Tải bản đầy đủ (.pdf) (15 trang)

Viêm tai giữa ở trẻ em pps

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (176.37 KB, 15 trang )

Viêm tai giữa ở trẻ em

Viêm hay nhiễm trùng tai giữa là một bệnh khá thông
thường của trẻ em. Theo thống kê, tới tuổi lên 3,
khoảng ¾ trẻ em đã từng bị viêm tai giữa ít nhất là 1
lần. Khi nghe bác sĩ “tuyên bố” con mình bị viêm tai
giữa lần đầu, đa số các cha mẹ đều cảm thấy lo sợ.
Nhưng không sao, bệnh này thường hết sau vài ngày
và mặc dầu có thể bị đi bị lại, đa số các em đều hết bị
bệnh này khi đến tuổi đi học, tức 5-6 tuổi.
Triệu chứng
Tai giữa là phần tai nằm bên trong,
sau màng nhĩ. Do đó, chúng ta rất
khó hình dung và tin được con mình
đang bị nhiễm trùng phần này. Trẻ nhỏ dưới 1 tuổi không
thể nói cho chúng ta biết em đang bị đau tai. Cha mẹ cần
để ý để có thể nhận ra những triệu chứng nơi em bé như:

- Tự kéo tai như đang có gì khó chịu ở đó.
- Khóc nhiều hơn bình thường.
- Khó ngủ hơn.
- Không phản ứng khi nghe tiếng động.
- Gây gổ, khó chịu hơn bình thường.
- Sốt, nhức đầu.
- Chảy mủ lỗ tai.
Nguyên nhân
Bệnh viêm tai giữa thường bắt đầu từ một cơn cảm khiến
cho phần tai giữa bị sưng lên, nước nhầy tụ lại sau màng
nhĩ.
Viêm tai giữa cũng có thể do phần ống thông giữa và mũi
(eustachian tubes) bị sưng và nghẹt. Ống thông này có


nhiệm vụ làm áp suất phía trong và phía ngoài tai cân
bằng nhau. Ở trẻ em, ống thường ngắn và hẹp, khiến
nước nhầy tiết ra dễ bị giữ lại nơi tai giữa khi ống này bị
sưng và nghẹt do bệnh cảm.
Ngoài ra, cục “thịt dư” ngay phía trên họng, sau mũi, cũng
có thể ảnh hưởng đến chuyện viêm tai. Cục “thịt dư” này
bình thường có nhiệm vụ sản xuất bạch huyết cầu để
chống nhiễm trùng, nhưng đôi khi chính chúng cũng bị
nhiễm trùng và sưng to lên làm nghẽn ống thông tai.
Nhiễm trùng cục “thịt dư” này cũng có thể lan ra ống
thông. Sau cùng, hệ thống miễn nhiễm của trẻ em còn
yếu, do đó các em dễ bị mắc bệnh hơn người lớn, nhất là
bệnh cảm và viêm tai giữa.
Những yếu tố khiến trẻ mắc bệnh
Tuổi: trẻ em từ 6 - 18 tháng dễ bị
bệnh nhất. Trẻ từ 4 tháng tuổi cũng
dễ mắc bệnh.
Nhà giữ trẻ: trẻ em nơi các nhà giữ
trẻ dễ bị nhiễm trùng hơn các em ở
nhà.
Không khí thở không trong sạch: trẻ em ở nơi có khói
thuốc lá hay nơi không khí ô nhiễm dễ bị bệnh.
Tiền sử gia đình: nếu trong gia đình có người dễ bị nhiễm
trùng tai, các em cũng dễ bị hơn.

Đặt ống dẫn l
ưu tai
giữa.
Dòng giống: người da đỏ và người Eskimo từ Alaska hay
Canada dễ bị viêm tai hơn người da trắng.

