Tải bản đầy đủ (.ppt) (10 trang)

bài trình chiếu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (509.49 KB, 10 trang )


CHÀO MỪNG CÁC BẠN
VÀ THẦY CÔ ĐẾN VỚI
BÀI TRÌNH CHIẾU
NGÀY HÔM NAY

Người thực hiện :Lê Phát Đạt
Lớp : 9/5

THẦY CÔ
Cha mẹ cho con sự sống, tình thương .
Thầy cô cho con tri thức làm người

Nghề chèo đò sáng mưa chiều tối
Với mái giầm đưa khách sang sông
Bình minh lên ló dạng đến chiều tà
Luôn cập bến đò theo yêu cầu của khách
Nghề cô yêu chẳng khác nào nghề chèo
chống Dạy học trò như đưa
khách sang sông
Khách sang sông đưa tiền là hết
Dạy học trò đâu phải thế là xong.
Các em ngoan các em giỏi cô mừng
Còn yếu kém ôi đau lòng người giảng dạy
Đó nghề cô yêu là nghề nhà giáo
Dạy học trò chẳng khác khách sang sông.


“Ngày đầu tiên đi học ,mẹ
dắt tay đến trường em vừa đi
vừa khóc mẹ dỗ dành yêu


thương “đó là lời hát từ bài
“Ngày đầu tiên đi học“mà giờ nghe lại giai
điệu này tôi có cảm xúc thật dâng
trào.

Ngày ấy tôi như một con chim non vừa lạc vào khu
rừng lạ mẹ dắt tay tôi đến trường nhưng tôi đã không
khóc, một đìều không thể phủ nhận là rất xa lạ hơi mất
tự tin và cả hồi hộp nữa ,nhìn đâu cũng lạ lẫm ,xung
quanh tôi giờ là những đứa trẻ cũng gióng tôi cũng
được mẹ dắt đến trường ,bỗng thay vào bàn tay ấm áp
của mẹ là một đôi bàn tay khác cũng thật dịu dàng và
ấm áp mà mọi người gọi là cô giáo,người cô đầu tiên
của tôi .Người ta thường nói “cô giáo như mẹ hiền” tôi
thấy thật đúng ,cô

Khi đó chúng tôi thật quá ngốc khi không hay biết
là cô cũng rất buồn và đau
lòng khi chúng tôi khóc
,cô đâu vui gì khi la mắng
chúng tôi chứ !Đúng là
vui tươi và hồn nhiên của tuổi
nhỏ chúng tôi là như thế !
Thời gian nhẹ nhàng trôi qua tôi cũng đã lớn dần
và cũng đã được nhiều thầy cô dạy dỗ với nhiều
kiến thức các thầy cô có tất cả một điểm chung là
luôn hết lòng dạy dỗ và yêu thương chúng tôi

»
“Nhất tự vi sư, bán tự vi sư “một chữ

cũng là thấy nữa chữ cũng là thầy ,dù
ít hay nhiều thì thầy cô nào cũng đã
thật sự tận tình dạy bảo chúng tôi
thành người hữu dụng cho xã hôị thì
không có lí do gì tôi có thể quên được
đúng không ?

Chỉ còn vài tháng nữa thôi tôi sẽ
phải xa rời ngôi trường cấp II thân thương
của tôi để bước vào ngôi trường mới ,một
ngôi trường cấp III.Nghĩ đến đó thôi là lòng
tôi lại dâng trào cảm


xúc có lẽ tôi sẽ thật nhớ ngôi trường cấp II
này một ngôi trường tràn đầy tình
yêu thương của thầy và trò lẫn vào đó
có cả nụ cười và cả nước mắt mắt ,tôi sẽ rất
nhớ ,nhớ lắm những cuộc tranh luận về
một vấn đề nào đó .Chỉ nghĩ như thế mắt tôi
đã thấy cay cay .Tôi sẽ không nghĩ đến đó nữa
mà bây giờ tôi sẽ giữ lại thật nhiều và sẽ tạo
ra thật nhiều kỉ niệm thật đẹp để một ngày
nào đó khi tôi đã lớn và hồi tưởng lai những
tháng năm thật đẹp và đầy tình yêu thương
với ngôi trường thân thương của tôi.


…vì đã dạy tôi không chỉ nhìn mọi thứ xung
quanh mà còn phải biết quan sát và học hỏi.


…vì đã dạy tôi biết rằng cuộc đời là một vở
kịch ,và mỗi chúng ta là một
diễn viên tất cả đều phải
phấn đấu để tạo nên một
tính
cách riêng của mình .

…vì đã dạy tôi biết rằng tính cách không phải là
thứ lớn lớn lên sẽ có mà chính là thứ từ đó
chúng ta lớn lên.


XIn chân thành cảm ơn thày cô
và các bạn
NGƯỜI THẦY GIỎI GIỐNG NHƯ NGỌN NẾN ,HỌ TỰ
ĐỐT CHÍNH MÌNH ĐỂ SOI SÁNG ĐƯỜNG CHO
NGƯỜI KHÁC CHO NGƯỜI KHÁC .

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×