Tải bản đầy đủ (.doc) (22 trang)

Những bài thơ ko bao giờ quên

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (177.46 KB, 22 trang )

Những bài thơ không bao giờ quên - Printable Version
+- Diễn đàn Sinh viên Đại học Xây Dựng ()
+ Forum: NHỊP SỐNG SINH VIÊN XÂY DỰNG (/forumdisplay.php?fid=4)
+ Forum: Văn - Thơ (/forumdisplay.php?fid=12)
+ Thread: Những bài thơ không bao giờ quên (/showthread.php?tid=3150)
Những bài thơ không bao giờ quên - ongdo_son - 06/09/09 10:02 AM
Tiếng đàn Balalaica trên sông Đà
Đàn Balalaica
Trên sông Đà
Một đêm trăng chơi vơi
Tôi đã nghe tiếng Balalaica
Một cô gái Nga mái tóc màu hạt dẻ
Ngón tay đan trên những sợi dây đàn
Lúc ấy
Cả công trường say ngủ cạnh dòng sông
Những tháp nhô khoan lên trời mà ngẫm nghĩ
Những xe ủi xe ben sóng vai nhau nằm nghỉ
Chỉ còn tiếng đàn ngân nga
Với một dòng trăng lấp lánh sông Đà.
Ngày mai
Chiếc đập lớn, nối liền hai khối núi
Biển sẽ nằm bỡ ngỡ giữa cao nguyên
Sông Đà chia ánh sáng đi muôn ngả
Từ công trình thủy điện lớn đầu tiên
(Tiếng Việt 5, tập 1)
(Bài này mình không nhớ tên)
Ai thổi sáo gọi trâu đâu đó
Chiều in nghiêng trên mảng núi xa
Con trâu trắng dẫn đàn lên núi
Vểnh đôi tai nghe sáo trở về
Trâu đực chạy rầm rầm như hổ


Trâu thiến dong từng bước hiền lành
Cổ lừng lững như chum, như vai
Móng in hằn trên mép cỏ xanh
Nhưng chú ghé lông tơ mũm mĩm
Mũi phập phồng dính cánh hoa mua
Cổng trại mở trâu vào chen chúc
Chiều rộn ràng trong tiếng ghé ơ
Nói với em
Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió,
Sẽ được nghe thấy tiếng chim hay,
Tiếng ríu rít chim sâu trong lá,
Con chìa vôi vừa hót vừa bay.
Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện,
Sẽ được nhìn thấy các bà tiên,
Thấy chú bé đi hài bảy dặm,
Quả thị thơm cô Tấm rất hiền.
Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ,
Đã nuôi em khôn lớn từng ngày,
Tay bồng bế sớm khuya vất vả,
Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay.
(tập đọc 2)
Tớ là chiếc xe lu
Tớ là chiếc xe lu
Người tớ to lù lù.
Con đường nào mới đắp
Tớ lăn bằng tăm tắp.
Con đường nào rải nhựa
Tớ là phẳng như lụa.
Trời nắng như lửa thiêu
Tớ vẫn lăn đều đều.

Trời lạnh như ướp đá
Tớ càng vần vội vã.
Mong chóng xong đường này
Cho các bạn trồng cây
Xe cộ bon bon chạy
Rộn rịp người qua lại.
Rồi tớ lại ra đi
Cái bụng sôi ầm ì.
Ngửi thấy mùi đất mới
Quãng đường xa đang đợi.
Tớ là chiếc xe lu
Đừng chê tớ lù đù
Công nhận là đọc lại thơ văn cấp 1, thấy phê thật.(Còn nữa mời các bạn cùng bổ sung)
Luỹ tre
Mỗi sớm mai thức dậy
Luỹ tre xanh rì rào
Ngọn tre cong gọng vó
Kéo mặt trời lên cao
Những trưa hè đầy gió
Trâu nằm nhai bóng râm
Tre bần thần nhớ gió
Chợt về đầy tiếng chim
Mặt trời xuống núi ngủ
Tre nâng vầng trăng lên
Sao, sao treo đầy cành
Suốt đêm dài thắp sáng.
Bỗng gà lên tiếng gáy
Xôn xao ngoài lũy tre
Đêm chuyển dần về sáng
Mầm măng đợi nắng về

