Tải bản đầy đủ (.pdf) (3 trang)

Xuân Tha Hương potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (87.4 KB, 3 trang )

Xuân Tha Hương
Xuân đến bao lần xa quê Mẹ
Gượng xứ Người nghĩ chút bâng quơ.
Ai đó mang ngày Đông tiễn biệt !?
Khoát vào đời chiếc áo nàng Xuân.

Mẹ già đâu? Bao giờ ta gặp
Quê hương đâu? Một nỗi nhớ mong
Ðợi Xuân về bên thềm hoang vắng
Đón Tết sang trong cửa cô đơn.
Ai về quê Việt cho tôi nhắn
Xin hộ giùm tôi một ít mùa Xuân.
Ở đây vẫn cỏ, cây, hoa, lá
Vẫn bốn mùa. Nhưng vẫn thiếu mùa Xuân.
Xuân này bao mùa xa quê Mẹ.
Được. Mất. Còn. Xuân để yêu thương.
Hay thời gian chỉ là cõi vô thường
Để ngậm ngùi buồn thân viễn xứ.

Nỗi Buồn
Em đi rồi nhớ thương ai nữa!?
Tháng Tám buồn riêng cõi lòng anh.
Khói thuốc đắng hỏi hồn tê tái
Chén rượu cay biết nỗi cô đơn.
Em đi rồi giận hờn ai nữa
Trách móc gì khi vẫn còn yêu
Ngày đi xuống mỗi lúc về chiều
Thu mình lại trong vòng chăn chiếu.
Em đi rồi yêu thương ai nữa!?
Nỗi vui buồn chia xẻ cùng ai
Tháng ngày qua đừng quên em nhé


Giữ trong lòng kỷ niệm đôi ta.
Em đi rồi xin em giữ mãi
Một tình yêu trong cõi hư vô
một tình yêu trong thuở dại khờ
cho em đó & anh. Mãi mãi
Tĩnh Tâm
Đêm xuống hồn tôi lặng lẽ về
Khoảng đời rơi rớt mảnh trăng khuya
Cô đơn chiếc bóng gầy thân tựa,
đêm vắng hoang sơ tựa gối đầu.

Có phải tôi vừa qua cơn mộng !?
Nghe lòng buồn như thuở xa em
Dang đôi tay mò lời sám hối
mở mắt tìm ngàn nỗi sân si.
Đêm. Chập chờn tâm vào giấc ngủ
Vẫn còn say mượn nợ thế gian
Thả hồn theo mưa gió mây ngàn
Tìm em vay một thân Tịnh-Độ.
Xin trả em_trăm ngàn nỗi nhớ
Trả lại đời, món nợ Nhân Sinh
Lòng thành tâm nhẩm tiếng cầu kinh
Mỗi áng thơ _ một lần chuỗi hạt.
Hồn theo thơ vọng trầm cung nhạc
Đưa hồn về giữa chốn thiên thai
Tôi biến mất, như chưa hề tồn tại
hoá thân thành kẻ dại trong thơ.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×