2. 3 Thủ tục lặp Cochrance – Orcutt để
ước lượng
Phương pháp này sử dụng các phần dư e
t
đã được ước lượng để thu được thông tin
về chưa biết.
Ta xét phương pháp này dựa trên mô hình
hai biến sau:
y
t
=
1
+
1
x
t
+ u
t
(4.34)
Giả sử u
t
được sinh ra từ phương trình
AR(1):
u
t
= u
t – 1
+ e
t
(4.35)
Các bước ước lượng được tiến hành như
sau:
Các bước ước lượng được tiến hành như sau:
Bước 1: Ước lượng mô hình (4.34) bằng phương
pháp OLS và thu được các phần dư e
t
.
Bước 2: Sử dụng các phần dư để ước lượng hồi
qui:
e
t
= e
t – 1
+ v
t
(4.36)
Lưu ý đây là hồi quy qua gốc. Do e
t
là ước lượng
vững của u
t
thực nên ước lượng có thể thay
cho thực.
Bước 3: sử dụng thu được từ (4.36) để ước
lượng phương trình sai phân tổng quát (4.26).
Tức phương trình:
y
t
- y
t – 1
=
1
(1 - ) +
1
(x
t
- x
t –1
) + (u
t
– u
t –1
)
Hay y
t
* =
1
* +
1
* x
t
* + v
t
ˆ
ˆ
ˆ
ˆ
ˆ
Bước 4: Vì chúng ta chưa biết trước rằ
ng
thu được từ (4.36) có phải là ước lượng tốt
nhất của hay không. Ta thế giá trị ước
lượng của
1
* và
1
* thu được từ (4.37)
vào hồi qui gốc (4.34) và thu được các
phần dư mới e
t
*:
e
t
* = y
t
– (
1
* +
1
* x
t
)
(4.38)
Ước lượng phương trình hồi qui tương tự
với (4.36).
e
t
* = e*
t – 1
+ w
t
(4.39)
là ước lượng vòng 2 của .
Thủ tục này tiế tục cho đến khi các ước
lượng kế tiếp nhau của khác nhau một
l
ượ
ng r
ấ
t nh
ỏ
, ch
ẳ
ng h
ạ
n nh
ỏ
h
ơ
n 0,05
ˆ
ˆ
2. 4 Phương pháp Durbin – Watson 2 bước
để ước lượng
Để minh hoạ phương pháp này, chúng ta
viết lại phương trình sai phân tổng quát
dưới dạng sau:
y
t
=
1
(1 - ) +
1
x
t
–
1
x
t – 1
+ y
t – 1
+ e
t
(4.40)
Durbin đã đề xuất thủ tục 2 bước như sau
để ước lượng :
Bước 1: Coi (4.40) như là một mô hình hồi
qui bội, hồi qui y
t
theo x
t
, x
t – 1
và y
t – 1
và
coi giá trị ước lượng được đối với hệ số hồi
qui của y
t – 1
(= ) là ước lượng của .
M
ặ
c d
ầ
u l
à
ướ
c l
ượ
ng ch
ệ
ch nh
ư
ng ta c
ó
ˆ
2. 4 Phương pháp Durbin – Watson 2 bước
để ước lượng
Bước 2: Sau khi thu được , hãy biến đổi
y
t
* = y
t
- y
t – 1
và x
t
* = x
t
- x
t –1
và ước lượng hồi qui (4.27) với các biến đã
được biến đổi như trên.
Như vậy, theo phương pháp này thì bước 1
là để ước lượng còn bước 2 là để thu
được các tham số.
ˆ
ˆ
ˆ
Ví dụ: Cho các số liệu về thu nhập (Y) và
tiêu dùng (C) trong khoảng thời gian từ
1975-2005 cho ở bảng (4.5).
Hồi qui C theo Y ta được kết quả:
= -161,5117 + 0,6841864Y
t
Durbin – Watson d – statistic (2,31) =
0,6838804.
Tra bảng với n = 31; k = 1; Ta được
d
L
= 1,363; d
U
= 1,496. Vì d < d
L
do đó có
tự tương quan dương.
C
ˆ
Ví dụ: (tt)
Áp dụng phương pháp Durbin –Watson 2
bước:
Ước lượng :
= -2,1583 + 0,361183 Y
t
– 0,33515 Y
t
- 1
+ 0,97472 C
t – 1
Durbin – Watson d-statistic (4,30) =
1,724628
Từ kết quả trên, ta thấy = 0,97472.
Dùng để ước lượng phương trình
sai phân tổng quát, ta được kết quả:
= 31,53429 + 0,41511Y
t
*
Durbin
–
Watson d
-
statistic (2,30) =
t
C
ˆ
*
ˆ
t
C
ˆ
Phương pháp Newey-West để điều
chỉnh sai số chuẩn của ước lượng OLS
Các phương pháp trước chủ yếu tiến hành qua
2 bước: 1) ước lượng giá trị , và 2) dùng giá
trị vừa được ước lượng để chuyển đổi mô
hình hồi quy.
Phương pháp Newey-West dựa trên các ước
lượng OLS nhưng điều chỉnh sai số chuẩn để
khắc phục sự tự tương quan.
Thuật toán để điều chỉnh s.e. này không được
trình bày ở đây vì rất phức tạp, các phần mềm
máy tính mới đều tính được các s.e. điều chỉnh
này.
Sai số chuẩn đã được điều chỉnh đgl “sai số
chuẩn HAC” hay “sai số chuẩn Newey West”.