Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (107.91 KB, 4 trang )
SỬ DỤNG KHẢ NĂNG ĐỀ KHÁNG TRONG
PHÒNG TRỪ SÂU BỆNH
Trong trồng trọt sâu và bệnh là hai kẻ thù làm giảm
đáng kể năng suất và
phẩm chất nông sản. Bệnh gây ra bởi nấm, vi khuẩn,
virus mycoplasma và tuyến
trùng. Những tác nhân gây bệnh cho cây được gọi là
thể gây bệnh. Cây trồng cũng
có thể bị hại, do nhiều loại sâu hại khác nhau. Hậu
quả quan trọng nhất của hầu hết
sâu bệnh là giảm sinh khối và do đó làm giảm năng
suất theo 4 con đường: làm chết
cây gây khuyết vượt quá khả năng bù của cây lân cận
(ví dụ héo mạch dẫn, nấm địa
sinh, sâu đục thân); cây nhỏ còi cọc gây ra do sự rối
loạn trao đổi chất, mất chất
sinh dưỡng hay rễ bị tổn thương (ví dụ nhiều loại
virus, rệp, tuyến trùng) làm chết
cành (ví dụ nhiều loài sâu đục thân, một số nấm gây
chết ngọn); phá huỷ mô lá (ví
dụ nấm gỉ sắt, sương mai, đốm lá và côn trùng gây
cháy lá).
Thiệt hại do sâu bệnh rất lớn. Boyer (1982) ước tính
ở Hoa Kỳ 4,1% thiệt hại
năng suất do bệnh hại và 2,6% do sâu hại. Dịch sâu
bệnh hại cũng là nguyên nhân
mất mùa ở nhiều loại cây trồng nông nghiệp. Cây
trồng có thể được bảo vệ chống
lại bệnh và sâu hại bằng các biện pháp canh tác, tác
nhân phòng trừ sinh học, sử
dụng thuốc hoá học và đưa khả năng kháng sâu bệnh