RE: Những bài thơ không bao giờ quên - ongdo_son - 06/09/09 10:17 AM
Ngày em vào đội
Chị đã qua tuổi đoàn
Em hôm nay vào đội
Màu khăn đỏ dắt em
Bước qua thời thơ dại
Màu khăn tuổi thiếu niên
Suốt đời tươi thắm mãi
Như lời ru vời vợi
Chẳng bao giờ cách xa
Ngày mai mở cửa ra
Một trời xanh vẫn đợi
Cánh buồm là tiếng gọi
Mặt biển và dòng sông.
(Hình như là thơ XQ)
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - [H]3r0_XD_pro - 06/09/09 10:19 AM
e thích bài tớ là chiếc xe lu
hay lém a ak!
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - ongdo_son - 06/09/09 10:24 AM
Chú bò tìm bạn
Mặt trời rúc bụi tre
Buổi chiều về nghe mát
Bò ra sông uống nước
Thấy bóng mình, ngỡ ai
Bò chào: "Kìa anh bạn
Lại gặp anh ở đây!"
Nước đang nằm nhìn mây
Nghe bò cười toét miệng
Bóng bò chợt tan biến
Bò tưởng bạn đi đâu

Cứ ngoái trước nhìn sau
"Ậm ò" tìm gọi mãi
Làm Anh
Làm anh khó đấy
Phải đâu chuyện đùa
Với em gái bé
Phải người lớn cơ
Khi em bé khóc
Anh phải dỗ dành
Lúc em bé ngã
Anh nâng dịu dàng
Mẹ cho quà bánh
Chia phần em hơn
Có đồ chơi đẹp
Cũng nhường em luôn
Làm anh thật khó
Nhưng mà thật vui
Ai yêu em bé
Thì làm được thôi
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - bikey - 06/09/09 11:54 AM
Chủ đề hay quá anh Sơn à , có những bài thơ hòi trước mà ngồi nghe bọn trẻ đọc tự
dưng cứ nhớ lại hết cả bài .
Đã ăn sâu vào tiềm thức rồi . những tri thức lớn cũng bắt đầu từ đây mà ra cả
Ò Ó O
Tiếng gà
Tiếng gà
Giục quả na
Mở mắt
Tròn xoe
Giục hàng tre

Đâm măng
Nhọn hoắt
Giục buồng chuối
Thơm lừng
Trứng cuốc
Giục hạt đậu
Nảy mầm
Giục bông lúa
Uốn câu
Giục con trâu
Ra đồng
Giục đàn sao
Trên trời
Chạy trốn.
Gọi ông trời
Nhô lên
Rửa mặt
Ơi bốn bề
Bát ngát
Tiếng gà
ò ó o
ò ó
o
chả nhớ thơ lớp mấy nữa , hồi đó kết bài này vì dễ thuộc dễ nhớ . đọc như đồng dao ấy
Cái trống trường em
Cái trống trường em
Mùa hè cũng nghỉ
Suốt ba tháng liền
Trống nằm ngẫm nghĩ
Buồn không hả trống

Trong những ngày hè
Bọn mình đi vắng
Chỉ còn tiếng ve
Cái trống lặng yên
Nghiêng đầu trên giá
Chắc thấy chúng em
Nó mừng vui quá!
Kìa trống đang gọi
Tùng! Tùng! Tùng! Tùng!
Vào năm học mới
Giọng vang tưng bừng
Có cái bài gì mà :

Con người muốn sống con ơi
Phải yêu đồng chí yêu người anh em
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín chẳng lên mùa màng

Ai nhớ up lên nhé
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - ongdo_son - 06/09/09 12:06 PM
Con ong làm mật yêu hoa
Con cá bơi,yêu nước con chim ca,yêu trời
Con người muốn sống con ơi
Phải yêu đồng chí yêu người anh em
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín chẳng lên mùa màng
Một người đâu phải nhân gian
Giống chăng một đốm lửa tàn mà thôi
Núi cao bởi có đất bồi
Núi chê đất thấp núi ngồi ở đâu?

