đèn cháy là đui
tròn hay đui xoáy, bao nhiêu vôn, nên dùng lại tiết kiệm điện hay kiểu truyền
thống, tự thay nó có khó không, mua hàng nào thì tốt, nhỡ mua phải đồ rởm thì
làm thế nào để phân biệt, khoảng bao nhiêu tiền một cái… Trả lời hết cũng sốt
ruột mỏi mồm, thế là chàng sẽ nghĩ thà rằng đi làm luôn cho xong.
Sử dụng tiểu xảo: Cái này nhiều khi mang yếu tố sống còn. Mang con ra dụ bố,
cố ý vùi lấp những vật dùng thân thiết của chàng vào đống đồ bừa bộn, thuê người
lau dọn định kỳ rồi khéo léo giấu đi một vài món đồ chàng sắp cần dùng đến như
thể chúng đã bị mất cắp hoặc đặt sai vị trí đâu đó khiến chàng nổi điên và mất hết
niềm tin vào dịch vụ dọn đẹp tại gia – khiến ta có cớ để chia sẻ với chàng vào
những việc nhà nho nhỏ khác…
Chống chỉ định: Không áp dụng cho các ông chồng bị những bệnh mà chỉ cần
đứng lên ngồi xuống đã lăn quay ra ngất.
Ghi chú:
- Kinh nghiệm cho thấy: Kiểu đàn ông cứ chăm chăm vào bếp, thích nấu ăn, biết
việc nhà thì y như rằng là những ông khó tính hoặc kỹ tính. Thế thì cũng chưa
chắc là sung sướng.

- Đừng hy vọng quá nhiều để rồi thất vọng. Nếu có thể, nên chọn luôn một anh
chồng chăm chỉ ngay từ đầu, mà chuyện ấy tất nhiên – quá khó.

×