Tải bản đầy đủ (.pdf) (6 trang)

Constantin Eduard Tsiolkovsky ppsx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (115.99 KB, 6 trang )

Constantin Eduard Tsiolkovsky

Konstantin Eduard Tsiolkovsky (1857-1935) nhà khoa học hỏa tiễn đầu tiên
Năm 1898, K.E. Tsiolkovsky đã viết một bài kỹ thuật có tên là “Khám phá không
gian bằng phương tiện hỏa tiễn” (Exploration of Cosmic Space by Means of
Rocket Devices), trong bài này có một câu tiên đoán như sau: “Nhân loại sẽ không
còn bị trói buộc vào trái đất mãi mãi. Trong việc tìm kiếm ánh sáng và không gian,
loài người sẽ vượt lên tầng không, lúc đầu còn dè dặt rồi về sau chế ngự được tất
cả không gian chung quanh mặt trời”.
Mặc dù mãi tới năm 1903 mới được phổ biến, nhưng bài kỹ thuật đó vẫn là tài liệu
khoa học đầu tiên nói về cách thám hiểu vũ trụ. K.E. Tsiolkovsky còn đề nghị sử
dụng các hỏa tiễn nhiều tầng, đẩy mạnh do một bộ máy dùng nhiên liệu lỏng. Nhà
bác học người Nga này đã viết : “Tốc độ của hỏa tiễn và tầm bay đều không có
giới hạn và tùy thuộc vào sức đẩy cũng như nhiên liệu”. Tsiolkovsky cũng trù liệu
về các trạm không gian thiết lập trên không trung để từ đó bắt dầu các chuyến bay
đi thám hiểm các hành tinh khác.
Konstantin Eduardovich Tsiolkovsky sinh ngày 17-9-1857 tại làng Izhevkoye,
vùng Spassk thuộc miền Ryazan, nước Nga. Konstantin là con của ông Eduard
Ignatyevich Tsiolkovsky. Ông này trước kia đã nuôi mộng trở nên một giáo viên
nhưng rồi quay sang làm nghề thủy lâm để nuôi sống 17 đứa con. Ông Eduard là
người có tính tình hơi lạnh lùng và hơi cách biệt nhưng ông có tư tưởng tự do, lại
có óc phát minh. Ông đã hướng dẫn các con yêu thích vật lý cùng các hoạt động
có tính cách tự lập. Nhờ cha, Konstantin có được một ý chí cương quyết cùng khả
năng làm việc bền bỉ. Còn về tài năng, Konstantin nhờ mẹ, người đã qua đời khi
Konstantin còn ở tuổi niên thiếu nhưng vẫn để lại cho các con những hồi tưởng về
sự nóng tính cũng như tính khôi hài vui vẻ.
Izhevkoye là một làng nhỏ, chỉ gồm có một đường phố bụi bậm về mùa nắng, bùn
lầy về mùa mưa và khi mùa đông tới, các cánh đồng đầy chim muông và các loài
thú khác như gấu, hươu, chồn, sói. Chính tại nơi phong cảnh mộc mạc này,
Konstantin đã trải qua thời kỳ thơ ấu. Cậu Tsiolkovsky thường xây cất các nhà
tranh bé nhỏ bằng đất bùn hay theo chúng bạn trượt tuyết vào mùa đông. Khi hè


