Tải bản đầy đủ (.pdf) (3 trang)

Báo cáo khoa học: "MỘT SỐ PHƯƠNG PHÁP ĐO ĐỘ TIN CẬY CỦA MỘT BÀI KIỂM TRA" ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (259.11 KB, 3 trang )


MỘT SỐ PHƯƠNG PHÁP ĐO ĐỘ TIN CẬY
CỦA MỘT BÀI KIỂM TRA

ThS. VŨ THANH HIỀN
Bộ môn Anh văn
Khoa Khoa học cơ bản
Trường Đại học Giao thông Vận tải

Tóm tắt: Độ tin cậy là một trong những tiêu chí thiết yếu nhất của một bài kiểm tra tốt.
Do vậy, việc đánh giá một bài kiểm tra chính là đánh giá độ tin cậy của bài kiểm tra đó. Báo
cáo xin giới thiệu một số phương pháp để đo độ tin cậy của một bài kiểm tra.
Summary: The reliability is one of the most essential criteria of a good test. Therefore,
evaluating a test is to evaluate the reliability of the test. The report will present some methods
of reliability computation of a test.

I. ĐẶT VẤN ĐỀ
Theo Bachman (1990:3), kiểm tra đóng
một vai trò hết sức quan trọng trong quá trình
giảng dạy. Thông qua kiểm tra, giáo viên có
thể (i) đánh giá được sự tiếp thu của người
học trong những giai đoạn nhất định; (ii) tự
đánh giá được các phương pháp giảng dạy
khác nhau; (iii) điều chỉnh kiến thức đầu vào
cho phù hợp trong quá trình giảng dạy. Chính
vì vậy, việc thiết kế được những bài kiểm tra
tốt với bốn tiêu chí chính: tính giá trị, độ tin
cậy, tính khả thi, và độ phân biệt là một điều
rất cần thiết.
Có thể nói độ tin cậy được coi là một
trong những tiêu chí thiết yếu nhất của một


bài kiểm tra tốt. Harrison (1983) coi độ tin cậy
là tính nhất quán mà một bài kiểm tra luôn
đánh giá chính xác một đối tượng tại các thời
điểm khác nhau. Ví dụ một sinh viên đạt kết
quả thấp đối với một bài kiểm tra ở lần làm
bài đầu tiên, nhưng hai hôm sau với vẫn bài
kiểm tra đó, người sinh viên này lại đạt kết
quả cao. Có thể nói bài kiểm tra này không
đạt được độ tin cậy và kết quả bài kiểm tra
không được coi là kết quả tin cậy để đánh giá
năng lực của người làm bài.Chính vì vậy, có
rất nhiều phương pháp để đo độ tin cậy của
một bài kiểm tra. Tuy nhiên, báo cáo này xin
giới thiệu một số phương pháp có thể áp dụng
được để đo độ tin cậy của một bài kiểm tra.
CNTT-CB
II. NỘI DUNG
* Phương pháp kiểm tra – kiểm tra lại
(Test-Retest Method)
Theo Henning (1987) và Shohamy
(1985) đây là phương pháp tính độ tin cậy đơn
giản nhất. Cùng một bài kiểm tra sẽ được tiến
hành kiểm tra hai lần cho cùng một đối tượng
với khoảng thời gian giữa hai lần kiểm tra
không được quá hai tuần. Và cả hai ông đều
nhất trí rằng giữa hai lần kiểm tra người làm
bài không được ôn tập lại. Tuy nhiên, để tiến
hành kiểm tra – kiểm tra lại sẽ không dễ dàng
vì không ai có thể chắc chắn liệu người làm
bài có ôn tập lại hay không. Về mặt tâm lý,

người làm bài bao giờ cũng muốn đạt kết quả
cao hơn trong lần làm bài thứ hai này, nên có


thể họ sẽ dành thời gian để ôn tập lại.
Để đo độ tin cậy theo hình thức này
Henning (1987:81) đã đưa ra công thức sau:
r
tt
= r
1,2
trong đó: r
tt
là hệ số đo độ tin cậy
r
1,2
là sự tương quan giữa kết
quả hai lần làm bài kiểm tra của cùng đối tượng
* Phương pháp chia đôi bài kiểm tra
(Split Half)
Để sử dụng phương pháp này, trước hết
bài kiểm tra phải được chia đôi thành hai phần
tương đương nhau và được tiến hành cùng cho
một đối tượng sinh viên. Để chia bài kiểm tra
thành hai phần tưương đương, người ta có thể
sử dụng một số cách khác nhau. Nếu bài kiểm
tra bao gồm các câu riêng lẻ, cách thông
thường nhất để chia bài kiểm tra thành hai
phần tương đương đó là một phần gồm các
câu số chẵn, phần kia gồm các câu số lẻ. Điểm

số của hai phần này sẽ được tính riêng biệt và
được tính tương quan với nhau. Điểm số của
hai phần này càng giống nhau tức là bài kiểm
tra càng có độ tin cậy cao. Có nghĩa là hệ số
tin cậy lý tưởng giữa hai phần của bài kiểm tra
sẽ là 1. Bài kiểm tra có hệ số tin cậy là 1 là bài
kiểm tra có độ tin cậy cao. Trong khi đó bài
kiểm tra có hệ số tin cậy là 0 tức là bài kiểm
tra đó không có độ tin cậy.
CNTT-
CB
Để tính hệ số tin cậy theo phương pháp
này, người ta sẽ dùng công thức Spearman-
Brown Prophecy như sau:
B,A
B,A
tt
R1
R2
R
+
=

trong đó
R
tt
: là hệ số tin cậy theo phương pháp
Split Half.
R
A,B

: là hệ số tương quan giữa hai điểm
số của hai phần của bài kiểm tra
Để tính hệ số tương quan giữa hai phần
của bài kiểm tra (R
A,B
), người ta có thể dùng
công thức sau:
)1n(n
D6
1R
2
2
B,A

