Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.66 MB, 14 trang )
Ngày xa tại một vùng đất nọ quanh năm cỏ xanh biếc,
có một đàn voi lớn đang sống ở đó
Một lần trời đại hạn, các sông suối khô cạn cả, đàn voi không có nớc để uống
đành phải đi tìm nơi có nớc.
Đàn voi đi mãi, vợt qua những sa mạc nóng bỏng, những miền đất
cằn cỗi đầy nguy hiểm
Cuèi cïng, ®µn voi còng ®Õn ®îc mét n¬i cá non ngËp trµn, cã rÊt nhiÒu hoa ®Ñp
N¬i ®©y cã mét hå níc rÊt lín vµ cã mét gia ®×nh thá ®«ng ®óc ®ang sèng ë ®ã
Khi ®µn voi ®Õn , chóng dÉm ®¹p lªn nhµ cña thá, l¹i cßn phun níc lµm ®µn thá ch¹y t¸n lo¹n
Lò thá rÊt tøc giËn, chóng tËp trung l¹i bµn b¹c ®Ó d¹y cho ®µn voi mét bµi häc
Hôm sau, khi đàn voi ra hồ uống nớc, một chú thỏ bé nhất nấp trong bụi cây và hét lên
Lũ voi kia! Ta là thần mặt trăng đây
Ai cho phép các ngơi đến đây phá hoại
nơi ở của ta, các ngơi hãy nhìn xuống
mặt hồ sẽ thấy sự trừng phạt của ta
Lũ voi nhìn xuống mặt hồ thấy bóng trăng tan
ra. Con voi đàu đàn hoảng sợ hét lên
Ôi thần mặt trăng đang trừng phạt chúng
ta, hãy rời khỏi nơi này mau lên
§µn voi hèt ho¶ng rêi khái hå , tõ ®ã ®µn thá sèng vui vÎ ë bªn hå