Muôn ngàn sông đổ biển sâu
Biển chê sông bé biển đâu nước còn?
@ Tôm: Đây là bài lời ru của nhà thơ cách mạng Tố Hữu
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - Lá tre - 06/09/09 12:38 PM
Hi. cái 2pic nè hay quá ông đồ à Đọc lại mới thấy tuổi thơ thật là trong sáng Giờ đọc
thấy hay, thế mừ hồi xưa sợ nhất là bị gọi lên bảng đọc bài hi mình kết bài lũy tre
nhất.hì
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - phuongxd4 - 06/09/09 05:00 PM
Ngoài thềm gió mát
Bé nặn đồ chơi
Đây là quả thị
Đây là quả na
Quả này phần mẹ
Quả này phần cha
Đây là chú chuột
Tặng riêng chú mèo
Mèo ta thích quá
Cứ kêu meo meo!
(tập đọc lớp 1)
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - thoxay - 07/09/09 12:47 AM
Nghé đi thi
Nghé hôm nay đi thi
Cũng dậy từ gà gáy
Người dắt trâu mẹ đi
Nghé vừa đi vừa nhảy
Thi nghé gầy nghé béo
Toàn hợp tác xã nhà
Nghé xem chừng cũng hiểu
Chạy tung tăng tung tăng.
Mẹ dạy

Mẹ, mẹ ơi cô dạy
Phải giữ sạch đôi tay
Bàn tay mà dây bẩn
Sách áo cũng bẩn ngay
Mẹ, mẹ ơi cô dạy
Cãi nhau là không vui
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi.
Đàn kiến
Một đàn kiến nhỏ
Chạy ngược chạy xuôi
Chẳng ra hàng một
Chẳng thành hàng đôi
Đang chạy bên này
Lại sang bên nọ
Cắm cổ cắm đầu
Kìa trông xấu quá
Chúng em vào lớp
Sóng bước hai hàng
Chẳng như kiến nọ
Rối tinh cả đàn.
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - ongdo_son - 24/09/09 06:44 PM
NGÀY HÔM QUA ĐÂU RỒI
Em cầm tờ lịch cũ
Ngày hôm qua đâu rồi?
Ra ngoài sân hỏi bố
Xoa đầu em bố cười
Ngày hôm qua ở lại
Trên cành hoa trong vườn
Nụ hồng lớn thêm mãi

Đợi đến ngày tỏa hương
Ngày hôm qua ở lại
Trong hạt lúa mẹ trồng
Cánh đồng chờ gặt hái
Chín vàng màu ước mong
Ngày hôm qua ở lại
Trong vở hồng của con
Con học hành chăm chỉ
Là ngày qua vẫn còn
(lấy trong sách tập đọc lớp 2 - Bế Kiến Quốc )
NGÔI NHÀ
Tô Hà
*
Em yêu nhà em
Hàng xoan trước ngõ
Hoa xao xuyến nở
Như mây từng chùm.
Em yêu tiếng chim
Đầu hồi lảnh lót
Mái vàng thơm phức
Rạ đầy sân phơi
Em yêu ngôi nhà
Gỗ tre mộc mạc
Như yêu đất nước
Bốn mùa chim ca.
TÍ XÍU
Gọi là Tí Xíu
Mà chẳng bé đâu
Tí biết hái rau
Đem về cho lợn

Tí biết nấu nướng
Hai bữa cơm canh
Tí còn nhờ ông
Pha thanh tre cật
Tí ngồi Tí vót
Được mười cây chông
Gửi đồn Biên phòng
Đánh quân cướp nước.
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - boydatinh_namdinh - 24/09/09 06:58 PM
Buồn xa quê
Quê tôi có rặng tre làng,
Bên bờ phù sa, chiều vương nắng buồn ,
Sụt sùi trời đổ mưa tuôn,
Hàng tre rũ rượi , tóc buông rã rời .
Bên bờ cát cũng buồn trôi,
Cuốn theo dòng nước mặc đời đẩy đưa.
Nhớ hoài nhớ những buổi trưa,
Trời hanh hanh nắng, lưa thưa gió về,
Hàng tre xõa tóc lê thê,
Cát phơi nắng hè, bốn bề vắng tanh,
Bầu trời bát ngát trong xanh,
Từng đám mây trắng lượn quanh mây trời .
Đâu đây có tiếng ru hời,
Vẳng trong tiếng gió bên hè tỉ tê.
Từ ngày rời bước xa quê,
Nhớ sao là nhớ tái tê nỗi lòng.
Nơi đây có kẻ buồn trông,
Tâm tư khắc khoải đợi mong ngày về
RE: Những bài thơ không bao giờ quên - toan_arct - 29/09/09 08:40 PM
Anh nhớ hồi học ĐT, thày có giảng về 1 bài thơ của Lưu Quang Vũ, rất thích.