−=


trong đó: R
A,B
: là hệ số tương quan
Spearman
D: sự chênh lệch điểm của hai
phần bài kiểm tra
n: số lượng bài kiểm tra
Nếu R
A,B
: 0,8 – 1,0 sự tương quan tốt (độ
tin cậy cao)
0,6 – 0,8 sự tương quan trung bình (độ
tin cậy trung bình)

0,4 – 0,6 sự tương quan kém
(độ tin cậy thấp)
0,2 – 0,4 sự tương quan rất kém
(độ tin cậy rất thấp)
Tuy nhiên, Theo cả Bachman (1990) và
Henning (1987) đều cho rằng độ tin cậy tính
theo phương pháp
Split Half có thể không
mang lại kết quả chính xác vì độ tin cậy có thể
thay đổi tùy theo bố cục của bài kiểm tra.

Để khắc phục nhược điểm trên Henning
(1987:84) đã đưa ra một số công thức tính độ
tin cậy sau đây:

* Công thức 20 của Kuder-
Richardson (Kuder-Richardson Formula
20)










=


2
t
2
i
2
t
tt
S
SS
1n
n
R

trong đó:
R
tt
: độ tin cậy tính theo công


thức 20 của Kuder-Richardson
n: số câu hỏi trong bài kiểm tra
S
2
t
: bình phương của độ lệch chuẩn (SD)

S
2
i
: tổng số sự chênh lệch điểm của tất

cả các câu hỏi

Tuy nhiên công thức này rất khó tính
toán. Trong trường hợp không tính được sự
chênh lệch điểm của từng câu hỏi, người ta
khuyên nên dùng công thức 21 của
Kuder-
Richardson

* Công thức 21 của Kuder-Richardson
(Kuder-Richardson Formula 21)















=
2
t
2

tt
S
n
x
x
1
1n
n
R

trong đó:
R
tt
: độ tin cậy tính theo công
thúc 21 của
Kuder-Richardson
CNTT-CB
n
: số câu hỏi trong bài kiểm tra
x
: điểm trung bình chung (Mean)
S
2
t
: sự chênh lệch của điểm số
Tuy nhiên Shohamy (1985) cũng giới
thiệu công thức 21 của
Kuder-Richardson
theo một cách tính khác như sau:


2
tt
)SD(K
)xK(x
1R
−−
−=

trong đó: x: điểm trung bình chung
(Mean)
(SD)
2
: bình phương của độ lệch chuẩn
(SD)
K:
số câu hỏi trong bài kiểm tra
Về mặt cơ bản, mặc dù hai công thức trên
được tính khác nhau nhưng chúng đều cho
những kết quả như nhau vì sự chênh lệch
điểm số bằng với độ lệch chuẩn.(Theo
Bachman 1990: 166).
Hệ số tin cậy đạt yêu cầu sẽ trải dài từ 0
đến 1 (hHenning 1987:80). Thep Lado (1961),
đối với một bài kiểm tra đọc hiểu môn tiếng
Anh
(Reading test) có hệ số tin cậy từ 0,9 đến
0,99 tức là bài kiểm tra có độ tin cậy cao,
trong khi đó để một bài kiểm tra viết môn
tiếng Anh (Writing test)
có độ tin cậy cao, tức

là hệ số tin cậy phải dao động từ
0,7 đến 0,79.
III. KẾT LUẬN
Báo cáo đã giới thiệu bốn phương pháp
có thể áp dụng được để đo độ tin cậy – một
trong những tiêu chí cần thiết của một bài
kiểm tra tốt. Hy vọng báo cáo này sẽ là một
tài liệu tham khảo bổ ích cho những người
thiết kế bài kiểm tra để có được những bài
kiểm tra ngày càng chất lượng.

Tài liệu tham khảo
[1]. Bachman, L.F (1990). Fundemental
Considerations in Language Testing. Oxford:
Oxford University Press.
[2]. Harrison, A. (1983). A Language Testing
Handbook. London: Mcmillian Press.
[3]. Heaton, J.B. (1988). Writing English
Language Tests. London: Long man
[4]. Henning, G. (1987). A Guide to Language
Testing. Cambridge: Newbury House Publishers
[5]. Hughes, A. (1989). Testing for Language
Teachers. Cambridge: Cambridge University
Press.
[6]. Lado, R. (1961). Language Testing. London:
Longman.
[7]. Shohamy, E. (1985). A Practical Hanbook in
Language Testing for the Second Language
Teachers. Tel-Aviv: Tel-Aviv University Press♦



×