Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

NỘI DUNG KỊCH BẢN TRẦU CAU

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (81.83 KB, 3 trang )

NỘI DUNG KỊCH BẢN: SỰ TÍCH TRẦU CAU
 Cảnh 1: Mở 1 đoạn nhạc, trong khi 2 anh em đang thể hiện tình yêu thương gắn bó (trong lúc ghỉ ngơi:
Tân Lang gọi Tân Sinh chia củ khoai nướng)  2 anh em rủ nhau về. Dọc đường gặp 3 cô gái, trong đó có
Thúy Đào
Mai: “Lụa ơi, Đào ơi, 2 giọt nước đi tới kìa, 2 anh em gì mà giống nhau thế chẳng biết ai là Tân Lang
và Tân Sinh nữa”
Mai, T. Đào, Lụa: Chào anh TL, Chào anh TS
TL, TS: Chào các cô
Mai: Để tui
Lụa: Anh TL, TS ơi đi đâu mà vội mà vàng, mà vấp phải đá mà vàng phải dây. Lại đây em nói câu
này “Em xin hầu mẹ hầu thầy với anh”
TL, TS: Các cô chỉ khéo đùa
Mai: “Ai đi đâu đó hỡi ai. Hay là Trúc đã nhớ Mai đi tìm”
T. Đào:(nói nhỏ) Thôi mà 2 chị đừng chọc các anh ấy nữa. Người ta mắc cỡ đỏ mặt hết rồi kìa
Lụa: Ái chà tui chọc người ta mà có người xót dạ kìa!(Đẩy Đào ra  Đào mắc cỡ)
Mai, Lụa: Anh TL ơi có người bênh rồi em chẳng giám ghẹo anh nữa đâu, mà em và lụa cũng không
giám lấy 2 anh đâu
Mai: Hai anh giống nhau như thế em sợi lầm chồng mất thôi (2 cô cười)
T. Đào: thôi đã trể rồi ! 2 chị không về, em về trước đây kẻo thầy em trông
Mai, T. Đào, Lụa: Thôi chào 2 anh, chúng em về đây.
 Cảnh 2: Đào đang trên đường về gặp Quan huyện đi tới
Quan huyện: Người đâu đẹp lạ đẹp lùng : Mắt phượng mày ngài mặt hoa da phấn (he, he…)
Quan huyện : Hởi cô má đỏ hồng hồng. Hỏi rằng :cô đã có chồng hay chưa ?
Đào : Dạ bẩm Quan cho con qua
Quan huyện : Đừng đi mà, ở đây qua thương, qua thương
T. Đào : Xin quan tha cho con về
Quan huyện : Qua thương chứ có bắt tội đâu mà tha, Lại đây đi mà!
Đào : Xin quan , phận con hoa hèn cỏ nội
Quan huyện : Qua nhân từ lắm, tình thương bao la dành cho nhân loại mà. Bởi vậy gặp ai qua
cũng thương, đặc biệt là con gái đẹp. Thôi mà lại đây !
 Vừa lúc đó TL đi tới


TL : Dạ !bẩm Quan ( dạ to, bất ngờ làm Quan huyện giật mình)
Quan huyện Ối trời ơi ! làng nước ơi trời sập
TL : Dạ con, Quan ơi, không phải trời sập đâu
Quan huyện Thằng yêu tinh kia, mày làm tao giật mình ! Bỏ tù mày rục xương bây, giờ
TL : Dạ con có chuyện quan trọng , gặp quan con mừng quá nên nói lớn vậy mà
Quan huyện Có chuyện gì nói đi
TL : ủa quan không hay gì hả
Quan huyện chuyện gì nói mau
TL : hồi nãy con gặp bà lớn, mặt đằng đằng sát khí, gặp ai cũng hỏi có gặp quan hay không
Quan huyện Chuyện vậy mà mày bảo quan trọng. Bà kiếm ai kệ xác bà có gì liên quan đến tao.
Bổng Quan huyện Giật mình. Hả , Hả mày nói gì ? bả kiếm tao hả ? chết rồi bả mà gặp ở đây rồi( chỉ
Đào) chuồn thôi 36 kế chuồn là thượng sách, kẻo con sư tử hà đông gặp là tan xác
TL : Nhìn vậy mà sợ vợ chúa. À mà có sao không ?
T. Đào : Cảm ơn anh, không có anh không biết tôi phải làm sao nữa
TL Mai mốt có đi đâu cô phải về sớm, để lỡ mà gặp lão quan, thân giái một mình phải biết làm sao
Đào Vâng, Xin chào Anh (giả bộ làm rơi khăn)
TL Ấy khoan, cô làm rơi khăn tay này
T.Đào (nhận lấy) em không có gì đền đáp, Vậy xin tặng anh chiếc khăn này làm kỉ niệm( e thẹn quay
đi)
TL Người ơi ! gặp gỡ làm chi trăm năm biết có duyên gì hay không
 Cảnh 3: Nhạc cưới
TL và TS qua nhà Đào, Ở trong 2 cô giái đưa Đào ra
TL trên tay cầm chiếc khăn.
TL và Đào nắm tay nhau đi ra
 2 anh em chuẩn bị đi làm
T. Đào dặn TL “2 anh em giống nhau quá, em không thể phân biệt được, vậy chiếc khăn hồng em tặng
anh sẽ là vật làm dấu nhé. Anh nhớ phải dắt bên thắt lưng kẻo em nhằm lẩn. Anh nhớ nhé!
TL anh biết rồi
 Ở trong sân khấu, TS nói vọng ra: “Anh TL, hôm nay em mệt nên về trước”
TL Ừ em về đi, còn một ít em làm cho xong