tới, Konstantin lai ưa thích thả diều, cậu bắt các con dán cho vào trong một chiếc
hộp nhỏ rồi buộc ở cánh diều mà thả lên cao.
Năm lên 9 tuổi, Konstantin bị bệnh đau cuống họng rồi bệnh trở thành sốt ban đỏ.
Cậu được mẹ tận tình chăm sóc nhưng vì thiếu thuốc men nên khi khỏi bệnh, cậu
bị điếc hoàn toàn. Bệnh điếc đã làm cho Konstantin sống trong những năm trường
buồn bã, đã ngăn cách cậu với trường học, với bạn bè và cũng làm cậu trở thành
đề tài cho những đứa trẻ trong làng chế riễu. Chính trong cảnh cô đơn đó,
Konstantin được cha dạy cho học về toán cũng như về các môn học khác. Ông
Eduard đã đi mượn thêm các cuốn sách khác ngoài các cuốn sẵn có ở nhà để dùng
vào việc giáo dục các con. Càng dạy con học, ông Eduard càng thấy Konstantin là
một đứa trẻ thông minh, có óc sáng kiến. Cậu bé này đã làm được nhiều đồ chơi
có tính cách khoa học, lại rất ham đọc sách.
Konstantin mất mẹ vào năm 1872. Bà mẹ cậu đã chết trong một kỳ sinh nở. Năm
sau, Konstantin được cha gửi đi học tại một trường ở Moscow cách nhà hơn 100
dặm. Thời kỳ học hành này thực là cực khổ đối với Konstantin. Cậu thiếu niên 16
tuổi này thiếu thốn đủ thứ, kể cả các thức ăn uống. Konstantin đã ghi lại như sau:
“Tôi còn nhớ rõ tôi chẳng có gì khác để ăn ngoại trừ bánh mì nâu và nước lã. Cứ 3
ngày, tôi tới tiệm bánh mì một lần và chỉ mua có 9 kopecks bánh mì. Dù chỉ có
vậy, tôi luôn luôn sung sướng với các ý tưởng của tôi và sự ăn uống “kiêng cữ”
như vậy không làm cho tôi nản chí”.
Konstantin đã sung sướng vì đang nuôi dưỡng các ý tưởng về chinh phục không
gian và chính sự yêu thích này đã khiến cho cậu tìm học đến nỗi không có thời giờ
để đi cắt tóc và một hôm tới trường, khi bạn bè tưởng quần áo của cậu bị chuột cắn
vì thủng nhiều lỗ, Konstantin mới biết lý do là các giọt acíd đã ăn thủng quần áo
khi cậu mải mê làm các thí nghiệm hóa học.
Năm 1876, sau 3 năm theo đuổi toán học và vật lý, Konstantin rời Moscow về
Izhevskoye và dạy học tại nơi này trong 2 năm. Mặc dù bệnh điếc, ông giáo sư này
đã thành công trong nghề mô phạm tại Borovsk, một tỉnh cách Izhevskoye vài
dậm về phía tây. Chính trong thời gian này, Konstantin Tsiolkovsky đã nghiên cứu
về điện học, về động học và khả năng của các loại nhiên liệu. Ông đã dùng tiền

