Tải bản đầy đủ (.pdf) (7 trang)

ông Sáu trong Chiếc lược ngà.. docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (100.54 KB, 7 trang )

ông Sáu trong Chiếc lược ngà
Như ta đã biết, ông Sáu là một trong hai nhân vật chính
trong tác phẩn " Chiếc lược ngà" của nhà văn Nguyễn
Quang Sáng.Ông có một cuộc sống bình thường như bao
người dân bình thường khác sống trong thời kì lúc bấy giờ
: cuộc sống bị chi phối bởi chiến tranh. Nhưng ở ông vẫn
toát lên lòng yêu nước; lòng yêu thương vợ con, gia
đình.Có lẽ bởi vậy mà ông Sáu đã để lại trong lòng người
đọc những ấn tượng cũng như tình cảm sâu sắc.
Như đã nói trên , ông Sáu là một trong hai nhân vật chính
của tác phẩm.Nhân vật này được tác giả xây dưụng một
cách khá công phu để qua đó xây dưụng chủ đề của tác
phẩm : những đau thương và tình người trong chiến
tranh.
Ông Sáu đã trải qua hai cuộc kháng chiến chống thực dân
Pháp và đế quốc Mĩ, đó là những ngày tháng không thể
nào quên của ông Sáu cũng như của toàn nhân dân Việt
Nam.Vì lòng yêu nước và vì độc lập của dân tộc mà ông
Sáu đã ra đi để lại người vợ trẻ và đứa con nhỏ còn chưa
biết gọi ba. Trong ông luôn thường trực nỗi nhớ nhà , nhớ
con da diết.Với ba ngày phép, ông đã hi vọng được nghe
tiếng ba từ đứa con gái bé bỏng của mình. Nhưng ông lại
không đạt được mong ước nhỏ nhoi ấy. Tình cha con của
ông với bé Thu bị chia cắt. Tại sao ư? Đó là bởi vết sẹo
dài trên mặt ông. Vết sẹo ấy là hậu quả mà chiến tranh đã
để lại trên khuôn mặt ông. NỖi khát khao. tình cha con
của ông không được trọn vẹn. Đó phải chăng là một tội ác
nữa của chiến tranh : chia cắt tình cảm cha con. VÀ rồi
đến khi bé Thu nhận ông rồi, ông lại phải lên đường ngay.
Lí do ở đây lại là chiến tranh. Chiến tranh, chiến tranh,
chiến tranh. Sao cuộc đồi và số phận của ông Sáu lại đều


do chiến tranh chi phối như vậy. Thật quá phi nghĩa.
Chiến tranh- nó chỷ mang lại cho con người đau khổ mà
thôi. Mà đâu chỷ ông Sáu mới phải chịu sự chi phối của
chiến tranh, cuộc đời ông còn giống với rất rất nhiều
những người dân Việt Nam khác nữa. Điều đó làm cho ta
cảm thấy đau xót thay cho những cảnh đừoi bất hạnh
trong chiến tranh và làm ta nhận ra sự phi nghĩa, sự phi
nhân tính của chiến tranh.
Có lẽ bởi vì cuộc đời và số phận bị chi phối bởi chiến
tranh mà trong ông Sáu là một tình yêu nước tha
thiết.Ông đã gạt bỏ tình riêng của mình để lên đường cứu
quốc. Có được mấy người cha bỏ lại đứa con nhỏ của
mình để lên đường tìm lại độc lập tự do dân tộc. Có được
mấy người cha khi vừa mới được đứa con yêu quý của
mình nhận làm ba đã lên đường ra mặt trận ngay. Không
phải là ông sợ nếu như ở lại lâu hơ sẽ bị phạt mà bởi ông
lo nếu như cso việc gấp ở mặt trận mà lại không có mặt
thỳ không thể hiến sức mình để bảo vệ cho Tổ quốc
được. Ông yêu nước. Điều đó không ai có thể phủ nhận
đươc. Và chính điều đó đã làm cho người đọc cảm thấy
khâm phục nơi con người ông vì ông đã quên đi cái tình
riêng để cống hiến cho cái lớn lao hơn, cho cái tính yêu
chung của cả dân tộc.
Có lẽ rằng nổi bật nhất nơi con người ông không phải là
tình yêu nước mà đó là tình yêu gia đình, đặc biệt là đứa
con gái bé bỏng của ông. Khi được nghỉ phép về thăm
nhà, ông đã không thể chờ đến khi ghe cập bến mà đã
nhảy phắt lên bờ gọi con. Điều này cũng là lẽ tất nhiên
thôi. Ông đã xa con gái, xa gia đình trong tám năm trời
ròng rã. Tám năm là khoảng thời gian quá dài để kìm nén

trong lòng một nỗi nhớ. Và rồi cuối cùng nỗi nhớ ấy cũng
được bộc lộ. Ông chạy đến bên con, gọi con bằng tất cả
tâấ lòng mình. Nhưng, nhưng và nhưng tình cảm nỗi nhớ
của ông như rơi xuống vực thẳm. Bé Thu sợ hãi và chạy
**t vào nhà khi vừa thấy ông. Chắc chắn rằng trong ông
lúc đó là sự đau khổ đến tột cùng. Ông yêu con lắm
nhưng nó có biết không. Nó đã bỏ ông lại với sự cô đơn
mà ông không thể ngờ tới.



×