Trên đường về
TS(nhặt được chiếc khăn): Chiếc khăn này là của anh TL vẫn dắt bên mình mà, sao bất cẩn làm rơi thế
này.
 Cảnh 4: Tại nhà TL
T.Đào : Dạ bẩm quan , quan là cha mẹ của dân , xin quan lấy đức làm trọng mà tha cho con. Quan không
sợ quan bà biết được hay sao
Quan huyện: Nói đến ta mới tức cái thằng TL nó dám gạt ông. Mà ta là quan có gì phải sợ, cái con mụ
già xấu xí, chằng tinh đó ta chán nó lắm rồi. Ta mà bực lên thì tống cổ mụ ta ra khỏi nhà, tát cho tơi bời
luôn.(Quan bà đứng sau lưng tức tói). Cứng à, chịu làm bà 11 của qua đi, Qua sẽ cưng như cưng trứng
hứng như hứng hoa. (chặt lưỡi:chịc chịc chịc). Tội gì ! Đẹp thế lại làm vợ thằng nghèo kiết xác đó.
T.Đào : Quan ơi, quan bà…
Quan huyện: thôi đừng nhắc đến con mụ phù thủy đó nữa
Quan bà: Chừng ơi ! gan quá rồi. Ông ăn gan hùm mật gấu mới giám nói tôi như vậy. Đi dê giái còn nói
xấu vợ nhà. Về ngay, bà dạy cho 1 bài học.(vừa nói vừa nắm lỗ tai xách quan từ trong gầm bàn)
Quan huyện: Tôi lại bà , bà tha cho tui, tui lỡ dại
Quan bà: Lỡ dại nè ! (Vừa nói vừa nhéo mạnh). Về ! về biết tay bà.
 T. Đào chưa hết hoảng hốt, TS vừa bước vào tay cầm chiếc khăn. T. Đào tưởng là TL đến ôm chầm lấy
khóc
T. Đào: Lão quan huyện lại đến nhà mình
TS: Đẩy chị dâu ra (Tân Lang vừa về đến sân thì nhìn thấy), chị nhầm rồi em là TS
T. Đào: Hốt hoảng lùi lại. Xin lỗi, nhưng sau chú lại cầm chiếc khăn
 Cả 2 nhìn thấy TL , TL ném chiếc cuốc quay lưng bỏ đi, T. Đào chạy theo (Tân Lang….)
TS buồn bả bỏ đi.(Bắt nhạc: ôi ta buồn…) Ngồi nghỉ ở bên đường với nét mặt đau khổ buồn bã  hóa đá.
 Cảnh 5: Có 2 nhân vật gồm TL và T. Đào
TL : hôm đó anh thật hồ đồ, lổi tại anh. Bây giời chú Sinh buồn bỏ đi anh vô cùng đau khổ, anh không
để chú áy ra đi, anh phải đi tìm. Nàng ở lại đợi anh đưa TS trở về. Cả nhà mình lại hạnh phúc như xưa
(nhạc…………cau)TL đi mãi không gặp TS buồn rầu ngồi cạnh hòn đá Cây cau
T.Đào : (âu sầu buồn bã, tỏ vẽ trông ngóng, đứng ngồi không yên) TL ơi chàng ở nơi nào ! không được
ta phải tìm chàng TL, T. Đào đi mãi không gặp TL buồn rầu ngồi cạnh hòn đá, cây cau Cây trầu quấn
quanh cây cau

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×