túi, xây dựng các hầm gió (wind tunnels) để thử các kiểu mẫu cánh máy bay.
Năm 1881, Konstantin Tsiolkovsky gửi các điều nghiên cứu của mình cho Hội Vật
Lý và Hóa Học tại Saint Petersburg. Tài năng của ông đã khiến cho các hội viên
của Hội kể trên chú ý. Nhiều người đã trao đổi thư từ với Tsiolkovsky. Bài khảo
cứu thứ hai của ông có tên là “Cơ học của một cơ quan sống“ (Mechanics of a
Living Organism) đã khiến ông được bầu vào trong Hội Vật Lý và Hóa Học, rồi
vào năm 1883, Tsiolkovsky lại viết bài “Không Gian Tự Do” (Free Space), khảo
cứu về cơ học trong không gian. Trong khoảng các năm từ 1885 tới 1889,
Tsiolkovsky đã nghiên cứu rất nhiều về lý thuyết của khí cầu máy.
Năm 1893, Tsiolkovsky được mời nhận chức Giáo Sư tại Kaluga và ông đã giữ
chân này cho tới khi về hưu vào năm 1920. Ngoài khí cầu máy, Tsiokovsky còn
khảo sát các loại máy bay. Bài nghiên cứu về thứ máy bay cánh một lớp được ông
viết vào năm 1894 tức là đi trước cuộc bay đầu tiên của anh em Wright 9
năm.Trong khi nghiên cứu, Tsiolkovsky đã chú ý đến các vấn đề không gian và
quan tâm tới đời sống trên các hành tinh khác. Ông cho xuất bản cuốn sách có tên
là “Các Giấc Mơ về Trái Đất và Bầu Trời” (Dreams of Earth and Sky) vào năm
1895. Năm sau, 1896, Tsiolkovsky tìm cách giải quyết các bài toán lý thuyết liên
hệ tới việc sử dụng động cơ hỏa tiễn trong không gian. Lúc bấy giờ, các giới khoa
học và báo chí ít chú ý tới các ý tưởng và công trình nghiên cứu của ông. Tuy
nhiên, Tsiolkovsky cũng được Hàn Lâm Viện Khoa Học Saint Petersburg tặng
một số tiền trợ cấp là 475 đồng rúp và các độc giả nhật báo gửi tặng 55 đồng rúp
nữa, để ông thực hiện các thí nghiệm về máy bay vào năm 1900.
Các năm từ 1901 tới 1915 mang lại nhiều đau buồn cho Tsiolkovsky. Một người
con trai của ông tự sát năm 1902 rồi vào năm 1908, một trận lụt đã làm trôi mất
phần lớn các tài liệu nghiên cứu khoa học quý giá. Ba năm sau, 1911, một người
con gái khác của Tsiolkovsky bi bắt vì các hoạt động cách mạng trong khi các giới
chức khoa học Nga thờ ơ trước các công trình nghiên cứu của ông.
Tới năm 1924, các công cuộc khảo cứu về hỏa tiễn và không gian của Robert H.
Goddard, một nhà khoa học người Mỹ, đã làm say mê các giới khoa học trên toàn
thế giới. Phong trào học hỏi về cách thám hiểm không gian cũng lan tới nước Nga.

Vì thế Tsiolkovsky mới được nhiều người biết tới và tôn sùng. Các bài khảo cứu
của ông viết từ năm 1898 về sự thám hiểm không gian ban đầu được in lại.
Tsiolkovsky được sự yểm trợ của chính quyền Xô Viết và được bầu vào Hàn Lâm
viện Khoa Học Nga năm 1919. Các công trình nghiên cứu của ông đã đóng góp rất
nhiều cho việc thám hiểm thượng tầng khí quyển và dùng cho các chuyến bay liên
hành tinh. Tsiolkovsky trở nên một anh hùng dân tộc Nga và vào năm 1932, ngày
sinh thứ 75 của ông được chính quyền Nga coi là một ngày quốc lễ.
Ngày 4 tháng 10 năm 1959, vệ tinh Lunik III của Liên Xô đã bay vòng đằng sau
mặt trăng và đã gửi về địa cầu hính ảnh của phần đất trên mặt trăng mà con người
chưa từng nhìn thấy. Trên bản đồ mặt trăng này, người Nga đã dùng tên của
Tsiolkovsky để đặt cho một miệng núi lửa.
Konstantin E. Tsiolkovsky qua đời vào ngày 19-9-1935 tại
Kaluga. Mặc dù ở sâu trong lục địa và giữa thời đại khoa
học còn kém cỏi, Tsiolkovsky đã nhờ vào thiên tài mà tiên
đoán được một cách rất chính xác nền khoa học của tương
lai. Tsiolkovsky đã dùng các phương trình toán học, vật lý
và hóa học để chứng minh lý thuyết của mình. Thật là lạ
lùng khi cưú xét về lý thuyết của K. E. Tsiolkovsky và của Robert H. Goddard,
mặc dù ở hai nơi cách biệt và không hề liên lạc gì với nhau, lý thuyết của hai nhà
khoa học này đã giống nhau rất nhiều, cả về quan niệm lẫn về các kết luận cho
công cuộc thám hiểm không gian.
Ngày nay, trên ngôi mộ của Konstantin E. Tsiolkovsky tại tỉnh Kaluga, nước Nga,
người ta còn đọc thấy giòng chữ: “Nhân Loại sẽ không còn bị trói buộc vào trái
đất mãi mãi"./.

×