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh.
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành,
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ.
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó,
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm?
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy nầm
Nhưng chồi tự vươn lên tìm ánh sáng.
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta?
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy.
Hạnh phúc như bầu trời này vậy
Đâu chỉ dành cho một riêng ai!
Ông và cháu (?)
Ông bị đau chân
Nó sưng nó tấy
Đi phải chống gậy
Khập khiễng khập khà
Bước lên thềm nhà
Nhấc chân quá khó
Thấy ông nhăn nhó
Việt chơi ngoài sân ( k phải Vịt )
lon ton lại gần
Âu yếm nhanh nhảu
Ông vịn vai cháu
Cháu đỡ ông lên
Ông bước lên thềm
Trong lòng vui sướng
Quẳng gậy cúi xuống

Quên cả đớn đau
Ôm cháu xoa đầu
Hoan hô thằng bé
Bé thế mà khoẻ
Vì nó thương ông !
Tác giả : ? < Ai xem hộ sai chỗ nào k ? Nhớ nhiều vì mình muốn được một lần thấy ông
đau chân >
bài trên tựa là thương ông ko phải ông và cháu
Sắc màu em yêu
Em yêu màu đỏ
Như máu con tim
Lá cờ Tổ Quốc
Khăn quàng đội viên
Em yêu màu xanh
Đồng bằng rừng núi
Biển đầy cá tôm
Bầu trời cao vợi
Em yêu màu vàng:
Lúa đồng chín rộ,
Hoa cúc mùa thu,
Nắng trời rực rỡ.
Em yêu màu trắng
Trang giấy tuổi thơ
Đóa hoa hồng bạch
Mái tóc của bà
Em yêu màu đen
Hòn than óng ánh
Đôi mắt bé ngoan
Màn đêm yên tĩnh
Em yêu màu tím

Hoa cà hoa sim
Chiếc khăn của chị
Nét mực chữ em
Em yêu màu nâu:
Áo mẹ sờn bạc,
Đất đai cần cù,
Gỗ rừng bát ngát.
Trăm nghìn cảnh đẹp
Dành cho em ngoan.
Em yêu tất cả
Sắc màu Việt Nam.
(Văn 5, thời kỳ những năm 80, 90)
Bài Ca Xây Dựng
Sáng tác: Hoàng Vân
Bạn đời ơi, bạn có thấy chăng niềm vui của những người
dọn đến ngôi nhà mới mà chúng tôi vừa xây xong
Và em thân yêu ơi, ngày mai chúng ta lại lên đường đến những chân trời mới
Niềm vui của đôi ta về ngôi nhà thầm mong ước
đã chan hoà trong niềm vui chung như nước sông ra biển lớn Ơi
Bạn đời ơi !
Hãy tin, hãy yêu, và hát cùng chúng tôi
Những người thợ xây, tin yêu cuộc đời mới
Trong ánh trăng,trong khói bom, suốt bốn mùa
Tôi vẫn xây tiếng hát vui cho chúng tôi, tiếng hát vui cho các bạn
Cho ngày nay, cho ngày mai, cho muôn đời sau
Cho ngày nay, cho ngày mai, cho muôn đời sau
Tiếng Chổi Tre
Tác giả: Tố Hữu
Những đêm hè,
Khi ve ve

Đã ngủ!
Tôi lắng nghe,
Trên đường
Trần Phú
Tiếng chổi tre,
Xao xác
Hàng me
Tiếng chổi tre,
Đêm hè
Quét rác.
Những đêm đông
Khi cơn giông
Vừa tắt
Tôi đứng trông
Trên đường
Lặng ngắt
Chị lao công
Như sắt
Như đồng
Chị lao công
Đêm đông
Quét rác
Sáng mai ra
Gánh hàng hoa
Xuống chợ
Hoa Ngọc Hà
Trên đường
Rực nở
Hương bay xa
Thơm mát

Đường ta
Nhớ nghe hoa
Người quét
Rác đêm qua.
Tiếng chổi tre
Chị quét
Những đêm hè
Đêm đông
Gió rét
Tiếng chổi tre
Sớm tối
Đi về
Giữ sạch lề
Đẹp lối
Em nghe.
Bếp Lửa - Bằng Việt
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm,
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa.
Lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói,
Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi,
Bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy.
Chỉ nhớ khói hun nhèm mắt cháu,
Nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay.
Tám năm ròng cháu cùng bà nhóm lửa,
Tu hú kêu trên những cánh đồng xa.
Khi tu hú kêu bà còn nhớ không bà ?
Bà hay kể chuyện những ngày ở Huế,
Tiếng tu hú sao mà tha thiết thế.
Mẹ cùng cha bận công tác không về,

Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe,
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học,
Nhóm bếp lửa nghĩ thương bà khó nhọc.
Tu hú ơi chẳng đến ở cùng bà,
Kêu chi hoài trên những cánh đồng xa ?
Năm giặc đốt làng cháy tàn cháy rụi,
Hàng xóm bốn bên trở về lầm lụi,
Đỡ đần bà dựng lại túp lều tranh.
Vẫn vững lòng, bà dặc cháu đinh ninh:
"Bố ở chiến khu bố còn việc bố,
Mày có viết thư chớ kể này kể nọ,
Cứ bảo nhà vẫn được bình yên".
Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen!
Một bếp lửa lòng bà luôn ủ sẵn,
Một bếp lửa chứa niềm tin dai dẳng,
Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa!
Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ,
Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm,
Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Nhóm niềm yêu thương khoai sắn ngọt bùi,
Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui,
Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ.
Ôi kỳ lạ và thiêng liêng - bếp lửa!
Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng bao giờ quên nhắc nhở:
- Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa ?
Hồi đi học rất thích bài này đến h vẫn vậy
Tre xanh-ngyuyễn duy
Xanh tự bao giờ

Truyện ngày xưa đã có bờ tre xanh
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ, nên thành tre ơi
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù cát sỏi đá vôi bạc màu
Có gì đâu, có gì đâu
Mỡ màu ít chất dồn lâu hoá nhiều
Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay vin tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre chẳng ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người
Cho dù thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho con
Loài tre đâu chịu mọc cong
Mới lên đã thẳng như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho măng
Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng, thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già măng mọc có gì lạ đâu
Mai sau,
mai sau,
mai sau…

Đất xanh, tre mãi xanh màu tre xanh!
mình cũng thích bài bếp lửu-rất hay
Chuyện cổ tích loài người
Tác giả: Xuân Quỳnh
Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác
Mắt trẻ con sáng lắm
Nhưng chưa thấy gì đâu!
Mặt trời mới nhô cao
Cho trẻ con nhìn rõ
Màu xanh bắt đầu cỏ
Màu xanh bắt đầu cây
Cây cao bằng gang tay
Lá cỏ bằng sợi tóc
Cái hoa bằng cái cúc
Màu đỏ làm ra hoa
Chim bấy giờ sinh ra
Cho trẻ nghe tiếng hót
Tiếng hót trong bằng nước
Tiếng hót cao bằng mây
Những làn gió thơ ngây
Truyền âm thanh đi khắp
Muốn trẻ con được tắm
Sông bắt đầu làm sông

Sông cần đến mênh mông
Biển có từ thuở đó
Biển thì cho ý nghĩ
Biển sinh cá sinh tôm
Biển sinh những cánh buồm
Cho trẻ con đi khắp
Đám mây cho bóng rợp
Trời nắng mây theo che
Khi trẻ con tập đi
Đường có từ ngày đó
Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…
Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ:
Chuyện con cóc, nàng tiên
Chuyện cô Tấm ở hiền
Thằng Lý Thông ở ác…

Mái tóc bà thì bạc
Con mắt bà thì vui
Bà kể đến suốt đời
Cũng không sao hết chuyện
Muốn cho trẻ hiểu biết
Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất…
Chữ bắt đầu có trước
Rồi có ghế có bàn
Rồi có lớp có trường
Và sinh ra thầy giáo…
Cái bảng bằng cái chiếu
Cục phấn từ đá ra
Thầy viết chữ thật to:
“Chuyện loài người” trước nhất.
NHỮNG CÁNH BUỒM
Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch
Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
Nghe con bước lòng vui phơi phới
Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:

"Cha ơi sao xa kia chỉ thấy nước, thấy trời
Không thấy nhà, không thấy cây
Không thấy người ở đó? "
Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ
"Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa
Sẽ có cây có cửa có nhà
Vẫn là đất nước của ta
Những nơi đó cha chưa hề đi đến"
Cha lại dắt con đi trên cát mịn
Ánh nắng chảy đầy vai
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời
Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:
"Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé
Để con đi "
Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm?
Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
Cha gặp lại mình trong ước mơ con.
Hoàng Trung Thông
Vội vàng_ Xuân Diệu
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gío lại
Cho hương đừng bay đi
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá cuả cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng môn
Mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân
Xuân đang tới nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất
Lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật
Không cho dài thời trẻ của nhân gian
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại!
Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trơi
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt…
Con gió xinh thì thào trong lá biếc
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng dứt tiếng reo thi
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng dứt tiếng reo thi
Phải chăng sợ độ phải tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! chẳng bao giờ nữa…
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn:
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng.
Cho no nê thanh sắc của thời tươi:

-Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi.
Tôi yêu em - Puskin
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Nhưng không để em bận lòng hơn nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
Tôi yêu em âm thầm không hi vọng,
Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em yêu chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.
Tớ là chiếc xe lu
Tớ là chiếc xe lu
Người tớ to lù lù.
Con đường nào mới đắp
Tớ lăn bằng tăm tắp.
Con đường nào rải nhựa
Tớ là phẳng như lụa.
Trời nắng như lửa thiêu
Tớ vẫn lăn đều đều.
Trời lạnh như ướp đá
Tớ càng vần vội vã.
Mong chóng xong đường này
Cho các bạn trồng cây
Xe cộ bon bon chạy
Rộn rịp người qua lại.
Rồi tớ lại ra đi
Cái bụng sôi ầm ì.
Ngửi thấy mùi đất mới
Quãng đường xa đang đợi.
Tớ là chiếc xe lu

Đừng chê tớ lù đù
________________
Làm Anh
Làm anh khó đấy
Phải đâu chuyện đùa
Với em gái bé
Phải người lớn cơ
Khi em bé khóc
Anh phải dỗ dành
Lúc em bé ngã
Anh nâng dịu dàng
Mẹ cho quà bánh
Chia phần em hơn
Có đồ chơi đẹp
Cũng nhường em luôn
Làm anh thật khó
Nhưng mà thật vui
Ai yêu em bé
Thì làm được thôi
Cái trống trường em
Cái trống trường em
Mùa hè cũng nghỉ
Suốt ba tháng liền
Trống nằm ngẫm nghĩ
Buồn không hả trống
Trong những ngày hè
Bọn mình đi vắng
Chỉ còn tiếng ve
Cái trống lặng yên
Nghiêng đầu trên giá

Chắc thấy chúng em
Nó mừng vui quá!
Kìa trống đang gọi
Tùng! Tùng! Tùng! Tùng!
Vào năm học mới
Giọng vang tưng bừng
TÍ XÍU
Gọi là Tí Xíu
Mà chẳng bé đâu
Tí biết hái rau
Đem về cho lợn
Tí biết nấu nướng
Hai bữa cơm canh
Tí còn nhờ ông
Pha thanh tre cật
Tí ngồi Tí vót
Được mười cây chông
Gửi đồn Biên phòng
Đánh quân cướp nước
__________________
Thương Ông
Ông bị đau chân
Nó sưng nó tấy
Đi phải chống gậy
Khập khiễng khập khà
Bước lên thềm nhà
Nhấc chân quá khó
Thấy ông nhăn nhó
Ngọc chơi ngoài sân
lon ton lại gần

Âu yếm nhanh nhảu
Ông vịn vai cháu
Cháu đỡ ông lên
Ông bước lên thềm
Trong lòng vui sướng
Quẳng gậy cúi xuống
Quên cả đớn đau
Ôm cháu xoa đầu
Hoan hô thằng bé
Bé thế mà khoẻ
Vì nó thương ông
Đàn kiến
Một đàn kiến nhỏ
Chạy ngược chạy xuôi
Chẳng ra hàng một
Chẳng thành hàng đôi
Đang chạy bên này
Lại sang bên nọ
Cắm cổ cắm đầu
Kìa trông xấu quá
Chúng em vào lớp
Sóng bước hai hàng
Chẳng như kiến nọ
Rối tinh cả đàn.
Sắc màu em yêu
Em yêu màu đỏ
Như máu con tim
Lá cờ Tổ Quốc
Khăn quàng đội viên
Em yêu màu xanh

Đồng bằng rừng núi
Biển đầy cá tôm
Bầu trời cao vợi
Em yêu màu vàng:
Lúa đồng chín rộ,
Hoa cúc mùa thu,
Nắng trời rực rỡ
Em yêu màu trắng
Trang giấy tuổi thơ
Đóa hoa hồng bạch
Mái tóc của bà
Em yêu màu đen
Hòn than óng ánh
Đôi mắt bé ngoan
Màn đêm yên tĩnh
Em yêu màu tím
Hoa cà hoa sim
Chiếc khăn của chị
Nét mực chữ em
Em yêu màu nâu:
Áo mẹ sờn bạc,
Đất đai cần cù,
Gỗ rừng bát ngát.
Trăm nghìn cảnh đẹp
Dành cho em ngoan.
Em yêu tất cả

×