Cách nằm bú: các em bé nằm bú dễ bị viêm tai hơn các
em được đỡ cho đầu cao lên trong khi bú.
Theo mùa: các em dễ bị viêm tai vào mùa thu và mùa
đông hơn.
Khi nào nên gọi bác sĩ
Viêm tai không phải là một trường hợp khẩn cấp nhưng
nó làm cho trẻ rất khó chịu. Ở những trẻ lớn hơn, trẻ có
thể bị đau nhức tai rất nhiều, không thể ngủ được. Trong
trường hợp này, bạn nên gọi bác sĩ.
Ở những trẻ dưới 2 tuổi, khi mới hết cảm mà trở nên quá
khó chịu, gây gổ, bạn nên nghĩ tới viêm tai và mang trẻ đi
khám bệnh.
Bạn cũng nên mang trẻ đi khám ngay nếu thấy mủ hay
máu chảy ra từ tai các trẻ, vì có thể trẻ đang bị thủng
màng nhĩ.
Nếu trẻ đã được định bệnh là viêm tai giữa và không bớt
bệnh sau vài ngày, bạn nên gọi bác sĩ.
Biến chứng
Đa số các trường hợp viêm tai đều tự khỏi sau khoảng 1
tuần. Tuy nhiên nếu căn bệnh kéo dài, có thể đưa đến
những biến chứng sau:
Không nghe rõ: chất nhầy tụ lại sau màng nhĩ khiến các
em nghe không rõ được, do tín hiệu nghe khó được màng
nhĩ và chuỗi xương trong tai truyền đi trong môi trường
nước. Các em có thể bị mất thính lực tới 25 decibels,
giống như tai bị nhét giẻ vậy.
Mất thính lực lâu dài: nước nhầy tụ sau màng nhĩ sẽ dần
dần hết đi. Tuy nhiên, trong vài trường hợp, nước này có
thể vẫn tồn tại nơi tai giữa một thời gian dài và có thể đưa
đến phá hư màng nhĩ và chuỗi xương dẫn âm thanh.

Thủng màng nhĩ: trong thời gian tai bị viêm, nước nhầy và
mủ có thể tích tụ rất nhiều trong tai giữa và đè lên màng
nhĩ khiến bệnh nhân bị đau tai rất nhiều. Đôi khi sức ép
của khối nước này làm màng nhĩ rách và nước mủ sẽ
chảy ra tai ngoài. Tuy nhiên, nếu màng nhĩ bị rách nhiều
lần và không lành, bệnh nhân sẽ bị chứng thủng màng nhĩ
cần phải mổ vá lại.
Viêm xương chẩm (mastoiditis): bệnh viêm tai không
được chữa lâu ngày sẽ đưa đến viêm xương chẩm, tức
phần xương sọ nằm ngay sau tai. Viêm màng não hay các
phần khác của đầu. Chứng này hiếm khi xảy ra.
Điều trị
Có nhiều cách chữa viêm tai tùy theo tuổi của trẻ nhỏ,
bệnh sử và loại nhiễm trùng.
Nếu trẻ nhỏ khó chịu, bạn có thể cho trẻ uống thuốc giảm
đau như paracetamol.
Nếu em không bị chảy mủ lỗ tai hay đã từng đặt ống trong
tai, bác sĩ có thể cho một loại thuốc nhỏ tai để giảm đau.
Bác sĩ có thể cho trẻ uống thuốc kháng sinh, nên uống
cho hết thuốc để chắc chắn là đã hết nhiễm trùng.
Nếu viêm tai do siêu vi, kháng sinh sẽ không làm trẻ hết
bệnh nhanh hơn.
Ngược lại dùng quá nhiều kháng sinh có thể tạo ra những
vi trùng kháng thuốc rất nguy hiểm.
Đặt ống trong tai: nếu trẻ nhỏ bị chất nhầy tích tụ sau
màng nhĩ quá lâu khiến trẻ nghe không rõ, hoặc trẻ bị
viêm tai rất nhiều lần, có thể bác sĩ sẽ đề nghị cho trẻ đặt
ống trong tai. Bác sĩ Tai mũi họng sẽ rạch một đường nhỏ
nơi màng nhĩ và đặt một ống nhỏ vào đó. Ống này làm
chất nhầy sau màng nhĩ chảy ra ngoài và giúp thăng bằng

áp suất giữa tai ngoài và tai giữa., trẻ sẽ nghe lại được
ngay. Trong vòng khoảng 1 năm, ống này sẽ tự động rơi
ra và màng nhĩ tự lành. Trong thời gian chờ đợi, nếu trẻ đi
bơi, sẽ phải bịt tai lại bằng “ear plug” và tránh đừng cho
nước vào tai khi tắm hay gội đầu.
Vài trẻ vẫn tiếp tục bị viêm tai sau khi ống rơi ra, trường
hợp này, trẻ sẽ phải đặt ống lại.
Phòng ngừa
Không cho trẻ đến gần các trẻ bệnh. Không cho đi nhà trẻ
quá sớm.
Giữ không cho trẻ hít khói thuốc.
Tất cả mọi người trong nhà phải ngưng hút thuốc.
Cho trẻ bú mẹ ít nhất là 6 tháng đầu. Trong sữa mẹ có
nhiều kháng thể giúp trẻ chống bệnh.
Cho trẻ ngồi cao lên khi bú bình. Đem trẻ đi chích ngừa
đầy đủ.

×