Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Các bí mật của nụ cười pps

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (190.1 KB, 5 trang )

Các bí mật của nụ cười
Kate Douglas & David Robson
Mọingười chúngta ai cũng thích cười. Nhưngthử hỏi có mấy người trong
chúng ta biếtrõ nguyên do vì sao?Sự hài hước, sung sướng,đau đớn, haykích
độngthần kinhđều có thể làm bật ramột tràng hô hô hôhay haha ha. Cái gì cho
chúng ta biếtvề nụ cười? Có phải cườilà mộttrạng thái chỉ có ở con người không,
và tại sao,nếu chúngta nghethấy aiđó đang cười chúng ta cũngmuốn cười theo?
(Ảnh: BrittErlanson/ Getty)
Không có chuyện cười vô cớ
“Anh đang cười gì đó?” Bỏ qua mọi ý nghĩ khiêu khích, câu trả lời làhiển
nhiên: Tôi cười vì cáianh nói khiến tôi thấy thích thú.
Phải vậy không? Sairồi. Theo một nghiêncứu kinh điển về nụ cười của
Robert Provinethuộc trường Đại họcMaryland,Baltimore County,cùngcác đồng
nghiệp củaông, thì cười là một hoạt động hết sức nghiêmtúc. Quan sátcon người
theo thói quen tự nhiêncủa mình, họ ghi nhận 1200trườnghợp cười, vànhận
thấychỉ 10 đến 20%trongsố họ là phản ứng vớimột cáigì đó có liênhệ xa xôi với
sự khôi hài. Đasố nụ cười thật ra đượcbật rabởi một câu bình luận sáo rỗng hoặc
dùngđể “chấm câu” trong ngôn ngữ hội thoại hàng ngày.Ngoài ra,trong quyển
sách của ôngNụ cười: một nghiên cứu khoa học, Provine cho biếthơn 50% chúng
ta có khả năng cười khinói hơn là khinghe,và rúc ra rúcrích trong cuộc sốngxã
hội nhiều hơn 30lần khi ở một mình mà không cóvật thay thế xãhội nàonhư máy
truyền hình chẳng hạn.
(Ảnh:David Trood /Getty)
Kết luận của Provinelà thành phần cơ bản cho một nụ cười không phải là
một tròkhôi hài mà là một ngườikhác. Cười khôngđơn giảnlà một phản ứng
trướcsự khôi hài: nó là mộtchất keo xã hội mà chúng ta sử dụng ở mọi dạng thức
để kết nối mọi người lạivới nhau.
Như vậy, nụ cười có nhiềulốt vỏ. Những nụ cười đầu tiên củachúng ta xuất
hiện lúckhoảng giữa 2 đến 6 tháng tuổi –kể cả ở những đứa trẻ bị điếc. Chúng bật
ra trước sự bất ngờ trongmộttình huống an toàn (chơiú òa chẳng hạn), vàkhông
chỉ làm cho bố mẹ thêmyêu con trẻ. Vì nụ cười đi cùng với sự hoạt động trong


vòng nhận thức thưởng phạt của não, nên nó khuyến khích trẻ nhỏ khám phá thế
giới bởi sự làm cho chúngcảm thấy hạnh phúcvà an toàn. Khi trẻ nhỏ bắt đầubiết
phá phách, thì nụ cười làdấu hiệu củasự khuyến khích, chophép trẻ kiểmtra các
ranh giới vậtchất và xã hội mà không gặp nguy hiểm.
Nụ cười đàm thoại mà Provinequansát thấy về cơ bản tác dụng như một
chất bôi trơn xãhội. Nó thuhút người nghevà giải tỏa căngthẳng, chinhphạtvà
xâm lấnbằng cách đưa mọi người vào trạng thái thanh thản. Nụ cười thầnkinh có
thể tạo rachút ánh sáng chotình huốngcăngthẳng hoặc khó khănvề mặt tâm lí.
Và, quabản chấttruyền nhiễm của nó, nụ cười có thể hòa giải tâm trạngvà hành vi
của một nhóm người, xúc tiếnhoạt độnghợp tác mang lạikết quả tốt hơn.
Nụ cười còn có một mặt tối. “Bạn có thể làm ảnh hưởng đếnhành vi của
những người khác thông qua nụ cười”, Michael Owren,một nhà tâm lí họctại
trường Đại học bang Georgiaở Atlanta,nói. Ôngtin rằng khichúngta làm chủ
được các ngụ ý tinh vicủa nụ cười,thì chúngta có thể bắtđầu sử dụngnó để sai
khiếnnhững người xung quanhmình. Nụ cười có thể bộc lộ ở đây ai là chủ, ailà tớ,
và mộtnụ cườihiểm là mộtthứ vũ khí đe dọacực kìhiệu nghiệm.
Bí ẩncủa nụ cười: Âm thanhcủa
hạnh phúc
Kate Douglas & David Robson

