Tải bản đầy đủ (.ppt) (35 trang)

Ai dnag khen nhieu hon

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.13 MB, 35 trang )


Ở nhà kia, có hai anh em nhà thỏ sống
cùng mẹ.

.
Bố đi làm việc xa nên cậu nào cũng tỏ ra
là đứa con biết thương mẹ nhất
và đáng khen nhiều nhất
Thỏ anh biết mình lớn hơn nên lúc nào
cũng nhường nhòn em,

Biết được chuyện đó, một hôm, Thỏ mẹ
bảo hai anh em:
“Bữa nay, các con được nghỉ học”
Song, Thỏ em thì ngược lại, cứ thích mình
ngoan hơn, được mẹ khen nhiều hơn anh.

Thỏ anh lên rừng hái cho mẹ 10 chiếc
nấm hương.

Thỏ em ra đồng cỏ bứt cho mẹ 10 bông
hoa đồng tiền thật đẹp

Đường hơi xa, các con đi phải cẩn thận,
đừng có rong chơi la cà nhé!

Thỏ em hăm hở chạy một mạch ra đồng
cỏ.

Tới nơi, cậu chưa hái vội những bông hoa
vừa trông thấy,


mà đi vòng một lượt, chọn khóm nào đẹp
nhất, bông rực rỡ nhất mới bứt mang về.

Ra khoỷi ủong coỷ, Thoỷ em chaùy aứo vaứo
nhaứ roỏi rớt:

Thỏ em hớn hở:
“Hoa đẹp quá! Con mẹ ngoan
quá!”
“Mẹ ơi, con mang hoa đẹp về rồi
đây này”.
“Con không la cà một tý nào ở
dọc đường đâu mẹ ạ!”

Thế trên đường đi,con có gặp ai,
có thấy gì không?
Thỏ mẹ nhìn con âu yếm:

“Con thấy Sóc, con bác Sóc Vàng
đang đứng khóc bên ngọn ổi.
Nó hư mẹ nhỉ?!

Con coự hoỷi vỡ sao Soực khoực
khoõng?
Thoỷ meù hoỷi.

“Không mẹ ạ! Con sợ ở nhà mẹ
mong”.
“Thế lúc trở về?”


“Con gặp Nhím, Nhím cứ đòi xin một
bông hoa của con, nhưng con không cho.

Thoỷ meù nghe xong khoõng noựi gỡ theõm

chiếc giỏ đẹp trên tay đầy những
nấm hương và mộc nhó.
Lúc lâu sau, Thỏ anh mới về.

Thỏ anh vừa chào mẹ, vừa bốc trong túi
áo ra từng nấm hạt dẻ đưa cho Thỏ em.

Em thớch aờn haùt deỷ, anh mang ve cho
em ủaõy!

Thoỷ meù hoỷi:
Sao con ủi laõu theỏ?

Thỏ anh kể lại:
“Thưa mẹ, trên đường về con còn
phải đợi cô Gà Hoa Mơ.”

Coõ Gaứ Hoa Mụ laứm sao?
Thoỷ anh noựi:

“Dạ, cô Gà Hoa Mơ dẫn đàn con
đi ăn bò mất một đứa,
con phải dừng lại để giúp cô tìm
cậu gà Nhíp bò lạc.
Tìm thấy rồi, con lại vừa đi vừa

đợi cô dắt lũ trẻ cùng về,
kẻo lại lạc lần nữa. Vì vậy con đã
về chậm”

Thỏ mẹ mỉm cười gật đầu gọi cả hai
anh em đến và nói:
“Các con rất đáng khen”

Nhöng Thoû anh thì ñaùng khen hôn

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×