Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (96.83 KB, 5 trang )
Nói thế nào để
người ta nghe ?
Ta đã thấy, không chỉ cần ta phát ra một câu thì được người kia hiểu ý
ta, thông cảm với ta hay hành động theo ý ta. Sự thật không phải vậy.
Trong gia đình, nhà trường, cơ quan …ta luôn cần góp ý cho con cái ,
học trò, cấp dưới hay đồng nghiệp…Điều này không dễ cho nên lắm khi
ta không nói ra suy nghĩ của mình và khoảng cách giữa ta với họ có thể
bị khoét rộng hay hiểu lầm có thể xảy ra. Có khi ta không thiếu thiện chí
nhưng bị phản ứng ngược. Vì người nghe như người nói cũng bị chi
phối bởi những động cơ, cảm xúc mà họ không ý thức . Cuối cùng thông
điệp phát ra không được “giải mã" theo đúng ý đồ ban đầu của nó.
Nhưng từ phía người phát, nếu biết mình và làm chủ được mình thì sự
sai lệch có thể giảm bớt. Ngòai ra, có những nguyên tắc sau đây có thể
giúp truyền thông có hiệu quả khi ta muốn góp ý người khác.
1)Chỉ phản hồi hay góp ý nhận xét về người khác khi họ có yêu cầu
hay sẵn sàng đón nhận thông điệp.
Ông chồng đi làm về rất mệt, cô vợ kể một hơi về những chuyện lủng
củng với con cái trong ngày và câu chuyện không giải quyết được. Cả
hai đều bực.
Một “đối tượng xã hội” đang lún sâu vào lỗi lầm, ta gọi họ để ‘lên lớp”
giảng “đạo đức”. Chắc chắn là không hiệu quả vì nếu không chống đối
họ cũng tránh né. Phải cố gắng tiếp cận, giúp đỡ họ, đối xử bình thường
để rồi khi họ bắt đầu được cảm hóa phần nào ta mới có thể bắt đầu câu
chuyện.
Bà mẹ thấy con gái có vẻ bồn chồn, cứ gặng hỏi thay vì kiên nhẫn chờ
và có thái độ cởi mở để con bắt đầu trước, bà không thành công.
2) Nhận xét về người kia nên chỉ mang tính mô tả, không nên phê
phán đánh giá, không nên đưa ý kiến riêng của mình vào.
“Hôm qua con quên lau nhà rồi” (sự kiện) thay vì “con hư lắm” (phê
phán). Đứa trẻ sẽ dễ chấp nhận và cố gắng sửa. Nếu phê phán, trẻ sẽ bị