Không có chuyện cười vô cớ
“Con người khác với các loài sinhvật khác bởi tiếng cười”, nhà văn người
Anh Joseph Addison đã viết như vậy vào năm1712. Khoa họchiện đại có một cách
tiếp cận khác với vấnđề đó.
Chúng tacó thể chắc chắn rằng không có loài động vật nào khác cườigiống
như chúng ta. Đó là vì vị thế độc nhất vô nhị của chúng ta làmột loài linh trưởng đã
học cách đứngtrên đôi chân củamình. “Đitrên hai chân là một bước đột phá”, theo
lời Robert Provine,nhà khoahọclãothành nghiên cứu tiếng cười. Cácloài thú bốn
chân phải đồngbộ hóahơi thở của chúng với sải chân của chúng.Với việc tống áp
suất rakhỏi ngực, việc đi trên hai chân đã cho chúng ta sự điều khiển hơi thở cần

thiết để nói và khả năng giảiphóng hơi thở của chúng ta,manglại âm thâmha-ha-
ha đặctrưng củatiếng cười con người.
(Ảnh:Marina DavilaRoss / Đại học Portsmouth)
Nếu nụ cười thậtsự đúng là một chất bôi trơn xãhội, thìbạn có thể trông đợi
những người anhem linhtrưởng lớn cótổ chức xãhội ngang vớichúngta cũng
làm điều tươngtự. “Tiếng cười đúng là âm thanhcủa trò nô đùa”, Provinenói – và
những loài linh trưởnglớn nô đùa thật sự tạo ra cái giống với tiếng cười. Nhưng
âm thanh nô đùa của chúngkhôngmangtính nhạc như của chúng ta và thay vào đó
bao gồm những hơi thở kéo dài, chúngtạo ra bằng cáchhít vào và thở ra. Hệ quả là
tiếngcười của linhtrưởngkhông nghegiống với tiếng cười của chúngta. Khi
Provinemở đĩa ghi tiếng cười của loài tinhtinh cho sinhviên củaôngnghe,đa
phần trongsố họ nghĩ đó là tiếng một con chóđang thở, chỉ vài bangười nhầm
tưởng đó là tiếngrên rĩ lúc làm tình, và một số thậm chí cònnghe ra là tiếng máy
cưa hoặc tiếng cát thổi.
Hồi năm ngoái, MarinaDavila-Rossở trường Đạihọc Portsmouth,Anh quốc,
cùng các đồng nghiệp của ôngđã cùba đứa trẻ và 21con đười ươi, gorilla và tinh
tinh, đo lại cácđặc trưngâm học đa dạng của âm thanh mà chúng tạo ra vàsử dụng
những âm thanhnày tạo ra một cây phả hệ của tiếngcười. Nó giốngvới cây tiến
hóa một cách rõ rệt.“Những khác biệt âmhọc rõ nhất là giữa con người vàcác loài
linh trưởng lớn”, Davila-Rossnói. Nhưngtiếng cười củanhững loài linhtrưởng lớn
châu Phi– tinh tinhvà gorillalà những họ hàng gần gũi về mặt genvới chúngta
nhất –có đặc trưng âm họcgiống với âm củachúngta hơn nhữngâm vựccao tạo
ra bởi loài đười ươi.
Vậy thì chúng ta nêndừnglại ở đâu? Chúng ta có nên định nghĩa tiếngcười
đơn giản là bất kì phátâm nàođược tạo ratronglúc nô đùa haykhông?Ở đây có
nhiều ýkiến khác nhau.
Một nhà nghiêncứu ủng hộ một địnhnghĩa tự do là Jaak Pankseppthuộc
trường Đại học BangWashingtonở Pullman. Dùng máy dòchuột ghi lại các âm
thanh của một loài chuột lớn,ôngphát hiện thấy chúng tạo ra các tiếng chiêm
chiếp siêu âmđặc trưng ở tần số 50 kHz khi bị cù. Khôngnhững ôngxem đây là

tiếngcười, màôngcòn cho rằng các nghiêncứu trênloài chuộtlớn có thể giúp
chúng ta tìmhiểu cơ sở sinhhọc thần kinhcủa tiếng cười con người.

×