Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (143.49 KB, 4 trang )
“Phỉnh” con: Coi chừng
phản tác dụng!
“Há to miệng ra, mẹ cho ăn bánh này” – Hạnh vừa dụ bé Rose (2
tuổi) vừa lăm lăm mẩu bánh ngọt trên tay. Thấy Rose sung sướng há
miệng, Hạnh nhanh chóng đút cho con một thìa thuốc ho. Rose khóc ầm
lên nhưng thìa thuốc siro đã chui ực vào bụng.
Kiểu lừa con uống thuốc như của Hạnh được không ít phụ huynh ưa
chuộng. Minh (Từ Liêm, Hà Nội) cũng thích dỗ con uống thuốc đắng bằng
khích lệ: “Nước này ngọt thế”. Để thuyết phục con, Minh mở lọ thuốc, rót
một ít thuốc ra thìa, đưa lên miệng vờ nhấm nháp rồi gật gù: “Ôi, ngọt thế,
sao ngọt thế nhỉ?”. Sau đó, Minh vờ đưa thìa thuốc tới miệng chồng, miệng
ông bà nội rồi nháy mắt để cả nhà gật gù: “Ngọt thật” khiến cu Bi (14 tháng
tuổi) nhà Minh phải nổi hứng tò mò, lon ton ra tranh thuốc uống.
“Để con không nhè thuốc, khi đút thuốc vào miệng con mình phải giả
vờ thật nhanh: ‘Ôi, con chuột trên trần nhà kìa’, cu cậu ngẩng cổ lên, thuốc
bị nuốt trôi hết” – Minh phấn khởi kể.
Không chỉ vậy, Minh còn dùng cách tương tự để dụ con ăn cháo. Có
những hôm cu Bi rất lười ăn khiến cả nhà Minh stress nặng. Cu cậu thấy mẹ
đưa thìa cháo vào miệng là quay đầu, mím môi, ưỡn người rồi khóc váng
lên. Biết con nghiện bim bim, Minh đặt một miếng “bimbim” (snack) lên
trên thìa cháo khích lệ con mở miệng. Cu Bi hào hứng há to miệng nhưng
khi biết “bimbim” lổn nhổn lẫn cùng cháo, cu cậu nhè ra luôn.
Vài lần như thế, cu Bi láu cá nhón tay lấy “bimbim”, còn thìa cháo để
nguyên cho mẹ. “Bây giờ, cứ bảo ra mẹ cho ‘bimbim’ là cháu thận trọng
lắm, phải là gói ‘bimbim’ đã được bóc và cháu trực tiếp ghé mắt vào trong
thấy không phải lẫn cháo, cháu mới bốc ‘bimbim’ ăn” – Minh cho biết.
Còn cu Rô (18 tháng tuổi) nhà Yến ham chơi nên hay phản đối khi bị
mẹ đưa đi “xi tè”. Nhiều lần kéo con đứng dậy để “xi tè” mà không thành